12 Chom Sao Va Nhung Ky Niem Kho Quen Thoi Hoc Sinh
( Nghe nhạc đỡ chán nha ! )Anhon ! Chào mọi người . Sắp vào học rồi , nên Au ra hơi trễ cả nhà thông cảm cho Au nha . Mọi người cho Au nhiều vote đi Au sẽ cố gắng ra nhiều chap nha .
Vào truyện thui nào !
____________________________________1 chiếc xe màu đen sang trọng chạy với tốc độ rất nhanh * lưu ý tốc độ bàn thờ đó * bên trong Bảo bình vẫn còn ngất chưa tỉnh còn Ma kết thì thấp thỏm không yên 2 tay cứ ôm chặt lấy người bảo bình . Không lâu sau chiếc xe cũng đã chạy tới trước cổng bệnh viện .
Đây là xyz **** bệnh viện quốc tế uy mô không hề nhỏ . Đội ngũ y tá , bác sĩ cực kỳ chuyên nghiệp .
( Au : Ahihi ! Lòng vòng nhiều quay lại với vấn đề chính ha ! )
Ma kết vội vàng bước xuống xe nhấc bổng Bảo bình bế lấy cô đi vào bệnh viện . Chiếc băng ca đã chuẩn bị sẵn sàng . Bước vào trong , anh đặt cô nàng lên băng ca và cùng 1 số y tá , bác sĩ đưa vào phòng cấp cứu . Chiếc bảng cấp cứu hiện lên 1 màu đỏ .
Xin lỗi anh có thể ra ngoài chờ ! - 1 cô y tá lên tiếng .
Ngồi bên ngoài anh cũng hơi lo lắng . Cả người bắt đầu thả lỏng ra 1 chút , gương mặt anh gục xuống đôi mắt nhẹ nhàng khẽ khép lại . Cả người anh ướt như chuột lột . Đưa chiếc đồng hồ bên tay phải lên xem '' cũng đã 5 giờ chiều rồi '' .
Cái đèn màu đỏ chợt chuyển sang màu trắng . Cánh cửa bắt đầu mở ra Bác sĩ cũng bước ra sau cánh cửa * hơi lòng vòng * .
( Au: nói là bác sĩ nhưng anh này là 1 chàng thanh niên khoảng 30 mấy tuổi gương mặt cũng khôi ngô tuấn tú ...v.v...# được rồi nói ít thôi ! Tôi đâu có thi người mẫu thời trang . Khỏi cần nói tôi cũng biết mình đẹp zai rồi . * cho tui mượn cái thao . Mắt ói quá * )
Bạn tôi sao rồi bác sĩ ? - Ma kết đi đến trước mặt cậu thanh niên * được gọi là Bác sĩ *
Cô ấy ! Không sao đâu . Ổn rồi , bạn cậu do hoạt động dưới nước nhiều quá nên bị chuột rút , kiệt sức nên ngất thôi tí nữa sẽ tỉnh dậy . Có thể đưa cô ấy về vì không quá nghiêm trọng nên không nhất thiết phải ở lại bệnh viện .- Bác sĩ vui vẻ nói .
Vậy tôi sẽ đưa cô ấy về ! - Ma kết
Vậy cậu đi theo tôi ! - Bác sĩ
( Au : biết đi đâu ko ? # đi đâu * giả ngu * . Au : $$$$ hahahaaa...hiểu chưa # * giả ngu p2 * )
Đến căn phòng của ông bác sĩ . Ma kết gõ cửa đi vào .
Cốc ...Cốc...Cốc ...! - tiếng gõ cửa
Mời vào ! - Bác sĩ
Sau 2 phút ngắn gọn Ma kết cũng bước ra tay cầm 1 bịch thuốc nhỏ . * chuyện người lớn, ko quan tâm *
Ma kết quay lại phòng hồi sức , thấy Bảo bình nằm trên giường đang ngủ ngon anh cũng không gọi cô dậy mà lại bế cô ra về . Chiếc xe hơi màu đen sang trọng vẫn chờ ở đó . Tài xế bên trong xe nhìn qua kiến chiếu hậu thấy Ma kết đi ra , lập tức đứng dậy ra ngoài mở cửa . Anh bế cô vào trong xe tay vẫn ôm chặt lấy cô không rời . Chiếc xe tiếp tục lăn bánh .
Thưa cậu chủ! Chúng ta đi đâu ! Bác tài xế lên tiếng .
Đến căn nhà riêng của tôi ! - giọng Ma kết bỗng trầm xuống .
Tiếng chuông nhạc điện thoại trong cặp của Bảo bình bỗng reo lên. Ma kết nhẹ nhàng mở cặp . Tay cầm lấy chiếc điện thoại còn tay kia vẫn ôm cô không rời .
* alo ...*
- * Bảo bình ...ủa cậu là ...*
* tôi là Ma kết ...*
- * tôi là Bạch dương...Bảo bình sao rồi cậu ?*
* cô ấy không sao ...tôi đang đưa cô ấy về nhà *
- * ờ ...Vậy cậu chăm sóc giúp tôi nha . Cô ấy mà có chuyện gì là tôi xé xác cậu trước đó *
Tít ...tít ...tít điện thoại của Bảo bình đã tắt .
Ma kết nhẹ nhàng ôm lấy Bảo bình . Miệng cười phúc hậu .
Bảo bình khi ngủ rất đáng yêu . Đôi mắt 2 mí của cô rung nhẹ khiến Ma kết rung động nhẹ , cái miệng nhỏ chúm chím xinh xinh rất dễ thương , gương mặt phúc hậu làm anh chàng cứ muốn nhìn mãi không rời . Làng da cô trắng nõn nà mềm mại như da em bé trông cực kỳ cute .
Bảo bình mở nhẹ nhàng đôi mắt lên thấy hình bóng người con trai đang bế mình . Ma kết thấy cô mở mắt nên im lặng quay ra nhìn cửa sổ xe . Vì quá mệt mỏi nên Bảo bình lại nhắm mắt ngủ thiếp đi . Thấy cô đã ngủ anh cười nhẹ rồi ôm lấy cô vào lòng .Chẳng mấy chốc chiếc xe đã chạy đến trước mắt là 1 căn biệt thự tông trắng đen hiện đại mà đơn giản ở trước mắt . Cánh cửa xe mở ra . Anh đưa Bảo bình vào nhà . Trong căn nhà đã có 1 quản gia và người hầu đứng sẵn ngoài cửa . Cô người hầu đi đến cầm lấy 2 chiếc cặp trên tay anh .
Ma kết đưa Bảo bình nhẹ nhàng lên lầu mở cánh cửa ra là 1 căn phòng ngủ cực kỳ đơn giản rất đẹp . Anh đặt cô lên trên giường .Thay đồ cô ấy cho tôi ! Ma kết ra lệnh cho người hầu gái đứng ngay cửa . Anh đi đến tủ đồ lấy ra 1 chiếc đầm nhỏ màu trắng đưa cho cô ta . Ma kết đi ra ngoài ghế salon ngồi chờ .
Thưa cậu chủ! Tôi đã thay xong rồi ! - người hầu
Anh không nói gì vẫy tay 2 cái ra lệnh cô kia đi xuống dưới . Bước vào phòng anh nhìn cô cười nhẹ rồi đắp chăn cho cô , chỉnh điều hòa cho cô ngủ rồi ra ngoài đóng nhẹ cửa lại đi xuống lầu . 2 tiếng sau : *bây giờ là 7:00pm*Đôi mắt Bảo bình bắt đầu hé mở , cô ngồi dậy thấy xung quanh rất lạ lẫm .
Đây là đâu ? Mình đang ở đâu đây ? Sao mình không nhớ gì vậy nè ! - Bảo bình lo lắng 2 tay xoa thái dương .
Cô bắt đầu đi xuống giường , thấy mình đã thay 1 bộ đồ khác cô bắt đầu tỏ vẻ lo lắng̣ . Cô thấy trên bàn cô bộ đồ và 1 tờ giấy ở trên , cô vội vàng đi lại cầm giấy đọc .
--------------------------------------
Chào ! Cậu không cần lo lắng gì hết . Đây là nhà tôi tỉnh dậy rồi hãy vào nhà tắm thay đô rồi xuống nhà . Tôi chờ ...
Người giấu tên
----------------------------------------
OMG ! Có cần phải rùm ben lên ko chứ .- Bảo bình nghĩ bụng . Cô cầm bộ đồ vào nhà tắm . Cũng tạm ổn nhưng không bằng nhà mink ! - Bảo bình khoái chí cười nhỏ . Cô tắm rửa xong xui đi ra ngoài .
( Au : ái chà chà ...! Ai mà dễ thương dữ ta . )
Hình ảnh chỉ mang tính chất dễ thương của chiếc đầm .Bảo bình mặt 1 chiếc áo thun trắng hình chiếc nơ và 1 chiếc váy xòe màu đen rất cute .
Cô nàng ngửi thấy 1 mùi thơm đồ ăn . Cô bắt đầu đi theo nơi có hương thơm ấy . Cô nhẹ nhàng đi xuống lầu . Sẵn tiện đi xem xung quanh luôn . Hình như ở đây chỉ có 2 tông màu trắng đen thì phải .
Thôi kệ nói chung cũng đẹp . Nhưng ko đẹp bằng nhà mink ! . - Bảo bình vừa đi vừa nói nhảm . Đẹp ....!Ukm cũng được ...!
Đi lại đây ăn cơm nè ! - Ma kết gọi Bảo bình . Anh đang loay hoay trong bếp . Không cần xoay lại anh cũng biết người đứng sau lưng mình là cô . Ủa ! Ma Kết sao cậu lại ...? Hổng lẽ đây là ...! - Bảo bình giật mình khi thấy anh đang đứng trước mắt mình .
Ukm ! Đây là nhà của tôi . Cậu bị ngất dưới hồ bơi , tôi đưa cậu đến bệnh viện rồi đưa cậu về đây . - anh vừa nói tay thì vẫn tiếp tục nấu ăn .
Ukm ! Thơm quá , đói quá đi . Không ngờ trên đời này cũng còn người con trai biết nấu ăn như cậu . Nếu cậu không biết nấu ăn thì trên đời này chắc chắn mẫu con trai nấu ăn bị tuyệt chủng lâu rồi ...! - Bảo bình vui vẻ nói .
( Au : khen thì nói đại là khen đi còn lòng vòng như cái bùng binh chi ko biết . # * đỏ mặt * )
Ukm ! Vậy thì hãy ăn cho nhiều vào . Nhận xét nha ! - Ma kết dọn ra 1 bữa ăn tuy không thịnh soạn giống nhà hàng nhưng nấu rất thơm và trang trí rất đẹp mắt quyến rũ con người ta phải muốn ăn cho bằng được .
( Au : 1 người có sở thích ăn uống như tôi mà còn muốn ăn hết nói chi người khác )
Bảo bình ngồi vào bàn , đôi tay nhanh nhẹn bới cơm vào 2 chén có sẵn trên bàn .
Vậy tớ không khách sáo đâu nha ...!- Bảo bình cười nheo mắt nhìn Ma kết .
* Thình thịch *...*Thình thịch *... sao tim mink lại đập nhanh đến vậy ? Không lẽ ...- Ma kết hồi hộp ngồi không yên .
Bảo bình ăn hết món này đến món khác . Nhìn cô có vẻ rất đói rồi .
Này ...ăn từ từ thôi ! tớ đâu có dành ăn với cậu đâu mà ăn như con heo nhịn đói 10 năm vậy...?- Ma kết ngồi nhìn cô nàng ăn .
Cái gì ai là con heo nhịn đói 10 năm chứ . Có con heo nào xinh đẹp dễ thương như tớ đâu ...! - Bảo bình bĩu môi nói . Cô có vẻ hơi cáu rồi đây .
Thôi được rồi ! Tớ xin lỗi . Đùa xíu thôi mà . Cậu ăn đi tớ không nói gì nữa !- Ma kết năn nỉ Bảo bình ngồi xuống ăn tiếp .
( Au : ái chà ! Ma kết lạnh lùng đâu rồi . )
2 người vui vẻ nói chuyện . Ăn xong 2 người dọn chén bát vào bồn rửa chén .
Cậu ra ngoài ngồi đi . Dù gì cậu cũng đã nấu cơm rồi việc rửa chén để tớ cho nha ! - Bảo bình nháy mắt .
Thôi để tớ làm cho . - Ma kết ra dáng siêng năng .
Không cho tớ rửa ...tớ ....tớ giận cậu luôn . Tớ đi bộ về ! - Bảo bình phản kháng lại .
Thôi được rồi ! Tớ ra ngoài , tí sẽ đưa cậu về . - Ma kết nhẹ nói .
Bảo bình gật gật rồi bắt tay đeo tạp dề rồi rửa chén . Ma kết đi lên lầu tranh thủ tắm rửa 1 xíu . Sau 15' Bảo bình cũng rửa chén xong .
Chán quá ko biết gì làm , cô nàng lon ton chạy đến tủ lạnh . Mở tủ ra cô lẹ tay cầm lấy hộp dâu tây có sẵn trong tủ . Cô đóng cửa lại hì hục tiếp tục công việc .
Ma kết đi xuống cứ nghĩ cô đã làm xong , đi xuống vẫn thấy cô làm nên im lặng đi lại .
Nè ! Đang làm gì đó - Ma kết .
Ây da ! - Bảo bình . Do đang cắt dâu Ma kết gọi lại làm cô giật mình cắt chúng tay chảy máu .
Có sao không ! Sao cậu hậu đậu thế ? - Ma kết lo lắng . Cô không nói gì chỉ lắc đầu .
( Au : làm người ta giật mình cắt chúng tay , còn kêu người ta hậu đậu . Đúng là ...)
Anh đi lại chiếc tủ y tế lấy băng keo cá nhân băng vết thương lại cho cô .
Cảm ơn cậu nha ! Cho cậu nè ... uống xong rồi đưa tớ về được không ? - Bảo bình mũm mĩm cười . Cô đưa cho anh ly sinh tố dâu mới làm .
Ukm ! Tớ đưa về . - Ma kết vui vẻ cầm lấy ly sinh tố 1 phát uống hết sạch .
( Au : trời ! Vậy mà nói người ta là heo còn mình không khác gì con heo nữa # * Cốc * .
Au : ây da ! Sao tự nhiên cốc đầu người ta . # cho chừa tật nhiều chuyện . * cảm thấy tội lỗi * . )Dọn dẹp xong Ma kết đưa cô ra xe mở cửa cho Bảo bình ngồi vào ghế phụ phía trước . Anh bắt đầu đóng cửa xe lại , đạp ga đi ra cổng nhà . Chiếc cổng tự động mở ra .
Cậu không ở chung với ba mẹ ah ! - Bảo bình thắc mắt .
Ba mẹ tôi đang định cư ở Mĩ . Tôi ở đây 1 mình đó là nhà riêng của tôi . - Ma kết lạnh lùng nói .
Anh đưa cô đi trên con đường vắng , trên xe lúc này rất yên lặng . Tới trước cửa nhà cô , anh thắng xe lại .
Chào cậu ! Cảm ơn vì tất cả . Mai gặp . -Bảo bình ra xe nói .
Uk chào mai gặp . - Ma kết .
Chiếc xe đã bắt đầu chạy đi .
* alo ! Xin chào Tổng giám đốc *
* thư ký Mã , điều tra lí lịch Kim Bảo Bình cho tôi * Mk
* Vâng , tuân lệnh 5' nữa sẽ có ạ * ~~~~~~~~~~~●~~~~~~~~~{ Hôm nay tớ bù lại nha dài tí xíu . Nhớ vote cho Au nha . Muốn biết có chuyện gì sẽ xảy ra nhớ đón xem chap mới nha .}~ Thu Thủy ♡~~~~~~~~~~~■~~~~~~~~~
Vào truyện thui nào !
____________________________________1 chiếc xe màu đen sang trọng chạy với tốc độ rất nhanh * lưu ý tốc độ bàn thờ đó * bên trong Bảo bình vẫn còn ngất chưa tỉnh còn Ma kết thì thấp thỏm không yên 2 tay cứ ôm chặt lấy người bảo bình . Không lâu sau chiếc xe cũng đã chạy tới trước cổng bệnh viện .
Đây là xyz **** bệnh viện quốc tế uy mô không hề nhỏ . Đội ngũ y tá , bác sĩ cực kỳ chuyên nghiệp .
( Au : Ahihi ! Lòng vòng nhiều quay lại với vấn đề chính ha ! )
Ma kết vội vàng bước xuống xe nhấc bổng Bảo bình bế lấy cô đi vào bệnh viện . Chiếc băng ca đã chuẩn bị sẵn sàng . Bước vào trong , anh đặt cô nàng lên băng ca và cùng 1 số y tá , bác sĩ đưa vào phòng cấp cứu . Chiếc bảng cấp cứu hiện lên 1 màu đỏ .
Xin lỗi anh có thể ra ngoài chờ ! - 1 cô y tá lên tiếng .
Ngồi bên ngoài anh cũng hơi lo lắng . Cả người bắt đầu thả lỏng ra 1 chút , gương mặt anh gục xuống đôi mắt nhẹ nhàng khẽ khép lại . Cả người anh ướt như chuột lột . Đưa chiếc đồng hồ bên tay phải lên xem '' cũng đã 5 giờ chiều rồi '' .
Cái đèn màu đỏ chợt chuyển sang màu trắng . Cánh cửa bắt đầu mở ra Bác sĩ cũng bước ra sau cánh cửa * hơi lòng vòng * .
( Au: nói là bác sĩ nhưng anh này là 1 chàng thanh niên khoảng 30 mấy tuổi gương mặt cũng khôi ngô tuấn tú ...v.v...# được rồi nói ít thôi ! Tôi đâu có thi người mẫu thời trang . Khỏi cần nói tôi cũng biết mình đẹp zai rồi . * cho tui mượn cái thao . Mắt ói quá * )
Bạn tôi sao rồi bác sĩ ? - Ma kết đi đến trước mặt cậu thanh niên * được gọi là Bác sĩ *
Cô ấy ! Không sao đâu . Ổn rồi , bạn cậu do hoạt động dưới nước nhiều quá nên bị chuột rút , kiệt sức nên ngất thôi tí nữa sẽ tỉnh dậy . Có thể đưa cô ấy về vì không quá nghiêm trọng nên không nhất thiết phải ở lại bệnh viện .- Bác sĩ vui vẻ nói .
Vậy tôi sẽ đưa cô ấy về ! - Ma kết
Vậy cậu đi theo tôi ! - Bác sĩ
( Au : biết đi đâu ko ? # đi đâu * giả ngu * . Au : $$$$ hahahaaa...hiểu chưa # * giả ngu p2 * )
Đến căn phòng của ông bác sĩ . Ma kết gõ cửa đi vào .
Cốc ...Cốc...Cốc ...! - tiếng gõ cửa
Mời vào ! - Bác sĩ
Sau 2 phút ngắn gọn Ma kết cũng bước ra tay cầm 1 bịch thuốc nhỏ . * chuyện người lớn, ko quan tâm *
Ma kết quay lại phòng hồi sức , thấy Bảo bình nằm trên giường đang ngủ ngon anh cũng không gọi cô dậy mà lại bế cô ra về . Chiếc xe hơi màu đen sang trọng vẫn chờ ở đó . Tài xế bên trong xe nhìn qua kiến chiếu hậu thấy Ma kết đi ra , lập tức đứng dậy ra ngoài mở cửa . Anh bế cô vào trong xe tay vẫn ôm chặt lấy cô không rời . Chiếc xe tiếp tục lăn bánh .
Thưa cậu chủ! Chúng ta đi đâu ! Bác tài xế lên tiếng .
Đến căn nhà riêng của tôi ! - giọng Ma kết bỗng trầm xuống .
Tiếng chuông nhạc điện thoại trong cặp của Bảo bình bỗng reo lên. Ma kết nhẹ nhàng mở cặp . Tay cầm lấy chiếc điện thoại còn tay kia vẫn ôm cô không rời .
* alo ...*
- * Bảo bình ...ủa cậu là ...*
* tôi là Ma kết ...*
- * tôi là Bạch dương...Bảo bình sao rồi cậu ?*
* cô ấy không sao ...tôi đang đưa cô ấy về nhà *
- * ờ ...Vậy cậu chăm sóc giúp tôi nha . Cô ấy mà có chuyện gì là tôi xé xác cậu trước đó *
Tít ...tít ...tít điện thoại của Bảo bình đã tắt .
Ma kết nhẹ nhàng ôm lấy Bảo bình . Miệng cười phúc hậu .
Bảo bình khi ngủ rất đáng yêu . Đôi mắt 2 mí của cô rung nhẹ khiến Ma kết rung động nhẹ , cái miệng nhỏ chúm chím xinh xinh rất dễ thương , gương mặt phúc hậu làm anh chàng cứ muốn nhìn mãi không rời . Làng da cô trắng nõn nà mềm mại như da em bé trông cực kỳ cute .
Bảo bình mở nhẹ nhàng đôi mắt lên thấy hình bóng người con trai đang bế mình . Ma kết thấy cô mở mắt nên im lặng quay ra nhìn cửa sổ xe . Vì quá mệt mỏi nên Bảo bình lại nhắm mắt ngủ thiếp đi . Thấy cô đã ngủ anh cười nhẹ rồi ôm lấy cô vào lòng .Chẳng mấy chốc chiếc xe đã chạy đến trước mắt là 1 căn biệt thự tông trắng đen hiện đại mà đơn giản ở trước mắt . Cánh cửa xe mở ra . Anh đưa Bảo bình vào nhà . Trong căn nhà đã có 1 quản gia và người hầu đứng sẵn ngoài cửa . Cô người hầu đi đến cầm lấy 2 chiếc cặp trên tay anh .
Ma kết đưa Bảo bình nhẹ nhàng lên lầu mở cánh cửa ra là 1 căn phòng ngủ cực kỳ đơn giản rất đẹp . Anh đặt cô lên trên giường .Thay đồ cô ấy cho tôi ! Ma kết ra lệnh cho người hầu gái đứng ngay cửa . Anh đi đến tủ đồ lấy ra 1 chiếc đầm nhỏ màu trắng đưa cho cô ta . Ma kết đi ra ngoài ghế salon ngồi chờ .
Thưa cậu chủ! Tôi đã thay xong rồi ! - người hầu
Anh không nói gì vẫy tay 2 cái ra lệnh cô kia đi xuống dưới . Bước vào phòng anh nhìn cô cười nhẹ rồi đắp chăn cho cô , chỉnh điều hòa cho cô ngủ rồi ra ngoài đóng nhẹ cửa lại đi xuống lầu . 2 tiếng sau : *bây giờ là 7:00pm*Đôi mắt Bảo bình bắt đầu hé mở , cô ngồi dậy thấy xung quanh rất lạ lẫm .
Đây là đâu ? Mình đang ở đâu đây ? Sao mình không nhớ gì vậy nè ! - Bảo bình lo lắng 2 tay xoa thái dương .
Cô bắt đầu đi xuống giường , thấy mình đã thay 1 bộ đồ khác cô bắt đầu tỏ vẻ lo lắng̣ . Cô thấy trên bàn cô bộ đồ và 1 tờ giấy ở trên , cô vội vàng đi lại cầm giấy đọc .
--------------------------------------
Chào ! Cậu không cần lo lắng gì hết . Đây là nhà tôi tỉnh dậy rồi hãy vào nhà tắm thay đô rồi xuống nhà . Tôi chờ ...
Người giấu tên
----------------------------------------
OMG ! Có cần phải rùm ben lên ko chứ .- Bảo bình nghĩ bụng . Cô cầm bộ đồ vào nhà tắm . Cũng tạm ổn nhưng không bằng nhà mink ! - Bảo bình khoái chí cười nhỏ . Cô tắm rửa xong xui đi ra ngoài .
( Au : ái chà chà ...! Ai mà dễ thương dữ ta . )
Hình ảnh chỉ mang tính chất dễ thương của chiếc đầm .Bảo bình mặt 1 chiếc áo thun trắng hình chiếc nơ và 1 chiếc váy xòe màu đen rất cute .
Cô nàng ngửi thấy 1 mùi thơm đồ ăn . Cô bắt đầu đi theo nơi có hương thơm ấy . Cô nhẹ nhàng đi xuống lầu . Sẵn tiện đi xem xung quanh luôn . Hình như ở đây chỉ có 2 tông màu trắng đen thì phải .
Thôi kệ nói chung cũng đẹp . Nhưng ko đẹp bằng nhà mink ! . - Bảo bình vừa đi vừa nói nhảm . Đẹp ....!Ukm cũng được ...!
Đi lại đây ăn cơm nè ! - Ma kết gọi Bảo bình . Anh đang loay hoay trong bếp . Không cần xoay lại anh cũng biết người đứng sau lưng mình là cô . Ủa ! Ma Kết sao cậu lại ...? Hổng lẽ đây là ...! - Bảo bình giật mình khi thấy anh đang đứng trước mắt mình .
Ukm ! Đây là nhà của tôi . Cậu bị ngất dưới hồ bơi , tôi đưa cậu đến bệnh viện rồi đưa cậu về đây . - anh vừa nói tay thì vẫn tiếp tục nấu ăn .
Ukm ! Thơm quá , đói quá đi . Không ngờ trên đời này cũng còn người con trai biết nấu ăn như cậu . Nếu cậu không biết nấu ăn thì trên đời này chắc chắn mẫu con trai nấu ăn bị tuyệt chủng lâu rồi ...! - Bảo bình vui vẻ nói .
( Au : khen thì nói đại là khen đi còn lòng vòng như cái bùng binh chi ko biết . # * đỏ mặt * )
Ukm ! Vậy thì hãy ăn cho nhiều vào . Nhận xét nha ! - Ma kết dọn ra 1 bữa ăn tuy không thịnh soạn giống nhà hàng nhưng nấu rất thơm và trang trí rất đẹp mắt quyến rũ con người ta phải muốn ăn cho bằng được .
( Au : 1 người có sở thích ăn uống như tôi mà còn muốn ăn hết nói chi người khác )
Bảo bình ngồi vào bàn , đôi tay nhanh nhẹn bới cơm vào 2 chén có sẵn trên bàn .
Vậy tớ không khách sáo đâu nha ...!- Bảo bình cười nheo mắt nhìn Ma kết .
* Thình thịch *...*Thình thịch *... sao tim mink lại đập nhanh đến vậy ? Không lẽ ...- Ma kết hồi hộp ngồi không yên .
Bảo bình ăn hết món này đến món khác . Nhìn cô có vẻ rất đói rồi .
Này ...ăn từ từ thôi ! tớ đâu có dành ăn với cậu đâu mà ăn như con heo nhịn đói 10 năm vậy...?- Ma kết ngồi nhìn cô nàng ăn .
Cái gì ai là con heo nhịn đói 10 năm chứ . Có con heo nào xinh đẹp dễ thương như tớ đâu ...! - Bảo bình bĩu môi nói . Cô có vẻ hơi cáu rồi đây .
Thôi được rồi ! Tớ xin lỗi . Đùa xíu thôi mà . Cậu ăn đi tớ không nói gì nữa !- Ma kết năn nỉ Bảo bình ngồi xuống ăn tiếp .
( Au : ái chà ! Ma kết lạnh lùng đâu rồi . )
2 người vui vẻ nói chuyện . Ăn xong 2 người dọn chén bát vào bồn rửa chén .
Cậu ra ngoài ngồi đi . Dù gì cậu cũng đã nấu cơm rồi việc rửa chén để tớ cho nha ! - Bảo bình nháy mắt .
Thôi để tớ làm cho . - Ma kết ra dáng siêng năng .
Không cho tớ rửa ...tớ ....tớ giận cậu luôn . Tớ đi bộ về ! - Bảo bình phản kháng lại .
Thôi được rồi ! Tớ ra ngoài , tí sẽ đưa cậu về . - Ma kết nhẹ nói .
Bảo bình gật gật rồi bắt tay đeo tạp dề rồi rửa chén . Ma kết đi lên lầu tranh thủ tắm rửa 1 xíu . Sau 15' Bảo bình cũng rửa chén xong .
Chán quá ko biết gì làm , cô nàng lon ton chạy đến tủ lạnh . Mở tủ ra cô lẹ tay cầm lấy hộp dâu tây có sẵn trong tủ . Cô đóng cửa lại hì hục tiếp tục công việc .
Ma kết đi xuống cứ nghĩ cô đã làm xong , đi xuống vẫn thấy cô làm nên im lặng đi lại .
Nè ! Đang làm gì đó - Ma kết .
Ây da ! - Bảo bình . Do đang cắt dâu Ma kết gọi lại làm cô giật mình cắt chúng tay chảy máu .
Có sao không ! Sao cậu hậu đậu thế ? - Ma kết lo lắng . Cô không nói gì chỉ lắc đầu .
( Au : làm người ta giật mình cắt chúng tay , còn kêu người ta hậu đậu . Đúng là ...)
Anh đi lại chiếc tủ y tế lấy băng keo cá nhân băng vết thương lại cho cô .
Cảm ơn cậu nha ! Cho cậu nè ... uống xong rồi đưa tớ về được không ? - Bảo bình mũm mĩm cười . Cô đưa cho anh ly sinh tố dâu mới làm .
Ukm ! Tớ đưa về . - Ma kết vui vẻ cầm lấy ly sinh tố 1 phát uống hết sạch .
( Au : trời ! Vậy mà nói người ta là heo còn mình không khác gì con heo nữa # * Cốc * .
Au : ây da ! Sao tự nhiên cốc đầu người ta . # cho chừa tật nhiều chuyện . * cảm thấy tội lỗi * . )Dọn dẹp xong Ma kết đưa cô ra xe mở cửa cho Bảo bình ngồi vào ghế phụ phía trước . Anh bắt đầu đóng cửa xe lại , đạp ga đi ra cổng nhà . Chiếc cổng tự động mở ra .
Cậu không ở chung với ba mẹ ah ! - Bảo bình thắc mắt .
Ba mẹ tôi đang định cư ở Mĩ . Tôi ở đây 1 mình đó là nhà riêng của tôi . - Ma kết lạnh lùng nói .
Anh đưa cô đi trên con đường vắng , trên xe lúc này rất yên lặng . Tới trước cửa nhà cô , anh thắng xe lại .
Chào cậu ! Cảm ơn vì tất cả . Mai gặp . -Bảo bình ra xe nói .
Uk chào mai gặp . - Ma kết .
Chiếc xe đã bắt đầu chạy đi .
* alo ! Xin chào Tổng giám đốc *
* thư ký Mã , điều tra lí lịch Kim Bảo Bình cho tôi * Mk
* Vâng , tuân lệnh 5' nữa sẽ có ạ * ~~~~~~~~~~~●~~~~~~~~~{ Hôm nay tớ bù lại nha dài tí xíu . Nhớ vote cho Au nha . Muốn biết có chuyện gì sẽ xảy ra nhớ đón xem chap mới nha .}~ Thu Thủy ♡~~~~~~~~~~~■~~~~~~~~~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co