Truyen3h.Co

[AquaSag] The Predators' Game

Side Story 2. The Survivor's Theory

_tinhthi0102_

Đồng hồ lúc này đã điểm 2 giờ sáng nhưng phòng làm việc của Aquarius vẫn phảng phất ánh sáng xanh lạnh lẽo hắt ra từ sáu màn hình máy tính xếp thành hình vòng cung.

Hắn đang làm việc. Trên màn hình là ma trận dày đặc của những con số đỏ lòm từ báo cáo tài chính của một tập đoàn vận tải biển đang hấp hối mà hắn định thâu tóm.

Sagittarius nằm dài trên chiếc sofa da màu cognac phía sau lưng hắn. Ả chán ngán việc lướt tạp chí, bèn đứng dậy, lê bước chân trần trên sàn gỗ, tiến lại gần và ngồi hẳn lên tay vịn ghế làm việc của hắn.

"Nhàm chán." – Ả than thở, ngón tay mảnh khảnh chọc vào màn hình đầy rẫy những biểu đồ hình sin. – "Tại sao anh lại muốn mua cái đống sắt vụn này? Nợ xấu của họ cao gấp 3 lần vốn chủ sở hữu. Đây là tự sát đấy, Aquarius."

Aquarius không đẩy ả ra. Trái lại, hắn hơi nghiêng đầu, để má mình chạm nhẹ vào lườn eo mềm mại của ả qua lớp lụa mỏng. Một cử chỉ dựa dẫm vô thức mà chính hắn cũng không nhận ra.

"Em đang nhìn vào Bảng Cân Đối Kế Toán." – Aquarius nói, giọng trầm ấm, chậm rãi như đang ru ngủ. Hắn tháo kính, day nhẹ sống mũi, rồi chỉ tay vào một dòng số nhỏ xíu ở góc dưới. – "Nhưng em quên nhìn vào Giá Trị Thanh Lý¹."

"Hửm?" – Sagittarius cúi xuống, mùi tóc hương nhài của ả bao phủ lấy hắn.

"Họ nợ nhiều, đúng. Nhưng họ sở hữu độc quyền 12 tuyến đường biển huyết mạch ở Đông Nam Á." – Aquarius bắt đầu giảng giải, giọng điệu kiên nhẫn đến lạ lùng (đó là thứ hắn không bao giờ dành cho cấp dưới). – "Trong kinh tế học, đây gọi là 'Con Hào Kinh Tế²'. Khi thị trường hoảng loạn bán tháo, giá cổ phiếu của họ rớt xuống dưới giá trị thực của mấy con tàu sắt vụn kia. Tôi mua nó với giá rác, tái cấu trúc nợ, và bán lại từng tuyến đường biển với giá vàng."

Hắn ngước lên nhìn ả, ánh mắt sâu thẳm:

"Nó giống như việc tìm thấy một viên kim cương bị vùi trong đống phân trâu vậy. Người thường chỉ thấy mùi hôi thối, còn kẻ có nghề sẽ thấy ánh sáng trong đó."

"Đôi khi..." – Sagittarius lơ đãng nói, ngón tay luồn vào tóc hắn, vuốt ve nhẹ nhàng. – "...em cảm thấy anh giống như đang thu thập những thứ đổ nát. Tập đoàn này, bức tranh cũ kỹ kia, và cả em nữa."

Aquarius nắm lấy bàn tay ả, kéo nó xuống môi mình, hôn nhẹ lên lòng bàn tay.

"Tôi không thu thập đồ phế thải. Những thứ từng bị dẫm đạp dưới bùn đen nhưng vẫn tìm cách ngoi lên được mới là những thứ nguy hiểm nhất. Và đẹp đẽ nhất."

Sagittarius khẽ rùng mình trước cái chạm đầy thấu hiểu đó. Ả không nói gì, chỉ lặng lẽ rướn người hôn phớt lên cằm hắn thay cho lời cảm ơn, rồi quay đi để giấu nhẹm sự cảm động nơi đáy mắt, cố gắng tập trung sự chú ý trở lại vào xấp giấy tờ khô khan trên bàn.

Sagittarius lật qua lật lại tập hồ sơ dày cộp, những ngón tay thon dài lướt trên những biểu đồ phức tạp mà ả biết, những gã tốt nghiệp Ivy League ngoài kia cũng phải mất cả tuần để giải mã. Nhưng Aquarius chỉ cần một cái liếc mắt.

"Anh đã học những thứ này ở đâu vậy?" – Ả buột miệng hỏi, giọng pha chút ngưỡng mộ không che giấu. – "Đại học Cambridge? LSE³? Hay là..."

Aquarius bật cười. Một tiếng cười khàn khàn, ngắn ngủi và đầy vẻ mỉa mai. Hắn xoay ghế lại, đối diện với ả, bàn tay to lớn nghịch nhẹ lọn tóc xoăn đang rủ xuống vai ả.

"Cambridge dạy sinh viên rằng thị trường luôn có xu hướng hiệu quả. LSE dạy rằng đạo đức kinh doanh là nền tảng của sự phát triển." – Hắn nói, ánh mắt ánh lên vẻ giễu cợt lạnh lẽo. – "Những thứ rác rưởi đó không giúp một thằng nhóc 14 tuổi sống sót qua mùa đông ở khu ổ chuột East End, Sagi ạ."

Hắn nghiêng người tới, chống tay lên thành ghế, nhốt ả trong cái bóng của mình:

"Tôi học về 'Cung và Cầu' khi bán từng điếu thuốc lẻ cho mấy gã nghiện với giá cắt cổ vào lúc nửa đêm, khi mà nhu cầu cao nhất còn nguồn cung thì khan hiếm."

Ngón tay hắn trượt xuống, miết nhẹ lên xương quai xanh của ả:

"Tôi học về 'Quản trị rủi ro' ở các sòng bạc chui. Bài học đầu tiên: không bao giờ đặt cược số tiền mà mình không sẵn sàng mất, hoặc cái mạng mà mình không sẵn sàng bỏ. Học phí ở đó không tính bằng bảng Anh, nó tính bằng răng và ngón tay."

"Vậy còn M&A⁴?" – Ả hỏi khẽ, khóe môi nhếch lên một chút thách thức. – "Đừng nói là anh học được từ việc đánh nhau giành địa bàn nhé?"

"Gần đúng." – Aquarius nhún vai, vẻ mặt thản nhiên như đang nói về thời tiết. "Thâu tóm không phải là mua lại công ty. Thâu tóm là tìm ra điểm yếu chí mạng của đối thủ – một khoản nợ bí mật, một bê bối tình ái, hay một đứa con rơi – rồi siết chặt nó cho đến khi kẻ đó tự nguyện dâng hiến mọi thứ để được giải thoát."

Hắn cúi xuống, trán chạm trán ả, giọng thì thầm nhưng vang vọng sự chiếm hữu đáng sợ:

"Giống như cách tôi thâu tóm em vậy, Sagi. Tôi không dùng hoa hồng hay nhẫn kim cương để mua em. Tôi dùng sự an toàn, dùng nỗi sợ cô độc của em. Tôi biết em cần một con quái vật đủ mạnh để bảo vệ em khỏi những con quái vật khác. Và đó là lý do em ngồi đây, trong lòng tôi, thay vì chạy trốn."

Sagittarius rùng mình. Hắn nói đúng. Đúng đến mức tàn nhẫn.

"Anh đúng là tốt nghiệp thủ khoa trường đời, Thầy giáo ạ." – Ả lầm bầm vào môi hắn. – "Nhưng em là một học sinh cá biệt đấy nhé."

"Tôi thích những bài toán khó." – Aquarius đáp.

Hắn kéo ả trượt từ tay vịn xuống đùi mình. Sagittarius ngoan ngoãn ngồi gọn trong lòng hắn, đầu tựa vào vai hắn, mắt nhìn vào những con số đang nhảy múa nhưng tâm trí lại trôi về một miền ký ức xa xăm đầy bụi bặm.

Trong giây phút tĩnh lặng ấy, khi hơi ấm của ả lan tỏa sang cơ thể lạnh lẽo của hắn, Aquarius bỗng nhiên lên tiếng, phá vỡ bầu không khí:

"Tôi nghĩ mình đã từng gặp em ở đâu rồi."

Sagittarius ngước lên, đôi mắt mèo nheo lại đầy vẻ trêu chọc:

"Phòng triển lãm tranh? Lần anh mỉa mai em về lớp men gốm ấy hả?"

"Không, trước đó cơ." – Aquarius đáp, giọng chắc nịch, ánh mắt hắn nhìn ả như nhìn thấu xuyên qua lớp da thịt hào nhoáng này để thấy con người thật bên trong.

"Hửm, ở đâu thế?"

Aquarius không đáp lại. Hắn mỉm cười, một nụ cười hiếm hoi không mang theo sự toan tính. Hắn nhắm mắt lại, để ký ức ùa về.

Về một buổi chiều mưa tầm tã 15 năm trước, tại con hẻm tăm tối nhất của khu ổ chuột phía Đông. Một thằng nhóc gầy gò đang co ro dưới mái hiên dột nát, nhìn thấy một con bé tóc tai rối bù, mặt mũi lấm lem bùn đất. Con bé ấy đang nhe nanh múa vuốt, cắn mạnh vào tay một gã đàn ông to gấp đôi nó để giật lại nửa cái bánh mì mốc meo vừa bị cướp. Ánh mắt con bé lúc đó – hoang dại, điên cuồng và đầy sát khí – giống hệt ánh mắt của người phụ nữ đang nằm trong lòng hắn bây giờ.

Hắn đã không cứu ả lúc đó. Hắn đứng đó, nhìn với một vẻ đầy ngưỡng mộ. Vì hắn biết, con bé đó giống hệt hắn: Một kẻ sống sót.

"Bí mật kinh doanh." – Aquarius thì thầm, siết chặt vòng tay ôm lấy ả hơn một chút, như sợ ả sẽ tan biến mất. – "Giờ thì để yên cho tôi làm việc, nếu em muốn ngày mai có tiền mua cái túi Hermès đó."

Sagittarius bĩu môi, nhưng vẫn rúc sâu vào lồng ngực hắn, nhắm mắt lại, lắng nghe nhịp tim đều đặn của kẻ duy nhất trên đời hiểu được giá trị của đống bùn lầy mà họ đã cùng nhau thoát ra.

¹Liquidation Value: Nếu một công ty đang gặp khó khăn tài chính, giả định hoạt động liên tục có thể không phù hợp. Giá trị nếu nó bị giải thể và tài sản của nó được bán riêng lẻ, được gọi là giá trị thanh lý.

²Economic Moat: Chỉ lợi thế cạnh tranh bền vững giúp doanh nghiệp bảo vệ vị thế thị trường khỏi sự xâm nhập của đối thủ.

³LSE (The London School of Economics and Political Science): Trường Kinh tế và Khoa học Chính trị London.

⁴Mergers and Acquisitions: Là một hoạt động kinh doanh nhằm giành quyền kiểm soát một doanh nghiệp khác thông qua hình thức sáp nhập hoặc mua lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co