Cuộc Sống Ở Thế Giới Phép Thuật Của Gail · Grimm
Chương 67
Nhật báo Tiên Tri là cơ quan ngôn luận của thế giới ma thuật, hiện giờ đã trở thành tờ báo duy nhất cổ súy thuyết ưu hoá thuần huyết của nhóm Tử Thần Thực Tử. Trong tình huống như thế, hắn không chút để ý mở ra một xấp tài liệu cá nhân gửi cho hắn. Đây là một bản bản thảo có số lượng lớn bằng chứng khiến tổng biên tập gần như vừa nhìn thấy tiêu đề liền da đầu run lên, hận không thể để mình chết ngất đi qua.
Nhưng hắn rốt cuộc là một người trưởng thành, một người trưởng thành xuất thân thế gia có hiểu biết với thế giới ma thuật nhiều năm. Hắn hít sâu một hơi, an ủi mình đây có lẽ chỉ là một mánh lới của một kẻ muốn nổi tiếng, bắt đầu đọc bản thảo.
Tổng biên tập đến từ gia tộc Iverson, là một gia tộc Slytherin có nhiều thế hệ, không hề ngoài ý muốn, cũng tương tự là người ủng hộ của Voldemort. Mặc dù vẫn chưa được chính thức trao tặng dấu hiệu hắc ám, nhưng điều này cũng không ngăn trở sự trung thành của gia tộc Iverson đối với Voldemort, thậm chí ở một mức độ nào đó càng thêm khích lệ quyết tâm của họ trước ý muốn trở thành "Tử Thần Thực Tử" thực sự.
Bản thảo trước mắt, lại khiến tổng biên tập xuất thân gia tộc Iverson giống như vừa quay đầu lại bị tạt một chậu nước lạnh vậy, tạm thời thoát ra khỏi sự cuồng nhiệt đánh mất lý trí kia, ngây ra như phỗng. Sau đó giống như bị mũi dao chọc vào mông vậy, nhảy dựng lên, hét lớn một câu với thư ký "Bất luận ai cũng không được tới quấy rầy ta", liền đóng sầm cửa phòng làm việc của mình lại, thi triển một bùa phòng hộ không cho người ngoài tiến vào.
Hắn run rẩy hai tay mở ra trang thứ hai của bản thảo, tiếp tục đọc xuống, tại trang thứ ba nhìn thấy một bức ảnh chụp người phụ nữ mắt lé miệng méo, lập tức đã cảm thấy mình muốn nôn. Sau đó lại nhìn thấy một bức ảnh người đàn ông anh tuấn, điều này khiến tổng biên tập Iverson có quan niệm thẩm mỹ của người bình thường kiềm lại dục vọng muốn nôn của mình, bình tĩnh tiếp tục nhìn xuống.
Khi một bức ảnh người thiếu niên dung mạo tuấn mỹ xuất hiện tại trang thứ tư của bản thảo, chủ biên lần thứ hai chân tay linh hoạt nhảy dựng lên. Hắn đem bản thảo lần nữa bỏ lại vào phong thư, mà còn dùng vài bùa chú bảo mật lưu truyền trong gia tộc, thật cẩn thận bỏ phong thư chứa bản thảo vào trong ngực. Sau đó từ chiếc bình tinh xảo bên cạnh lò sưởi bốc một nắm bột Floo, thậm chí không kịp mặc áo khoác, ngay khi ngọn lửa biến thành màu xanh lục liền một cước đạp đi vào, điểm đến là trang viên gia chủ nhà mình.
Giống như suy nghĩ ban đầu của Gail, số tiếp theo của Nhật báo Tiên Tri cũng không đưa tin chuyện này, cũng không xuất hiện tin tức gì về tổng biên tập bị bệnh hoặc hành vi dị thường truyền đến. Xấp bản thảo này giống như một giọt nước mưa rơi vào đại dương, thậm chí không gây nên ý tứ gợn sóng nào, liền nhanh chóng tiêu thất.
"Được rồi, từ tình huống hiện tại mà nói, giống hệt như ngài đoán." Gail và Sev hai người ngồi trong phòng ngủ, thông qua gương hai mặt nói chuyện với Grindelwald: "Nhưng mà nhìn từ mặt tốt, gia tộc Iverson đang bí mật theo dõi nội dung trong bản thảo kiểm tra đối chiếu tin tức. Đây là chuyện tốt."
Gail cảm thấy, muốn đánh bại thế lực của Voldemort, thì bắt đầu từ thân thế của hắn là phù hợp nhất, điểm này Grindelwald cũng đồng ý. Nhưng mà về phương pháp phải sử dụng cái điểm yếu này như thế nào, hai người có sự khác biệt. Gail có khuynh hướng tấn công dư luận, khiến tất cả mọi người đều biết Voldemort thật ra là một kẻ sát nhân và là kẻ tồi tệ ngay cả cha mẹ cũng không nguyện ý thừa nhận. Grindelwald một kiếm xuyên tim chỉ ra, giới truyền thông nước Anh sẽ không có nhà nào nguyện ý truyền phát tin tức về chuyện này.
"Ngươi cho rằng họ thật sự trung thành với bản thân Voldemort? Không." Grindelwald kiên nhẫn giải thích với Gail: "Có lẽ những người thừa kế gia tộc thế hệ trẻ tuổi sẽ ủng hộ hắn, sùng bái hắn, đi theo hắn vì sự cường đại của Voldemort, nhưng mà từ thế hệ người nắm quyền già mà nói, họ càng chú trọng lợi ích của chính mình. Thuyết thuần huyết có thể khiến lợi ích của họ được mở rộng lớn nhất, cho nên họ mới có thể cuồng nhiệt như thế. Nếu nói họ si mê với bản thân Voldemort, không bằng nói họ si mê với sự tăng trưởng sản nghiệp của gia tộc mình."] Gail chấp nhận đề nghị của Grindelwald, không tiếp tục ý tưởng "Thay bản đầu đề trên báo cùng ngày" của mình, mà lại gửi bản thảo cho tổng biên tập của Nhật báo Tiên Tri. Và hành vi của gia tộc Iverson sau đó cũng hoàn toàn chứng minh quan điểm của Grindelwald là chính xác.
"Gail, thật ra những gia chủ này, đa số thật ra là bạn cùng trường của Voldemort trong thời kỳ đi học, họ đối với người bạn cùng trường này rốt cuộc là dáng vẻ thế nào, chẳng lẽ trong lòng không có suy đoán sao? Hậu duệ Slytherin chỉ là một cái cớ thôi." Severus cũng đồng ý quan điểm của Grindelwald, đồng thời lấy ra một tấm da dê, trên đó là danh sách những người gia tộc thuần huyết cùng thời với Voldemort khi học tập ở Hogwarts.
"Là ảo giác của tôi sao?" Gail nhìn tấm da dê trên tay mình, giơ gương hai mặt lên khiến thị giác của Grindelwald cũng có thể nhìn thấy nội dung trên đó: "Luôn cảm thấy, giống như những gia chủ này gần đây chết thật nhiều, còn có vài nhà số lượng không còn nhiều... Tôi xem xem, Iverson, Malfoy, Black, Burke..."
"Ừm—" Trong gương hai mặt, Grindelwald nhìn thấy thời gian và nguyên nhân tử vong của những gia chủ đã tử vong khác, kéo dài giọng đầy ý vị sâu xa: "Phi thường thông minh, lớn mật hơn nữa sắc bén. Nếu hắn còn có lý trí, nhất định không giống hiện tại. Ít nhất sẽ không gây ra sự khủng hoảng cho phù thủy máu lai và phù thủy xuất thân người thường, dù sao họ mới là phần đông của thế giới ma thuật."
Gail cũng không thích coi người thường không có ma pháp là Muggle, hắn luôn cảm thấy từ này có một loại ý tứ khinh miệt cao cao tại thượng, cho nên so với "Muggle", hắn càng vui lòng dùng "Người thường" để xưng hô người không sử dụng ma pháp. Grindelwald sau khi chú ý tới điểm này, lộ ra một biểu cảm như có điều ngộ ra, sau đó bắt đầu cùng Gail giống nhau xưng hô họ là "Người thường".
"Từ điểm này, ngươi đi được xa hơn ta và Albus." Grindelwald lúc đó nói như thế: "Ngay cả Albus cũng không thể tránh khỏi sử dụng từ 'Muggle' hoặc 'Máu bùn'. Đây là giáo dục chúng ta tiếp nhận từ nhỏ, mặc dù Albus rất cố gắng muốn thay đổi điểm này, nhưng hiệu quả không lớn."
Ý nghĩa và nguồn gốc của "Muggle" đã không thể tra cứu, ai cũng không biết nó là đến từ tiếng Anh cổ hay tiếng Latin, tóm lại chính là bị phù thủy sử dụng rộng rãi, thậm chí ngay cả phù thủy xuất thân người thường cũng thỉnh thoảng sẽ thốt ra một câu "Những Muggle ngu xuẩn kia" hoặc "Muggle luôn cố chấp đối với ma pháp làm như không thấy" sau khi tốt nghiệp, cái cảm giác ưu việt vô lý này lại quả thật tồn tại. Grindelwald vui vẻ chấp nhận hành vi tư tưởng của Gail thể hiện từ việc nhỏ không đáng kể như vậy, còn vui như mở cờ.
"Ngươi cũng cảm thấy rất không thích hợp, thật không?" Sev chỉ vào tấm da dê mình tổng kết ra nói: "Còn nhớ trong Ma Pháp Khởi Nguyên nhắc đến về mối liên hệ giữa sinh mệnh và ma lực sao? Trên sách nói, phù thủy ma lực càng mạnh, tốc độ già đi sẽ càng chậm, thậm chí có một số phù thủy trước khi chết đều sẽ giữ dáng vẻ thanh niên hoặc trung niên. Hơn nữa đa số phù thủy sau khi trưởng thành, thọ mệnh đều sẽ đạt tới một trăm hai mươi tuổi trở lại, vì họ trong khi già đi thì ma lực cũng đang tích lũy và tăng thêm. Mà những người này..."
"Những người này khi chết trẻ tuổi nhất thậm chí chỉ có hơn năm mươi tuổi, lớn tuổi một chút cũng chỉ chưa đến bảy mươi tuổi, quá trẻ tuổi." Gail kết lời của Severus: "Sự việc xuất hiện khác thường tất có điều kỳ lạ."
"Nghe nói gia chủ gia tộc Malfoy, Abraxas, giống như gần đây thân thể không được tốt lắm." Sev bổ sung một câu, khiến sắc mặt Gail trở nên trầm xuống.
Hắn cho rằng mình có thể ngăn cản cái chết, lại không ngờ rằng sự giết chóc đã sớm bắt đầu tiến hành. Cái cảm giác này thật sự khiến Gail cảm thấy tệ hại! Gail trầm mặc, trong lúc này Grindelwald và Severus đều không nói gì. Grindelwald đối với sự trưởng thành của Gail phi thường mong đợi, đồng thời đối với việc bên cạnh cậu có một người tồn tại như Severus cũng có cảm giác rất tốt.
Có thể hấp dẫn một người như vậy ở bên cạnh mình, đây là một trong nhũng thực lực của Gail. Bao gồm tin tức mà thuộc hạ của hắn nghe được nhắc đến cậu nhóc nhà Potter và cậu nhóc nhà Black, hình như còn có một người sói nhỏ. Lực hấp dẫn như vậy của Gail, có thể bù đắp các loại thiếu sót trong tính cách của hắn.
Được rồi, hắn còn đặc biệt bao che khuyết điểm, giống như cậu nhóc tên Severus này bao che khuyết điểm cho hắn vậy, mức độ bao che khuyết điểm của hắn cũng không thua kém bao nhiêu. Vì một phù thủy nhỏ xuất thân người thường tên Lily và người bạn giới thiệu cho cô bé kiên cường thẳng thắn của nàng, ngay trong ngày đầu tiên đi học đã đắc tội người thừa kế hai nhà Potter và Black, phản công trở lại không chút tình cảm. Cũng không biết họ làm thế nào mà hóa thù thành bạn, thanh xuân a, thật sự là tốt đẹp!
Trong khi Gail trầm mặc, Grindelwald ở đầu bên kia của gương hai mặt đã suy nghĩ một hồi, chờ đợi kết quả tự hỏi của Gail.
"Ngài cho rằng Malfoy có thể tin tưởng không?" Gail hai mắt sáng lên nói: "'Malfoy luôn có thể đạt được điều hắn muốn', 'Huyết mạch gia tộc Malfoy là quan trọng nhất', đúng không?"
Grindelwald gật đầu: "Đa số người đối với câu sau hiểu là, gia tộc Malfoy coi trọng huyết thống tinh thuần, nhưng thật ra đây là hiểu lầm. Gia tộc Malfoy cũng khinh thường phải giải thích một lần với mỗi người nghĩ như vậy."
"Malfoy a, tên của ngươi chính là ngạo kiều (tsundere)." Gail than thở nói. Grindelwald lúc ban đầu đối với ý nghĩa của từ "Ngạo kiều" cũng không lý giải, nhưng mà cẩn thận hồi tưởng một chút, lại cảm thấy từ này để hình dung gia tộc Malfoy vẫn là rất chính xác. Thậm chí là đa số thế gia thuần huyết, cùng với gia tộc vẫn bảo lưu vinh quang tước vị, cũng có thể sử dụng từ này để hình dung.
Lucius Malfoy khi tỉnh lại, phát hiện mình nằm trên sàn nhà một phòng học trống, bên cạnh là một phong thư lớn gần giống với cái từng gửi cho tổng biên tập Iverson. Việc đầu tiên hắn làm sau khi khôi phục ý thức, không phải cầm lấy phong thư cũng không phải đánh giá hoàn cảnh xung quanh, mà là nhanh chóng nhảy dựng lên chỉnh lý dung nhan.
Sau khi phát hiện trên người mình không bị dính bụi bặm hoặc vết bẩn khác làm trở nên không trang nhã, Lucius thở phào một hơi. Hắn may mắn vì tình trạng vệ sinh quét tước của Hogwarts gần đây khiến cái phòng học trống đã lâu không sử dụng này cũng không dính một hạt bụi, mới không mang đến sự ô nhiễm không thể cứu vãn cho chiếc áo choàng tuy trông giống đồng phục, nhưng thật ra dùng chất liệu sang quý của hắn.
Lucius sau khi đứng thẳng, mới đột nhiên nhớ tới điều cha đã từng giáo dục hắn: "Nếu gặp nguy hiểm bị đánh ngất, sau khi khôi phục ý thức nhất định phải tạm thời khống chế hô hấp và cơ bắp của mình, giả vờ mình còn hôn mê, cẩn thận như vậy có thể khiến hắn đạt được càng nhiều thông tin có lợi cho mình." Điều này khiến thân thể của Lucius vừa mới mới lần nữa khôi phục trạng thái tao nhã có một tia cứng ngắc.
Lucius an ủi mình điều này không có gì, trong quá trình trưởng thành khó tránh khỏi sẽ có chút sai lầm, cuối cùng khiến mình dễ chịu hơn một chút. Lúc này hắn mới đặt ánh mắt vào phong thư bên chân mình.
Lần này, hắn cẩn thận rút ra đũa phép, dựa theo cách Abraxas dạy hắn, phóng ra một bùa chú kiểm tra đối với phong thư, bùa chú đánh trúng phong thư phóng ra ánh sáng, khiến hắn rốt cục xác định đây là một bức thư an toàn, bình thường, không có bất kỳ lời nguyền hay chơi khăm nào.
Vậy thì là ai sẽ gửi cho hắn bức thư như vậy đâu? Malfoy thậm chí không khom lưng xuống, chỉ là dùng đũa phép nhẹ nhàng chạm vào thư tín một chút, phong thư có chút trọng lượng này liền lảo đảo bay đến khoảng cách nửa cánh tay trước ngực Malfoy. Hắn lại vung đũa phép một chút, khẽ niệm một chú ngữ, phong thư liền tự mình mở ra, bức thư cũng bay ra trôi nổi trước mắt Malfoy.
Mới đọc vài chữ, hắn giống như Iverson trước đây thiếu chút nữa nhảy dựng lên. Lucius đã một phen giật lấy bức thư đang bay trong không trung, rất nhanh lật xem. Khi nhìn thấy tờ giấy cuối cùng, vì cảm xúc kích động và dùng sức quá mạnh, khớp xương của hắn cầm giấy viết thư trở nên trắng bệch.
Bức thư gửi cho Lucius không giống với bản thảo gửi cho Iverson, chính là vì có thêm tờ giấy cuối cùng này — Nội dung trên đó chính là tình trạng tử vong được tập hợp lại của các gia chủ gia tộc thuần huyết trong hai năm nay mà Severus tổng kết ra.
Đơn thuần lấy ra tờ giấy này, ai cũng sẽ không có nhiều ý tưởng, cùng lắm chỉ là thở dài thế giới ma thuật nhân tài điêu linh. Nhưng mà nếu liên hệ với thân thế của Voldemort phía trước cùng một chỗ, chỉ cần không phải đứa ngốc, liền sẽ cảm thấy đây là sự ám sát có âm mưu! Là cái chết vì muốn bịt miệng mới có thể gây ra!
"Lucius, Lucius, ngươi phải bình tĩnh!" Trong phòng học trống rỗng, Malfoy trẻ tuổi hít sâu vài lần, tự nhủ. Hắn cảm thấy mình gần như đã bình phục tâm trạng của mình, vì thế bắt đầu gấp thư kiện lại muốn nhét vào phong bì. Nhưng mà vì tay hắn run rẩy quá mức lợi hại, thử vài lần mới thành công, thậm chí không cẩn thận làm hư hại phong thư.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co