Cuộc Sống Ở Thế Giới Phép Thuật Của Gail · Grimm
Chương 71
Đối với sự kích động của Remus, Severus hiểu rõ. Nhưng mà khi đề cập đến lĩnh vực chuyên môn của mình, dây thần kinh buộc chặt kia của hắn liền sẽ như bật lên tuyến phòng ngự, bất kỳ gió thổi cỏ lay nào cũng sẽ lập tức khiến hắn tiến vào trạng thái Tu La. Cái lời nói "vô tri" như vậy của Remus, rất hiển nhiên nằm trong số những điều chạm đến cảnh báo.
"Cải thiện? Ngươi cho rằng chế tác độc dược là nắm lên vài cục bùn thì có thể cho rằng đó là cục thịt viên dùng để nhắm rượu sao?" Severus nghiêm khắc nói: "Phương thuốc vẫn chưa hoàn thiện, bước thực hiện cũng không có thay đổi đã muốn đi cải thiện? Ngươi vì sao không đi qua một bên tưởng tượng mình có một đưa con búp bê, sau đó đem nắm bùn đưa cho đứa trẻ nhựa của ngươi ăn?"
"Này!" Lily không hài lòng. Tất cả thông tin của Severus về trò chơi ông rượu này tất cả đều đến từ sự miêu tả của Lily. Trong ký ức của Lily, đó là một trò chơi vô cùng thú vị, nàng không muốn nghe Severus dùng ký ức tốt đẹp để châm chọc người khác: "Trò ôn rượu rất tốt!"
Severus nhìn Lily một cái, ngậm miệng lại.
Remus ngược lại trong vài giây Lily xen ngang đã khôi phục cảm xúc, hắn ôn hòa mỉm cười nói: "Xin lỗi, là lỗi của ta. Ta là nói, khi ngươi hoàn thành tất cả nghiên cứu và thay đổi xong, có thể... Có thể cho ta thử xem sao không?"
Đối mặt với lời thỉnh cầu thật cẩn thận của Remus, Gail đem sự chú ý từ cuộc cải vã của James và Sirius dời đi một giây để thay Sev trả lời hắn: "Ngươi cho rằng Sev vì sao muốn thay đổi? Chính là vì ngươi!"
"Không cần hiểu sai, ta chỉ là hy vọng sự an toàn của chúng ta được đảm bảo tốt hơn mà thôi." Severus sau khi Remus lộ ra biểu tình kinh ngạc giải thích một cách không tự nhiên, lại có vẻ hơi giấu đầu hở đuôi.
Remus là một người từ nhỏ bởi vì bị người sói cắn, cho nên đối với tình cảm của người khác đặc biệt mẫn cảm. Hắn cảm thấy có lẽ, Severus so với bề ngoài mà họ nhìn thấy còn muốn mềm mại hơn nhiều.
Không quản nói như thế nào, tổ ba người "Đạo tặc" cùng tổ hai rắn con Gail và Sev coi như đã hóa thù thành bạn, cho nên Sirius không chút khách khí đưa cho Gail lời nhờ vả đầu tiên của một người bạn và đồng minh — chăm sóc và giáo dục em trai hắn, Regulus.
Regulus là một cậu bé hơi xanh xao gầy yếu. Cũng không biết có phải hay không là Walburga vì đem tất cả dinh dưỡng đều cho người con đầu tiên Sirius, cho nên Regulus trông có vẻ thấp hơn một chút so với đám bạn cùng lứa tuổi. Hơn nữa hắn rất trầm mặc, trừ việc sẽ nói vài câu với chị gái của mình Narcissa trong lúc ăn cơm (thỉnh thoảng cũng nói vài câu với anh rể của hắn Malfoy) ra, đa số thời gian đều không nguyện ý giao lưu với người khác.
Có một người anh trai giống như một cái thùng thuốc súng, Regulus làm sao lại nuôi dưỡng ra được một tính cách ngoan ngoãn như vậy a? Gail yên lặng phun tào.
Nhưng mà đã được người ta nhờ vả, Gail cũng không thể không tiếp nhận trọng trách "chăm sóc và giáo dục". Vì thế, nước bí đỏ của Regulus không thấy đâu, thay vào đó là sữa đặc, có thêm hạnh nhân cắt lát.
Tiếp theo, Gail sau khi quan sát ba ngày, liền chặn đứng Regulus trong hành lang thư viện, để lại cho hắn một đống lớn vấn đề của năm hai cho hắn giải quyết. Thật bất ngờ, Regulus hoàn thành rất tốt những kiến thức lý thuyết này, điều này khiến Gail rất vừa lòng, vì thế vào lúc hơi muộn, cầm luận văn Regulus đưa cho mình lần thứ hai chặn đường Regulus.
"... Học trưởng," Regulus vì sự xuất quỷ nhập thần của Gail mà hoảng sợ, sắc mặt của hắn dưới sự mái tóc đen càng thêm xanh xao. Regulus mím chặt môi, lấy hết dũng khí nói: "Ngài muốn làm luận văn ta đã hoàn thành thay ngài..."
"A?" Gail cảm thấy sự việc không đúng lắm: "Ngươi đang nói cái gì? Anh trai ngươi Sirius..."
Lời Gail còn chưa nói xong, cậu bé xanh xao vừa rồi còn như là một con thỏ bị kinh hãi lập tức liền trợn mắt nhìn, như là thú con bị công kích nhe răng nanh ra: "Nếu ngươi là vì anh trai ta mới đối với ta như vậy, vậy thì đến đây đi, ta không sợ ngươi! Anh trai ta cũng không sợ ngươi!"
Gail triệt để trợn tròn mắt: "Sirius không nói cho ngươi sao? Chúng ta đã là bạn bè, hắn nhờ ta tới chăm sóc và giáo dục ngươi, để ngươi có thể... lợi hại hơn một chút. Dù sao hắn ở Gryffindor, không quá tiện lợi."
Lần này đến phiên Regulus há hốc mồm. Hắn lập tức đỏ mặt lên, mấp máy môi không biết nên nói cái gì.
Gail rốt cục biết vì sao Sirius sẽ lo lắng cho người em trai này như vậy. Phỏng chừng Sirius trước kia chính là cảm thấy Regulus không thú vị hoặc là dễ bảo, nhưng mà không nghĩ tới sau khi đến trường sẽ xuất hiện chướng ngại giao tiếp nghiêm trọng như thế đi!
"Được rồi, bài học đầu tiên, học được nói 'Không'." Gail vỗ vỗ vai Regulus: "Ngươi lại có thể nguyện ý phục tùng chỉ thị của người khác hơn là từ chối, như vậy, chúng ta liền bắt đầu từ việc từ chối, hoặc là chúng ta có thể thử làm những chuyện ngược lại!" Gail xấu xa nói.
Đối với cái này, chúng ta chỉ có thể nói, Sirius đại khái không đoán được, em trai hắn vì đối tượng hắn nhờ vả không đúng, chẳng những tính cách không trở nên hướng ngoại giống hắn, mà là sau gần sáu năm "chăm sóc và giáo dục" của Gail hướng về con đường phúc hắc một đi không quay đầu lại.
Thời gian trôi qua lúc ai nấy đều bận rộn, ngay trước một tuần bắt đầu bài thi cuối kỳ, Gail bỗng nhiên từ trên giường nhảy dựng lên trong một buổi tối trước khi ngủ: "Sev! Sev!"
"Cái gì?" Severus đã mơ màng sắp ngủ bị Gail lắc dậy, tốt tính hỏi.
"Chìa khóa Gringotts! Gringotts! Chúng ta có thể dùng Cửa Đi Tùy Ý đi, không cần phải gặp qua yêu tinh!"
"Nhưng mà chúng ta cũng không biết vị trí hầm vàng của Rowena và Helga, huống chi, yêu tinh đã từng phản loạn không phải sao? Có lẽ những cái kia đã không còn ở trong hầm vàng hoặc là ngay cả hầm vàng cũng đã không còn tồn tại." Severus phân tích cho Gail hiểu rõ.
Nhiệt tình của Gail bị dập tắt, hắn ủ rũ từ trên giường Sev đứng dậy, trở lại trên giường của mình.
Sev không tiếng động mỉm cười, cảm thấy không sai biệt lắm mới mở miệng nói: "Bất quá... Có lẽ chính bản thân Rowena biết vị trí hầm vàng, hơn nữa người sáng lập cũng sẽ không tùy ý để đồ đạc của mình bị chiếm đoạt, nhất định đã áp dụng biện pháp phòng hộ gì đó không phải sao?"
"Thật sao?" Gail lập tức liền lại đầy máu sống lại.
"Có khả năng cao." Sev nói.
Khi tất cả học sinh Hogwarts đều bận rộn nghênh đón bài thi cuối kỳ một lần một năm, Sev và Gail lại bắt đầu kế hoạch đi một chuyến Gringotts, dưới tình huống không kinh động người canh gác Gringotts mà đem di vật của người sáng lập cầm đi.
Rowena sau khi nghe được câu hỏi của Gail và Sev, bình tĩnh đặt bút lông chim đang viết xuống: "Được rồi, các ngươi phán đoán thực chính xác, ta và Helga sẽ không tùy ý để đồ đạc của mình bị người khác xâm chiếm."
"Đúng vậy," Helga vẫn là cười tủm tỉm: "Bất cứ sinh vật nào cũng không thể giả dối bằng yêu tinh, nhân loại muốn đối đầu đều phải chịu thua. Tùy tiện tìm một yêu tinh vị thành niên, cũng có thể khiến thương nhân xuất sắc nhất của nhân loại phải xấu hổ, huống chi bên trong bọn họ còn có một số yêu tinh tay nghề cao siêu."
"Nhưng mà ở trước mặt ta, tất cả sự giả dối đều không phải là vấn đề." Godric từ một bên bức họa của mình ló ra, gia nhập cuộc trò chuyện: "Ta dùng một biện pháp tinh xảo để đảm bảo thanh kiếm ruby xinh đẹp kia sẽ không bị thu hồi, những tên yêu tinh chết tiệt kia cũng lấy không được!"
Nhìn dáng vẻ đắc ý dào dạt của Godric, Gail không nhịn được lần thứ hai châm chọc: "Ngươi là nói đem bảo kiếm giấu ở trong Chiếc Mũ Phân Loại chỉ có người có phẩm chất dũng cảm thực sự của Gryffindor mới có thể lấy ra?"
"Ngươi làm sao mà biết được?" Godric như con mèo bị giẫm đuôi sợ hãi hỏi.
"A, ngươi đoán xem?" Lần này đến lượt Gail đắc ý dào dạt. Hắn nhếch cằm đối với bức họa Godric lộ ra nụ cười, khiến Godric "Hừ" một tiếng sau đó liền biến mất trong phạm vi bức họa Gail có thể nhìn thấy.
Rowena nhìn Godric rời đi, mới lần nữa mở miệng: "Godric đối với đa số hàng thủ công mỹ nghệ của yêu tinh lúc đó cũng không phải rất thích, duy độc cái vũ khí kia là bảo vật của hắn. Hơn nữa khác với ta cùng Helga, hắn cùng Sal đem đa số đồ vật đặt ở trong trang viên, mà ta và Helga sau khi Hogwarts thành lập vẫn luôn không có thời gian rảnh."
"Lúc đó Hogwarts không có gia tinh, tòa thành cũng không phải bộ dạng hiện tại. Chúng ta một mặt muốn thành lập hệ thống phòng ngự, một mặt muốn chăm sóc các phù thủy nhỏ, còn muốn tùy thời đi tìm kiếm những phù thủy nhỏ giấu trong người thường, căn bản là không có ngày nghỉ." Helga ánh mắt rất ôn hòa, như là nhớ lại chuyện gì tốt đẹp.
"Điều này khiến chúng ta không có thời gian và tinh lực đi thu hồi đồ vật đã giao cho yêu tinh, thậm chí vì lúc đó Hogwarts không phải rất an toàn, còn phải đem một số bản thảo linh tinh của ta gửi đi. Yêu tinh có thiên phú không gì sánh kịp trong việc tránh né và giấu đồ, đây là ân huệ Merlin ban tặng." Rowena nói: "Nhưng mà ta và Helga cũng không phải đứa ngốc, ngay từ lúc bắt đầu tìm kiếm nơi có thể thành lập trường học an toàn mà không thể không phó thác phần lớn đồ vật của chúng ta cho yêu tinh trước, cũng đã làm một chút thủ thuật nhỏ."
"Rồng ngủ chớ quấy rầy." Hai vị nữ sĩ trăm miệng một lời nói, sau đó phát ra tiếng cười không ngừng được, vì lừa được yêu tinh nổi danh khôn khéo mà cao hứng.
"Tuy rằng về sau chuyện này bị coi như là một trong những mối đe dọa của nhóm yêu tinh, nhưng mà điều này cũng đảm bảo tài sản của chúng ta còn đầy đủ." Rowena tổng kết nói.
Gail nghe xong, bĩu môi: "Các ngươi nên may mắn lúc đó không có Bộ Pháp thuật, cũng không có tội danh giam giữ ngắn hạn hoặc là ngược đãi động vật phi pháp linh tinh, nếu không các ngươi khẳng định sẽ vào Azkaban!"
Vừa nghĩ tới cảnh Harry và Hermione trong nguyên tác khi nhìn thấy con Rồng già kia dưới Gringotts, Gail đã cảm thấy cả người không thoải mái.
"Vì sao lại là giam giữ ngắn hạn phi pháp và ngược đãi động vật?" Helga hỏi, hơi không rõ lý do.
"Dưới Gringotts có một con rồng mất đi tự do, bị xiềng xích khóa lại. Hắn không có tự do, có lẽ cả đời đều không thể bay qua một lần." Gail hồi ức nói.
"Không không, ngươi hiểu lầm, chúng ta chỉ là chế tạo ra một món đồ chơi nhỏ bắt chước uy lực của rồng viễn cổ. Chúng ta vội vàng tập hợp phù thủy nhỏ, chỗ nào có thời gian thật sự làm ra một con rồng?" Helga nói: "Hơn nữa những tên nhóc kia đáng yêu biết bao, làm sao có thể dùng xiềng xích khóa lại chứ?"
Trong miệng các phù thủy nhỏ vào lúc ban đầu xây dựng trường, Nữ sĩ Helga là một vị trưởng giả hiền lành giống như một người mẹ, nhưng mà trong miệng các chiến hữu của Helga, nàng lại là một người có tính tình rất hùng hổ. Hiện giờ, Gail cảm thấy nếu không phải lúc đó Helga quá bận rộn, có lẽ nàng sẽ là một người yêu thích động vật nguy hiểm chỉ có hơn chứ không kém gì Hagrid!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co