Truyen3h.Co

Bh Dn Np Ta Xuyen Viet Mo Ra Phuong Thuc Group Chat

Sáng tạo ghi chép xong cô hỏi đường, rồi lao thẳng về phía Sơ Thủy Địa. Nhưng người kia không biết đây là nơi ẩn náu, bằng không sẽ sợ hãi.

Ngay khi cô gấp rút lên đường lại xuất hiện một cái ghi chép mới, cướp sạch số một, thì cô liền bật cười điều này chỉ có Thạch Hạo làm được. Mà những người khác đều chết lặng, trong lòng họ hiện lên ý nghĩ muốn về nhà.

Những người này là ai? Một người là tội phạm, người kia là kẻ cướp, có phải là người trong một ổ thổ phỉ không?.

Sợ rồi, sợ rồi, thủ đoạn của Hư Thần Giới thâm sâu, ta muốn về nhà.

"Này, thích uống sữa thú nhất, xem ra ngươi làm cũng không tệ." Cô tìm được Thạch Hạo bị đám đông vây quanh, tạm thời không muốn để lộ thân phận của Thạch Hạo. Cho nên cô chỉ có thể dùng tên trên tấm bia đá ghi chép.

"Ẩn? Ngươi cũng đến a?." Thạch Hạo ngạc nhiên nói.

Hắn đợi cô đến hoa sắp tàn luôn rồi, hắn nhàm chán cho nên mới lập kỷ lục vừa phá vỡ kỷ lục do Thạch Nghị ghi chép.

"Ẩn? Chẳng lẽ là đại hắc thủ kia sao?." Một người nhìn cô đến trợn mắt hốc mồm, quả nhiên nàng cùng Thạch Hạo trạc tuổi nhau, thật là hai kẻ kỳ lạ gặp mặt.

"Đại hắc thủ?." Cô khóe miệng giật một cái, thật xin lỗi Lê Tam Long Thánh Khư danh hiệu của ngươi đã bị ta đoạt, nhưng dù sao ngươi cũng là đệ tử tương lai của Thạch Hạo, nên không cần bận tâm đến chuyện này.

"Ngươi cười cái gì, nhóc con." Cô liếc nhìn Thạch Hạo đang cười vui vẻ nhất, trực tiếp mắng hắn, làm tổn thương lẫn nhau.

"...." Thạch Hạo lập tức trầm mặc điều hắn hối hận nhất chính là để lại cái tên này, đây sẽ là một cái lịch sử đen tối mà hắn không thể rửa sạch. Mặc dù cô là một cái đại hắc thủ nghe có vẻ xúc phạm nhưng ít nhất cũng tốt hơn một tên hài tử sữa thú.

"Hai vị tiền bối, từ nay về sau ở Hư Thần Giới chiếu cố nhiều hơn." Cô nhìn thấy Điểu gia và Tinh Bích đại gia, liền hơi ôm quyền.

"Haha, ngươi để cho hai lão già này chiếu cố ngươi, là đầu óc ngươi không dùng được sao?." Một người trong đám người chế giễu, đục nước bèo cò.

Trong mắt cô lóe lên lãnh quang, giống như sấm sét xẹt qua.

"Phanh."

Sau khi tìm được vị trí cô lập tức di chuyển, vận chuyển Hành Tự Bí thân hình hóa thành tàn ảnh. Lao thẳng đến phía sau lưng người kia gõ cục gạch xuống.

"Miệng ngươi sạch sẽ một chút, có một số người không thề trêu vào." Cô dùng tộc độ cực nhanh trở về vị trí cũ, chỉ có một số người miễn cưỡng nhìn rõ.

Tất cả đều nhao nhao kinh hãi, Bàn Huyết cảnh tốc độ số một thật không phải nói quá. Cái này cũng nói là một cái thiên kiêu tuyệt thế, tốc độ vừa rồi bọn hắn đa số đều không nhìn rõ.

"Dễ nói, dễ nói." Điểu gia và Tinh Bích đại gia cười ha hả nói, đối với người thiếu nữ này bọn họ có hảo cảm không tệ. Nàng cũng có khí chất quen thuộc giống như hài tử sữa thú bên cạnh.

Khoảng khắc tiếp theo, một con Loan Điểu ngũ sắc bay kên trời, trên người có những phù văn lộng lẫy nhấp nháy. Khi vỗ cánh, ráng lành lượn lờ, bay thẳng đến một gần một chỗ đất trống.

"Thật là một con chim béo." Thạch Hạo hai mắt sáng lên, nhìn chằm chằm Loan Điểu ngũ sắc trực tiếp lau nước miếng.

Mọi người nói không nên lời và cảm thấy choáng váng, sự chú ý của ngươi cũng thật là kỳ quái.

Người mặc áo giáo vàng Nữ Chiến Thần, thân hình và tư thái kiêu hãnh, bộ ngực đầy đặn. Đôi chân thon dài, cả người toát lên vẻ đẹp hiên ngang, dù chiếc mũ giáp vàng che đi một phần khuôn mặt. Vẫn mang nét đẹp như tranh vẽ khiến cho người ta có ấn tượng mỹ nữ sâu sắc.

"Hai vị, ta muốn mời các ngươi gia nhập Trục Lộc Thư Viện." Nữ Chiến Thần nhìn chằm chằm Thạch Hạo và cô, đôi môi đỏ mọng hơi hé ra để lộ hàm răng pha lê, có thể nhìn thấy phần đầu lưỡi hồng phấn của nàng.

Trước gạt kỷ lục gây sốc đó sang một bên, việc một người có sức mạnh tốt nhất và người kia có tốc độ số một cũng đủ cho thấy trình độ thiên phú của hai người yêu nghiệt. Một khi thu vào môn hạ chắc chắn sẽ có thêm hai yêu quái cường đại không tầm thường.

"Chờ một chút, hai tiểu huynh đệ, các người có nên xem xét Bổ Thiên Các một chút." Một tấm da thú lóe lên phù văn, một đám nữ tử áo trắng đứng trên đó giống như những tiên tử, rất thu hút người khác.

Giờ đây rất nhiều người đang bỡ ngỡ, bọn hắn có nằm mơ cũng muốn gia nhập vào loại tịnh thổ này. Nhưng tư chất lại không đủ, mà bây giờ hai đại tịnh thổ đã chủ động gửi lời mời, lấy thiên phú của hai người bọn họ nhất định sẽ có được tịnh thổ rất có tầm quan trọng cao.

"Phát đạo lữ à?." Cô bất thình lình hỏi một câu, khiến mọi người có mặt đều trầm mặc.

"Con mẹ nó, tuổi còn trẻ như vậy mà lại nghĩ đến việc có đạo lữ, đáng thương ta bây giờ chỉ có một mình."

"Không hổ là đại hắc thủ, lời nói của nàng quả nhiên là kinh người, nàng chính là hình mẫu của chúng ta."

"Ngươi đã bốn mươi mấy rồi, đừng để Bích Liên đó ra đi."

......

"Việc này ta không thể quyết định, ngươi có thể đưa ra yêu cầu khác được không?." Nữ Chiến Thần trên mặt hiện lên một tia xấu hổ, đây là lần đầu tiên có người đưa ra yêu cầu kỳ quái như vậy, nàng không khỏi cho cô một danh hiệu "kẻ lưu manh".

Mới có bây lớn đã muốn có đạo lữ.

"Vậy các ngươi thì sao? Dáng dấp cũng không tệ, nếu không thì cùng ta trở thành đạo lữ thì sao?." Cô không hề kinh ngạc, cô nhìn qua Bổ Thiên Các, mặc dù không phải tuyệt mỹ nhưng tất cả đều rất sống động, mông to thì có thể sinh được con tốt, còn sinh đường nào thì đến đó rồi tính=))))).

Các nữ tử Bổ Thiên Các liền xám mặt, nắm đấm trở nên cứng hơn muốn đánh chết cái tên gia hỏa này. Khẩu vị đúng thật là không nhỏ không sợ cơ thể mình chịu không nổi sao.

"Hừ, xem ra các ngươi cũng không đồng ý, thật ra ta đang tìm đạo lữ để ngăn chặn thiên phú của ta truyền lại cho hậu thế." Cô vẻ mặt đơn độc càng khiến người ta muốn đánh cô hơn, cô nói thật là thanh tân thoát tục, không phải chỉ là thèm muốn thân thể người khác sao?.

"Ta có thể gia nhập cũng được, nhưng ta cần nướng vài con Loan Điểu này." Thạch Hạo duỗi ra ngón tay chỉ vào Loan Điểu ngũ sắc dưới chân Nữ Chiến Thần.

Tất nhiên là hắn chỉ nói đùa thôi, trước đây hắn đã từng gặp Hạ U Vũ ở Bổ Thiên Các. Cho nên ngay từ đầu hắn đã muốn đi Bổ Thiên Các, nhưng nếu Trục Lộc Thư Viên thật sự đồng ý với yêu cầu này thì không phải là không được. Trước sẽ gửi Thanh Phong đến Bổ Thiên Các, còn hắn thì tự mình đến Trục Lộc Thư Viện.

"Phù phù." Lời vừa dứt tất cả mọi người đều kém chút ngã xuống đất, loại Loan Điểu này dường như có huyết mạch rất thuần khiết. Thường bị đối xử như một bảo bối, kết quả hài tử sữa thú này há mồm ra là nướng một ít, ngay cả tịnh thổ cũng không thể thảm họa như vậy.

"Không được, ngươi tốt nhất vẫn không nên đến Trục Lộc Thư Viện." Nữ Chiến Thần đen mặt nói.

Nàng sợ Thạch Hạo đến Trục Lộc Thư Viện, sẽ lén nướng hết di chủng, cho nên vẫn để hắn đi gây họa với thế lực khác đi, Trục Lộc Thư Viện quá nhỏ không chứa được Thạch Hạo.

Hai người này tưởng chừng là huynh đệ, nhưng thật ra cả hai đều không phải là đèn cạn dầu. Thoạt nhìn có thể thấy không phải là người ôn hòa, đánh giá từ những ghi chép mà cả hai đã lập, hành vi của bọn họ toàn bộ vô pháp vô thiên, không gì kiêng kị.

"Mấy vị sư tỷ, các ngươi có biết Hạ U Vũ sư tỷ không?." Thạch Hạo chợt hỏi.

Những người ở Bổ Thiên Các mắt sáng lên, họ biết Hạ U Vũ nên việc sẽ thêm dễ dàng hơn. Nữ Chiến Thần ngây người nàng đương nhiên biết Hạ U Vũ, hơn nữa quan hệ cũng không tệ, dù sao Bổ Thiên Các và Trục Lộc Thư Viện cách nhau không đến mười vạn dặm.

Không, Bổ Thiên Các các ngươi hạ thủ thật nhanh, chuyện này xảy ra khi nào a.

"Vậy là ngươi biết sư tỷ, lần này nàng không đến ngươi có thể đi Bổ Thiên Các gặp nàng." Một vị nữ đệ tử cười hì hì nói.

"Tiểu hữu, chờ một chút, tịnh thổ có lẽ không thích hợp với mọi người, Thượng Cổ gia tộc tài nguyên càng nhiều." Một lão già nhịn không được muốn tranh thủ kéo thiên tài này.

"Có nhiều tài nguyên? Ngươi là gia chủ hay là Thái Thượng trưởng lão có thể làm chủ?." Cô hỏi.

Đúng là Thượng Cổ thế gia sẽ không nhận nhiều đệ tử như tịnh thổ, nhưng tài nguyên trên cơ bản đều dành cho gia tộc mình. Đệ tử tuyển dụng bên ngoài thì không chắc sau này có thể ở lại hay không, số đông là sẽ qua loa cho xong.

Tịnh thổ tuy có nhiều đệ tử áp lực cạnh tranh không hề nhỏ, nhưng nói một cách tương đối thì dựa vào thực lực để chiến thắng sẽ phù hợp hơn gia nhập bất kỳ thế gia nào.

Sắc mặt lão nhân cứng lại bị cô nói đúng, hắn không phải là gia chủ cũng không phải là Thái Thượng trưởng lão. Mà chỉ là một chấp sự có chút tiếng nói mà thôi, những gì hắn nói đều mà tấm tiền trắng, chắc chắn không thể đảm bảo 100%.

Trục Lộc Thư Viện và Bổ Thiên Các ngay từ đầu đã không đưa ra lời cam đoan nào, ngay cả những thiên tài cũng sẽ không tùy tiệm mở cửa sau nào. Chỉ khi chân chính bày ra giá trị của mình thì họ mới có thể có được tài nguyên ưu tiên.

"Khụ khụ, Thượng Cổ thế gia có rất nhiều tiểu thư, nếu ngươi có năng lực có thể để bọn họ làm đạo lữ của ngươi." Lão nhân cười ngượng nói.

Cô sửng sờ quả quyết lắc đầu nói: "Quên đi, ta nhìn ra được, thế gia các ngươi chẳng qua là đang vẽ cái bánh nướng, ta không muốn tiếp nhận thủ đoạn này, ta tạm thời chưa quyết định gia nhập thế lực nào."

Mỹ nữ nhiều vô số không đến mức dùng cách này để tìm.

"Ta cũng giống như huynh đệ của ta, ta sẽ cân nhắc rồi mới quyết định gia nhập nơi nào." Thạch Hạo nhún vai, giả vờ do dự nói.

"Đi." Dù biết Thạch Hạo rất có thể sẽ gia nhập vào Bổ Thiên Các, nhưng họ cũng không thể mặt dày dây dưa, với tư cách là một cổ lão thế gia và Thượng Cổ tịnh thổ, bọn hắn cũng rất quan tâm dênd thể diện của mình.

Danh tiếng của cô lần này không vang dội như Thạch Hạo, suy cho cùng kỷ lục bị Thạch Hạo phá vỡ đã từng được Thạch Nghị bảo tồn. Thạch Nghị có Trùng Đồng được mệnh danh sánh vai thần nhân, trong mắt nhiều người là tồn tại không thể vượt qua. Mà kỳ lực huyền thoại hắn giữ lại bị Thạch Hạo đánh vỡ.

Người Vũ tộc và người Võ Vương phủ đều tái xanh mặt.

"Tra, tra xem tên nãi con đó lai lịch là gì, còn có cái tên đại hắc thủ kia nữa, thế mà phá vỡ tốc độ số một. Đây là kỷ lục mà Thạch Nghị cũng chưa từng phá vỡ trước đây, thuận tiện tra một chút."

Thạch Nghị có thể nói là cùng bọn hắn có vinh cùng vinh, địa vị ngày nay lên cao phần lớn là nhờ sự tồn tại của Thạch Nghị. Bây giờ xuất hiện một người đánh vỡ kỷ lục của Thạch Nghị, nên sắc mặt của hắn rất khó coi, tra cô cũng chỉ là nhân tiện.

"Còn muốn ở lại đây không? Người càng ngày càng nhiều." Cô khoanh tay nhìn quanh bốn phía, bình tĩnh nói.

Chuyện bình thường kỷ lục của Thạch Nghị bị phá vỡ, Cổ quốc, tịnh thổ và thế gia, tất cả đều chấn động. Đều nhao nhao phái người chạy đến điều tra, trong đó Vũ tộc và Võ Vương phủ cũng hoài nghi. Dù sao kỷ lục nhiều như vậy lại đánh vỡ kỷ lục của Thạch Nghị, thật khó để người ta nghĩ đến Thạch Hạo năm đó.

"Không vội, ta muốn lấy thêm mấy khối bảo cốt." Thạch Hạo lắc đầu, ngồi xổm trên tảng đá xanh gõ gõ đập đập, xem nên chọn khối bảo cốt nào.

"Được thôi, chỉ cần ngươi vui vẻ là được." Cô không nói nên lời, kế tiếp liền thấy Thạch Hạo bị Hư Thần Giới trục xuất.

"Đông." Thạch Hạo chọn một vị trí, tay quấn phù văn dùng hết sức đánh ra, toàn bộ khối đá xanh chia năm xẻ bảy.

"Cmn, đây là thần kim."

Thanh sắc quang mang lóe lên trong vết nứt lập tức thu hút sự chú ý của cô, cô trực tiếp cầm lấy nó, nó to bằng nắm tay, nặng mấy trăm cân, tuy không phải tiên kim nhưng cũng tương đối trân quý, có thể luyện chế được một kiện vũ khí.

Nhưng sau đó cô nhận ra một điều, nơi này tựa hồ là một loại thế giới tinh thần. Tức là nhìn có vẻ thực thể nhưng căn bản không thể lấy ra được. Chỉ có một số thứ đặc thù mới có thể sử dụng nguyên thần mang ra ngoài, bảo dược bên trong mới có thể hấp thu đưa trở về bản thể. Cô không nhận là răng mình có thể cứng đến mức có thể nhai được khối thần kim này.

"Awww, cái tên tiểu tử này thật sự bị người và thần phẫn nộ, lại đánh vỡ thông đạo Sơ Thủy Địa."

"Chờ đã, đại hắc thủ trên tay cầm một loại thần kim, Sơ Thủy Địa còn có thứ này sao?."

"Có vẻ là như vậy, ta muốn thử một chút."

"Nếu ngươi có năng lực như thế thì hãy nói, chi lực nhục thân của hài tử nghịch ngợm có lẽ đã đạt đến cực hạn ở Bàn Huyết cảnh."

Thạch Hạo ôm bảo cốt, rầu rĩ không vui nhìn đỉnh đầu mình, lẩm bẩm: "Sao lại cảnh cáo ta? Không có nói không cho người phá thông đạo Sơ Thủy Địa, thật không công bằng."

Bây giờ trên đầu Thạch Hạo có một đám mây đen bay đến, chính là Hư Thần Giới đang cảnh báo Thạch Hạo.

"Hahaha, hài tử kỳ quái báo ứng tới rồi."

"Hư Thần Giới vẫn rất là công bằng, cư nhiên đã cảnh cáo hài tử nghịch ngợm.

Một đám người hâm mộ giờ đây cảm thấy cân bằng hơn rất nhiều, cảm giác toàn thân thông suốt.

Cô cũng buồn cười, nhưng muốn để lại cho Hoang Thiên Đế tương lai chút mặt mũi.

"Oanh." Mọi người cười rộ lên, Thạch Hạo rất khó chịu liếc nhìn khối đá nổi bật, liền đấm mạnh một quyền một cái, phát ra thanh âm kinh thiên động địa.

"Hài tử nghịch ngợm này."

Điểu gia và Tinh Bích đại gia, đều cảm thấy hàm răng cũ của mình hơi đau. Thật sự là gan to bằng trời, gây chuyện thị phi, có thể làm được bất cứ điều gì.

"Cmn, hài tử nghịch ngợm này thật sự đã phá vỡ bia kỷ lục, đây nhất định là sức mạnh của một con hung thú hình người."

"Đâu chỉ thế đây quả thật là hỗn thế Đại Ma Vương a, không có gì mà hắn không dám làm."

"Chờ đã... các ngươi nhìn trên đó viết gì kìa, hahaha quả báo thật sự đã đến."

.....

Một tấm bia đá mới xuất hiện, hiện một kỷ lục mới do Thạch Hạo sáng tạo: Đánh nát bia kỷ lục Sơ Thủy Địa, nghiêm trọng cảnh cáo, hiện tại đem thích uống sữa thú nhất khu trục ra khỏi Hư Thần Giới hai năm, ẩn bị khu trực ra khỏi Hư Thần Giới một năm.

"Đã ai làm gì đâu?? Đã ai chạm vào đâu????." Cô dại ra trên đầu hiện một đóng dấu chấm hỏi, mắc mớ gì liên quan đến cô Thạch Hạo phá hư mà, tại sao kéo cô cùng hắn bị trục xuất??.

"Khốn, mắc mớ gì trục xuất ta, ta không có đánh vỡ bia đá nào nhaa." Cô mắng mỏ.

Điểu gia và Tinh Bích đại gia cười trộm, chuyện này là do hai người bọn họ gây ra, hai ngươi đều là phần tử nguy hiểm. Lần này ngươi không có làm nhưng ai biết sau này có làm hay không, trước tiên trục xuất để cảnh cáo một chút.

_____________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co