BHTT || Edit | Xuyên thành ảnh hậu tỷ tỷ cơm mềm A - Ám Đăng
Phiên ngoại 5
"Cô là nói chúng ta đêm qua đã ngủ với nhau?"
Thẩm Ý Thư ôm chăn che đi cơ thể, khó tin nhìn người phụ nữ ở phía bên kia giường.
Người phụ nữ có vẻ đẹp tuyệt trần, không thua kém bất kỳ ai mà Thẩm Ý Thư đã từng gặp. Mái tóc đen buông xõa tự nhiên, bờ vai thon gầy dựa vào đầu giường, thoải mái khoe ra cơ thể của mình, còn bằng phẳng hơn cả Thẩm Ý Thư.
Ánh mặt trời từ khe hở của rèm cửa khách sạn xuyên qua, dừng lại trên chiếc giường hỗn độn. Trên người Quý Hướng Vũ chi chít những vệt đỏ, trên môi hồng nhuận có vết thương, chị nhẹ nhàng nhíu mày: "Cô không muốn chịu trách nhiệm sao?"
Thẩm Ý Thư sững sờ một lúc.
Cô nỗ lực hồi tưởng, nhưng trước sau không thể nhớ lại chuyện đêm qua cùng người trước mắt. Cô nhớ rõ tối hôm qua cô đã tham gia một buổi tiệc liên hoan bình thường của bộ môn, sau khi kết thúc liền lập tức trở về căn nhà nhỏ thuê ở ngoài trường học.
Cô một ngụm rượu cũng không uống nhiều, số lượng ly và nồng độ cồn đều nằm trong phạm vi tửu lượng của cô. Từ khi tan tiệc đến khi đi ngủ, cô rõ ràng nhớ được mỗi câu nói với mọi người, duy chỉ có không có ký ức về sự xuất hiện của người phụ nữ bên cạnh.
"Cô không tin?" Quý Hướng Vũ nhướng mày, nghiêng người, "Tối hôm qua cô còn đánh dấu cho tôi, không tin cô ngửi thử xem."
Thẩm Ý Thư ma xui quỷ khiến mà bò qua.
Quý Hướng Vũ vén mái tóc dài che đi cổ, trên cổ mảnh khảnh còn có một đoạn dấu tay đỏ, niết ở dưới tuyến thể, tình hình chiến đấu vô cùng kịch liệt.
Mùi hương của gỗ đan xen với mùi hương mê điệt nhàn nhạt, ái muội không rõ.
... Thật sự là tin tức tố của cô.
Hơn nữa, nghe có vẻ, tin tức tố được rót vào còn rất nhiều, hoàn toàn không phải là điểm đến thì dừng, như là dục cầu bất mãn.
Thẩm Ý Thư ôm chăn, hoài nghi chính mình.
Cô, một sinh viên 18 tuổi, một Alpha trẻ tuổi có đạo đức, cùng mỗi Omega đã xác định thân phận đều giữ khoảng cách xã giao thích hợp. Người ngoài ngầm đều nói cô tính cách bề ngoài ôn hòa, nhưng thực tế không ai có thể tiếp cận.
Sau đó, cô, một Alpha không ai có thể tiếp cận, cùng một Omega nữ tính xinh đẹp trực tiếp lăn lên giường, thiên lôi câu động địa hỏa. Nhân chứng, vật chứng đều ở đây, tin tức tố cùng với những dấu vân tay hoàn hảo trùng khớp như đang không lời tố cáo.
Thẩm Ý Thư: "..."
Cô nhìn Quý Hướng Vũ đang vô tội nhìn mình, che mặt lại, chìm vào sự mê mang sâu sắc.
Hóa ra cô là loại người này sao?!
Quý Hướng Vũ thấy cô đã tin, nhàn nhạt thở phào nhẹ nhõm.
Dấu vết trên người đương nhiên không phải do cô bé 18 tuổi này làm, mà là do cô bé 23 tuổi giương nanh múa vuốt ở nhà làm.
Tối hôm qua thiên lôi câu động địa hỏa, chị mơ mơ màng màng ngất đi, khi tỉnh lại đã thay đổi một thế giới, bên cạnh nằm một Thẩm Ý Thư 18 tuổi, đang ngủ ngon lành.
Trong lòng có một giọng nói nói cho chị biết, chị đã xuyên qua đến tuổi 18 của Thẩm Ý Thư.
Đến đâu hay đến đó, chị cũng muốn nếm thử Thẩm Ý Thư 18 tuổi.
Chỉ là tiểu Alpha 18 tuổi so với 23 tuổi còn ngây thơ hơn một chút, quả thực là một thiếu nữ ngây thơ.
Thẩm Ý Thư hiện tại đã rất da mặt dày, lời cợt nhả gì cũng tiếp được. Chị thỉnh thoảng sẽ nhớ lại cô bé mặt đỏ tai hồng khi bị trêu chọc hai câu lúc trước.
Có thể là nghĩ quá nhiều lần, trời cao đã thỏa mãn nguyện vọng của chị, để chị xuyên qua.
"Cô... cô là lần đầu tiên sao?" trong đầu Thẩm Ý Thư thiên nhân giao chiến, cuối cùng bị bắt phải chấp nhận sự thật này.
"Ừ." Quý Hướng Vũ mặt không đỏ, khí không suyễn.
"Tôi sẽ chịu trách nhiệm," Thẩm Ý Thư suy nghĩ trước sau, quyết tâm mình không thể làm tra nữ, "Chúng ta ở bên nhau đi."
Cô nghĩ rất đơn giản, cô dù sao cũng phải cho Quý Hướng Vũ một danh phận, không thể làm tra nữ ngủ xong rồi chạy.
"Được." Quý Hướng Vũ cong mắt.
Vẫn là có sự khác biệt, ít nhất Thẩm Ý Thư 23 tuổi sẽ tìm cách chứng minh cả hai không ngủ với nhau, chứ không phải đi lên là phát danh phận.
Thẩm Ý Thư còn muốn nói gì đó, đồng hồ báo thức trên điện thoại vang lên. Cô liếc nhìn điện thoại, rồi thở dài nói: "Tôi lát nữa có tiết, buổi tối về nói chuyện được không?"
"Tôi đi học cùng cô," Quý Hướng Vũ đứng dậy, "Có thể cho tôi mượn một bộ quần áo không?"
Cho đến khi ra khỏi cửa, Thẩm Ý Thư vẫn chưa thể sử dụng cái đầu đã giải được những bài toán khó nhất của kỳ thi đại học để hiểu rõ chuyện này. Nhưng nếu cô đã đề nghị ở bên cạnh Quý Hướng Vũ, vậy thì Quý Hướng Vũ chính là bạn gái của cô.
Quý Hướng Vũ mặc áo hoodie và quần jean của cô, số đo vừa vặn, nhưng khí chất lại không hợp với bộ đồ của một học sinh. Thẩm Ý Thư còn có chút tính trẻ con của học sinh trung học, cả hai đi cùng nhau, rất giống như một phú bà và bạn gái học sinh của cô.
Đáng tiếc Quý Hướng Vũ đến khi trên người không có gì, một bộ quần áo từ đầu đến chân, từ trong ra ngoài đều là của Thẩm Ý Thư.
Cả hai đi xe đạp đến khu dạy học, một đường gặp không ít học sinh, liếc nhìn. Cuộc sống đại học phong phú, Thẩm Ý Thư cũng coi như là một học sinh có chút danh tiếng trên diễn đàn. Dù sao ba ngày hai đầu lại lên tường tỏ tình, mọi người đều đang suy đoán cô có phải là mắt quá cao, không coi ai ra gì không.
Thậm chí có người ngầm nói chuyện, Thẩm Ý Thư sẽ không độc thân bốn năm chứ.
Nếu Quý Hướng Vũ không đến, Thẩm Ý Thư có lẽ sẽ độc thân mãi.
Quý Hướng Vũ vừa xuất hiện, Thẩm Ý Thư đã có đôi có cặp.
Ở nhà tìm quần áo mất chút thời gian, khi đến phòng học đã gần đến giờ. Phòng học đông nghịt người, có người ở trên cùng thảo luận vấn đề với thầy giáo, nhiều người hơn thì đang nghiêm túc lật sách hoặc chơi điện thoại.
Thẩm Ý Thư quay đầu lại định gọi Quý Hướng Vũ đi theo cô, liền thấy dưới vành nón của Quý Hướng Vũ lộ ra đôi mắt sáng lấp lánh, vươn tay, chờ cô thực hiện nghĩa vụ của một người bạn gái.
"..." Thẩm Ý Thư đang do dự, tiếng chuông vang lên.
Điều này không phải do cô do dự, cô lập tức dắt tay Quý Hướng Vũ, vọt vào phòng học, tìm được chỗ ngồi mà bạn cùng phòng đã chiếm cho cô.
Bạn cùng phòng mới vừa thò qua định buôn chuyện hai câu, giáo sư đã hắng giọng, bắt đầu giảng bài.
Tiết học này là một môn học chung, không đề cập đến quá nhiều kiến thức chuyên ngành. Thẩm Ý Thư ghi lại hai điểm trọng tâm, rồi khóe mắt nhìn về phía Quý Hướng Vũ.
Chị đang nghiêm túc nghe giảng.
Giáo sư giảng bài dễ hiểu, dùng từ khôi hài, hài hước, lớp học thường xuyên vang lên một tràng cười vui vẻ.
Khi giảng đến một điểm kiến thức, giáo sư gọi số hiệu của Thẩm Ý Thư, bảo cô nói về vấn đề vừa rồi.
Thẩm Ý Thư đứng dậy, không có nhiều suy nghĩ, kiến thức trong đầu tự nhiên kết nối thành điểm 1, 2, 3. Cô trả lời rất lưu loát, giáo sư tán thưởng nhìn cô một cái, rồi bảo cô ngồi xuống.
Cô mới vừa ngồi xuống, đã thấy Quý Hướng Vũ cười mắt doanh doanh nhìn cô, không hề che giấu sự ngưỡng mộ và yêu thích.
Thẩm Ý Thư sờ mặt, vành tai ửng đỏ.
Cô chỉ là trả lời một câu hỏi rất đơn giản, đổi lại đa số người trong phòng học cũng có thể trả lời được.
Huống hồ cô và Quý Hướng Vũ chỉ là mới gặp, cô thật sự không hiểu tình cảm của Quý Hướng Vũ đối với cô từ đâu mà đến.
Sau khi tan học, Thẩm Ý Thư định mang theo Quý Hướng Vũ đi, lại bị bạn cùng phòng ngăn lại.
Bạn cùng phòng cực kỳ bát quái hỏi: "Bạn gái à?"
Thẩm Ý Thư do dự một lúc, vẫn là gật đầu.
"Giấu kỹ quá, lén lút đã có đôi có cặp rồi," bạn cùng phòng thấy diện mạo của Quý Hướng Vũ, sững sờ hai giây, bị vẻ đẹp làm chấn động. Thẩm Ý Thư hắng giọng, cô mới phản ứng lại mình như vậy không quá lịch sự, vội vàng khen: "Mắt nhìn thật tốt, tỷ tỷ thật xinh đẹp."
Câu "tỷ tỷ" này đâm một chút vào Thẩm Ý Thư, cô bỗng nhiên có chút không vui.
Cô cùng bạn cùng phòng nói vài câu, nói tạm biệt, rồi kéo Quý Hướng Vũ, người vẫn luôn đứng bên cạnh chỉ gật đầu, chạy như bay.
Đợi đến khi ra khỏi khu dạy học, Thẩm Ý Thư mới buông tay Quý Hướng Vũ.
"Tại sao lại buông tay?" Quý Hướng Vũ hỏi cô.
"..." Thẩm Ý Thư không giải thích được, đành phải lại đan ngón tay vào, nắm chặt tay Quý Hướng Vũ.
Cho đến lúc này, cô mới nhớ ra mình còn chưa hỏi tên của Quý Hướng Vũ.
"28 tuổi... Vậy em gọi chị là tỷ tỷ được không?" Thẩm Ý Thư nắm tay chị, từ từ đi dạo trong sân trường.
"Có thể." Quý Hướng Vũ gật đầu.
Dù sao Thẩm Ý Thư vẫn luôn gọi chị như vậy.
"Tỷ tỷ," Thẩm Ý Thư còn đang thích ứng với cách gọi này, "Chị đối với chuyện hôm nay sao lại tiếp nhận dễ dàng như vậy?"
Chẳng lẽ là đến từ khả năng thích ứng của tỷ tỷ?
Nếu là cô, một ngày nào đó tỉnh dậy phát hiện mình ở trên giường của người khác, chắc chắn sẽ sợ đến hồn bay phách tán.
"Em có tin vào kiếp trước kiếp này không?" Quý Hướng Vũ nắm tay cô, cẩn thận cảm nhận những cảnh tượng mà Thẩm Ý Thư đã từng trải qua.
Gió thổi qua giữa những tòa nhà, mặt hồ ven đường sóng nước lấp lánh, học sinh, du khách bước đi nhẹ nhàng.
So với nhịp điệu căng thẳng, ánh đèn bổ sung cao lượng của giới giải trí, mọi thứ ở đây đều làm người ta thả lỏng.
Chị bỗng nhiên muốn biết, nếu để Thẩm Ý Thư chọn lại, cô sẽ chọn con đường nào.
Đáng tiếc Thẩm Ý Thư không đọc được tâm trí của chị.
Bây giờ cô vẫn là một người theo chủ nghĩa duy vật kiên định, tuyệt đối không tin tưởng trên thế giới có chuyện xuyên sách.
"Không tin." Thẩm Ý Thư đáp.
"Vậy em cứ coi như chị đối với em nhất kiến chung tình." gió lướt qua mặt hồ, thổi tung mái tóc đen của chị, ánh mắt chị dịu dàng, tất cả đều là tình yêu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co