Truyen3h.Co

zeuvi • khai phá vùng đất mới

1

wimiah

r18, cunboy, thô tục dăm đãng, bệnh bệnh thuần sếch giải nứng, không chịu trách nhiệm khi bạn chưa đủ tuổi.

.

Park Dohyeon thanh niên hướng nội ế lâu năm chỉ thích tự chơi sếch toys gặp phải em trai hàng xóm Choi Wooje hướng ngoại có con hàng khủng.

1.
Park Dohyeon năm nay vừa tròn hai mươi lăm tuổi, cái độ tuổi mà anh em bạn bè đồng trang lứa phần lớn đều đã có người yêu, thậm chí có đứa còn cưới vợ sinh con rồi. Còn Park Dohyeon thì sao? Vẫn sống một mình trong căn hộ bé tẹo, lại kèm thêm cái tính hướng nội, ít ra ngoài, ít giao tiếp với loài người. Thời gian rảnh chỉ quanh quẩn với máy tính, vài quyển sách và đống sextoy mua lén từ mấy shop online giấu tên.

Cơ thể của Dohyeon vốn mảnh khảnh, gương mặt đẹp xinh đẹp pha chút nét ngây ngô. Người ta gặp qua sẽ nghĩ anh này trông lạnh lùng ngoan hiền phết, thế nhưng khi ở trong căn phòng khóa kín kia thì anh lại biến thành một con người khác.

Một kẻ nghiện tình dục.

Trong ngăn tủ chứa đầy các dương vật giả đủ kích cỡ, có thêm cả trứng rung và ti tỉ loại đồ chơi tình thú khác. Những món đồ trong đó thứ gì Park Dohyeon cũng đã dùng qua. Thế nhưng càng dùng, anh càng nhận ra một điều rằng, những thứ ấy chỉ càng khiến anh phát nứng nhiều hơn. 

Tuy nhiên do bản tính nhút nhát cũng như hay ngại ngùng, Park Dohyeon lại chẳng dám đi tìm bạn tình cho thỏa cơn mê. Chỉ có thể ở nhà lén lén lút lút kết bạn với mấy món đồ chơi tình thú.

Tối nay cũng như vậy đấy. Mồ hôi anh rịn đầy thái dương, đôi chân thon dài run run banh toạc ra, khoe mẽ cái lồn nhỏ xinh mơn mởn đang ngoạm chặt lấy con chim giả to bằng cổ tay.

Đầu gối anh co giật từng hồi, bụng dưới co rút, nước dâm đã trào ra ướt đẫm cả ga giường. Bàn tay run rẩy vừa ấn cho thứ đồ chơi đó cắm sâu vào người mình, vừa cắn môi rên rỉ thành tiếng.

“Ư… a… sâu quá… ha…”

Anh cắm con hàng nhựa cứng ngắc đó suốt mấy chục phút, lồn nhỏ co siết liên hồi nuốt lấy món đồ chơi yêu thích. Ngay khoảnh khắc cơn khoái cảm đang dồn lên tận óc, đột nhiên chuông cửa reo lên một tiếng dài.

Ting Ting Ting

Tiếng chuông tấn công đột ngột khiến Dohyeon giật bắn cả người. Toàn thân anh run bần bật, lỡ tay đẩy mạnh con cặc giả chọc thẳng vào điểm sâu nhất, khiến anh thét nghẹn một tiếng rồi bắn nước ào ào.

“Á… a… mẹ nó…”

Anh chưa kịp hoàn hồn đã nghe chuông cửa bấm tiếp. Mang theo con tim đập loạn xạ, anh vội vàng với tay kéo cái quần short vải lên. Thế nhưng con cặc giả vẫn còn chôn nguyên trong lồn, không kịp rút ra.

Thế là anh đành đi ra gặp người lạ với con chim to đang cắm trong người. Mỗi bước đi đều khiến đầu khấc giả cọ sâu vào trong, khiến môi mấp máy không dám rên thành tiếng.

Park Dohyeon mở cửa trong bộ dạng rối bời, gương mặt đỏ bừng vì cực khoái, nhịp thở hổn hển không kìm được vì thứ to to trong người. Trước mắt anh là một chàng trai cao to, độ khoảng hai mươi tuổi. Gương mặt sáng rỡ nở nụ cười thân thiện chào hỏi anh.

“Xin chào, em là Choi Wooje. Em mới dọn đến ngay cạnh nhà anh, nên hôm nay em mang chút bánh tặng anh lấy thảo.”

Dohyeon chưa kịp thốt ra lời nào thì ánh mắt đã như bị thôi miên mà trượt hẳn xuống dưới. Chiếc quần jogger xám ôm sát lấy từng thớ thịt, căng cứng một khối thịt to tổ bố giữa háng, căng to đến mức đường viền đầu khấc dường như in hằn lên lớp vải.

Anh sững người, cổ họng nghẹn khô như bị bỏ rơi ở sa mạc cả năm trời, đôi chân không kiềm được mà run bần bật. Lồn nhỏ vốn đã nhạy cảm, giờ nhìn thấy “hàng thật” căng phồng trước mắt thì nước dâm trong anh lại chảy ào ào. Từng dòng nước dâm ấm nóng đặc sệt chảy tong tỏng từ bên trong ra, ướt đẫm con chim lạnh lẽo vẫn còn đang cắm thẳng trong lỗ. Bản thân không nhịn được nữa thế là vô thức siết hông lại, khiến cặc giả chọc thẳng lên điểm G làm anh rên như mèo động dục.

“Ư… Ưm…”

Tiếng rên bật ra khỏi môi làm Dohyeon hoảng hốt cắn chặt miệng, hai tay siết chặt mép cửa.

Thế Nhưng Wooje đã hơi nghiêng đầu, đôi mắt cong cong như muốn soi thẳng vào anh. Nụ cười nhạt khẽ kéo lên ở khóe môi, đẹp đến mức khiến Dohyeon chết lặng. Cái nghiêng đầu đó hệt như cậu ta vừa nghe rõ tiếng rên nghẹn ngào mà đang anh cố nuốt xuống.

“Anh… ổn chứ?” Giọng Wooje trầm thấp, chậm rãi hỏi, ánh nhìn chăm chú đến mức khiến sống lưng Dohyeon lạnh buốt.

Dohyeon mặt đỏ đến tận mang tai. Mỗi nhịp thở đều như bị cặc giả trong lồn đâm sâu hơn, ép cho anh vừa xấu hổ vừa sướng điên. Ánh mắt kia như thể đã biết hết mọi bí mật mà anh đang chôn giấu, khiến Park Dohyeon ngượng ngùng, nước mắt rưng rưng vì xấu hổ mà trong lòng lại càng thèm khát.

Thế là anh tránh ánh mắt đó, cố gắng gượng mà đáp:

“T… tôi… tôi không sao đâu…”

Sau khi trả lời, ánh mắt long lanh của anh lại len lén nhìn trộm thứ to tướng ấy thêm một lần nữa. Chẳng khác nào đang tự thú nhận rằng, chỉ cần tên nhóc Choi Wooje này dám bước thêm một bước, anh sẽ ngoan ngoãn ngửa thân ra cho cặc thật cắm vào ngay lập tức.

Suy nghĩ dâm loạn ấy khiến anh bỗng chốc hốt hoảng, không nghĩ rằng bản thân lại bệnh hoạn như thế này, sẵn sàng cầu hoan với tên nhóc kém tuổi gặp nhau chưa đầy 10 phút.

Dohyeon chỉ đành bấu chặt mép cửa đến mức trắng bệt cả tay, cố nén từng hơi thở gấp gáp. Hàng lông mi ướt rượt rủ xuống, hai mắt rưng rưng, cả người lảo đảo đứng không vững.

Wooje thấy thế liền hơi nhíu mày, giọng lo lắng:

“Anh ổn chứ? Mặt anh đỏ quá, có phải mệt không?”

Dohyeon giật mình, vội lắc đầu lia lịa. Đôi mắt hoe hoe nước ngước lên, ấp úng:

“Không… không sao. Anh… anh ổn…”

Âm thanh nghẹn nghẹt như dính trong cổ họng, khiến Wooje càng nghĩ rằng anh hàng xóm xinh đẹp này chắc bị mệt thật. Cậu đưa túi quà vào tay anh, nở nụ cười thân thiện:

“Vậy anh nghỉ ngơi sớm nhé. Em ở ngay cạnh, cần gì cứ gõ cửa gọi em.”

“Ừm…” Dohyeon chỉ dám khe khẽ đáp lại, hai tay run run đỡ lấy túi quà.

Khoảnh khắc chào tạm biệt, bàn tay Wooje vô tình lướt nhẹ qua ngón tay anh. Một cái chạm tưởng như vô hại, thoáng qua như gió nhẹ, thế mà cũng đủ khiến cả người Dohyeon giật lên một cái. Tận sâu bên dưới, nơi lỗ nhỏ đang ngậm lấy cặc giả lạnh lẽo, bất chợt co siết lại, ngoạm chặt đến nghẹt thở.

Một tiếng rên khẽ trào lên cổ họng nhưng bị anh nuốt ực xuống, hai gò má đỏ ửng như bị dán lửa. Mắt hơi dao động, tay siết lấy quai túi như thể nếu buông ra thì sẽ rên thành tiếng mất. Bụng dưới căng tức, trơn trượt, cái cảm giác bị lấp đầy suốt từ nãy đến giờ nay lại càng rõ nét hơn khi Wooje vô tình chạm vào. Nơi ẩm ướt ấy lại siết một cái nữa, như muốn gọi mời cặc thật thay thế món đồ giả đang mắc kẹt sâu bên trong.

Anh cúi đầu, giọng nhỏ xíu, vội vã như trốn chạy khỏi chính ham muốn của mình:

“Chào… chào em.”

Cánh cửa khép lại, bóng lưng Wooje khuất dần sau lớp kính mờ. Trong căn phòng tối om, Dohyeon cắn chặt môi đến bật máu, bàn tay siết lấy mép quần như muốn cào rách vải. Từng giọt nước dâm nóng hổi vẫn rịn ra không ngừng từ cái lỗ nhỏ đang giật liên hồi, trào thành dòng ướt nhẹp giữa hai đùi non trắng hồng. Con chim giả vẫn còn cắm sâu bên trong, đầu rung khẽ một cái thôi cũng đủ khiến anh giật nảy người, mông siết lại, lồn ngoạm chặt như muốn hút chết thứ đang nằm gọn trong mình.

Anh khụy gối, ngồi bệt xuống sàn nhà lạnh ngắt, hai chân run bần bật, đùi kẹp chặt mà vẫn không ngăn được từng dòng dâm dịch chảy tong tỏng xuống sàn nhà. Cơn nứng lại càng lúc càng dồn dập hơn, nhức nhối nơi điểm G bị cặc giả day suốt cả buổi.

Trong đầu anh chỉ còn quẩn quanh hình ảnh cậu hàng xóm vừa đẹp trai lại còn trẻ khỏe, cái gò đũng quần căng tròn hằn nguyên đầu khấc to bự, đôi mắt cười vô tội vạ lại càng làm anh khổ sở vì nứng. Park Dohyeon mới gặp cậu ta lần đầu thôi mà như đã trải qua đủ khổ sở của kiếp người, chỉ mong một ngày được ăn tươi nuốt sống cái thứ to béo đó cho hả cái lồn nhỏ đáng thương của mình.

Một tên con trai chỉ cần liếc qua là đã khiến người ta muốn tự nằm xuống, dâng hiến thân thể ngọc ngà của mình cho cậu ta chơi bời.

Càng tuyệt vời hơn khi Wooje lại sống sát vách, chỉ cách anh một bức tường mỏng dính. Chỉ tưởng tượng thôi mà lồn anh đã co giật điên cuồng, mông nhỏ rung bần bật, chiếc cặc giả thì thọc sâu tới tận tử cung, từng dòng nước trắng đục trào ra khỏi mép lồn như suối chảy.

Park Dohyeon vịn tường từ từ đi vào, đôi chân mềm nhũn như không còn chút sức lực. Mỗi bước đi là một lần món đồ chơi bên trong lại hư hỏng mà đâm sau vào khiến anh giật mình thở dốc, tay run lên vì cảm giác ngứa ngáy sâu tận trong bụng dưới.

Anh loạng choạng đi về phía sofa, mỗi bước là một vệt ướt mới in trên sàn nhà.

Sau khi yên vị trèo lên sofa, anh liền nằm úp xuống, hai gò má đỏ bừng vùi vào gối. Anh co đầu gối lại, rồi chậm rãi dang chân ra, để cái mông nhỏ cong lên một cách mềm mại đầy mời gọi.

Mông của anh trắng nõn nà, căng tròn như hai trái mật đào chín mọng nước vừa được tách đôi, phần thịt bên trong thì đỏ au, ươn ướt, còn rỉ ra từng giọt mật trắng đục sánh dính trên đệm sofa. Mông xinh không những to to tròn tròn mà còn vô cùng mềm mại, đến mức chỉ cần chạm vào cũng có thể lõm xuống những dấu ửng hồng. Giữa hai cánh mông ướt nhẹp ấy là cái lỗ nhỏ e thẹn đang nuốt trọn lấy món đồ chơi to tướng.

“Hức..hức…W… Wooje…”

Lần đầu tiên trong đời Park Dohyeon kêu tên một thằng đàn ông ngay trong cơn nứng phát điên. Trước giờ mỗi lần tự chơi, Dohyeon chỉ dám rên vài tiếng ư ư a a nhỏ xí xi, xấu hổ chẳng dám rên quá to. Thế mà lần này chỉ mới gặp Choi Wooje, anh đã nứng đến mức vô thức bật ra cái tên đó.

Cái tên vừa trượt ra khỏi môi, ngập ngụa vui đùa giữa tiếng nước dâm hai bên háng đã khiến cả người anh giật bắn, tim đập thình thịch vì sốc. Hai cánh môi phấn nộn run run không tin nổi chính mình lại dám rên tên trai lạ lúc đang nứng như thế. Gương mặt anh đỏ ửng như bốc cháy, nước mắt lập tức dâng tràn đầy khóe mắt.

“Ưm… hức….sao dâm..quá…hức….”

Dohyeon chỉ đành dụi mặt vào gối để trốn tránh hiện thực dâm loạn của bản thân, hai má đỏ hây hây áp chặt xuống lớp vải mềm, nước mắt cứ lấm tấm rịn thấm vào vỏ gối. Anh khóc thút thít như con mèo nhỏ bị bắt quả tang làm chuyện xấu, miệng thì lắp bắp chối bay chối biến:

“Ghét quá đi mà… huhu… hổng có kêu tên Wooje nữa đâu…”

Thế mà tay anh lại chẳng chịu nghe lời. Ngón tay thon dài vẫn khe khẽ đẩy con chim giả đang ngập nước dâm vào sâu thêm chút nữa.

“Đồ… đồ đáng ghét… Wooje đáng ghét…”

Mỗi lần rên cái tên ấy là lỗ lồn lại siết chặt hơn, làm nước dâm rịn ra nhễ nhại, chẳng khác nào đang xả lũ. Càng rên “đáng ghét” thì ngón tay lại càng đẩy mạnh hơn, thân dưới cong lên dâng trọn cho cái thứ to tướng kia đâm vào.

Tay anh run đến mức không thể điều khiển nổi nữa, nhưng vẫn cố nhấn nhịp đẩy cuối vào sâu đến tận bên trong khiến thân dưới giật mạnh, bụng dưới co thắt, nước dâm bắn tung tóe ra theo từng nhịp siết nghẹn.

“Ưaaaaaaa!!”

Một tiếng rên bật ra như vỡ vụn, kéo dài thành từng khúc nghẹn ngào. Dohyeon lên đỉnh trong tư thế ngập ngụa dâm loạn. Tinh dịch trắng đục bắn ra dính ướt cả ghế trong khi nước dâm sền sệt trào ngược ra, tong tỏng nhỏ xuống đùi non vẫn đang run lập cập.

Mãi một lúc sau cơn cực khoái, anh vẫn không chịu rút con chim lạnh lẽo ấy ra, để nó nằm trọn trong lồn mình như một dấu ấn của cực khoái đầu tiên có tên người ta.

“Đồ đáng ghét… hức…”

tbc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co