Truyen3h.Co

OrmLing - BHTT - Tình Yêu Chắp Vá !!

Chương XV/ Nằm trong sự điều khiển !

fw_pon

Lưu ý : Chương và bài hát có nội dung có thể gây khó chịu, suy nghĩ kỹ trước khi đọc, chân thành cảm ơn !

______

Sự kháng cự cuối cùng của Lingling hoàn toàn tan biến dưới sự áp đảo của Orm.

Sau lời nói xâm lấn và cú bóp mạnh đầy quyền lực đó, Lingling không còn sức lực hay ý chí để chống lại nữa..

Nàng biết, nàng đang dần chìm vào sự điều khiển hoàn toàn của Orm.

Orm nhìn thấy ánh mắt mê dại và yếu đuối của Lingling. Cô hiểu rằng mình đã thắng cuộc chiến lý trí.

Bàn tay cô tiếp tục tàn phá và thao túng. Orm dùng sức nắn bóp, xoay tròn, tạo ra những cơn sóng kích thích mạnh mẽ và không ngừng nghỉ.

Mỗi lần Orm siết mạnh hay xoa nhẹ, Lingling lại cảm thấy như một dòng điện chạy qua cơ thể nàng, làm tan chảy mọi phòng vệ và lòng căm ghét mà nàng đã cố công xây dựng.

Lingling đứng dựa vào tường, cơ thể oằn mình và cong lại một cách vô thức. Đôi môi nàng đã không còn cắn chặt được nữa.

Nàng chỉ biết kêu...rên.

Những tiếng rên rỉ đó yếu ớt, ngắt quãng, và không thành lời, là sự thú nhận bằng bản năng về sự ngọt ngào và đau đớn của khoảnh khắc này.

Đó là sự giao thoa giữa nỗi sợ hãi khi bị chiếm hữu và sự phản bội của chính cơ thể nàng.

Lingling không còn là bác sĩ Lingling cứng rắn nữa, mà chỉ là một người phụ nữ đang bị khuất phục hoàn toàn dưới sự khống chế đầy dục vọng của Orm.

Căn phòng làm việc của CEO, giữa sự sang trọng và trịnh trọng tột cùng, đã trở thành nơi diễn ra sự đổ vỡ và tái hợp đầy bạo liệt, được đánh dấu bằng những tiếng thở dốc và tiếng rên rỉ của sự đầu hàng.

Orm nhìn thấy sự chống cự cuối cùng của Lingling. Khi Lingling không thể kiểm soát được tiếng rên rỉ, nàng dùng bàn tay đang rảnh rỗi bịt chặt lấy miệng mình, cố gắng nín lại bất kỳ âm thanh nào có thể thốt ra, cố gắng giữ lại chút kiểm soát và phẩm giá cuối cùng.

Orm khẽ cười trong lòng. Cô biết, đó là dấu hiệu cho thấy Lingling đã hoàn toàn bắt đầu phản ứng một cách bản năng.
Orm dùng sức hơn nữa.

Bàn tay đang siết chặt bầu ngực Lingling đột ngột nhéo mạnh vào một điểm nhạy cảm.

Cảm giác đau đớn và kích thích tăng vọt lên một cách tàn nhẫn.
Cú tấn công quá mạnh và bất ngờ khiến Lingling oằn mình khỏi bức tường.

Nàng mở to mắt nhìn Orm, sự sợ hãi và kích động hiện rõ.

Orm ghé sát vào tai Lingling, giọng cô nóng bỏng và độc tài, phớt lờ hoàn toàn tiếng máu vẫn đang rỉ từ tay cô.

- Em nghĩ em có thể lừa dối được tôi bằng cách bịt miệng ư?

Orm thì thầm, giọng cô thỏa mãn và tuyệt tình.

- Em có thể lừa dối tôi bằng giấy tờ ly hôn, nhưng cảm giác thì không thể, Lingling.

Nói xong, Orm ấn mạnh thêm vào điểm nhạy cảm đó, và kết hợp với một lời thách thức tột cùng.

- Rên lên đi, vợ! Tôi muốn nghe tên tôi qua đôi môi em. Rên lên, Lingling!!

Sự áp chế bằng hành động và bằng lời nói cùng lúc đã đánh sập hoàn toàn sự phòng vệ của Lingling.

Lực siết quá mạnh, lời nói quá khiêu khích, và sự kích thích quá áp đảo.

Lingling hoàn toàn thất bại trong việc kiềm chế. Bàn tay đang bịt miệng nàng rời ra trong vô thức, và nàng bật ra một tiếng rên rỉ kéo dài, đầy sự khuất phục và cảm giác.

- Aa..a! Orm!

Tiếng rên ấy, mang theo tên cô, là sự xác nhận cuối cùng về chiến thắng tuyệt đối của Orm. Khuôn mặt cô tươi lên một cách bệnh hoạn và thỏa mãn.

- Ngoan lắm, vợ yêu!

Orm khẽ nói, rồi cô cúi xuống hôn Lingling, nụ hôn chiến thắng trộn lẫn vị máu, nước mắt, và sự tuyệt vọng cuối cùng.

Orm nhìn thấy sự khuất phục trong tiếng rên vừa rồi của Lingling, nhưng điều đó vẫn chưa đủ thỏa mãn sự khát khao và cơn giận dữ bị dồn nén của cô. Orm muốn Lingling thừa nhận sự cần thiết này bằng lời nói.

Cô dùng toàn bộ sức lực để nắn bóp và kích thích thêm, cường độ đau đớn và khoái cảm hòa quyện vào nhau, áp đảo hoàn toàn ý chí của Lingling.

Lúc này, Lingling không thể chịu đựng thêm được nữa. Nàng cần phải nói, phải cầu xin.

Lingling mở miệng, giọng nàng rách nát và cầu xin một cách tuyệt vọng giữa những hơi thở hổn hển.

- Vợ...em xin vợ! Dừng lại! Làm ơn...Orm...đau quá...!

Cùng lúc đó, Lingling nắm chặt lấy bàn tay đang gây ra nỗi đau của Orm, ngụ ý tha thiết mong cô buông tha và dừng lại hành động bạo liệt này.

Sự cầu xin và tuyệt vọng của Lingling đã kéo Orm trở lại một chút, nhưng không phải để ngừng lại, mà để công nhận chiến thắng của mình.

Orm nhìn xuống bàn tay mình đang bị Lingling nắm chặt. Cô không buông. Thay vào đó, cô siết lại eo Lingling bằng tay kia, giữ nàng ở nguyên tư thế bị áp chế.

Orm thì thầm, giọng cô nóng ran và uy quyền bên tai nàng, hoàn toàn từ chối lời cầu xin.

- Em bảo tôi dừng lại ư, Lingling?

Orm hỏi, giọng cô chứa đầy sự phẫn nộ bị kìm nén

- Sau năm năm tôi chết dần chết mòn trong sự cô đơn và nỗi sợ hãi mất em? Không đâu, vợ yêu.

Orm ghé sát vào tai nàng, nói bằng một giọng mệnh lệnh và chiếm hữu tuyệt đối.

- Em không được phép dừng lại. Đây là cái giá em phải trả cho việc đã bỏ rơi tôi. Và đây là thứ tôi cần để tin rằng em vẫn còn là của tôi.

Nói xong, Orm ấn mạnh vào bầu ngực Lingling một lần nữa, khiến Lingling oằn mình và khóc nóc trong sự khuất phục tuyệt đối. Lời cầu xin của Lingling đã không thành.

Lingling không chịu thua. Dù cơ thể nàng đang run rẩy vì sự kích thích và đau đớn, nàng vẫn cố gắng mở miệng, muốn nói thêm điều gì đó để phản kháng lại sự độc tài và chiếm hữu của Orm.

- Em không bỏ rơi chị. Em chỉ muốn...em chỉ muốn chị hãy...

Lingling chưa kịp dứt câu, chưa kịp nói ra lời kháng nghị cuối cùng.

Orm, người đã mất đi sự kiên nhẫn và bị cơn cuồng loạn của dục vọng chi phối, đã phản ứng tức thì và tàn nhẫn.

Orm xoay mạnh tay, bóp và vặn bầu ngực Lingling bằng một lực khủng khiếp hơn cả trước đó.

Cú tấn công này là sự trừng phạt tuyệt đối cho mọi lời nói phản kháng của Lingling.

- Aaaa..!

Lingling la lên một tiếng đau đớn tột cùng, tiếng kêu xé rách không khí trong phòng.

Cơn đau và sự kích thích quá lớn đã vượt qua ngưỡng chịu đựng của nàng, đập tan ý chí và tinh thần của Lingling ngay lập tức.

Nàng chịu không nổi nữa. Mọi sự cố gắng giữ vững, mọi lý trí và sự ghét bỏ đều tan biến.

Lingling gục đầu vào vai Orm, cơ thể nàng mềm nhũn và rũ xuống một cách hoàn toàn buông xuôi.

Nàng không còn sức lực để đứng vững, chỉ còn biết tựa vào chính người phụ nữ đang hành hạ và chiếm hữu mình.

Khoảnh khắc đó, Lingling đã chính thức đầu hàng. Sự suy sụp và bất lực khiến nàng phải tìm kiếm sự nương tựa nơi kẻ áp chế mình.

Đó là một sự đầu hàng bi kịch, nơi mà tình yêu, sự chiếm hữu, và sự đau đớn đã hoàn toàn hòa quyện vào nhau.

Orm, cảm nhận được sự gục ngã hoàn toàn của Lingling vào người mình, cuối cùng cũng dịu đi một chút.

Cô buông lỏng lực siết đang gây đau đớn, nhưng bàn tay vẫn giữ chặt lấy Lingling. Orm ôm lấy cơ thể run rẩy của nàng, cô biết mình đã thắng trong sự tuyệt vọng, Lingling là của cô, dù phải tàn phá nàng.

Cơ thể Lingling hoàn toàn gục ngã vào người Orm sau cơn bão cảm xúc.

Orm, lúc này đã lấy lại được chút lý trí sau khi chứng kiến sự khuất phục và kiệt sức của nàng, nhìn xuống cơ thể Lingling đang phơi bày và run rẩy dưới ánh đèn văn phòng.

Sự thô bạo vừa rồi bị thay thế bằng một cảm giác tội lỗi và sự chăm sóc mãnh liệt, đặc trưng cho thứ tình yêu chiếm hữu và độc hại của cô.

Orm khẽ thở dài, sau đó, cô hành động một cách nhanh chóng và chuyên nghiệp.

Cô nới lỏng vòng tay đang siết chặt, nhẹ nhàng tháo chiếc áo khoác đắt tiền của mình ra. Chiếc áo khoác vẫn còn mang hơi ấm của cô.

Orm mặc nó vào cho Lingling, che đi phần ngực nàng đang bị phơi bày và vòng eo bị siết đau.

Chiếc áo khoác rộng lớn của Orm nuốt trọn Lingling, giống như một lời tuyên bố sở hữu và bảo vệ.

Kiểm tra thấy Lingling vẫn còn choáng váng và không thể tự đi được, Orm cúi xuống, nhẹ nhàng bế Lingling lên theo kiểu công chúa.

Hành động này được thực hiện một cách cẩn trọng và tận tâm, hoàn toàn khác biệt với sự bạo liệt vừa rồi.

Orm bước đi, cơ thể cô vẫn còn rỉ máu từ những cú đấm vào tường, nhưng cô mặc kệ nỗi đau đó.

Orm bế Lingling rời khỏi phòng làm việc ngổn ngang và đầy dấu vết của cuộc chiến vừa rồi, đi thẳng ra thang máy dành riêng cho CEO.

Cô gọi điện thoại nhanh chóng, chỉ thị cho tài xế chuẩn bị xe và đảm bảo không ai được phép nhìn thấy họ.

Trong suốt quãng đường từ tầng điều hành xuống đến bãi đậu xe, Lingling vùi mặt vào ngực Orm, vẫn còn kiệt sức và choáng váng.

Nàng cảm nhận được sự mạnh mẽ và bình tĩnh bất ngờ của Orm, dù dưới lớp vải, cô vẫn đang bị thương.

Họ xuống đến xe. Tài xế mở cửa, và Orm đặt Lingling vào ghế sau một cách cẩn thận.

- Về biệt thự!

Orm ra lệnh cho tài xế bằng một giọng dứt khoát nhưng khẽ khàng.
Orm không đưa Lingling về khách sạn hay bệnh viện.

Cô đưa Lingling về căn biệt thự riêng tư và sang trọng của mình, pháo đài cô đơn bây giờ đã có thêm một người nữa.

Đây là một sự tuyên bố mạnh mẽ. Lingling đã rời khỏi vùng chiến sự công cộng và bị Orm mang về lãnh thổ cá nhân và độc quyền của cô.

Trong không gian riêng tư và an toàn đó, Orm sẽ bắt đầu quá trình chữa lành thể xác và tiếp tục cuộc chiến giành lại Lingling bằng một chiến lược mới, sự chăm sóc tuyệt đối và sự chiếm hữu dịu dàng hơn, sau khi đã thành công trong việc phá hủy rào cản bằng bạo lực cảm xúc.

Chiếc xe dừng lại trước căn biệt thự, và Orm nhanh chóng bế Lingling ra khỏi xe. Lingling vẫn còn kiệt sức và choáng váng, chỉ biết vùi mặt vào hõm vai Orm, cảm nhận sự an toàn và uy hiếp đan xen nhau từ cơ thể cô.

Orm bước thẳng lên tầng, đi vào căn phòng ngủ chính.

Vừa đặt chân vào, cô dùng chân đóng sập cửa lại, rồi xoay khóa và bật công tắc cách âm của căn phòng. Giờ đây, họ đã hoàn toàn bị cách ly khỏi thế giới bên ngoài.

Orm nhẹ nhàng đặt Lingling lên chiếc giường lớn, ga trải giường trắng muốt. Lingling nằm đó, mềm nhũn và thụ động, như một chú cừu vừa thoát khỏi bão tố, nhưng lại sắp rơi vào nanh vuốt của sói.

Lingling chưa kịp định hình lại mình đang ở đâu, thì Orm đã giật mạnh chiếc áo khoác vest của mình ra khỏi người nàng, ném nó xuống sàn.

Cơ thể Lingling lại bị phơi bày trong chiếc áo đã bung thắt và chiếc váy xẻ tà.
Orm không hề lãng phí một giây phút nào.

Cô cúi xuống hôn Lingling, nụ hôn lần này không còn sự phẫn nộ hay trừng phạt, mà chỉ là sự đói khát và thèm thuồng mãnh liệt.

Tay Orm không hề yên phận. Cô vuốt nhẹ từ đầu gối Lingling, từ từ lăn bò lên trên, rồi vén chiếc váy cắt xẻ lên cao, để lộ ra vùng đùi non mềm mại và nhạy cảm.

Orm dứt nụ hôn, nhìn vào đôi mắt đẫm nước nhưng đầy khát khao đang nhìn mình, giọng cô trầm ấm và quyền lực, không cho phép Lingling kháng cự.

- Vợ!

Orm thì thầm, giọng cô nóng bỏng như lửa.

- Năm năm. Tôi đã chờ đợi đêm này năm năm trời, để giữ em, để chiếm em, một lần nữa!

Cô siết nhẹ đùi Lingling, buộc nàng phải mở lời.

- Em muốn nói tôi dừng lại nữa không, Lingling? Tôi cho em một cơ hội. Hãy nói đi.

Lingling thở dốc, ánh mắt nàng phản chiếu sự lo sợ và khuất phục. Nàng biết mình không thể chống lại được con sói này nữa.

- Em...Orm..Vợ..!

Lingling chỉ thốt lên được những từ đứt quãng, không thể nào nói được từ 'dừng lại' mà Orm mong muốn.

Orm khẽ cười đầy thỏa mãn. Cô biết, sự im lặng và yếu đuối đó là sự đồng ý cuối cùng.

- Tốt.

Orm đáp.

- Vậy thì, em sẽ là của tôi đêm nay. Hoàn toàn!

Nói rồi, Orm lại cúi xuống, tiếp tục nụ hôn, bàn tay cô bắt đầu khám phá sâu hơn vào vùng cấm.

Cảm nhận được sự quyết liệt và tuyệt đối trong ánh mắt Orm, Lingling, với chút bản năng sinh tồn còn sót lại, hoảng sợ và giãy dụa nhẹ.

Nàng cố gắng nhích người lên trên tấm ga giường, tìm cách trốn thoát khỏi vùng kiểm soát của Orm.

Orm ngay lập tức nhận ra sự kháng cự yếu ớt đó. Cô không cho phép điều đó xảy ra. Orm ghì chặt Lingling lại bằng một tay, khóa nàng vào vị trí.

Cô nhìn thẳng vào Lingling, giọng cô kiên quyết và uy hiếp

- Nằm yên, Lingling. Đừng làm khó tôi!

Orm dứt lời. Bàn tay đang vuốt ve đùi nàng tiến thẳng vào vùng cấm. Dưới lớp vải mỏng của quần lót, ngón tay Orm nhẹ nhàng nhưng chính xác chạm vào phần thịt mềm và nhạy cảm nhất.

Cảm giác mát lạnh bất ngờ từ đầu ngón tay cô, kết hợp với sự chạm đúng chỗ, khiến Lingling giật mình mạnh mẽ.

Một cơn rùng mình chạy dọc khắp cơ thể nàng, làm tóc gáy nàng dựng đứng. Nàng biết, khoảnh khắc này, mọi rào cản đã bị phá vỡ.

Lingling bật ra một tiếng thở dốc nhỏ.
Orm ghé sát môi vào tai nàng, thì thầm bằng một giọng chiếm hữu và thỏa mãn:

- Thấy chưa, Vợ? Em không thể nói dối tôi được nữa. Chính "cô ấy" đang mời gọi tôi!

Orm khẽ ấn nhẹ ngón tay, tạo ra một cảm giác vô cùng kích thích và áp đảo.
Lingling, hoàn toàn mất kiểm soát, chỉ biết nhắm nghiền mắt lại, cảm nhận sự đầu hàng hoàn toàn của cơ thể mình dưới sự cai trị và chủ động của Orm.

Orm nhìn thấy Lingling run rẩy dưới ánh mắt của cô. Bàn tay cô, lạnh lẽo vì máu đã khô, giờ lại mang sự nóng bỏng và áp đảo khi tiếp tục vờn qua vờn lại trên vùng cấm.

Orm biết nàng đã thua cuộc hoàn toàn. Sự ẩm ướt mỏng manh sau lớp quần nhỏ chính là bằng chứng không thể chối cãi về sự phản bội của cơ thể Lingling, sự thú nhận về khao khát bị dồn nén suốt năm năm.

Lòng tự trọng của Lingling càng làm cho Orm cảm thấy ác ý và thích thú hơn. Cô muốn Lingling không chỉ cảm nhận, mà còn phải thừa nhận bằng giọng nói.

Đột ngột, Orm dùng ngón tay nhấn sâu vào một điểm nhạy cảm. Cú tấn công bất ngờ và chính xác này đã gây ra một cơn sốc cảm giác cực độ.

- Aaaah!

Lingling không kịp bịt miệng. Nàng kêu lên một tiếng thanh thoát và kéo dài, tiếng kêu đó bị xé ra từ sâu thẳm cổ họng, chứa đựng sự đau đớn, kinh ngạc, và khoái cảm không thể kiểm soát.

Nàng ngửa đầu ra sau, cố gắng tìm kiếm không khí, đôi mắt nàng nhòa đi vì nước mắt. Nàng buông xuôi mọi danh dự, van xin Orm

- Orm! Em xin Vợ...làm ơn! Em...em chịu không nổi...Nhanh lên đi! Hay...dừng lại! Em xin Vợ!

Lingling không biết mình muốn dừng lại hay muốn tăng tốc, nàng chỉ biết cầu xin sự giải thoát khỏi cơn áp đảo này.

Orm nhìn vào sự mê muội và tuyệt vọng trên khuôn mặt nàng. Môi Orm khẽ cong lên một cách tàn nhẫn và thỏa mãn. Cô ghé sát vào tai nàng, thì thầm bằng một giọng chiếm hữu tuyệt đối

- Em không thể lừa dối tôi được, Lingling. Tôi sẽ không dừng lại cho đến khi em gọi tên tôi bằng âm thanh em thật sự muốn.

Orm tấn công Lingling một lần nữa, mạnh hơn và sâu hơn, biến sự van xin của nàng thành công cụ để tiếp tục sự thống trị này.

Lingling cố gắng gồng mình để chịu đựng sự tấn công đầy tàn bạo và chủ đích của Orm.

Nàng biết mọi lời nói đều vô ích, nhưng vẫn không thể ngừng van xin để tìm kiếm sự xoa dịu.

- Orm, em xin Vợ! Làm ơn...không, không thể...!

Lingling cầu xin đứt quãng, giọng nàng mỏng manh và yếu ớt đến thảm thương.

Tuy nhiên, những lời van xin và cầu xin tha thiết đó, thay vì làm nguôi ngoai Orm, lại như chất xúc tác mạnh mẽ nhất, khiến Orm càng trở nên hưng phấn hơn.

Ánh mắt Orm bùng cháy lên sự thỏa mãn và tuyệt tình. Cô thấy sự khuất phục trong lời nói của Lingling, và điều đó càng kích thích thêm bản năng chiếm hữu của cô.

Orm ra tay mạnh hơn, tăng tốc độ và áp lực lên vùng nhạy cảm của nàng. Cảm giác quá tải đã vượt ngưỡng của Lingling.

Nàng không thể thốt ra được bất kỳ lời nào nữa. Lingling chỉ biết cắn chặt vào môi dưới đang sưng tấy của mình, ngửa cổ ra sau, và chịu trận dưới sự điều khiển tàn bạo của Orm.

Trong khoảnh khắc đó, Lingling chỉ có thể thốt ra những tiếng rên rỉ kéo dài và mê dại, những âm thanh bản năng hoàn toàn không có sự kiểm soát.

Orm cúi xuống, hôn lên cổ Lingling, cảm nhận sự đầu hàng hoàn toàn của nàng. Cô thì thầm một cách tuyệt đối

- Rên lên, Lingling. Rên lên, Vợ yêu của tôi. Em là của tôi, và em biết điều đó.

Dưới sự áp chế của Orm, Lingling lịm đi trong sự giao thoa của đau đớn và khoái cảm không thể phân định được. Nàng đã chính thức đầu hàng trước cơn bão Orm.

Orm cảm nhận được Lingling đã lịm đi trong vòng tay mình, sự kiệt sức và quá tải cảm giác đã khiến nàng rơi vào trạng thái bán ngất. Nhưng Orm không hề buông tha.

Cô muốn Lingling tỉnh táo và ý thức được mọi thứ sắp xảy ra.

Trước tiên, Orm nhẹ nhàng nhưng dứt khoát kéo chiếc váy xẻ của Lingling lên. Cô cởi bỏ chiếc quần nhỏ của nàng, thứ vật cản cuối cùng ngăn cách cô và vùng cấm địa.

Sau đó, Orm dùng tay còn lại cởi nốt chiếc áo ngoài đang bung khóa của Lingling, để nó trượt khỏi vai nàng.
Lúc này, trên người Lingling chỉ còn lại chiếc váy xẻ bị vén lên, lộ ra hoàn toàn cơ thể nàng.

Orm bật công tắc tắt đèn chính, chỉ chừa lại ánh đèn ngủ nhỏ màu vàng nhạt. Ánh sáng mờ ảo, ấm áp này nuốt chửng sự sợ hãi và làm mờ đi vết máu khô trên tay Orm, tạo ra một không gian riêng tư, gần như mê hoặc.

Orm nhìn xuống Lingling, gương mặt nàng tím tái vì thiếu dưỡng khí và ửng hồng vì kích thích. Orm biết cô cần phải đưa nàng trở lại.

Bàn tay cô, lạnh lẽo vì máu và hơi sương của sự kiểm soát, mạnh mẽ và chính xác hơn bao giờ hết.

Orm đưa một ngón tay vào sâu bên trong vùng cấm của Lingling.

Cảm giác xâm lấn đột ngột và sâu hút đã khiến Lingling giật mình mạnh, nàng bật tỉnh khỏi trạng thái lịm đi, mắt nàng mở to trong ánh đèn mờ ảo.

Nàng cảm nhận được ngón tay Orm đang ở bên trong nàng, sâu hút và ấm áp một cách đáng sợ.

Orm ghé sát vào tai Lingling, hơi thở cô nóng rực và nguy hiểm.

- Tỉnh rồi à, Vợ yêu?

Orm thì thầm, giọng cô đầy vẻ thỏa mãn.

- Em nghĩ em có thể trốn thoát khỏi tôi dễ dàng như vậy sao?

Ngón tay Orm khẽ cử động bên trong, cảm nhận sự mềm mại và chặt chẽ của Lingling.

- Không đâu!

Orm khẳng định, giọng cô nhấn mạnh từng chữ.

- Tôi muốn em phải hoàn toàn tỉnh táo, Lingling. Tôi muốn em phải cảm nhận được khoảnh khắc này, khoảnh khắc em trở lại làm của tôi. Mọi cảm giác em đều phải nhớ hết!

Ngón tay cô xoay tròn bên trong, khiến Lingling oằn mình và thở dốc một lần nữa, hoàn toàn bị chủ nhân của mình kiểm soát.

Lingling tỉnh hẳn sau cú sốc từ sự xâm nhập. Nàng cảm nhận được ngón tay Orm mạnh mẽ và tuyệt đối đang ở bên trong mình, khám phá vùng ấm áp và nhạy cảm.

Toàn bộ cơ thể nàng căng lên, dán chặt vào tấm ga giường lạnh.

Hơi thở của Lingling trở nên dồn dập và hỗn loạn. Nàng ngửa cổ ra sau, mái tóc dài buông xõa trên gối, cố gắng tìm kiếm dưỡng khí.

Ngón tay Orm bắt đầu chuyển động chậm rãi, rồi tăng tốc độ một cách quyết đoán và chính xác, chạm vào những điểm mà Lingling đã cố gắng lãng quên suốt năm năm.

Sự áp đảo về thể xác và tinh thần đã đạt đến đỉnh điểm. Lingling không thể kìm nén thêm nữa.

Nàng bật ra những tiếng rên rỉ và thở dốc đứt quãng, tiếng kêu mỏng manh và mê dại vang vọng trong căn phòng cách âm.

- Hức...aa...!

Lingling rên lên, cơ thể nàng cựa quậy vô vọng.

Orm ghé sát vào tai nàng, giọng cô trầm đục và đầy quyền lực, như một lời tuyên thệ trong bóng tối.

- Gọi tên tôi!

Orm yêu cầu, ngón tay cô tăng tốc hơn nữa.

- Gọi tên vợ em, Lingling. Chỉ có tôi mới mang lại cho em cảm giác này.

Lingling khóc nấc lên, tiếng rên rỉ biến thành lời trong cơn choáng váng và khuất phục.

- Aah...Orm...Vợ! Em...em xin Vợ...Nhanh...!

Lingling không thể hoàn thành câu nói của mình. Nàng chỉ có thể rên rỉ tên Orm, sự ngọt ngào và cầu xin hòa quyện trong từng hơi thở dốc, khẳng định sự đầu hàng hoàn toàn của nàng dưới sự chủ động của Orm.

Orm nhìn vào đôi mắt nàng, thấy sự khao khát và tuyệt vọng phản chiếu nhau, và cô biết, Lingling đã trở lại làm của cô.

Orm thỏa mãn khi nghe thấy tiếng rên rỉ và lời cầu xin không kiểm soát của Lingling.

Cô biết, mọi rào cản và sự cứng rắn của nàng đã hoàn toàn bị đánh bại. Orm muốn đưa Lingling đến giới hạn cao nhất, nơi sự hòa quyện giữa đau đớn và khoái cảm là tuyệt đối.

Orm tập trung nhìn vào mắt Lingling, duy trì sự kết nối sâu sắc và áp đảo.

- Em muốn nhanh hơn, Vợ yêu?

Orm thì thầm, giọng cô nóng ran và đầy uy quyền.

- Em phải xin tôi, Lingling. Xin tôi một cách ngoan ngoãn.

Ngón tay thứ nhất của Orm tiếp tục di chuyển bên trong, tạo ra sự căng trướng và kích thích tột độ.

Sau đó, Orm từ từ, nhưng dứt khoát, ấn thêm ngón tay thứ hai vào vùng ấm áp của Lingling.

Sự mở rộng bất ngờ và sâu hơn khiến Lingling giật bắn mình. Cảm giác lấp đầy và xâm lấn dữ dội đã hoàn toàn áp đảo nàng.

Lingling khẽ la lên một tiếng kinh ngạc và mê dại, nàng oằn mình trên giường, không còn kiểm soát được bất kỳ cơ bắp nào.

Nàng nắm chặt lấy tay Orm, cầu xin sự dừng lại, nhưng cơ thể nàng lại run rẩy vì sự kích thích đang cuồn cuộn dâng lên.

- Aah! Vợ! Đủ rồi!

Lingling nức nở, tiếng rên rỉ của nàng mỏng manh và tuyệt vọng trong bóng tối.

- Em xin Vợ...nặng quá...!

Nhưng Orm không hề dừng lại. Cô chỉ cười khẽ, một nụ cười của chiến thắng và sở hữu tuyệt đối.

- Không bao giờ là đủ với tôi, Lingling.

Orm nói, giọng cô nhấn mạnh và quyết liệt

- Tôi phải lấy lại tất cả những gì tôi đã mất suốt năm năm qua.

Orm bắt đầu chuyển động cả hai ngón tay bên trong Lingling, đưa nàng vào một cơn lốc cảm giác không thể trốn thoát.

Hai ngón tay Orm đã hoàn toàn tiến sâu vào Lingling. Orm cảm nhận được hai lớp thịt hai bên bao trùm lấy ngón tay cô một cách chặt chẽ và ấm áp tuyệt đối.

Sự ôm siết tự nhiên và mềm mại đó, được tạo ra từ cơ thể người phụ nữ cô khao khát suốt bao năm, đã đánh sập mọi lý trí còn sót lại của Orm.
Cô trở nên điên cuồng hơn.

Ánh mắt Orm mê dại, chỉ còn là bản năng thèm khát và sở hữu. Cô tăng tốc nhanh hơn nữa, những chuyển động dứt khoát, mạnh mẽ, và tuyệt đối không khoan nhượng. Orm đẩy Lingling vào một cơn lốc cảm giác không thể chống đỡ.

Lingling bị cuốn vào tốc độ khủng khiếp đó. Nàng theo không kịp, mọi giác quan đều bị quá tải. Nàng ngửa cổ, nước mắt lăn dài xuống thái dương.

Nàng chỉ còn biết van xin vô ích, lời nói đứt quãng trong hơi thở dốc và tiếng rên rỉ:

- Vợ! Dừng...dừng lại đi! Em xin Vợ! Nhanh quá! Em...ahhh! Em xin Vợ, chậm lại..!

Lời van xin của Lingling, dù là yêu cầu chậm lại, lại mang theo sự kích thích và thụ động tột cùng.

Orm không nghe lời van xin chậm lại của nàng, cô chỉ nghe thấy tiếng gọi tên và sự khuất phục.

Orm thì thầm, giọng cô khàn đặc vì dục vọng và sự mãn nguyện

- Em không thể thoát được đâu, Lingling. Em là của tôi! Chúng ta sẽ đi đến cùng!

Orm tiếp tục tấn công, đẩy Lingling đến giới hạn cao nhất của sự tan chảy và đầu hàng trong bóng tối và sự chiếm hữu tuyệt đối.

Sự điên cuồng và áp đảo của Orm đã đẩy Lingling đến giới hạn cuối cùng. Orm tăng tốc không ngừng nghỉ, dồn ép mọi cảm giác vào vùng cấm địa của nàng.

Đột nhiên, cơ thể Lingling căng cứng lại. Nàng cảm thấy một cơn co giật mạnh mẽ chạy dọc từ bụng dưới, khiến bụng nàng co giật lên xuống liên hồi.

Cảm giác cao trào ập đến quá nhanh, quá mạnh, khiến Lingling như thể bay bổng trên mây, hoàn toàn mất đi nhận thức về căn phòng và nỗi đau.

Orm khẽ cười đầy thỏa mãn khi cảm nhận được sự nắm siết cuối cùng đó từ bên trong.

Lingling khẽ kêu lên một tiếng thanh thoát và dài hơn bất kỳ tiếng rên rỉ nào trước đó, đó là tiếng kêu của sự giải thoát và đầu hàng trọn vẹn.

- Aa...vợ!

Và rồi, Lingling cảm nhận được một dòng nước ấm trào ra từ bên trong, dính lên tay Orm. Sự xác nhận bằng vật lý đó là bằng chứng cuối cùng cho sự thu phục hoàn toàn của nàng.

Orm ngừng mọi hành động ngay lập tức, để Lingling chìm trong dư âm của sự khoái cảm. Orm nhìn Lingling, đôi mắt nàng nhắm nghiền, khuôn mặt đẫm mồ hôi và tuyệt đẹp trong ánh đèn vàng nhạt.

Orm rút tay ra một cách chậm rãi, nhìn vào bàn tay ướt át của mình, rồi nhìn lại Lingling. Cô cúi xuống hôn lên trán Lingling, một nụ hôn chiến thắng và sở hữu tuyệt đối.

- Thấy chưa, Vợ yêu!

Orm thì thầm, giọng cô tràn đầy thỏa mãn và hài lòng.

- Tôi đã nói rồi. Em không thể lừa dối được tôi. Em là của tôi.

Orm nằm xuống bên cạnh Lingling, ôm lấy cơ thể đang run rẩy của nàng vào lòng, hoàn toàn chiếm hữu Lingling trong đêm khuya thầm kín đó.

______

End chương XV. Mô phật, có thể là tui đỏ bừng cả khuôn mặt, hai cái tai thành trái cà chua rồi:-;

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co