A Little Bit Scandalous
Jennie đã bắt đầu nổi cáu, những ngón tay đặt trên đùi không còn nằm yên mà liên tục gõ gõ một cách nôn nóng. Một khoảng lặng trôi qua. Cô nhấc người đi chuyển qua bức tường đối diện với phòng học nhạc, dựa lưng vào đó để có thể duỗi thẳng chân. Lại một khoảng lặng nữa, mà vẫn chẳng có gì xảy ra. - Nào. - Cuối cùng cô cũng phải thốt lên, không tự chủ được mà hướng cái nhìn chằm chằm về phía anh. - Nếu anh có thể chịu đựng được cơn đau của cái tay bị gãy, thì cũng phải uống được trà chứ.Yoongi bày ra bộ mặt chán ghét. Anh ngồi đối diện cô, trên tay cầm chiếc vung của bình trà cô mang tới. - Lần này là cổ tay, chứ không phải tay. - Anh nói - Còn trà thì đắng ngắt, và lại nặng mùi nữa chứ.- Nghe giống anh nhỉ? - Jennie cười phá lên khi thấy anh hơi cáu. - Thế tài nào mà anh lại làm gãy cổ tay? - Cô không nói thẳng ra, nhưng vẫn biết là đằng nào rồi anh cũng hiểu thôi: Tự làm mình bị thương để không phải tiếp tục thi đấu nữa ư?- Sooyoung, cô nàng là một tay khá hung hãn. - Anh trả lời. Park Sooyoung là Tấn thủ cùng nhà, đang học năm thứ sáu. Theo bản năng, anh vô thức chạm vào cổ tay trong lúc nói, giống như thể có một bóng ma - một bóng ma của cơn đau vẫn còn luẩn quẩn đâu đây, dù rằng tai nạn ấy đã xảy ra được kha khá ngày. - Dù gì cũng có một phần lỗi của anh, anh đã không tập trung cho lắm trong buổi tập.- Mệt à?- Không. Chỉ là, dạo gần đây anh mới có cảm hứng nên muốn viết hết ra thành nhạc càng nhanh càng tốt. - Đôi mắt anh sáng lên khi nói tới đó. - Muốn nghe thử không?- Sau khi anh uống xong cốc trà này. - Cô thúc khuỷu tay vào đầu gối anh. Lại bày ra cái gương mặt chán nản đấy nữa rồi, cô đảo mắt một vòng. - Này, nên nhớ anh mới chính là người bảo em đọc lá trà cho đấy nhé!- Anh chỉ hơi tò mò thôi. Dù gì anh cũng chưa gặp ai biết đọc lá trà hay là giỏi ở mấy cái kiểu vậy, ý anh là Tiên tri ấy. - Anh nâng chiếc cốc lên, chần chừ một thoáng rồi làm một ngụm hết sạch trà, sau đó một tay đưa trả cho cô chiếc tách, trong khi mặt vẫn còn nhăn nhó. - Có gì liên quan đến Quidditch thì nhớ bảo anh.Jennie ậm ừ, nghiêng chiếc cốc sang một bên để nhìn cho rõ. Cô thấy một bông hoa, chắc là hoa huệ tây hoặc tử đinh hương gì đó, không chắc lắm. Một thứ gì đó tròn tròn - có vẻ là một quả bóng, nhưng lại có gai, giống như quả của cây kế vậy. Và bên cạnh đó là những đường nét khá rõ ràng tạo thành hình một bông hoa hồng. - Trận sau anh sẽ chơi tốt, em nghĩ vậy.- Quý hoá quá. - Anh khô khốc nói, mặc dù cô thấy rõ rằng anh cũng thấy việc này khá thú vị. - Em nên biết là trận tới Slytherin sẽ đấu với Ravenclaw đấy. Anh hơi ngừng lại một chút để nhìn cô đổ hết lá trà trong tách ra. - Đến xem không?- Đến để xem Ravenclaw thua à? - Chẳng cần đến lá trà để dự báo một kết quả khả quan cho nhà rắn, Jennie nhìn luôn vào thực tế; rằng mặc dù Jisoo tha thiết muốn Ravenclaw giành được cúp Quidditch năm nay, nhưng ai cũng thừa biết rằng trận chung kết đáng mong chờ sẽ là màn đối đầu giữa Slytherin và Gryffindor. Yoongi nghiêng đầu, một nụ cười nhếch lên trên môi. - Đến để xem anh thắng.- Anh sẽ không, bằng một cách kì diệu nào đó, tự làm mình bị thương phải không? Bị trái Bludger tông cho một lần nữa à? À, hay lần này hãy thử ngã khỏi chổi vì đụng trúng một trái Snitch đi?Nụ cười nhếch mép biến mất dần trên gương mặt của ai kia, và bỗng nhiên Jennie cảm nhận được một thoáng rung động chạy qua người mình. - Không phải lần này. - Anh cất lời. Nghe giống như một lời hứa vậy. - Chà. Jennie vén tóc ra sau tai, cố để trông bình tĩnh nhất có thể - Em đoán không có lí do nào để không đi xem cả.Cô phải kiềm chế không để ý đến nụ cười rạng rỡ của Yoongi sau khi nghe nói vậy, càng phớt lờ đi cách mà hai má cô đang đỏ ửng lên khi thấy cách mà anh nhìn mình. - Anh muốn cho em xem thứ gì đó mà, đúng không?
♪
thank you for reading
#Ravenclaw
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co