Truyen3h.Co

[HarSev]Giáo sư bảo bối không được chạy ( Đam mỹ , niên hạ )

Chap 5. Cậu là ai ?

daithucxinhdep

" Harry Potter .. cậu như thế nào mà lại thích giáo sư của mình vậy?"

   Đó là những lời cậu nói khi đứng trước tấm gương hạnh phúc trong năm học thứ 6 , chiếc gương ấy hiện ra hình ảnh của người đàn ông đó đang mỉm cười với cậu. Cậu đưa tay sờ lên ngực mình .. đúng là cậu đã từng rất ganh tị với Draco vì luôn nhận được sự quan tâm từ giáo sư Snape . Cậu đã từng khao khát nhận được một lời khen của người đó nên đã cố gắng rất nhiều ... cậu đã từng rong ruổi theo sau người đó,  chỉ muốn biết y thích gì và cần gì . Nhưng thứ cậu nhận lại chỉ là sự xua đuổi, chửi mắng . Cậu muốn người đó một lần thôi nhìn đến cậu ... Hơn hết tự cậu hiểu được bản thân đã yêu người đó đến nhường nào , một tình yêu đơn phương không dám thổ lộ.

  Severus Snape không lấy làm ngạc nhiên , thằng nhóc đó lúc nào cũng gặp may mắn , không dễ dàng chết được đâu . Một tiểu quái vật nay có lẽ đã trở thành anh hùng cứu thế.

_" Tôi biết anh rất bản lĩnh , một năm ở đảo Y tự sát trên dưới 10 lần... hừm .. con số không nhỏ ... Giáo sư Snape chắc cũng không muốn trước khi chết mà còn mắc nợ ai đó chứ, tôi bỏ tiền ra cứu anh . Anh phải sòng phẳng với tôi . Đừng nghĩ đến chuyện chết chóc nữa ?

Severus giọng nói chẳng chút nhân nhượng , uy hiếp anh ... mạng sống còn chẳng cần thì lấy gì có thể uy hiếp anh

_" Cậu cũng biết tôi không phải là kẻ chính nghĩa , sao lại nói hai từ sòng phẳng , nếu đã có gan mua người tàn phế này thì phải tính trước chuyện hắn sẽ chết trong nhà cậu bất cứ lúc nào "

Harry Potter đi về phía chỗ ngồi của Severus, đưa mắt nhìn người đó chăm chú , đưa tay cầm lấy đôi bàn tay của anh, khiến người kia có chút giật mình muốn rụt tay lại thì bị cậu cầm chặt

_" Bây giờ mạng của anh là của tôi , tôi không thể để mất anh một cách dễ dàng được đâu"

Severus nhếch mép

_" Vậy sao ... tôi không còn phép thuật lại bị mù , cứu một kẻ vô dụng có vẻ như cậu đã chẳng có lời trong phi vụ lần này rồi"

Harry cầm lấy bàn tay của anh xoa xoa nhẹ vào những vết thương hở nay đã liền da được một ít . Hành động này khiến Severus cả kinh . Lâu nay anh cứ nghĩ Mark là người chăm sóc vết thương anh nhưng bởi động tác quen thuộc này , anh chợt nhận ra người đó chính là cái tên đang nói chuyện với mình

_" Bậc thầy độc dược vĩ đại nhất Hogwarts, thầy nên làm gương cho học sinh chứ. Phải trả ơn cho người đã cứu mình "

Giọng nói đanh thép đó như gằng sâu vào tâm trí của Severus , lại là ân tình , lại là phải dùng mạng đổi mạng , lại là phải sống theo sự sắp xếp của người khác . Suốt cuộc đời này Severus Snape mãi mãi chỉ là một con rối thôi sao ?

_" Cậu từng là học sinh của tôi ?"

Ngón tay đang mân mê mấy vết sẹo trên da thì đột nhiên ngừng lại

_" Đúng "

_" Ấn tượng tốt không ?"

Severus bất chợt nhận ra cậu hỏi này quá thừa thải , suốt những năm làm giáo sư độc dược tại Hogwarts , anh luôn là nỗi ám ảnh của bọn trẻ. Một người đàn ông lạnh lùng cộc cằn khó tính , có phần hung dữ luôn là những từ ngữ mà bọn nhóc hay nhắc đến khi nói về anh . Tất nhiên chẳng một học sinh nào có thể có cảm tình tốt đối với một người như vậy "

_" Không  ... rất xấu ... nhưng yên tâm tôi sẽ không trả thù "

Severus cười trong lòng , "trả thù" _kẻ thù của anh nhiều vô số kể . Kẻ ghét anh cũng chẳng tài nào đếm nổi hết

_" Thế cậu tên là gì ? "

Harry Potter lãng tránh câu hỏi của anh , cậu đứng dậy , nắm lấy tay anh kéo vào trong phòng . Chiếc áo sơ mi anh đang mặc bị cậu tức tốc dùng phép mở bung hết nút , cậu kéo anh vào phòng tắm đẩy anh ngồi xuống bồn , dòng nước ấm dễ chịu rót vào người

_" Này ... cậu định làm gì tôi " Severus có chút hoang mang vì một lọat hành động diễn ra liên tiếp làm anh không kịp phản ứng. Anh cố gắng khom người đứng dậy , bước ra khỏi phòng tắm nhưng bị cậu ghì chặt lại.

_" Yên nào , tôi sẽ giúp anh rửa vết thương "

Anh vẫn không chịu để yên,cố thoát khỏi bàn tay đang cố định ấy

_" Không cần...tôi sẽ tự làm được .. không cần... "

Lúc nãy khi xem xét những vết thương trên người anh , Harry nhìn thấy có một vài vết thương hở vẫn còn rỉ máu ,
Severus quả là không biết tự chăm sóc bản thân mình . Cậu không yên tâm ...

_" Không cần .. mau thả tôi ra" _ anh tiếp tục vùng vẫy

Từ lúc nào bậc thầy độc dược , phù thủy tối cao , gián điệp hai mang xuất sắc . Bây giờ đã không còn sức lực chống cự lại một con người. Có phải hay không sự kiêu hãnh, cao ngạo, từ trước đến nay đều là cái mặt nạ do anh tạo ra .

_" Nếu anh không nghe lời , Severus !  Tôi sẽ báo cho Harry Potter biết anh đang ở chỗ tôi "

_" Đừng .. "

    Con người ra sức vùng vẫy kia đã ngưng lại tay chân đang tung hoành của mình . Một khoảng lặng bất chợt làm người ta cảm thấy khó thở , giọng nói càng lúc càng chậm chạp nhỏ dần.

_" Đừng... đừng.. làm ơn đừng cho cậu ta biết tôi đang ở đây "

    Làm sao có thể để thằng nhóc đó nhìn thấy giáo sư Snape đang trong tình trạng tàn tạ thân xác như thế này . Giọt nước mắt kia rơi xuống đã quá đủ yếu đuối rồi . Một người cao ngạo tỏ ra lạnh lùng ,khô khốc , luôn chỉ trích nó khi nó làm sai , luôn mỉa mai nó khi nó khóc lóc , luôn cho nó là kẻ ngu ngốc . Nó sẽ như thế nào khi thấy người đó trong bộ dáng như thế này đây .

_" Tôi cảm thấy anh không muốn tôi nhắc đến cậu ta "

_" Như tôi đã nói chúng tôi là kẻ thù "

Harry Potter không nói gì thêm , cậu với lấy chiếc khăn lau lên từng vết thương trên da của anh.

_" Đau thì nói tôi "

_" Không ... không đau "

Cậu vẫn như thói quen , sờ vào những vết sẹo lồi xấu xí trên người của anh

_" Những vết sẹo này....?"

_"Chỉ là bị một con rắn chết tiệt cắn cho vài nhát "

Harry đã đoán đúng , dù gì Nagini cũng không phải là loài rắn bình thường , nọc độc của nó có thể khiến Muggle  chết ngay tức khắc , chỉ là cậu muốn biết người đó làm sao có thể chịu đựng được..

_ "Lúc ấy đau lắm à ?"_ Một câu hỏi dư thừa

   Severus cười nhạt , anh nhớ lại từng cú táp của con rắn đó , anh không thể phản kháng được , Voldermort  vẫn còn đó , nếu để biết anh còn chút sức lực tấn công lại ...hắn sẽ tận tay giết anh chứ không để nó dày vò anh như thế đâu . Nhưng anh không cho phép mình làm như vậy.

_" Cậu biết không đối với người bình thường thì đã đau đến mức không chịu nổi , còn tôi thì phải gắng gượng để chờ người đó tới... "

_" Tới cứu anh à  ?"

_" Không , chỉ muốn nói cho cậu ấy biết sự thật, rồi tôi sẽ... chết tiệt nhưng tôi không chết . Tôi không hiểu tại sao "

   Harry đưa tay bế anh ra khỏi bồn tắm , Severus có chút bất ngờ , muốn vung tay từa chối nhưng cậu đã bế anh đến giường , dùng khăn lau sạch người anh , sau đó bôi thuốc băng bó vết thương .

_" Tôi cảm thấy cậu đãi ngộ với người được coi là mắc nợ như tôi rất tốt ahhh"

_" Không.. thật ra ....Anh đã từng cứu mạng tôi "

  Lời nói vừa mới thốt ra kia , khiến Severus ngẫm nghĩ một hồi lâu cũng không nhớ rõ mình từng cứu những ai ... Chỉ là khi thấy có vấn để bất trắc , anh sẽ ra tay giúp đỡ những người mà anh cho là mình có khả năng giải cứu được họ .

_" Tôi không nhớ là mình có thể tạo ra công đức ấy "

_" Không lẽ do làm nhiều việc xấu quá nên anh không nhớ ra đã từng cứu người " cậu phì cười ..

Harry băng bó lại các vết thương , đưa cho anh chiếc áo choàng ngủ mặc vào , cậu ngồi phía sau  , lau khô tóc cho anh

_" Có lẽ là như vậy " Severus cười khẩy  ... cả cuộc đời này , anh có lẽ chẳng có chút gì gọi là vinh quang hiển hách .  Bây giờ chắc anh đang có tên trong danh sách kẻ tội đồ ở Hogwarts và là kẻ mưu phản trong bảng tử thần thực tử tàn dư .. Hay là cái tên Severus Snape đã bay vào hư vô chẳng ai còn nhớ đến .

_"Nói đi nói lại thì thầy cứu tôi , tôi cứu thầy , hãy để tôi làm hết trọng trách, đừng suy nghĩ nhiều . Thời thế thay đổi , thầy hãy làm lại một cuộc đời mới"

Cuộc đời mới ... anh chưa từng dám nghĩ mình có thể làm gì khác ngoài làm một trái banh để Dumbledore  và Voldermort chơi đùa qua lại . Cũng phải, anh cũng nên suy nghĩ lại , có lẽ những năm vừa qua người ta đã quên đi một Severus Snape . Hiện tại anh chỉ là một người bình thường sống trong thế giới Muggle ...liệu anh có thể tìm cho mình một lẽ sống mới  không ?

Harry đưa cho anh lọ dược Mộng Mị , còn chuẩn bị thêm cho anh một cốc nước ấm.

_" Gặp ác mộng sẽ khó ngủ , anh uống thuốc rồi sẽ có giấc ngủ ngon"

_" Sao cậu biết tôi gặp ác mộng "

Severus cầm lấy ly nước vẻ mặt khó hiểu

_" Mark nói cho tôi biết "

Severus không nghi ngờ , Mark rất chu đáo , thường xuyên ghé phòng ngủ thăm hỏi anh , có lúc còn giúp anh đóng cửa sổ hay gấp những quyển sách anh đọc dang dở , sắp xếp ngăn nắp trên bàn khi anh ngủ quên .Anh nói sẽ cảm ơn Mark sau, nhưng quẩn quanh lại không nhớ.

   Có vẻ như anh chẳng biết được đâu , người đang nói chuyện với anh đều đặn sẽ ôm anh ngủ mỗi buổi tối , giúp anh làm những việc đó . Nhưng cậu vẫn không muốn cho anh biết mình là Harry Potter . Giữa anh và nhóc đầu sẹo  vẫn còn chút khuất mắt trong lòng .

    Cứ như thế cậu huyên thuyên nói chuyện với anh đến khi do tác dụng của thuốc mà anh nhanh chóng chìm vào giấc ngủ . Cậu vén lại chiếc chăn ấm cho anh , hôn lên trán anh chúc ngủ ngon , sau đó khẽ thì thầm vài ba tiếng êm dịu , quyến luyến chẳng muốn rời đi .

_" Severus ! Em yêu anh! "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co