[Countryhumans AllVietnam] Đến nơi tôi không thuộc về
Chap 71 "tôi/bọn tớ sẽ luôn ở bên ngài/cậu !"(1)
Một bầu trời màu xám xịt,u ám
Hiện tại đang là 6 giờ tròn,Việt nam nhìn ra ngoài cửa sổ trong vô thức,mắt nam đã sưng lên vì khóc,khóc vì sự việc cách đây 5 tiếng trước.Quần thâm đã dần hình thành trên khuôn mặt mĩ miều đó,đôi mắt hổ phách dường như có thứ gì đó xám xịt phủ lên,Việt nam đang rất suy sụp
Bỗng có vài tiếng gõ cửa vang lên,là Demon,cô mang chút bánh mì vã sữa sô-cô-la lên cho Việt nam lót dạ.Nhưng sau vài phút trôi qua mà vẫn không có chuyện gì sảy ra, Demon liền mở cửa,cánh cửa không nhúc nhích gì cả,có lẽ đã bị khoá trong rồi
-tôi xin phép-sau lời nói ấy thì Demon liền dịch chuyển vào trong phòng
Nhìn thấy chủ nhân của mình đang nằm trên chiếc giường chống trải,đôi mắt vô hồn và sưng múp lên,mái tóc dài ngang lưng thì rối bời như thể đã rất lâu rồi nó chưa được chăm sóc vậy,quần thâm mắt bao phủ càng khiến cho Việt nam như 1 kẻ tự kỉ vậy
-chủ nhân...-lần đầu tiên kể từ khi gặp Việt nam đến giờ,cô chưa từng thấy chủ nhân mình suy sụp đến vậy,càng nhìn mà càng xót cho vị chủ nhân lạc quan trước đây (khi Việt nam đeo cái vòng cổ hình mặt trăng đen lưỡi liềm [chap 55],khi đó Demon có gián tiếp theo dõi Việt nam,và cũng vì đó mà Việt nam có thể đi đến gặp Rubyly đang được giam giữ trong Nhà Tù Vĩnh Hằng của Demon)
-..người ăn chút gì đi để còn lấy sức-sau vài phút thì Việt nam mới đáp lại
-để đấy đi...tôi cần có không gian riêng....-cái giọng khàn đặc vang lên,nghe thôi mà Demon giật mình,mới có 5 tiếng thôi mà,sao lại thay đổi nhanh chóng đến đáng sợ như vậy ? Giọng nói ngọt ngào ấm áp nhưng lại rất năng động của mọi ngày đâu rồi,giờ sao chỉ còn lại cái giọng hờ hững đắng cay này vậy
Nhưng dù thế nào đi nữa thì Việt nam vẫn cần phải có 1 không gian riêng,Demon lúc này cũng lui đi để lại đồ ăn sáng trên bàn
Bước xuống tầng nhìn 3 con người trước mặt đang lo lắng,là Japan N.koea và S.koea.Ba người họ vừa nhìn thấy Demon xuống thì lập tức nháo nhào chạy đến hỏi tình hình,nhìn thấy họ hoảng hốt như vậy thì cô liền cốc nhẹ cho họ mấy phát làm mấy con người kia đau đầu gần chết
-"....nhẹ mà ta"-nhìn thấy mấy con người kia đang lăn qua lăn lại trên sàn nhà mà không khỏi khó hiểu
-chủ nhân không sao,hiện tại chủ nhân cần phải có chút không gian riêng,nên là tạm thời mấy người lui đi,tôi sẽ không để bất kì điều gì xấu xảy ra với chủ nhân đâu
-có thật không ?-Japan nhìn Demon nghi ngờ hỏi,thẫy vậy thì cô định cộ thêm phát nữa nhưng đã bị Japan cản lại,anh không muốn vỡ đầu thêm lần nữa đâu
-tôi sẽ không làm mất uy tín của tôi đâu,mời mấy người về nhé,để tôi tiễn-nói rồi Demon liền đi trước,mấy đứa bạn nhìn lên căn phòng trên tầng mà nuống tiếc quay đầu đi ra,nhưng rồi cả 3 liền quay mặt lại hét lớn
-NẾU CẬU MUỐN THÌ BỌN TỚ SẼ ĐẾN, CẬU ĐỪNG LÀM NHƯ VẬY BỌN TỚ LO ĐẤY !!!
Sau đó cả 3 liền rời đi.Việt nam trên tầng đã nghe hết những gì mà mấy người họ nói,lúc này không hiểu vì sao nước mắt cứ chảy ra,nó tuôn ra khiến Việt nam không biết phải dừng nó như thế nào nữa.Ngồi dậy,tay vơ lấy bịch giấy bên cạnh mà lau,nam không muốn ai thấy mình trong cái bộ dạng này cả,bởi lẽ vậy nên nam mới khoá của lại để tự ngẫm,chẳng biết nam khóc bao lâu nữa,nhưng bịch giấy đã hết,có lẽ là do nó chỉ còn lại chục tờ.Việt nam để 2 bàn chân lên giường rồi gục xuống đó mà khóc.Cô đơn,lạnh lẽo trong căn nhà rộng cả trăm mét vuông,gia đình này trước đây Việt nam coi nó chỉ đơn giản là 1 cái chỗ cho mình trú thôi,nhưng chẳng viết từ bao giờ cô đã coi đây là ngôi nhà thứ 2 của mình rồi,vì thế giới kia của cô,cô mồ côi mà
Cang nghĩ Việt nam càng không thể kìm được những hạt lệ cứ theo đợt mà rơi xuống,ướt đẫm quần,bỗng lúc này có 2 tờ giấy đưa trước mặt Việt nam
-lau đi,người có muốn tâm sự không ? Tôi sẽ nghe-lời nói vừa dứt thì Việt nam liền ôm chầm lấy Demon rồi bắt đầu trút hết tâm sự lên cô
Demon ngồi nghe không bỏ sót chữ nào,nhưng cũng chính vì thế mà cô ngày càng hiểu vị chủ nhân trước mặt hơn,nhìn cái dáng người nhỏ bé ngồi đối diện mình kể mà không hiểu sao cô lại cảm thấy đồng cảm.Việt nam vừa kể vừa lấy khăn giấy để lau nước mũi,có lẽ sự tình đến quá đột ngột nên Việt nam mới kích động như vậy
Sau 15 phút trôi qua,khi này Việt nam đã bình tĩnh hơn dù nước mắt nước mũi vẫn còn ở đó,Demon nhìn Việt nam,đôi môi kia bắt đầu lên tiếng
-tôi không biết khuyên làm sao,nhưng tôi có thể...kể cho chủ nhân 1 câu chuyện được chứ ?
-ưm.....hic..-Việt nam cố nói ra thành tiếng,vì từ nãy nam nói hơi nhiều,cộng thêm việc khóc nữa nên thành ra cổ họng có chút khàn rồi
-trước đây tôi cũng đã từng mất bố mẹ,người thân...mà nói về người thân là do tôi giết,nhưng tôi không quan tâm cái "con bé đó",lúc tôi nghe tin bố mẹ tôi chết,tôi cũng tức giận suy sụp lắm chứ,nhưng nào có được ích gì,tôi biết rằng bản thân yếu đuối 1 chút cũng chẳng sao,nhưng nếu cứ yếu đuối mãi thì cái đứa đã gián tiếp giết chết bố mẹ vãn cứ sống nhăn răng ở đấy,tôi nào có chịu để yên,tôi phải tính sổ tìm ra chân tướng nó chứ,tôi phải lạc quan lên vì tôi biết cuộc đời tôi đâu có dễ dàng gì,chìm trong đống bùn ấy đấy.Tôi thấy rằng chủ nhân của tôi rất giống hoa sen-nói rồi Demon liền chỉ vào Việt nam,Việt nam nhìn vậy với vẻ mặt thắc mắc
-sống trong bùn mà không bị dính lấy bùn,vẫn cứ toả sáng tạo ra mùi hương ngọt ngào,xinh đẹp mạnh mẽ mộc mạc nhưng đầy quyến rũ,nhiều khi cũng rất dễ thương nữa ! Nên là ý,ừm...tôi nghĩ là ngài nên lạc quan lên,phải tìm ra cái đứa đã khiến cho chủ nhân của tôi khóc đến sưng mắt,đập cho nó 1 trận,đập gì thì đập chứ đừng có đập đến banh xác như tôi là được-câu cuối của Demon khiến Việt nam phì cười,Demon thì lúng túng nghĩ chắc mình nói xà lơ gì rồi
Làn gió bên ngoài thổi qua cửa sổ lớn,tấm rèm tựa lưng vào làn gió xuân để bay cao,ánh nắng bình minh ấm áp từ từ chiếu vào lúc hiện lúc không,dần dần nó đã đậu trên gương mặt của người con gái sao vàng kia,mái tóc nam bay nhẹ nhàng,đôi mắt giờ đây đã lấp lánh như ánh dương ngoài kia,miệng mỉm cười nhẹ.Rồi bỗng có lực gì đó đang ở trên đầu cô,cô nhìn thì thấy đó là tay của Việt nam
Nam xoa nhẹ mái tóc dị sắc kia,không mượt mà như vẻ ngoài của nó,có lẽ nó đã trải qua rất nhiều biến cố sau cả 4000 năm đằng đẵng,không hiểu sao Việt nam có cảm giác như được nương tựa,an tâm với con người trước mặt,ánh dương chiếu trên khuôn mặt đẹp đẽ cùng với nụ cười,nụ cười mà Demon cho là nụ cười đẹp nhất mà cô từng thấy,nhưng không hiểu sao nay nó lại càng đẹp đẽ và toả sáng hơn nữa.Sờ nhẹ vào lồng ngực trái mà bóp ghẹn,khung cảnh trong mắt Demon là 1 bức tranh sống động,bức tranh mà không 1 vị hoạ sĩ tài ba nào có thể sao chép nó lại được,Demon hiểu rồi,thì ra là như vậy,thảm nào Việt nam lại có nhiều người thích đến vậy,ấm áp,xinh đẹp,nhân cách tốt,thông minh.Bản thân từ lâu đã không còn mấy cảm xúc nay không hiểu sao lồng ngực mình lại nóng đến vậy,cảm giác như muốn nâng niu con người trước mặt vậy
-cảm ơn,tôi hiểu rồi *sụt sịt*tôi sẽ không khóc nữa...tôi sẽ tìm ra đứa đấy,còn giờ thì...tôi muốn ngồi ngẫm 1 lát,cô có thể đi ra ngoài đến khi tôi gọi vào được chứ ?-nghe có vẻ như tình trạng của Việt nam đã khá tốt,Demon cũng yên tâm mà đi ra ngoài
-Al-à...cậu ấy làm gì có ở đây chứ........thôi vậy-Việt nam sau đó quay ra ăn sáng trong nỗi suy tư
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Hết
N-
.
.
.
.
.
.
.
.
Hiện tại đang là giờ chiều,giờ mà mọi học sinh đang bắt đầu từ trường trở về nhà,nhóm bạn của Việt nam cũng không ngoại lệ,từ sáng đã không thấy Việt nam đi học,nay lại còn nghe Japan kể về sự tình nhà Việt nam thì mới hốt hoảng,nhiều đứa trong nhóm bạn của Việt nam thì cập nhập tình hình nhanh nên cũng đã lường trước được vụ này
-giờ chúng ta phải làm sao để cho Việt nam tốt hơn đây-America cắn móng tay suy nghĩ
-mua quà cho cậu ấy chăng ?-China bày ra ý tưởng nhưng liền bị Germany bác bỏ
-không đâu,Việt nam đâu phải con người vật chất,thứ nam muốn có lẽ chỉ là tấm lòng thôi,chúng ta cùng nhau đi đến an ủi Việt nam
-Vậy chốt nhé,chúng ta sẽ đi sng để giúp Việt nam vượt qua giai đoạn khó khăn !-Italy đề ra xong thì mọi người liền đồng ý
-Cuba có gì thăm khám sức khoẻ cho Việt nam nhé-India quay sang nói với Cuba,nhưng có lẽ anh đã nhắc thừa rồi,vì hiện tại trên người Cuba đang có hàng tấn đồ liên quan đến tâm lý người bệnh
-khỏi lo,tớ luôn luôn mang đi !-Cuba vừa nói vừa khoe đống đồ trên người mình,không hiểu sao cả lũ lại liên tưởng đến bác sĩ điên
-mà...tớ nghe nói rằng Russia và Belarus về rồi mà nhỉ,sao cũng không đi học ta ?-nghe S.koea nói thì họ mới để ý, Cuba thì nhún vai trả lơif thắc mắc ấu
-người ta bị tổn thương tâm lý cần phải nghỉ ngơi lấy lại tinh thần chứ,đúng không ?
-cũng đúng-mọi người thấy Cuba nói vậy thì không thắc mắc nữa
-vậy thì sau khi gặp Việt nam thì chúng ta sẽ qua thăm 2 người họ,thấy thế nào ?-Singapore nói
-ok luôn-và mọi người đều đồng ý
Khi mọi người vẫn đang bàn luận thì từ phía sau có 1 cô-1 cậu bé đi đến với vẻ mặt căm giận
-tôi không cho mọi người đi !-lời nói ấy phát ra làm cho mọi người quay lại nhìn,chủ nhân của giọng nói ấy là Ukraina
-sao vậy ?-Canada hỏi,Ukraina bỗng nhiên hét lên
-VÌ MẤY NGƯỜI ỦNG HỘ CÁI ĐỨA ĐÓ,VIỆT NAM !!! GIA ĐÌNH VIỆT NAM LÀ NGƯỜI ĐÃ BẮT CÓC ANH EM CỦA TÔI ! Đừng nghĩ đến việc bước chân đến cổng,tôi nói trước là vậy-nói rồi Ukraina liền quay người đi trong sự ngỡ ngàng của mọi người ở đó
-"tôi ghét chị,Việt nam,uổng công tôi đã yêu quý chị..."-Ukraina cang nghĩ càng tức,giận đùng đùng chạy ra bãi đỗ xe
-thằng bé đó nói vậy rồi...giờ sao ta-Denmark quay sang hỏi mọi người nhưng chỉ có sự im lặng
Khi này bầu không khí đang rất trầm,ai ai cũng chìm trong thế giới riêng của mình,Norway thấy không khí hơi khó chịu thì liền đứng dậy,thẳng thắn đưa ra quan điểm cho mấy đứa em
-chúng ta chẳng phải định đi thăm hỏi tình hình của 3 người kia sao,vậy việc gì phải để 1 đứa trẻ kém mình vài tuổi làm cho lay động chứ,anh tin chắc gia đình Việt nam không như vậy đâu,ngài Đại nam,cha của Việt nam là người chính trực,anh cũng đã từng tiếp xúc qua,anh thấy đó là 1 người tốt và thông minh,về phía hội trưởng,tuy hội trưởng hơi lười biếng nhưng lại rất thông minh và không có chuyện gian lận,năm mà anh nghe bài phát biểu của Việt hoà trong đợt tranh dành cái ghế hội trưởng,thực sự nó rất hay và chạm đến trái tim tất cả mỗi người- -Norway đang nói thì bỗng nhiên thấy cái mặt ngơ ngơ ngác ngác của mấy đứa em,khỏi nói nhìn cũng biết tụi nó đang ngơ chuyện gì
-các em có nghe về việc vì hội trưởng Việt hoà do đột ngột được mọi người bầu lên làm hội trưởng vì đẹp trai đúng chứ ?-nghe Norway nói vậy thì tất cả đều gật đầu
-cũng đúng,nhưng đó chỉ là 1 phần thôi,vì mọi người bầu chọn nên Việt hoà mới phải cưỡng ép bản thân tham gia kì thi tiếp theo,cái bầu đó chỉ là 1/3 trong cuộc bầu cử hội trưởng thôi,diễn thuyết là phần thứ 2,cuối cùng là tài ứng biến ứng xử,so trí thông minh và các làm việc,và Việt hoà đã có số điểm áp đảo,296/300 điểm tổng của cả 3 kì thi-nghe Norway nói vậy thì mọi người khi này cũng nhẹ nhõm hẳn,tử nãy họ đang nghi vấn vụ gia đình Việt nam có phải thật không,nhưng nghe đến đây thì họ biết rằng mình tin đúng người rồi (tin đúng người là tin gia đình Việt nam không làm chuyện đó ó)
-anh nói đúng,họ sẽ không làm như vậy,em cũng tin rằng họ không phải cái loại người thất đức đâu,Việt nam tốt bụng dễ thương như vậy thì chắc chắn gia đình Việt nam cũng rất tốt bụng và "dễ thương"-Germany nói,tay đẩy kính lên
-được,vậy đi thôi !-Finland nói rồi đeo cặp sách lên đi trước,kéo theo là mọi người đi sau
.
.
.
[Về phía Việt nam]
Khi này nam đang đứng trên cửa sổ nhìn khung cảnh bên dưới mà nheo mắt,nam hiểu rồi,sẽ không bi quan nữa,nam sẽ chiến đấu với lũ đó và phơi bày sự thật !
Hết
Ngày 5/10/2024-6/10/2024-7/10/2024
Nhớ vote nhé 😃
2620 từ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co