Truyen3h.Co

atsh2; gillray | chạm

26. ổn

kiyungr

bray bước vào vị trí được biên tập sắp xếp thì tình cờ gill lại được xếp đứng sau anh.

nhưng chỉ trong một thời gian ngắn, cậu lại đổi sang đứng sau mason.

thanh bảo liếc thấy, không nói gì, nhưng trong lòng lại biểu tình một cách khó hiểu.

minh huy nhíu mày rồi huých vai anh.

- sao giang nó né anh dữ dậy.

- không biết nữa.

anh đáp, mặt bình thản nhưng hai tay trong túi quần đã siết chặt từ lúc nào không hay.

.

đội hình bắt đầu tản ra không theo chỉ đạo của đạo diễn.

thanh bảo chạy lùi, chân không may vướng vào mép sàn.

- anh bảo, coi chừng!

congb với negav cùng la lên báo hiệu.

người anh nghiêng hẳn về phía sau, còn mắt đã nhắm nghiền lại chỉ đợi cơn đau ập tới.

nhưng không? chỉ trong vài giây ngắn ngủi, một cánh tay đỡ lấy eo anh.

bray bị kéo lại mạnh, va vào ngực ai đó.

là gill?

mặt của anh và cậu gần như áp sát, nó gần đến nỗi khiến cả hai đều khựng lại.

thanh bảo nhận thấy hơi thở của trường giang đang phả vào gò má mình một cách dồn dập.

còn tay cậu thì đang giữ lấy eo anh chặt đến mức anh có cảm giác giang còn sợ hơn chính anh.

giang thở gấp, giọng nói ngắt quãng.

- anh..anh không sao chứ?

bray nhìn gill, lòng tự nhiên loạn nhịp như ai bóp nhẹ trái tim.

- ổn mà, nhờ em cả..

nghe được câu trả lời nhưng gill vẫn chưa chịu thả bray ra.

- gill?

- a..em xin lỗi.

nghe giọng anh có chút lúng túng, cậu mới nhận ra rồi giật mình buông tay, lùi một bước rồi quay mặt đi như vừa phạm một lỗi gì đó.

.

buổi ghi hình kết thúc, bray cố tình đi qua chỗ gill.

- giang, em rảnh không?

gill nghe được giọng nói mình thầm thương thì liền né sang hướng khác để không chạm mắt anh.

- chắc là có chút, chắc để dịp khác em bù cho anh...

ngô kiến huy đứng từ xa khoanh tay.

- ủa bảo? anh nhớ hai đứa chỉ chia tay chứ đâu phải tuyệt giao đâu ta?

thanh bảo không đáp, chỉ đứng đó, nhìn bóng gill dần xa khỏi hành lang, trong lòng nảy lên một nỗi buồn khó giải thích.

một thứ cảm giác khó chịu.

.

anh mệt mỏi đi về phòng nghỉ, ngồi xuống, nhớ lại khoảnh khắc được giang kéo vào.

hơi thở cậu dồn dập còn cánh tay thì run nhẹ.

cảm giác đó, nó làm thanh bảo nhớ đến sự lo lắng của gill vào cái ngày mà anh bị cắt vào tay đến bật cả máu.

bray chống tay lên trán.

- nghĩ nhiều thế bảo?

dù câu hỏi nghe có vẻ bất cần nhưng thanh bảo lại nghe rõ sự hụt hẫng trong tim mình.

.

th4, 3 thg 12, 2025.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co