Bac Quan Nhat Tieu Ha Do Phat Quyt
Lát mềnh beta sau nha... OTZ...🌸🦁🐰🌸
trượt từng chút.Là Dao Cơ câu nhân rơi xuống thế gian, lật tay phủ mây mưa, một cái nhăn mày quyến rũ hàng trăm sinh linh.Đầu ngón tay của Tiêu Chiến, chậm rãi móc lên đai lưng của Vương Nhất Bác, sóng mắt tiêu hồn lay động"Đẹp không?"Đây là hồng y chỉ mặc cho riêng chàng.Y vốn đã tuyệt sắc, thật ra ở Dương Châu khi đó trang điểm và hồng y cũng đẹp, là đẹp đến sắc bén, đẹp đến kinh tâm động phách.Nhưng hiện nay một bộ hồng y, mặt mộc tóc dài, chỉ càng tôn lên vẻ đẹp tuyệt thế mỹ diễm, thanh đạm và nồng liệt, dục vọng và trắng thuần, kết hợp vừa phải, thêm một phần quá mị, thiếu một phần liền nhạt.Đẹp như tiên nữ trong núi, khiến người không nỡ khinh nhờn, nhưng hồng y lại tươi đẹp nồng liệt như vậy, khiến người không rời mắt được, tâm sinh ý nghĩ xằng bậy.Vừa trong vừa dục, rối loạn tâm trí người.Chỉ là liếc mắt một cái, Vương Nhất Bác trong mắt ám sắc liền cuồn cuộn dựng lên.Cúi người về phía trước, ôm mảnh chu sa chỉ thuộc về hắn đêm nay vào lòng.Tiếng áo lụa bị xé rách, hòa với tiếng nam nhân hô hấp thô nặng quanh quẩn trong phòng.Cánh tay trắng như ngó sen rũ xuống màn giường, trong màn là xuân tình dào dạt.Hồng y phủ thân dựng lên, bò đến dưới thân Vương Nhất Bác, đầu ngón tay kéo mở bạch y, lộ ra thủy quần mỏng cũng không che được cực đại đứng thẳng.Cả mái tóc của Tiêu Chiến đều tản ra dưới thân Vương Nhất Bác, chờ hắn nhận ra Tiêu Chiến muốn làm gì thì đã không còn kịp rồi.Thủy quần bị kéo xuống, dục vọng thẳng tắp, lập tức đánh thẳng vào gò má non mềm của Tiêu Chiến.Y giương mắt cười nhìn Vương Nhất Bác, như diễm quỷ câu hồn phách con người.Đầu tiên là lấy lòng hôn hôn trụ kia, tiếp theo mở môi đỏ ra ngậm vào."Đừng......"Vương Nhất Bác vội vàng ngăn cản.Hắn nào nỡ để Tiêu Chiến làm loại chuyện này vì hắn.Nhưng người nằm dưới thân lại đè thân thể muốn giãy giụa ngồi dậy của hắn lại, tay cầm phần gốc, trong miệng đang phun ra nuốt vào vui thích."Ha......"Vương Nhất Bác lập tức sướng đến mức hít hơi, cả da đầu đều đã tê rần, cả người run rẩy mới khắc chế tay mình muốn ấn đầu Tiêu Chiến.Dĩ nhiên hắn không nỡ hung hăng khống chế để Tiêu Chiến ăn như vậy, nhưng xúc cảm trong miệng ấy quá sung sướng, bao vây cả người hắn, đầu lưỡi còn vẫn luôn đỉnh dán vào mã mắt.Môi bị bắt mở ra lớn nhất, vẫn có chút ngậm không được, nước bọt chảy ra từng chút, nhỏ lên người Vương Nhất Bác.Khoái cảm mãnh liệt đến mức khủng bố, Vương Nhất Bác cảm nhận được mất khống chế chưa từng có, đây là ánh trăng sâu nhất trong lòng hắn, giờ phút này rơi xuống mặt đất, rơi xuống người mình.Thuận theo, tình mê, làm chuyện như vậy vì mình.Hắn nhịn không được vuốt ve mái tóc Tiêu Chiến, tâm trướng đến mức sắp tràn ra vô số cảm xúc.Tiêu Chiến chưa bao giờ biết, với Vương Nhất Bác mà nói, không phải y kéo Vương Nhất Bác xuống thần đàn.Mà là cho tới nay, y mới là ánh trăng thánh khiết có thể nhớ nhưng không thể nói trong lòng Vương Nhất Bác.Là hắn hợp ánh sáng lại, là hắn ẩn giấu trăng.Điện hạ của hắn, ở dưới thân hắn, làm chuyện dâm mỹ thân mật nhất thế gian này vì hắn.Chỉ nhận thức như vậy cũng đã đủ để Vương Nhất Bác có khoái cảm mãnh liệt muốn bắn ra.Côn thịt chợt nhảy một cái giữa môi Tiêu Chiến, y hơi không thuần thục, suýt nữa bị sặc.Nằm dưới thân Vương Nhất Bác, tự vén lọn tóc rũ xuống ra sau tai, lại cố gắng ngậm sâu một chút.Vương Nhất Bác cảm nhận được dục vọng của mình mài qua đầu lưỡi trơn mềm, kêu rên một tiếng.Vẫn không ép buộc ấn đỉnh đầu Tiêu Chiến làm, mà là yêu thương vuốt ve mái tóc như tơ lụa của y, khàn khàn nói"Ăn chậm một chút."Ngược lại như đang cưng chiều dạy dỗ một đứa trẻ không thể ăn nhiều vậy.Nhưng rơi vào trong tai Tiêu Chiến, lại là một phen tư vị dục sắc khác.Trên mặt hơi nóng, trong mắt bị đỉnh đến mức có ánh nước, oán trách nhìn thoáng qua Vương Nhất Bác.Phun vật ra, chỉ bạc thật dài dính bên môi, làm nũng nói"Thật lớn a."Mắt là ánh nước mềm mại, môi là đóa hoa kiều diễm, chất lỏng dâm mỹ một đường chảy tới cằm.Ầm ——Chỉ một màn này, Vương Nhất Bác liền nghe thấy máu cả người liền sôi trào chảy xuống dưới.Lại muốn đẩy ra đã không còn kịp rồi, bạch trọc phun ra đánh thẳng vào mặt Tiêu Chiến.Tiêu Chiến ngẩn ra một chút, không ngờ Vương Nhất Bác bắn ngay như vậy, không khỏi cười khẽ.Nụ cười này rơi vào trong mắt Vương Nhất Bác, quả thực chính là khiêu khích, sắc mặt bực đến đỏ.Liền thấy Tiêu Chiến dùng đầu ngón tay lau lau bạch trọc trên mặt, sau đó ăn vào môi, đôi mắt nheo lại "Vị của hòa thượng, quả nhiên không tệ."Cả người Vương Nhất Bác đều bốc cháy, dương vật mới bắn qua lập tức liền đứng thẳng lên, đôi mắt phát ra màu đỏ tươi, thoáng cái đè Tiêu Chiến xuống dưới thân.Vốn không cần bất kỳ trợ lực bôi trơn nào, sóng triều động tình của Tiêu Chiến đã đủ đón nhận sự tiến vào của Vương Nhất Bác rồi, thuận theo mở chân mình ra, nhận lấy sự xâm nhập của Vương Nhất Bác.Còn vừa ngậm đầu ngón tay của mình, cười quyến rũ nói"Lát nữa không được bắn ra ngoài nữa.""......""Tất cả đều bắn vào trong ta, một giọt không lậu."Có ánh sáng trắng của khoái cảm mãnh liệt nổ tung trước mắt Vương Nhất Bác, trong lúc điên cuồng va chạm huyệt nhỏ, hắn ngẩn ngơ thấy được một con yêu tinh sống dựa vào hấp thụ tinh khí của nam nhân, thề phải hút sạch mọi thứ của hắn.Hắn bịt kín miệng Tiêu Chiến, giọng khàn không thể tưởng "Không được nói nữa."Lại nói, chính mình thật sự sẽ không khống chế nổi nữa mà thao chết người.Trong lòng cũng chỉ còn lại bản năng như dã thú, điên cuồng quất vào trong huyệt nóng bỏng mềm mại, Tiêu Chiến cảm nhận được sự va chạm mãnh liệt, và sự vui sướng bị trướng đầy, cả người đều như thể bay lên.Vương Nhất Bác chèn ép thân thể, và khống chế cổ tay y, khiến y cảm thấy hô hấp hơi khó khăn.Nhưng dưới khoái cảm cực hạn và dục vọng chiếm hữu này, y cảm nhận được sự vui sướng chưa từng có.Chỉ có lúc bị người trước mắt này xâm nhập không kiêng nể gì, bị hắn làm trướng đầy, bị hắn va chạm, y mới thật sự cảm giác được mình còn sống.Y còn sống, sống ở nhân gian này, sống dưới thân người y yêu, chia sẻ với hắn chỗ bí mật sâu nhất trong cơ thể.Tiếng chất lỏng dâm mỹ giao hòa và tiếng động tình thở dốc vang lên bên tai y, hắn nhìn căn phòng được trang trí vì Vương Nhất Bác đêm nay và hồng y dưới thân đã xốc xếch, hơi hơi quay đầu, có chất lỏng liền lăn vào đệm giường.Vương Nhất Bác cúi đầu hôn mắt y, mũi y, môi y, nước bọt giao hòa, sự tấn công dưới thân chưa dừng, Tiêu Chiến bị khoái cảm mãnh liệt đánh trúng, vách trong co rút lại điên cuồng, dâm dịch đặc dính chảy ra từng luồng, thấm ướt một mảnh hồng y.Vương Nhất Bác bế y lên, để y ở trên, cưỡi lên côn thịt, đi vào vừa sâu vừa tàn nhẫn.Tiêu Chiến cưỡi trên hông hắn, lắc lắc hai cái liền mệt vô cùng, tư thế này đỉnh đến quá sâu, y vốn không chịu nổi, trên đường cong bụng dưới nhấp nhô của Vương Nhất Bác đều là dâm dịch mà y phun ra.Eo lại cưỡi lắc hai cái liền bắt đầu làm nũng"Hức...... Ư ư ha a...... Không được...... Không thể lắc được nữa...... Ư ư a...... Sâu quá...... Đỉnh...... Đỉnh đến trong bụng rồi...... Hức hức hức......"Vừa sướng vừa khó chịu, cưỡi trên người Vương Nhất Bác, eo mềm người cũng sắp không ngồi thẳng nổi nữa, muốn cởi hồng y giờ phút này đã dính nhớp trên người y ra.Lại bị Vương Nhất Bác giữ chặt một phát, nằm trên giường, dùng sức xoa mông cong mẩy của y"Không được cởi, rất đẹp."Lụa mỏng màu đỏ như ẩn như hiện lộ ra làn da ngọc bạch, tóc đen tản ra sau lưng đong đưa theo.Tiêu Chiến không biết giờ phút này ở trong mắt Vương Nhất Bác, y đẹp cỡ nào, đẹp đến mức khiến Vương Nhất Bác giờ này khắc này nguyện chết dưới thân y.Nhưng y sam thật sự khiến Tiêu Chiến không thoải mái, y dễ ra mồ hôi, lúc này cưỡi lắc vài hiệp càng nóng, toàn thân như kẹo sữa tan chảy thấm đẫm một lớp mồ hôi mỏng, thấm ướt sa mỏng màu đỏ như ẩn như hiện dán lên người y.Làm nũng không được liền bắt đầu rầm rì tiếp tục lắc mông, để côn thịt mỗi lần đều nghiền qua điểm mẫn cảm của mình, mị thịt non mềm co rút lại, ôm trụ của Vương Nhất Bác lấy lòng."Ưm...... Nhưng mà...... A ư a a...... Như vậy...... Như vậy thì không nhìn thấy được......"Ánh mắt của Vương Nhất Bác rất sâu, giọng nói trầm thấp gợi cảm"Không nhìn thấy cái gì, hửm?"Hạ thân của Tiêu Chiến vẫn đang di chuyển tự cấp tự túc, mặt lại xoay qua một bên, không dám nhìn Vương Nhất Bác, lẩm bẩm thấp giọng nói"Không, không nhìn thấy...... chỗ chàng cắm vào......"Tiếng cuối cùng nhỏ như tiếng muỗi.Vương Nhất Bác cười nhẹ, nắm mông y, dùng sức nhào nặn, sao lại không biết đây là quỷ kế nhỏ của Tiêu Chiến chứ.Sắc tối trong mắt chứa sự khó lường, khẽ cười nói"Vậy à...... Nào, tự mình ngậm."Tiêu Chiến ngẩn ra, lụa mỏng màu đỏ đã bị ngậm vào trong miệng.Mảng lớn ngọc sắc rốt cuộc cũng lộ ra, còn có chỗ kết hợp dưới thân hai người, có thể thấy được rõ ràng.Nhưng mà...... rất tà dâm a.Tiêu Chiến tự ngậm y phục của mình, lộ cả cơ thể ra cho Vương Nhất Bác chơi.Hắn đầu tiên là dùng đầu ngón tay khảy đầu vú của y, lại gãi bụng nhỏ của y, cuối cùng chính là ngọc hành cũng bị nắm trong tay thưởng thức.Tiêu Chiến nào chịu nổi kích thích trước sau như vậy, chưa vài cái liền tiết thân, vùi đầu vào người Vương Nhất Bác, cả người run rẩy, sướng đến mức tiếng rên rỉ cũng thay đổi âm điệu"A a a...... Ư hức...... Quá...... Quá thoải mái...... Hức hức hức...... Đừng...... Đừng chơi như vậy...... Hức hức hức...... Chịu không nổi...... Ư ư a......"Vương Nhất Bác xoay người đè y xuống, lại vọt vào, nắm ngọc hành mới bắn qua của y loát động, Tiêu Chiến chưa qua cao trào, eo cũng đang run rẩy, khoái cảm thổi quét khiến y sợ hãi, muốn trốn lại bị khống chế.Vương Nhất Bác dán lên trán y cọ"Nói chút dễ nghe đi Khanh Khanh."Tiêu Chiến khóc không ra nước mắt, y không thể không thừa nhận Vương Nhất Bác có thiên phú dị bẩm trong chuyện này, chỉ qua vài ngày đã lần mò được hết những điểm nhạy cảm của mình, chỉ hai ba cái mà đã khiến y lại bắn thêm một lần.Chân y cũng đang run, mềm mại rên rỉ"Ưm...... Nói cái gì...... Ư! Nhẹ...... Nhẹ chút a......""Vừa rồi ở dưới, em gọi ta là gì?" Vương Nhất Bác đỉnh lộng từng cái từng cái, thong thả, tinh tế nghiền nát mỗi một tấc mị thịt của Tiêu Chiến.Gọi cái gì......Tiêu Chiến đã hơi ý thức mơ hồ.Ở dưới......Y chợt nhớ đến câu trêu đùa "Tiểu tướng công" kia.Lập tức mặt liền đỏ.Vương Nhất Bác nhìn vẻ mặt của y liền biết y đã nhớ lại, cắn cắn vành tai y"Gọi cho rõ."Tiêu Chiến suy nghĩ hỗn loạn, cũng không biết nên vui hay buồn, vạn loại cảm xúc đều ở trong lòng, lại bỗng dưng muốn khóc lên.Giọng nói mềm mị, trong mắt ánh nước yêu kiều, nhìn Vương Nhất Bác, xoa mặt mày của hắn."Tướng công."Hô hấp của Vương Nhất Bác cứng lại, hắn cho rằng giờ phút này Tiêu Chiến nhiều nhất là bị hắn hiếp bức, mị thanh mị khí kêu ra như thể xin tha trên giường.Nhưng không ngờ, Tiêu Chiến gọi thật nghiêm túc, gọi thật rõ ràng.Một thân hồng y, tóc đen tản ra, ở dưới thân hắn lại gọi một tiếng"Tướng công......"Trong mắt Vương Nhất Bác nóng lên, rốt cuộc nhịn không được mà lưu luyến hôn lên môi Tiêu Chiến.Nến đỏ lay động, xuân cả phòng.-------Gió đêm yên tĩnh, y sam hỗn độn đầy đất, lộ ra khung cảnh tươi đẹp vừa rồi trong căn phòng này.Hai người trên giường nằm ngủ yên tĩnh, bỗng nhiên không biết từ đâu bay đến một sợi khói nhẹ.Khói ấy mềm mại tiến vào trong màn, khiến một người ngủ sâu hơn, đầu vô lực áp vào cổ người bên cạnh.Sau khi Tiêu Chiến cảm nhận được hơi thở dài hơn của Vương Nhất Bác trên cổ mình, mới chậm rãi mở bừng mắt.Y khoác y sam xong ngồi dậy, trên người ngọc bạch đều là ấn ký mà Vương Nhất Bác lưu lại.Vương Nhất Bác tuy rằng hôn mê, nhưng cánh tay ôm y vẫn chặt như vậy, Tiêu Chiến nhìn thoáng qua mặt ngủ của hắn, liền quay đầu đi như không nỡ.Xuống giường nhặt từng y phục của hắn lên, rồi mặc vào từng cái cho hắn.Cuối cùng ngồi bên giường, nhìn chằm chằm hắn, ánh mắt thật sâu.Nâng đầu ngón tay lên, tỉ mỉ miêu tả mặt mày của Vương Nhất Bác, khắc mỗi một tấc của hắn vào lòng.Cúi đầu, chậm rãi hôn lên môi hắn."Chờ ta."Sau khi lẩm bẩm, Tiêu Chiến đứng dậy, đẩy cửa ra.Thanh di đã chờ bên cửa, thấy y đi ra, thấp thấp hành lễ, dâng trà nóng.Tiêu Chiến bưng chén trà, giọng nói nghẹn ngào"Có thể hành động rồi, đưa hết những đồ mà chàng ấy và bổn cung mang đến hôm nay đến biên cảnh đi.""Vâng." Thanh di lên tiếng trả lời.Cúi người vào nhà, rồi lại nghe thấy Tiêu Chiến gọi nàng"Thanh di.""......""Mẫu phi của ta đối xử với cô thân như tỷ muội, nhiều năm như vậy, người ta có thể tin tưởng nhất chính là cô, nếu là chuyện bình thường, ta nhất định sẽ không đến làm phiền cô, lần này, mong Thanh di...... nhất định phải bảo vệ chàng ấy chu toàn, chuyện này, ngoại trừ cô, ta không yên tâm để bất kỳ ai làm."Thanh di nhìn bóng lưng Tiêu Chiến, chậm rãi gật đầu"Chủ tử yên tâm, nhất định không nhục mệnh."Tiêu Chiến xoay người qua nhìn nàng, vươn tay cầm cánh tay của nàng.Còn muốn dặn dò thêm chút gì đó, nhưng cuối cùng lại chỉ còn lại một câu"Chàng ấy là mạng của ta."🌸🦁🐰🌸Hí hí đêm giao thừa đớp nồi thịt cho đời ấm no chứ nhể? Nhất các đồng râm nhá, mềnh cố ý up chap này hôm nay đó 🤭Và đọc thì cũng biết là sóng gió sắp đến rồi nha 🤭Happy New Year cả nhà ( ˘ ³˘)♥
trượt từng chút.Là Dao Cơ câu nhân rơi xuống thế gian, lật tay phủ mây mưa, một cái nhăn mày quyến rũ hàng trăm sinh linh.Đầu ngón tay của Tiêu Chiến, chậm rãi móc lên đai lưng của Vương Nhất Bác, sóng mắt tiêu hồn lay động"Đẹp không?"Đây là hồng y chỉ mặc cho riêng chàng.Y vốn đã tuyệt sắc, thật ra ở Dương Châu khi đó trang điểm và hồng y cũng đẹp, là đẹp đến sắc bén, đẹp đến kinh tâm động phách.Nhưng hiện nay một bộ hồng y, mặt mộc tóc dài, chỉ càng tôn lên vẻ đẹp tuyệt thế mỹ diễm, thanh đạm và nồng liệt, dục vọng và trắng thuần, kết hợp vừa phải, thêm một phần quá mị, thiếu một phần liền nhạt.Đẹp như tiên nữ trong núi, khiến người không nỡ khinh nhờn, nhưng hồng y lại tươi đẹp nồng liệt như vậy, khiến người không rời mắt được, tâm sinh ý nghĩ xằng bậy.Vừa trong vừa dục, rối loạn tâm trí người.Chỉ là liếc mắt một cái, Vương Nhất Bác trong mắt ám sắc liền cuồn cuộn dựng lên.Cúi người về phía trước, ôm mảnh chu sa chỉ thuộc về hắn đêm nay vào lòng.Tiếng áo lụa bị xé rách, hòa với tiếng nam nhân hô hấp thô nặng quanh quẩn trong phòng.Cánh tay trắng như ngó sen rũ xuống màn giường, trong màn là xuân tình dào dạt.Hồng y phủ thân dựng lên, bò đến dưới thân Vương Nhất Bác, đầu ngón tay kéo mở bạch y, lộ ra thủy quần mỏng cũng không che được cực đại đứng thẳng.Cả mái tóc của Tiêu Chiến đều tản ra dưới thân Vương Nhất Bác, chờ hắn nhận ra Tiêu Chiến muốn làm gì thì đã không còn kịp rồi.Thủy quần bị kéo xuống, dục vọng thẳng tắp, lập tức đánh thẳng vào gò má non mềm của Tiêu Chiến.Y giương mắt cười nhìn Vương Nhất Bác, như diễm quỷ câu hồn phách con người.Đầu tiên là lấy lòng hôn hôn trụ kia, tiếp theo mở môi đỏ ra ngậm vào."Đừng......"Vương Nhất Bác vội vàng ngăn cản.Hắn nào nỡ để Tiêu Chiến làm loại chuyện này vì hắn.Nhưng người nằm dưới thân lại đè thân thể muốn giãy giụa ngồi dậy của hắn lại, tay cầm phần gốc, trong miệng đang phun ra nuốt vào vui thích."Ha......"Vương Nhất Bác lập tức sướng đến mức hít hơi, cả da đầu đều đã tê rần, cả người run rẩy mới khắc chế tay mình muốn ấn đầu Tiêu Chiến.Dĩ nhiên hắn không nỡ hung hăng khống chế để Tiêu Chiến ăn như vậy, nhưng xúc cảm trong miệng ấy quá sung sướng, bao vây cả người hắn, đầu lưỡi còn vẫn luôn đỉnh dán vào mã mắt.Môi bị bắt mở ra lớn nhất, vẫn có chút ngậm không được, nước bọt chảy ra từng chút, nhỏ lên người Vương Nhất Bác.Khoái cảm mãnh liệt đến mức khủng bố, Vương Nhất Bác cảm nhận được mất khống chế chưa từng có, đây là ánh trăng sâu nhất trong lòng hắn, giờ phút này rơi xuống mặt đất, rơi xuống người mình.Thuận theo, tình mê, làm chuyện như vậy vì mình.Hắn nhịn không được vuốt ve mái tóc Tiêu Chiến, tâm trướng đến mức sắp tràn ra vô số cảm xúc.Tiêu Chiến chưa bao giờ biết, với Vương Nhất Bác mà nói, không phải y kéo Vương Nhất Bác xuống thần đàn.Mà là cho tới nay, y mới là ánh trăng thánh khiết có thể nhớ nhưng không thể nói trong lòng Vương Nhất Bác.Là hắn hợp ánh sáng lại, là hắn ẩn giấu trăng.Điện hạ của hắn, ở dưới thân hắn, làm chuyện dâm mỹ thân mật nhất thế gian này vì hắn.Chỉ nhận thức như vậy cũng đã đủ để Vương Nhất Bác có khoái cảm mãnh liệt muốn bắn ra.Côn thịt chợt nhảy một cái giữa môi Tiêu Chiến, y hơi không thuần thục, suýt nữa bị sặc.Nằm dưới thân Vương Nhất Bác, tự vén lọn tóc rũ xuống ra sau tai, lại cố gắng ngậm sâu một chút.Vương Nhất Bác cảm nhận được dục vọng của mình mài qua đầu lưỡi trơn mềm, kêu rên một tiếng.Vẫn không ép buộc ấn đỉnh đầu Tiêu Chiến làm, mà là yêu thương vuốt ve mái tóc như tơ lụa của y, khàn khàn nói"Ăn chậm một chút."Ngược lại như đang cưng chiều dạy dỗ một đứa trẻ không thể ăn nhiều vậy.Nhưng rơi vào trong tai Tiêu Chiến, lại là một phen tư vị dục sắc khác.Trên mặt hơi nóng, trong mắt bị đỉnh đến mức có ánh nước, oán trách nhìn thoáng qua Vương Nhất Bác.Phun vật ra, chỉ bạc thật dài dính bên môi, làm nũng nói"Thật lớn a."Mắt là ánh nước mềm mại, môi là đóa hoa kiều diễm, chất lỏng dâm mỹ một đường chảy tới cằm.Ầm ——Chỉ một màn này, Vương Nhất Bác liền nghe thấy máu cả người liền sôi trào chảy xuống dưới.Lại muốn đẩy ra đã không còn kịp rồi, bạch trọc phun ra đánh thẳng vào mặt Tiêu Chiến.Tiêu Chiến ngẩn ra một chút, không ngờ Vương Nhất Bác bắn ngay như vậy, không khỏi cười khẽ.Nụ cười này rơi vào trong mắt Vương Nhất Bác, quả thực chính là khiêu khích, sắc mặt bực đến đỏ.Liền thấy Tiêu Chiến dùng đầu ngón tay lau lau bạch trọc trên mặt, sau đó ăn vào môi, đôi mắt nheo lại "Vị của hòa thượng, quả nhiên không tệ."Cả người Vương Nhất Bác đều bốc cháy, dương vật mới bắn qua lập tức liền đứng thẳng lên, đôi mắt phát ra màu đỏ tươi, thoáng cái đè Tiêu Chiến xuống dưới thân.Vốn không cần bất kỳ trợ lực bôi trơn nào, sóng triều động tình của Tiêu Chiến đã đủ đón nhận sự tiến vào của Vương Nhất Bác rồi, thuận theo mở chân mình ra, nhận lấy sự xâm nhập của Vương Nhất Bác.Còn vừa ngậm đầu ngón tay của mình, cười quyến rũ nói"Lát nữa không được bắn ra ngoài nữa.""......""Tất cả đều bắn vào trong ta, một giọt không lậu."Có ánh sáng trắng của khoái cảm mãnh liệt nổ tung trước mắt Vương Nhất Bác, trong lúc điên cuồng va chạm huyệt nhỏ, hắn ngẩn ngơ thấy được một con yêu tinh sống dựa vào hấp thụ tinh khí của nam nhân, thề phải hút sạch mọi thứ của hắn.Hắn bịt kín miệng Tiêu Chiến, giọng khàn không thể tưởng "Không được nói nữa."Lại nói, chính mình thật sự sẽ không khống chế nổi nữa mà thao chết người.Trong lòng cũng chỉ còn lại bản năng như dã thú, điên cuồng quất vào trong huyệt nóng bỏng mềm mại, Tiêu Chiến cảm nhận được sự va chạm mãnh liệt, và sự vui sướng bị trướng đầy, cả người đều như thể bay lên.Vương Nhất Bác chèn ép thân thể, và khống chế cổ tay y, khiến y cảm thấy hô hấp hơi khó khăn.Nhưng dưới khoái cảm cực hạn và dục vọng chiếm hữu này, y cảm nhận được sự vui sướng chưa từng có.Chỉ có lúc bị người trước mắt này xâm nhập không kiêng nể gì, bị hắn làm trướng đầy, bị hắn va chạm, y mới thật sự cảm giác được mình còn sống.Y còn sống, sống ở nhân gian này, sống dưới thân người y yêu, chia sẻ với hắn chỗ bí mật sâu nhất trong cơ thể.Tiếng chất lỏng dâm mỹ giao hòa và tiếng động tình thở dốc vang lên bên tai y, hắn nhìn căn phòng được trang trí vì Vương Nhất Bác đêm nay và hồng y dưới thân đã xốc xếch, hơi hơi quay đầu, có chất lỏng liền lăn vào đệm giường.Vương Nhất Bác cúi đầu hôn mắt y, mũi y, môi y, nước bọt giao hòa, sự tấn công dưới thân chưa dừng, Tiêu Chiến bị khoái cảm mãnh liệt đánh trúng, vách trong co rút lại điên cuồng, dâm dịch đặc dính chảy ra từng luồng, thấm ướt một mảnh hồng y.Vương Nhất Bác bế y lên, để y ở trên, cưỡi lên côn thịt, đi vào vừa sâu vừa tàn nhẫn.Tiêu Chiến cưỡi trên hông hắn, lắc lắc hai cái liền mệt vô cùng, tư thế này đỉnh đến quá sâu, y vốn không chịu nổi, trên đường cong bụng dưới nhấp nhô của Vương Nhất Bác đều là dâm dịch mà y phun ra.Eo lại cưỡi lắc hai cái liền bắt đầu làm nũng"Hức...... Ư ư ha a...... Không được...... Không thể lắc được nữa...... Ư ư a...... Sâu quá...... Đỉnh...... Đỉnh đến trong bụng rồi...... Hức hức hức......"Vừa sướng vừa khó chịu, cưỡi trên người Vương Nhất Bác, eo mềm người cũng sắp không ngồi thẳng nổi nữa, muốn cởi hồng y giờ phút này đã dính nhớp trên người y ra.Lại bị Vương Nhất Bác giữ chặt một phát, nằm trên giường, dùng sức xoa mông cong mẩy của y"Không được cởi, rất đẹp."Lụa mỏng màu đỏ như ẩn như hiện lộ ra làn da ngọc bạch, tóc đen tản ra sau lưng đong đưa theo.Tiêu Chiến không biết giờ phút này ở trong mắt Vương Nhất Bác, y đẹp cỡ nào, đẹp đến mức khiến Vương Nhất Bác giờ này khắc này nguyện chết dưới thân y.Nhưng y sam thật sự khiến Tiêu Chiến không thoải mái, y dễ ra mồ hôi, lúc này cưỡi lắc vài hiệp càng nóng, toàn thân như kẹo sữa tan chảy thấm đẫm một lớp mồ hôi mỏng, thấm ướt sa mỏng màu đỏ như ẩn như hiện dán lên người y.Làm nũng không được liền bắt đầu rầm rì tiếp tục lắc mông, để côn thịt mỗi lần đều nghiền qua điểm mẫn cảm của mình, mị thịt non mềm co rút lại, ôm trụ của Vương Nhất Bác lấy lòng."Ưm...... Nhưng mà...... A ư a a...... Như vậy...... Như vậy thì không nhìn thấy được......"Ánh mắt của Vương Nhất Bác rất sâu, giọng nói trầm thấp gợi cảm"Không nhìn thấy cái gì, hửm?"Hạ thân của Tiêu Chiến vẫn đang di chuyển tự cấp tự túc, mặt lại xoay qua một bên, không dám nhìn Vương Nhất Bác, lẩm bẩm thấp giọng nói"Không, không nhìn thấy...... chỗ chàng cắm vào......"Tiếng cuối cùng nhỏ như tiếng muỗi.Vương Nhất Bác cười nhẹ, nắm mông y, dùng sức nhào nặn, sao lại không biết đây là quỷ kế nhỏ của Tiêu Chiến chứ.Sắc tối trong mắt chứa sự khó lường, khẽ cười nói"Vậy à...... Nào, tự mình ngậm."Tiêu Chiến ngẩn ra, lụa mỏng màu đỏ đã bị ngậm vào trong miệng.Mảng lớn ngọc sắc rốt cuộc cũng lộ ra, còn có chỗ kết hợp dưới thân hai người, có thể thấy được rõ ràng.Nhưng mà...... rất tà dâm a.Tiêu Chiến tự ngậm y phục của mình, lộ cả cơ thể ra cho Vương Nhất Bác chơi.Hắn đầu tiên là dùng đầu ngón tay khảy đầu vú của y, lại gãi bụng nhỏ của y, cuối cùng chính là ngọc hành cũng bị nắm trong tay thưởng thức.Tiêu Chiến nào chịu nổi kích thích trước sau như vậy, chưa vài cái liền tiết thân, vùi đầu vào người Vương Nhất Bác, cả người run rẩy, sướng đến mức tiếng rên rỉ cũng thay đổi âm điệu"A a a...... Ư hức...... Quá...... Quá thoải mái...... Hức hức hức...... Đừng...... Đừng chơi như vậy...... Hức hức hức...... Chịu không nổi...... Ư ư a......"Vương Nhất Bác xoay người đè y xuống, lại vọt vào, nắm ngọc hành mới bắn qua của y loát động, Tiêu Chiến chưa qua cao trào, eo cũng đang run rẩy, khoái cảm thổi quét khiến y sợ hãi, muốn trốn lại bị khống chế.Vương Nhất Bác dán lên trán y cọ"Nói chút dễ nghe đi Khanh Khanh."Tiêu Chiến khóc không ra nước mắt, y không thể không thừa nhận Vương Nhất Bác có thiên phú dị bẩm trong chuyện này, chỉ qua vài ngày đã lần mò được hết những điểm nhạy cảm của mình, chỉ hai ba cái mà đã khiến y lại bắn thêm một lần.Chân y cũng đang run, mềm mại rên rỉ"Ưm...... Nói cái gì...... Ư! Nhẹ...... Nhẹ chút a......""Vừa rồi ở dưới, em gọi ta là gì?" Vương Nhất Bác đỉnh lộng từng cái từng cái, thong thả, tinh tế nghiền nát mỗi một tấc mị thịt của Tiêu Chiến.Gọi cái gì......Tiêu Chiến đã hơi ý thức mơ hồ.Ở dưới......Y chợt nhớ đến câu trêu đùa "Tiểu tướng công" kia.Lập tức mặt liền đỏ.Vương Nhất Bác nhìn vẻ mặt của y liền biết y đã nhớ lại, cắn cắn vành tai y"Gọi cho rõ."Tiêu Chiến suy nghĩ hỗn loạn, cũng không biết nên vui hay buồn, vạn loại cảm xúc đều ở trong lòng, lại bỗng dưng muốn khóc lên.Giọng nói mềm mị, trong mắt ánh nước yêu kiều, nhìn Vương Nhất Bác, xoa mặt mày của hắn."Tướng công."Hô hấp của Vương Nhất Bác cứng lại, hắn cho rằng giờ phút này Tiêu Chiến nhiều nhất là bị hắn hiếp bức, mị thanh mị khí kêu ra như thể xin tha trên giường.Nhưng không ngờ, Tiêu Chiến gọi thật nghiêm túc, gọi thật rõ ràng.Một thân hồng y, tóc đen tản ra, ở dưới thân hắn lại gọi một tiếng"Tướng công......"Trong mắt Vương Nhất Bác nóng lên, rốt cuộc nhịn không được mà lưu luyến hôn lên môi Tiêu Chiến.Nến đỏ lay động, xuân cả phòng.-------Gió đêm yên tĩnh, y sam hỗn độn đầy đất, lộ ra khung cảnh tươi đẹp vừa rồi trong căn phòng này.Hai người trên giường nằm ngủ yên tĩnh, bỗng nhiên không biết từ đâu bay đến một sợi khói nhẹ.Khói ấy mềm mại tiến vào trong màn, khiến một người ngủ sâu hơn, đầu vô lực áp vào cổ người bên cạnh.Sau khi Tiêu Chiến cảm nhận được hơi thở dài hơn của Vương Nhất Bác trên cổ mình, mới chậm rãi mở bừng mắt.Y khoác y sam xong ngồi dậy, trên người ngọc bạch đều là ấn ký mà Vương Nhất Bác lưu lại.Vương Nhất Bác tuy rằng hôn mê, nhưng cánh tay ôm y vẫn chặt như vậy, Tiêu Chiến nhìn thoáng qua mặt ngủ của hắn, liền quay đầu đi như không nỡ.Xuống giường nhặt từng y phục của hắn lên, rồi mặc vào từng cái cho hắn.Cuối cùng ngồi bên giường, nhìn chằm chằm hắn, ánh mắt thật sâu.Nâng đầu ngón tay lên, tỉ mỉ miêu tả mặt mày của Vương Nhất Bác, khắc mỗi một tấc của hắn vào lòng.Cúi đầu, chậm rãi hôn lên môi hắn."Chờ ta."Sau khi lẩm bẩm, Tiêu Chiến đứng dậy, đẩy cửa ra.Thanh di đã chờ bên cửa, thấy y đi ra, thấp thấp hành lễ, dâng trà nóng.Tiêu Chiến bưng chén trà, giọng nói nghẹn ngào"Có thể hành động rồi, đưa hết những đồ mà chàng ấy và bổn cung mang đến hôm nay đến biên cảnh đi.""Vâng." Thanh di lên tiếng trả lời.Cúi người vào nhà, rồi lại nghe thấy Tiêu Chiến gọi nàng"Thanh di.""......""Mẫu phi của ta đối xử với cô thân như tỷ muội, nhiều năm như vậy, người ta có thể tin tưởng nhất chính là cô, nếu là chuyện bình thường, ta nhất định sẽ không đến làm phiền cô, lần này, mong Thanh di...... nhất định phải bảo vệ chàng ấy chu toàn, chuyện này, ngoại trừ cô, ta không yên tâm để bất kỳ ai làm."Thanh di nhìn bóng lưng Tiêu Chiến, chậm rãi gật đầu"Chủ tử yên tâm, nhất định không nhục mệnh."Tiêu Chiến xoay người qua nhìn nàng, vươn tay cầm cánh tay của nàng.Còn muốn dặn dò thêm chút gì đó, nhưng cuối cùng lại chỉ còn lại một câu"Chàng ấy là mạng của ta."🌸🦁🐰🌸Hí hí đêm giao thừa đớp nồi thịt cho đời ấm no chứ nhể? Nhất các đồng râm nhá, mềnh cố ý up chap này hôm nay đó 🤭Và đọc thì cũng biết là sóng gió sắp đến rồi nha 🤭Happy New Year cả nhà ( ˘ ³˘)♥
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co