Truyen3h.Co

[EDIT-Q2] Siêu cấp cưng chiều

Chương 304 Trái tim đám đông vụn vỡ

_zangtran_

Lời tỏ tình truyền đến từ phía sau hội trường khiến mọi ánh nhìn đều hướng về Lê Tiếu. Cũng có không ít người quay đầu quan sát, muốn xem thử ai can đảm như vậy, dám chơi trội tỏ tình ngay trong lễ tốt nghiệp.

Mọi người cùng nhìn sang thì thấy một nam sinh mặc lễ phục tốt nghiệp cầm hoa tươi và quà, nét mặt hồi hộp và mong đợi nhìn về phía sân khấu.

Ồ, là hot boy khoa Tài chính, nghe nói là con nhà giàu.

Bỗng chốc, cả hội trường vang lên tiếng hò reo, chọc ghẹo của vô số sinh viên.

Cùng lúc ấy, Thu Hoàn đỡ trán cười trộm, huých khuỷu tay vào Thương Úc, nhỏ giọng trêu: "Nghe nói cô gái nhà cậu là hoa khôi trường, xem ra được nhiều người thích lắm đấy."

Vốn chỉ là lời trêu ghẹo, nhưng đáp lại Thu Hoàn là ánh mắt lạnh lùng của Thương Úc.

Rõ ràng nam sinh kia đã có sự chuẩn bị, không chỉ có anh ta cầm hoa tươi và quà mà sau lưng còn có bốn, năm anh em tốt cầm các loại hộp quà đắt tiền.
Hiệu trưởng nhìn Thương Úc với vẻ mặt khó xử. Không phải trước đây chưa từng xảy ra chuyện tỏ tình trong buổi lễ tốt nghiệp.

Nhưng sinh viên đại học tự do yêu đương, cũng chẳng làm chuyện gì quá đáng, nên ông cũng không có quyền can dự vào.

Nhưng... quan hệ giữa sinh viên Lê Tiếu với ông lớn này dường như không tồi. Hiệu trưởng còn nhớ buổi bảo vệ luận văn tốt nghiệp có người làm loạn, ông lớn này đã đích thân gọi điện dặn dò ông nhất định phải đảm bảo Lê Tiếu được thuận lợi tốt nghiệp.

Thương Úc không để ý đến nét mặt khó xử của hiệu trưởng, thấy Lê Tiếu đi xuống bèn đứng dậy. Khi hai người chỉ cách nhau mấy mét, anh chìa tay ra trước ánh mắt của vô số người. Lê Tiếu ngó lơ tiếng xuýt xoa của toàn hội trường, bước từng bước về phía
Thương Úc rồi đặt tay mình vào lòng bàn tay anh.

Hội trường im ắng đến mức có thể nghe được tiếng kim rơi.

Hiệu trưởng đang trao bằng cũng ngừng động tác, nhiếp ảnh gia sửng sốt, lãnh đạo toàn trường trợn mắt há mồm. Các sinh viên vô cùng kinh ngạc, ai cũng thi nhau nhổm dậy ngó nghiêng.

Người kinh ngạc nhất là Đoàn Nguyên Huy, đương nhiên ông biết Thương Úc. Hai người từng có duyên gặp mặt một lần trong phòng làm việc của hiệu trưởng, lúc đó hiệu trưởng đã bảo ông gọi đối phương là Diễn gia.

Mà Nam Dương chỉ có duy nhất một Diễn gia.
Ông không muốn biết sao hai người họ lại ở bên nhau, nhưng lại nghiêm túc suy nghĩ, nếu lần sau gặp lại, liệu có thể nghe Diễn gia của Nam Dương gọi ông một tiếng "cậu Út" không? Nghĩ đến đây, Đoàn Nguyên Huy chợt hít sâu một hơi, không khỏi cảm thấy thỏa mãn. Cuộc đời của ông sắp lên đến đỉnh cao rồi!

Cùng lúc đó, vô số nữ sinh nghe tiếng tim mình vụn vỡ, các nam sinh thì hụt hẫng.

Chợt có tiếng hoa tươi rơi xuống sàn.

Hot boy khoa Tài chính vừa tỏ tình như bị sét đánh. Chẳng phải Lê Tiếu không có bạn trai sao?

Nhưng căn bán không ai để ý đến anh ta, mọi người đều chằm chằm nhìn Lê Tiếu và Thương Úc.

Lê Tiếu thiếu kiên nhẫn nhích đến gần Thương Úc, mà động tác vô thức này khiến mũ trên đầu cô lệch sang trái.

Thương Úc mỉm cười, giơ tay chỉnh lại mũ, vén tóc mai giúp cô: "Hóa ra bạn gái ở trường được yêu thích như vậy."

Lời này tựa như trêu chọc, nhưng lại thấp thoáng ghen tuông đâu đây.

Cô vân vê ngón tay anh, ánh mắt láu lỉnh: "Bạn trai cũng đâu kém cạnh."

Đừng tưởng cô không nhìn thấy ánh mắt như hổ đói chỉ muốn nhào vào anh của đám nữ sinh kia.

Cuộc đối thoại như ở chốn không người của họ truyền vào tai sinh viên xung quanh khiến cả hội trường tan nát cõi lòng. Người ta là người yêu của nhau đó.

Hot boy tỏ tình mặt trắng bệch, hoảng hốt bỏ lại quà cáp, xoay người chạy đi. Đám anh em hỗ trợ phía sau cũng vội nhặt quà đuổi theo.

Sau đó, trước ánh mắt của toàn bộ sinh viên trong hội trường Thương Úc nắm tay Lê Tiếu băng qua đám người, đi qua lối nhỏ, nhanh chóng biến mất khỏi hội trường.

Mà từ đầu đến cuối, chẳng ai biết rốt cuộc anh có thân phận gì.

Họ chỉ nhớ được là, lãnh đạo trường Đại học Y Nam Dương và những cựu sinh viên có thân phận cao quý đều vô cùng kinh trọng và tôn sùng anh.

Ngoài hội trường, Lạc Vũ và Lưu Vân đã chờ sẵn. Lê Tiếu cởi mũ và lễ phục tốt nghiệp ra, dặn Lạc Vũ trả lại cho trường rồi theo Thương Úc lên xe.

Nhưng cô còn chưa ngôi vững đã bị anh ôm eo ngồi lên đùi, môi nóng bừng, nụ hôn sâu ập đến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co