Truyen3h.Co

[ĐM/Song Tính/NP] Nhóc Con Mềm Mại Ngày Ngày Được Rót Tinh

Chương 55: Hột le lên đỉnh

Dim_cutooo

Chương 55: Khuấy đảo trong khoang miệng, bị chồng trừng phạt đến chảy nước, hột le lên đỉnh

"Hức, đồ xấu xa……"

Bộ tây trang trên người Hà Tu Lãnh lần đầu tiên xuất hiện nếp nhăn, hoàn toàn không còn vẻ phẳng phiu sáng bóng như trước, người đàn ông sững sờ tại chỗ, ngón tay buông thõng bên người run rẩy không ngừng.

Đầu ngón tay run rẩy.

"Đồ xấu xa?"

Hà Tu Lãnh nhìn vẻ mặt đầy phòng bị của Ngôn Úc, nhất thời câm lặng, trong lòng ngổn ngang.

Vị tổng tài luôn thuận lợi trong mọi việc lần đầu tiên cảm nhận được sự bất lực khi lỡ bước sai một bước, dường như vĩnh viễn không thể bù đắp được.

"Tôi không phải chồng em sao?"

"Vậy ai mới đúng?"

"Hả? Nói cho tôi biết!"

Hà Tu Lãnh nhéo lấy cằm Ngôn Úc, con ngươi màu đen ánh lên vẻ u ám.

Là Hà Giản?

Hay là gã ngu xuẩn vừa rồi, chỉ giỏi ba hoa chích chòe?

Ngôn Úc bị ép ngẩng mặt, nước mắt rơi trên ngón tay Hà Tu Lãnh, giữa đôi mày hiện rõ vẻ sợ hãi, cậu giãy giụa vô vọng, "Anh… buông tôi ra……"

Giọng nói run rẩy vì sợ hãi, "Buông tôi ra……"

Lần đầu tiên người vợ nhỏ cảm nhận được nỗi sợ hãi tột cùng, cậu sợ mình sẽ chết trong tay người đàn ông lạnh lùng này, sợ rằng sẽ không bao giờ còn được gặp lại chồng mình.

"Ư……" Khuôn mặt xinh đẹp của Ngôn Úc ướt đẫm nước mắt, đôi mắt đỏ ửng. Dù trong lòng Hà Tu Lãnh vẫn còn giận dữ, nhưng hắn không thể tránh được cảm thấy cậu thật xinh đẹp.

Vẻ tan vỡ, yếu đuối hiện ra rõ ràng trong khoảnh khắc này.

"Tôi không phải chồng em?"

Hà Tu Lãnh giận đến bật cười: "Vậy chắc không phải."

Hắn buông tay đang nắm cằm Ngôn Úc, từ trên cao nhìn xuống, dùng hai ngón tay cạy mở khoang miệng ướt át của cậu, ngón tay vuốt ve đầu lưỡi mềm mại, tùy ý khuấy đảo.

Âm thanh nhớp nháp vang lên.

Nước miếng chảy xuống từ khóe miệng.

"Em đoán xem, người chồng mà em gọi về nhà, khi nhìn thấy em bị một người đàn ông khác chịch, sẽ có phản ứng thế nào?"

"Chán ghét? Ghê tởm?"

Hà Tu Lãnh không muốn dùng những thủ đoạn trên thương trường để đối phó với Ngôn Úc, nhưng thái độ của cậu lúc này thực sự khiến hắn rất tức giận.

Những lời lạnh lùng, cay nghiệt không ngừng thốt ra.

Làm cho tâm trí cậu vợ nhỏ đau đớn.

Ngôn Úc nước mắt lưng tròng, không ngừng lắc đầu, nhưng hành động đó chỉ khiến những ngón tay kia càng thêm không kiêng nể gì.

"Ưm……"

Không, đừng nói nữa……

Hai tay không ngừng đẩy Hà Tu Lãnh, nước miếng trong suốt bắt đầu nhỏ giọt, ướt nhẹp trên mặt bàn, hàng mi run rẩy.

Khuôn mặt cậu vợ nhỏ toàn là nước mắt.

Nhưng cậu vẫn xinh đẹp.

Thật xinh đẹp, ngoài từ xinh đẹp ra, Hà Tu Lãnh không biết phải dùng từ gì khác để miêu tả Ngôn Úc.

"Em đoán xem… Cục cưng, chồng em có thể sẽ nhìn em với ánh mắt đầy chán ghét không?"

"Ưm……"

Khóe mắt Ngôn Úc đỏ hoe vì khóc, đừng, đừng nói nữa mà……

Cậu không muốn nghe những lời này, người vợ nhỏ một lòng một dạ với chồng, điều cậu sợ hãi nhất chính là bị người mình yêu chán ghét.

Hà Tu Lãnh thấy vậy liền rút những ngón tay dính đầy nước miếng ra: "Muốn tôi dừng lại thì em phải ngoan ngoãn, hiểu không?" Một lời đe dọa đầy lạnh lùng.

"Ưm……" Ngôn Úc không đáp lời.

Trên mặt chiếc bàn ăn cơm bằng gỗ bóng loáng, một người vợ nhỏ xinh đẹp lạc lõng nằm đó, mí mắt ửng hồng vì khóc.

Vòng eo run rẩy, một mùi hương ngọt ngào phát ra từ làn da.

Hà Tu Lãnh thô bạo tách hai chân Ngôn Úc ra, ngoài dự đoán, trước mắt là cái lồn ướt át đang co rút, trên mặt bàn đọng lại một vũng nước dâm

Trong thoáng chốc người vợ nhỏ mặt đỏ tai hồng.

Giống như những gì cậu đã nói lúc trước, thật dâm đãng.

Lồn nhỏ dù dưới sự dạy dỗ của một người giả mạo thành chồng mình, cũng có thể khát khao chảy nước.

Giống như cơ thể này sinh ra là để cảm thụ tình dục.

"Không, ưm… đừng nhìn……"

Ngôn Úc theo bản năng muốn khép hai chân lại, cậu không muốn bị người khác nhìn thấy mình trong thời điểm mất mặt như thế này.

Nhưng không hề hay biết, vừa rồi Hà Tu Lãnh, vẫn còn giận dữ, vì cảnh tượng này mà dần bình tĩnh lại. Khi nhìn thấy cái lỗ nhỏ đang co rút kia, hắn như bị ma xui quỷ khiến thở ra một hơi.

Hơi thở hơi lạnh, phả vào môi lồn, làm cho bím non tràn ra càng nhiều nước.

"Á……"

Cậu vợ nhỏ theo bản năng ưỡn eo, mồ hôi rịn rõ trên làn da, cả người mềm nhũn, không còn chút sức lực nào.

"Nứng đến vậy sao?"

Giọng Hà Tu Lãnh khàn khàn: "Không phải nói thích chồng nhất sao?" Hắn chét một chút chất lỏng trong suốt trên tay, "Vậy những thứ này là cái gì?"

Tai cậu đỏ bừng một mảng, cậu cũng không muốn như vậy mà……

Hàng mi loạn run rẩy.

Đến cả giọng biện minh cho mình cậu cũng không thể cất lên, thật sự quá mất mặt.

Thật dâm đãng, người vợ nhỏ chỉ cảm thấy cơ thể mình thật dâm đãng.

"Muốn không?"

Hà Tu Lãnh vừa hỏi vừa cởi cúc áo, hắn căn bản không cho Ngôn Úc cơ hội nói "Không".

Thật tàn nhẫn.

Cho đến khi bị quy đầu to bự chạm vào hột le, người vợ nhỏ mới bừng tỉnh nhận ra mình không có lựa chọn.

Hoảng loạn lắc đầu: "Không, không muốn… ưm……"

Nó, nó đang động.

Quy đầu nóng rực, ấn lên xuống hột le mẫn cảm.

"Á!"

Nhìn nó dần sưng đỏ lên, mã mắt khẽ mở, chất lỏng trong suốt phủ lên hột le bé nhỏ.

Đầu cặc rất lớn, cũng rất cứng rắn.

"Hức hức ưm……"

Eo và bụng Ngôn Úc khẽ run rẩy, đầu ngón tay cậu bám chặt vào mặt bàn, dùng sức đến trắng bệch.

Cảm giác chua xót và tê ngứa, len lỏi vào cơ thể người vợ nhỏ, bên tai cậu không ngừng vù vù.

Trong đầu cậu, theo những cú thúc mạnh nhẹ khác nhau của Hà Tu Lãnh, chỉ còn lại sự trống rỗng: "Ưm a…" Nước mắt lăn xuống.

Từng dòng nước dâm trong suốt bắn ra, tưới ướt ngay đầu dương vật hung hãn.

Tại sao lại thế này……

Ngôn Úc thậm chí còn chưa hiểu chuyện gì, đã cao trào.

"Sướng không?" Giọng nói mang theo sự lạnh lẽo.

Hà Tu Lãnh nhìn biểu cảm của Ngôn Úc, trong nhận thức của hắn, đây là sự trừng phạt.

Không nặng, nhưng lại là sự trừng phạt khó mà bỏ qua.

Đối với cậu vợ nhỏ ngây thơ chưa từng trải qua sự cao trào của hột le, việc dùng nó để trừng phạt lại càng thêm kích thích.

Thân thể Ngôn Úc vẫn còn run rẩy: "Không, xin đừng nói nữa…,…" Cậu khóc nấc lên.

Đầu dương vật rời khỏi vị trí, hột le bị đè nén bên dưới giờ đã sưng tròn, mặt trên còn lấp lánh một giọt chất lỏng chực rơi.

Lồn nhỏ từ từ bị căng ra.

Vành mắt người vợ nhỏ đỏ hoe, im lặng thở hổn hển, vào, vào đi……

Bị một người không phải chồng xâm nhập.

Hà Tu Lãnh thúc mạnh một nhịp cuối cùng, cặc bự bị cái lồn nhỏ bao lấy: "Không phải chồng cũng đụ em được, đúng không?" Hơi thở hắn có chút nặng nề, giọng nói vẫn lạnh băng.

"Im… á a…! Câm miệng… hức hức xin anh, cầu xin anh, a……"

Cậu vợ nhỏ khóc lóc đến đáng thương, tấm lưng trắng tuyết áp sát lên mặt bàn, mồ hôi toát ra, đầu ngón tay nắm chặt lấy đôi tay Hà Tu Lãnh đang đặt trên eo mình.

"Đồ khốn nạn……"

"Hưm ha… người xấu……"

Đến tận bây giờ, Ngôn Úc vẫn chưa hiểu tại sao Hà Tu Lãnh lại giả mạo chồng mình, thậm chí… thậm chí tại sao chồng cậu còn giúp hắn giải thích nữa?

Cậu đã biết Hà Tu Lãnh chính là người đàn ông hôm đó cũng giả mạo chồng cậu.

Cậu nhớ lại mấy câu Hứa Cố nói khi vừa bước vào cửa chiều nay, trái tim cậu nhất thời rơi vào hầm băng.

Công ty có việc?

"Ư……!" Một cú thúc mạnh mẽ khiến cậu vợ nhỏ không thể suy nghĩ được gì nữa.

Hơi thở Hà Tu Lãnh nặng nề, hắn không ngờ rằng trong mắt người vợ của mình, hắn lại là loại người này.

Đồ khốn nạn? Người xấu?

Hắn còn tệ hơn thế nữa.

Dương vật không ngừng đâm vào rút ra trong lồn non, tiếng va chạm dâm đãng "phụt phụt" vang lên rõ rệt, mỗi lần lại càng thêm mạnh mẽ.

"A…! Đừng… Không cần… Á……"

Miệng bím bị cặc bự căng đến trắng bệch, hai cánh mép lồn  bị banh ra.

Lồn nhỏ nguyên bản khép nép giờ như một đóa hoa hé nở, tươi đẹp và ướt át.

Nước dâm tung tóe.

Hà Tu Lãnh nắm chặt eo nhỏ của Ngôn Úc, mỗi cú thúc đều mạnh mẽ, cặc bự nhanh chóng cọ xát vào vách thịt mềm mại, vô số cảm giác ngứa ngáy hiện lên trong đầu cậu, khiến cậu rên rỉ không ngừng.

Trong lỗ nhỏ, lớp thịt mềm mại đang khát khao mút chặt.

"Không… A ha a…! Tha cho tôi… Làm ơn… Á……"

Ngôn Úc chỉ cảm thấy mỗi lần Hà Tu Lãnh đâm vào đều nhắm thẳng đến tử cung, quy đầu nóng rực, cứng rắn đến nỗi huyệt thịt run bần bật.

"Tại sao… hức ư hức……" Tại sao lại như vậy?

Người vợ nhỏ ngốc nghếch không hiểu, dù có nhìn thấy cũng không hiểu.

Hà Tu Lãnh di chuyển eo, dương vật thô to nhanh chóng ra vào trong lồn non, lớp thịt bên trong bị cọ xát đến muốn lật cả lên.

Thật thoải mái.

"Tại sao?"

Khuôn mặt Hà Tu Lãnh lạnh băng, cặc bự đâm sâu rồi rút ra, mỗi nhịp càng trở nên mạnh hơn, như đang trút giận.

Những lời này hắn cũng muốn hỏi, tại sao không thể chờ hắn một chút? Hắn sẽ trở về nhanh chóng mà.

Tại sao một chút cũng không thể?

Tại sao tất cả mọi người đều có thể là chồng em, trừ tôi ra?

Em không phải là vợ của tôi sao?

Người đàn ông gần như không thể kiềm chế được nỗi chua xót đang cuộn trào trong lòng, giọng điệu lạnh lẽo: "Cái gì mà tại sao? Chẳng phải em vừa bị tôi làm cho lên đỉnh sao?"

"Còn rõ ràng như vậy mà nói không cần." Đầu cặc hung hăng thúc mạnh lên trên, "Vậy mà lại nứng đến nỗi cả tử cung cũng muốn mở ra đón nhận tôi?"

"A a……!!!" Đầu ngón tay trắng bệch, run run.

Cả người Ngôn Úc run rẩy dữ dội, trong đầu chỉ có một ý nghĩ duy nhất, bị… bị đụ hỏng.

Cảm giác xấu hổ tràn ngập toàn thân, vừa sướng, lại vừa nhục nhã.

Trước nay người vợ nhỏ chưa từng nghe thấy những lời trần trụi như vậy, tử cung bị quy đầu căng đầy, trướng quá……

"Im đi… A ha a… Đừng nói nữa… Câm miệng, ư……" Xấu hổ quá đi.

Dương vật không ngừng đụ địt cái lồn dâm, gân xanh nổi lên, không ngừng cọ xát vào lớp thịt mềm mại bên trong, mỗi lần đâm là một đợt nước dịch trào ra.

"Sao không nói? Có phải là bị tôi nói trúng rồi không?"

Hà Tu Lãnh chịch càng lúc càng mạnh, quy đầu thúc sâu vào vách tử cung mềm mại bên trong.

Hắn hận không thể cứ như vậy mà khiến Ngôn Úc mang thai con của hắn.

Làm như vậy có thể giữ cậu ở bên cạnh hắn hay không?

Từ trước đến nay, Hà Tu Lãnh luôn bình tĩnh, giờ phút này lại hoàn toàn mất kiểm soát, hoặc nói là trước mặt Ngôn Úc, hắn chưa bao giờ bình tĩnh được.

Mùi hương ngọt ngào, nồng nàn kia càng lúc càng đậm, khiến Hà Tu Lãnh mê muội, hắn hận không thể cả đời chỉ ở bên cạnh Ngôn Úc.

Nhưng không được, Ngôn Úc sẽ không đồng ý, chỉ vì một lý do duy nhất —— hắn không phải chồng cậu.

Vẻ mặt người đàn ông vẫn lạnh lùng như cũ.

Ẩn sau vẻ mặt kia, không ai thực sự biết Hà Tu Lãnh đang nghĩ gì trong lòng.

Dù cho ý nghĩ của hắn có thật sự tồi tệ.

"Ưm a… Ha a…!" Ngôn Úc thừa nhận những cú thúc mạnh bạo của người xấu, vòng eo run rẩy, hốc mắt rưng rưng.

Dưới thân, bím non mút chặt lấy cây dương vật nóng bỏng kia.

Nước dâm ào ạt chảy ra, khiến cái bàn vốn đã bừa bộn càng thêm bừa.

Người vợ nhỏ nước mắt lưng tròng, trong mũi tràn ngập mùi hương lạnh lẽo không thuộc về chồng cậu, thân thể trắng nõn run rẩy, đến cả đầu ngón chân cũng đang run.

"A… đừng… đừng mạnh như vậy mà……"

"Hức ha a… đừng hung dữ như vậy mà… Á a… được không?" cậu vợ nhỏ không chịu nổi sự thô to của dương vật, thế là bắt đầu nhỏ giọng cầu xin.

Hà Tu Lãnh không nói một lời, chỉ có tiếng thở dốc thể hiện sự khô nóng trong lòng hắn.

Tử cung bị căng ra hình dạng quy đầu, theo mỗi nhịp ra vào, có thể thấy rõ trên bụng nhỏ trắng mềm của cậu, thật dâm đãng.

Cơ thể Ngôn Úc dường như thật sự sinh ra là vì tình dục.

"Ưm… a ha… Lớn quá……"

Mái tóc đen rối bời, dính vào khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của cậu vợ nhỏ, mí mắt khóc đến đỏ lên.

"Muốn lên đỉnh phải không?"

Hà Tu Lãnh đỉnh eo, cặc bự không ngừng xuyên qua lồn nhỏ, từng đợt tê ngứa dồn dập tấn công người vợ nhỏ, "Thật ra không phải chồng, cũng có thể, đúng không?"

Người đàn ông muốn có được một câu trả lời từ miệng cậu, để xoa dịu sự xao động trong lòng hắn.

"Hưm……!"

Bụng nhỏ Ngôn Úc căng phồng, ngón chân duỗi thẳng ra hai bên mép bàn, mượt mà, ửng hồng và cuộn tròn.

Giây tiếp theo.

"Á a……!!!" Một tiếng kêu ngắn ngủi đầy sự tan vỡ.

Lồn non điên cuồng co rút, Hà Tu Lãnh không cố gắng nhẫn nhịn nữa, hắn rên lên một tiếng, mã mắt nóng rực, miệng khẽ nhếch, từng đợt tinh dịch đặc quánh bắn thẳng vào bên trong tử cung non nớt.

Cảm giác căng đầy lại một lần nữa ập đến.

Khuôn mặt non nớt của cậu vợ nhỏ ửng hồng, hàng mi khẽ run rẩy, cố gắng ngửa đầu lên, dù không nhìn thấy, vẫn hướng về phía Hà Tu Lãnh.

Tiếp theo phản bác, giọng nói rất nhỏ, mang theo cả sự run rẩy, "Không, a ha… Không phải."

Ngôn Úc không phải ai cũng được.

Giọng nói nhỏ bé, yếu ớt của người vợ nhỏ, thậm chí còn mang theo nỗi buồn, nhưng cậu không nói ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co