Truyen3h.Co

Batman Dong Nhan City Lights

                      Nước Mĩ, thành phố Gotham.

                     Gió đông buốt lạnh lướt nhanh qua những tòa nhà xi măng cốt thép, cao chọc trời lạnh lẽo cứng rắn đứng lặng im, chia cắt cảnh sắc bao la xanh thẫm của màn đêm thành mảnh nhỏ. Thành phố trập trùng những ngọn đèn đuốc sáng như những ngôi sao sa, tán rộng giữa làn sương tuyết mờ nhạt, tuyết mịn lúc đứt lúc liền tan thành vết ướt lạnh trên mặt đường, ô tô trên đường cố ý giảm tốc độ, để tránh gây ra sự cố, người qua đường thì ôm chặt áo khoát, thần sắc trước khi đi vội vàng.

                     Lúc Bruce Wayne từ trong ánh nến xán lạn bước xuống thềm mười bậc trước cửa nhà hàng, cảnh sát giao thông áo viền cam đang đứng bên cạnh xe của anh, chịu gió rét mà hơi có vẻ cố hết sức ghi ghi chép chép. Nghe được tiếng bước chân của anh đến gần, người cảnh sát giao thông nghiêm túc tẫn trách ngẩng đầu, hướng về anh để xác nhận chiếc xe Sports kia có thuộc về anh, sau đó nhắc nhở một cách câu nệ: "Tôi chỉ sợ ngài không thể đậu ở chỗ này, thưa ngài."

                     Vừa trở lại Gotham không lâu Bruce nhìn có chút ngoài ý muốn, nhưng vẫn là biết nghe lời gật gật đầu.

                     "Đây là quy định mới ban." Vị cảnh sát cử chỉ vụng về này hiển nhiên cũng là tân thủ, cậu đưa tay ngoắt ngoắt một vị đồng nghiệp phụ cận đang đi trên đường đi, ý định giải thích, "Tôi đang định viết tờ giải thích cho ngài chuyện này, cho nên -------"

                     "Cho nên, vì sao không viết trước cho anh ta hóa đơn phạt đâu ?" Trên bầu trời tuyết bay lả tả rơi , giọng nữ lạnh nhạt theo gió lạnh vọng tới. Một cô gái tóc đen nào đó dáng người cao gầy tự nhiên can thiệp bọn họ nói chuyện, cô lấy sổ ghi chép và bút bi, rủ mắt hững hờ  nhìn xuống mấy mục trên danh sách, " Người có tiền không có thời gian, có thời gian thì là người không có tiền, anh tốt nhất là bớt nói câu vô ích, sau đó mau chóng viết cho anh ta hóa đơn phạt, Mark."

                       "Có thể, nhưng mà ——" cảnh sát giao thông Mark mặt đỏ lên, tựa hồ là muốn giải thích ý nghĩa tồn tại của quy định giao thông cũng không phải đem dân Gotham phạt đến táng gia bại sản.

                       "Đừng lo lắng, bọn hắn có thể không thiếu tiền." Cô gái nói một cách hời hợt.

                       Bruce mặt vẫn mỉm cười, tựa hồ không có ý định phát biểu ý kiến với câu này, anh dù bận nhưng vẫn ung dung chờ đợi lấy hóa đơn phạt, đồng thời lại không dấu vết đánh giá cô gái trước mắt, cô cũng mặc đồng phục cảnh sát màu đen, nhưng quân hàm cùng ống tay áo khác biệt rất nhỏ chứng minh cô là thám tử trùng hợp đi ngang qua, chứ không phải cảnh sát giao thông chân chính xem xét.

                      Cô xem ra có chút mệt mỏi, cả người đều không có tinh thần gì, khuôn mặt lười nhác mất thần sắc, mệt mỏi , tóc đen quăn từng lọn rõ ràng bỏ bê chải chuốt, dưới mí mắt nổi một quầng thâm nhàn nhạt, mắt xanh lục con ngươi trong suốt sáng long lanh, nhưng lại giống như là có lớp bụi mù, thấu không ra nửa điểm ánh sáng. Chợt cô ngáp một cái, tiện tay đẩy đi một hạt vụn vướng bên trên lông mi, lúc kéo xuống hóa đơn phạt đưa cho Bruce , khóe mắt vẫn còn nước mắt buồn ngủ, cho dù mặc đồng phục cảnh sát cũng không quá giống cảnh sát, "Vui lòng trong mười lăm ngày đóng phạt, anh có thể dùng chi phiếu, tiền mặt, còn có— "

                      Tiếng nói bỗng nhiên ngưng lại, ánh mắt hời hợt của cô dần dần tập trung trên gương mặt anh, trong con mắt lướt qua một tia kinh ngạc, "Chờ một chút —— anh là... Bruce Wayne?"

                       "Anh nhìn ——" cô cơ hồ là lập tức thay đổi thái độ, Ngón tay thon dài nắm bút có chút căng lại, rồi trầm tĩnh lại, nhìn ánh chăm chú ánh mắt anh phức tạp mà vi diệu, phảng phất như từ trong mộng bỗng nhiên tỉnh dậy, "—— có chút không giống... Ý của tôi là, tôi ở trên TV thấy được tin ngài trở về, ngài Wayne ."

                        Bruce lấy thái độ khách sáo xa cách tùy ý nhẹ gật đầu, anh sớm đã quen thái độ mọi người đối với anh . Trong bảy năm, anh lựa chọn mai danh ẩn tích lưu lạc bốn phương, chỉ khi nào trở lại Gotham, một khi thay đổi hoa phục, anh lại biến thành con người không ai không biết, không người không hay thiên chi kiêu tử —— đứa con mồ côi kế thừa gia tài bạc triệu của gia tộc Wayne.

                      "Không có ý định cho tôi qua?" Anh rủ mắt, thong dong ra hiệu nói.

                       Cùng lúc đó, trong đêm đông có người ở đằng xa gọi một tiếng, "Caroline?"

                       "Không, tôi..." Nữ cảnh sát tóc đen lập tức dò xét quay đầu nhìn một cái, nhìn có chút hỗn loạn mất cân bằng, lập tức cô vuốt vuốt vốn là tóc dài xốc xếch, lờ đi những cảm xúc vụn vặt không đáng kể, biểu lộ một lần nữa trở nên trầm tĩnh bình ổn. Lúc gần đi, Caroline không quên đem giấy bút nhét về trong ngực Mark, lại đem hóa đơn phạt vò thành viên thuận thế nhét vào túi, nói lẩm bẩm mơ hồ, " lời ghi chép là ý kiến hay, Mark."

                         Bruce cũng không để ý toàn bộ thái độ cổ quái của Caroline, sau khi ngồi lên xe, anh qua kính chiếu hậu thoáng nhìn thấy cô cùng đồng sự hội hợp, giữa lúc trò chuyện đường hoàng kiểm kê một xấp tiền giấy mập mờ, sau đó đương nhiên nhét vào ví tiền của mình . Bruce an tĩnh nhìn chăm chú một màn này —— doạ dẫm, bắt chẹt, hối lộ... Gotham mục nát cùng thối rữa thâm căn vấn đề. Tòa thành thị này đích xác rất đẹp, nhưng còn thiếu rất nhiều điều tốt, bất quá anh về tới đây, chính là vì cải biến nơi này, sau đó nói cho tất cả mọi người, Gotham không thuộc về tham quan cùng tội phạm.

                        Sau khi lái xe trở lại trang viên Wayne, quản gia Alfred hoan nghênh đón Bruce vào cửa, từ hai mươi năm trước, tại vợ chồng Wayne bị giết bởi tao ngộ súng trong vụ cướp đầu đường về sau, trang viên lớn như vậy liền lộ ra vẻ trống vắng phá lệ, thời đại thiếu niên Bruce đem nơi này coi là phần mộ băng lãnh, sau đó mới biết được trên thế giới không có bất kỳ nơi nào..... so với nhà của mình càng tốt hơn.

                        Dù là người nhà của hắn đã rời đi, cũng sẽ không trở lại nữa.

                       Trước khi ngủ, Bruce theo thường lệ ở thư phòng cắt dán sao chép báo chí phát hành gần đây, anh dạo này đặc biệt thích phương thức thu thập tin tức này. Thẳng đến Alfred bưng sữa bò tới thúc giục anh nghỉ ngơi, Bruce mới gác lại bút ký, một bên mở ti vi tiêu khiển, một bên thuận miệng nói, " Tôi đã không còn là đứa trẻ, Alfred."

                      "Trong mắt tôi, ngài vĩnh viễn sẽ không lớn lên, thiếu gia Wayne." Vị quản gia tóc dù trắng xoá nhưng tinh thần vẫn tinh anh như cũ mỉm cười nói, "Bất quá, tiểu thư Dawes liền là một chuyện khác."

                        Bruce nhìn về phía màn hình TV, trong màn ảnh một thân trang phục nghiêm chỉnh kiểm soát trưởng đang ở trước bồi thẩm đoàn thể hiện vẻ phóng khoáng tự do, ngôn ngữ logic nghiêm cẩn, cử chỉ đúng mức, cho dù thân là phụ nữ cũng không mảy may kém đấng mày râu. Rachel cùng Bruce Wayne quen biết từ nhỏ, hai người đã bảy năm chưa gặp mặt, nhưng bất luận như thế nào, trông thấy bạn chơi hồi nhỏ lột xác thành một vị trợ lý kiểm soát trưởng hợp cách, vẫn là sự việc khiến người ta cảm thấy cao hứng.

                       Bruce bưng chén sữa bò nhìn xuất thần một lát, thẳng đến ống kính chuyển đến mặt cô gái tóc đen ủ chau mày ngồi trên ghế bị cáo, anh bỗng khẽ giật mình, "Chờ một chút ——cô gái này..." anh vội vàng nhìn lướt qua bảng tên trên bàn, lần đầu tiên biết được tên hoàn chỉnh của cô—— Caroline Wilson —— sau đó dùng giọng điệu không quá tin tưởng nói, "... Tôi cho rằng cô ta là cảnh sát."

               Sau khi kiểm soát trưởng phát biểu kết thúc, đến phiên nhân chứng khẳng khái phân trần.

               Bruce chỉ nhìn trong chốc lát, liền hiểu mánh khóe đùa nghịch bọn họ ——Luật sư biện hộ của Caroline đang cố gắng chứng minh cô có bệnh tâm thần, nên đi vào Viện tâm thần Arkham tiến hành trị liệu. Tại thể chế tư pháp mục nát điều kiện trên hết, đây là thủ đoạn thoát tội rất thường gặp, nhưng có chút kỳ quái là, làm nguyên cáo Rachel lại giữ gìn Caroline, nhận định hành động đã làm của cô có thể tin tưởng được.

              Một màn hoang đường như vậy lại xuất hiện một cách chân thật ngay trước ống kính, bồi thẩm đoàn nghị luận ầm ĩ, nhìn không ra bọn họ có khuynh hướng có tội hay là vô tội.

              "Cô ấy đích xác là cảnh sát, thiếu gia." Alfred từ bên trong đống giấy lộn xộn lựa chọn ra một bài báo đưa tới trước người Bruce, mở miệng hợp thời, "Đây là tin phát lại trước một thời gian, sau đó tiểu thư Wilson được quan tòa tuyên án vô tội, đương nhiên cũng không cần tiếp nhận chữa bệnh tâm thần."

             Bruce đại khái đọc xong văn bản về sau, cảm thấy ngoài ý muốn đưa ánh mắt một lần nữa nhìn về phía màn hình, Caroline Wilson chính hững hờ thưởng thức nguyên cáo và bị cáo tranh chấp, khóe môi cười trào phúng như có như không, cô tựa hồ hoàn toàn không lo lắng cho mình sẽ bị tước đoạt chế phục cùng huy hiệu cảnh sát, thần sắc ngạo mạn như anh gặp phải vài giờ trước.

              Trong thành thị Gotham dân cư đông đúc, việc ác bất tận của gia tộc Facconi là một cái từ mấu chốt không vòng qua được. Nếu như Bruce dự định thay đổi tòa thành thị này, thế lực hắc bang đứng mũi chịu sào, mà anh thấy người không có đạo đức nghề nghiệp như Caroline Wilson lại trong cuộc xung đột "ngoài ý muốn" bắn chết thành viên cốt cán của gia tộc Facconi, dọn dẹp lũ cặn bã dưới mặt đất. Người soạn thảo tin tức này cho rằng sự tình cả kiện này thật sự là —— không khách khí mà nói —— đại khoái nhân tâm, cho nên liền ngay cả Rachel cũng đứng về phía cô, nhưng dư luận tranh luận ở chỗ... Cô đã không phải lần đầu tiên làm như vậy.

"Thay tôi điều tra một chút, Alfred." Bruce bỗng nhiên lên tiếng nói, " tôi muốn biết động cơ của cô ta."

Sau đó, anh nhất định phải gặp lại cô gái này một phen, chỉ bất quá... Là lấy một loại thân phận khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co