Truyen3h.Co

Bhtt Nguoi Trong Hoi Uc


Người ta thường nói khoảng thời gian mới cưới là khoảng thời gian hạnh phúc nhất, vui vẻ nhất, nhưng...với Hyomin thì không. Vì hiện tại cô gái nào đó đang chán nản nằm dài trên sofa trong cái villa nhà mình, tay bấm liên tục vào cái remote mà chả xem để ý xem tivi đang hiện gì. Chỉ bởi một nguyên nhân duy nhất thôi. "Thằng chồng" mới cưới của cô đã bỏ lại cô, chạy đi làm nội gián do sự nhờ vả của FBI khi họ nghe được tin nó sang Mỹ

-Haizzzzz! Chán quá! – Hyomin thở dài thườn thượt, đường cùng cô tắt tivi đi, nằm ngã hết người lên sofa nhìn từng dòng người làm trong nhà đang tất bật với công việc. "Mình có thật đã kết hôn rồi không vậy? Sao thấy buồn chán thế này?" – Cô tự trách số phận của mình. Muốn gọi cho T-ARA rủ đi chơi thì lại nhớ mình đang ở bên Mỹ, muốn gọi cho Jiyeon thì lại chợt nhớ đến nó đang tay trong tay với con trai ông trùm rồi

Cuối cùng, cô bỏ đi vào Phòng sách của mình. Cánh cửa phòng vừa mở ra thì đủ khiến ai cũng đều choáng ngợp cả. Chắc có gần nghìn cuốn sách được xếp ngay ngắn trên mấy kệ, phân loại theo đúng thể loại luôn, từ: tiểu thuyết trinh thám đến sách về tâm lý rồi lại nghiên cứu tâm lý của những tên tội phạm khét tiếng. Xa xa ở một góc là những tệp hồ sơ những vụ án mà cô đã giải quyết cũng như những kỳ án chưa có lời giải được gửi đến cô. Đặc biệt, trong đây không chỉ chứa sách mà còn chứa cả một kho tàng đĩa DVD mà chắc nội dung cũng không có gì mới, chỉ liên quan đến tâm lý và tội phạm

Hyomin chán chường đi vòng quanh căn phòng này, vừa nhìn ngắm, tay vừa chọn ra một số quyển sách để đọc nhằm giết thời gian. Cuối cùng cô cũng chọn được chắc tầm 5 quyển và một cái đĩa DVD của một bộ phim gì đấy. Ôm lấy cái đống đó mà ngồi xuống sofa để ngay tại đây, nhàn hạ mở một quyến sách ra đọc với trước mặt là một tách trà của người làm vừa mới pha

Quyển đầu tiên cô đọc "Influence: The Psychology of Persuasion" (Những đòn tâm lý trong thuyết phục) của nhà tâm lý học nổi tiếng Robert B.Cialdini. Cô đọc một hồi bỗng hơi cau mày lại, không phải do Hyomin không hiểu mà hình như là cô đang tính làm gì đó. Vội vã gấp quyển sách lại, vì căn bản Hyomin có một "trí nhớ ý niệm" khá tốt – loại trí nhớ khiến bản thân chủ thể lưu giữ lại trong đầu óc của mình bằng cách chụp ảnh sự vật, hiện tượng đó. Nên không quá khó để Hyomin biết được phần sau của quyển sách này nói về gì

Cô lại lướt tay đi dọc những kệ sách, khi kiếm được những quyển sách mình cần tiếp theo thì cũng cầm theo ra bên ngoài và một cái đĩa DVD khác. Cô lần này đọc chăm chú hơn quyển "The Gaslight Effect" (Hiệu ứng Gaslight) của Dr. Robin Stern. Cô đọc tỷ mỷ từng từ, còn cẩn thận ghi chép ra quyển sổ tay của mình một số từ khóa chính

Đọc xong sách cô bỏ đĩa vào đầu đĩa, bật xem trên cái tivi 60 inch có sẵn tại đây luôn. Cô ngồi xem không sót một chi tiết nào, và thứ cô đang xem là: bộ phim Gaslight năm 1944 được chuyển thể từ vở kịch Gaslight (1938) của Patrick Hamilton. Nội dung là nói về một loạt những hành vi lạm dụng tâm lý có hệ thống của nhân vật chính (Mr. Manningham) với vợ (Mrs. Manningham) đã khởi nguồn cho việc sử dụng thuật ngữ. Hành vi bạo hành tâm lý có hệ thống của nhân vật Jack Manningham lên vợ ông là Bella Manningham – đó chính là thứ khiến Hyomin chú tâm hơn cả. Cốt truyện diễn ra như sau: người chồng mặc sức thuyết phục mọi người và chính vợ mình rằng cô ta bị điên bằng cách thay đổi vị trí đồ đạc trong nhà rồi khăng khăng rằng cô nhớ nhầm hoặc trí nhớ có vấn đề khi có chỉ ra sự khác biệt. Khi người chồng đang truy tìm báu vật ở mái nhà, người vợ nhận ra chiếc đèn sáng lờ mờ và sắp sửa hết gas nhưng người chồng không công nhận điều đó và cho rằng vợ mình đang ảo tưởng, từ đó dẫn đến tên vở kịch.

Hyomin xem gần hết, theo thói quen sẽ tra trên mạng xem một số nhà tâm lý khác bình phẩm về bộ phim có giống như mình đang suy nghĩ không. Cô tra một hồi cũng thấy, một học giả Florence Rush, trong quyển sách "The Best Kept Secret: Sexual Abuse of Children", đã bình luận về phim Gaslight như sau: Kể cả ngày nay người ta cũng sử dụng từ "gaslighting" để miêu tả hành vi phá hoại khả năng phán đoán của người khác.

Hyomin khẽ nhíu mày, cô chỉ tập trung sự chú ý vào một cụm từ duy nhất "hành vi phá hoại khả năng phán đoán". Hyomin vẫn đang chìm đắm trong thế giới tự suy nghĩ của mình, rồi lại lấy một quyển sách khác lên xem. Cô đọc song song hai quyển: Brainwashing in Red China (Tẩy não tại Trung Cộng) Brainwashing, The Story of Men Who Defied It (Tẩy não, câu chuyện của những người đã thách thức nó) của nhà báo Edward Hunter. Tay Hyomin lướt từng dòng, còn cẩn thận dùng viết highlight làm nổi bật lên phần quan trọng nữa

Được một lát, cô liền lấy điện thoại lên và gọi đi "Chào ngài, giáo sư Albert D. Biderman, đã lâu không gặp" (Những chữ in đậm được hiểu là đang nói bằng tiếng Anh). Người trong điện thoại cười lớn và đáp lại ngay "Đúng rồi, Ph.D Hyomin Park. Hôm nay ngọn gió nào khiến em tìm đến tôi vậy?". Hyomin liền nhìn xuống bút tích trên sổ của mình xong mới đáp

-Giáo sư, vào năm 1957, trong bản tin của Viện Hàn Lâm Y Khoa New York, giáo sư đã liệt kê 8 biện pháp mà các quốc gia Cộng Sản dùng để tẩy não một người, phải không ạ?

Hyomin lễ phép hỏi, đúng, đúng là cô đang hỏi người khác cách để "Tẩy não" một người và để làm gì thì chỉ mình Hyomin biết. Giáo sư liền trả lời cô ngay "Phải rồi em. Mà em hỏi chuyện này có gì không?". Hyomin khẽ nhếch môi lên, nói "Em muốn hỏi: Làm thế nào để chúng ta tẩy não một người". Và sau đó, giáo sư đã tận tình nói vào điện thoại, Hyomin cũng ghi chép liên tục. Gần 30ph sau, cuộc trò chuyện mới kết thúc

Cô một lần nữa nhìn xuống quyển số hiện lên một vài bút tích "Gaslighting – Thao túng tinh thần"; "Tẩy não"; "Kỹ thuật tẩy não"; "10 bước và 3 giai đoạn lớn của quá trình tẩy não". Tự nhìn, tự cười một nụ cười vô cùng xảo quyệt, không những thế còn vừa nâng tách trà lên uống vô cùng thanh cao chính là hình ảnh lúc này đây của Hyomin

*Hiệu ứng Gaslighting: Đây là một dạng bạo hành tâm lý rất hiệu quả vì nó khiến nạn nhân tự nghi ngờ cảm xúc, bản năng và sự tỉnh táo của mình. Khi đó, kẻ bạo hành sẽ có rất nhiều quyền lực lên nạn nhân và có thể dễ dàng kiểm soát nạn nhân. Một khi nạn nhân đã mất khả năng tin tưởng vào chính bản thân mình thì họ sẽ khó mà rời bỏ người bạo hành hơn.

Buổi tối, Jiyeon bước vào nhà của Hyomin với một bó hoa khá to. Nó đi nhanh đến chỗ mẹ nuôi cô, cười nói "Mẹ vợ! Những bông hoa tươi đẹp này con xin dành tặng cho người phụ nữ đẹp nhất thế gian". Ai nấy đều cười ồ lên và mẹ nuôi cô đã nở nụ cười rộng đến mang tai, vui vẻ nhận lấy, nói ngay "Cảm ơn con, con rể yêu quý"

Jiyeon cười cười đáp lễ, rồi bỗng nghe thấy Hyomin nói nhỏ vô tai mình "Hoa ở đâu em có vậy? Còn nữa sao hôm nay dẻo miệng thế?". Jiyeon hơi ngại ngùng, gãi gãi đầu mình ấp úng nói "Hoa của thằng đó tặng em. Hắn ta mới cầu hôn em. Em tặng trước cho mẹ để sau này lỡ mẹ thấy em có gọi người khác là "mẹ vợ" thì mẹ cũng không buồn"

Hyomin phì cười ngay khi thấy vừa có thêm một thằng ngu ngốc bị Jiyeon lừa. Cô nói khẽ vào tai nó tiếp "Jiyeon! Chị có chuyện muốn nói riêng với em. Vào phòng "Trị liệu" đi". Jiyeon có vẻ hơi bất ngờ khi cô bảo nó vào phòng mà cô dùng để thôi miên người khác. Nhưng rồi cũng rất ngoan ngoãn mà theo cô bước vào phòng

Hyomin cẩn thận đóng cửa lại, bấm khóa chốt luôn và khi Jiyeon đã nhìn sơ qua căn phòng một lượt thì cũng ngờ ngợ hỏi cô "Chị Hyomin, dây thừng với tấm ván gỗ đó để làm gì vậy?". Và đúng như Jiyeon đã thấy thì ở đây đang để một cái ghế khá lớn, một sợi dây thừng to không kém với một tấm ván gỗ dạng chữ X với bên trên hai cái khóa tay, bên dưới cũng là hai cái khóa chân

Khi Hyomin nghe được sự ngây thơ trong tiếng hỏi của Jiyeon thì không biết sau môi cô tự động cười. Cô đặt chìa khóa lên bàn, nói "Dụng cụ để chị thôi miên bệnh nhân đấy". "Ồ" – Jiyeon tỉnh bơ nói và cũng rất nhanh miệng nói tiếp "À, chị muốn gì với em?"

-Chị muốn bàn với em một chuyện. Chị tính lấy học vị Phó giáo sư. Em thấy ổn không? Đúng hơn, chị muốn lấy Giáo sư cơ. Nhưng vì chị nghĩ, một Giáo sư đi cạnh một người lông bông hết nơi này đến nơi khác thì có vẻ không hợp lắm. Nên thôi, Phó giáo sư thôi!

Jiyeon phẫn uất, phồng má giận dỗi Hyomin ngay vì dám nói nghề đặc vụ của nó là "lông bông". Nhưng rồi, cái tính "thê nô" của nó đã phát huy tác dụng, bình tĩnh hỏi cô "Vậy chị muốn em làm gì?". Hyomin như chỉ chờ có thế, cô nhanh miệng nói "Chị có một thí nghiệm tâm lý. Muốn em là người trải nghiệm. Chị sẽ ghi nhận kết quả, rồi xem có thể dùng nó trong luận văn của mình không?"

Jiyeon liền gật đầu đồng ý, vì nó thấy điều này quá dễ so với nó. Nhưng chắc đúng là Jiyeon hơi ngu ngơ, khờ khờ khi nó đã quên "vợ" của nó không hề tầm thường như thế. Jiyeon sau đấy cũng nghe theo lời Hyomin, nằm lên ghế, nhắm mắt lại và cô bắt đầu. Vừa nhìn nó như thế, vừa híp mắt cười đầy gian manh

-Giai đoạn "Hủy nhân dạng" bắt đầu, Park Jiyeon! – Cô khẽ nói tự đắc với chính mình và ngồi xuống cạnh nó thì thầm "Park Jiyeon...em là aiiiii?". Jiyeon mơ hồ đáp ngay "Là đặc vụ nổi tiếng nhất Hàn Quốc và là "chồng" của Park Hyomin". Hyomin liền tiếp tục nhẹ giọng "Tốt~ Nếu là chồng thì em sẽ là một chồng như thế nào?"

-Là người luôn luôn nằm trên và không cho cơ hội để vợ "lật" mình – Nó nói nhưng lần này cách nói của Jiyeon có chút khác không còn nhanh nhẹn nữa. Hình như nó bắt đầu phản ứng theo cách mà cô muốn

-Nhưng Jiyeon à~ Em chỉ là chồng không phải là người nằm trên. Em không nằm trên, hiểu không? Chị mới là người nằm trên

-Kh...không...em...nằm trên – Nó ngập ngừng trả lời chắc do trí não của Jiyeon vẫn chưa hoàn toàn lệ thuộc vào Hyomin và cô biết điều đó. Nhưng mặt Hyomin không biến sắc chút nào, rồi bỗng cô kêu lên "Đau~~~ Đau quá Jiyeon~~~ Tay em đâm vào bên trong chị đau quá~~~"

Hyomin kêu lên nghe thảm thiết vô cùng, Jiyeon nghe được nhưng kỳ lạ là nó lại không mở mắt ra, chỉ nhắm tịt mắt mà khuôn mặt cau lại với nhau "Em...em...xin lỗi. Em sẽ nhẹ nhàng lại~". Giọng nó đầy hối lỗi nhưng Hyomin không động lòng dù chỉ một chút

-Vậy thì...em có sai không Jiyeon?

-Em sai! Là em không tốt vì đã làm chị đau~

-Em thật cảm thấy mình có lỗi với chị. Em đang đau đớn, thất vọng với chính mình vì em là chồng mà lại khiến người vợ yêu của mình phải đau đúng không? Em đang nghi ngờ khả năng "giường chiếu" của mình, em đang ngờ vực rằng tay mình đã không còn có thể mang lại khoái cảm cho vợ mình, đúng không?

Hyomin nói liên hồi, chỉ nhằm một mục đích duy nhất: Áp chế tinh thần của Jiyeon. Và lần này cô đã làm được khi thấy từ khóe mắt nó bỗng nhiên ứa ra những giọt nước mắt và khuôn mặt đầy vẻ tự trách "Em...em xin lỗi chị. Sau này em không dám vậy nữa"

-Vậy...em có muốn chị giúp không? Điều em làm là sai lầm, em là một kẻ xấu. Em làm chị đau nhưng thực ra em mới chính là người đang đau đớn và...chỉ có một con đường để giải thoát điều đó thôi~

Hyomin dịu dàng không áp chế nữa và bỗng thấy Jiyeon hơi im lặng. Cô liền cong môi lên, hỏi đầy khiêu khích "Park...Ji...Yeon, bây giờ em là ai...và em đang ở đâu?". Nó hơi dừng lại một chút, ngập ngừng đáp lại

-Em...em...không biết. Hình như em đang ở trong một căn phòng tối lắm. Em chỉ nghe được giọng của chị thôi

Đáp án này của Jiyeon chính là điều mà Hyomin đang chờ đợi. Nó đã hoàn toàn lệ thuộc vào cô rồi. Thấy thế, Hyomin liền kê sát miệng mình vào tai Jiyeon, thì thầm "Nào~ Hãy thoát y đi, Park Jiyeon~''. Không biết trong đầu Jiyeon hiện giờ có còn chút ý thức nào không mà nó đã đứng dậy, chầm chậm cởi từng cái nút áo sơ mi của ra, rồi lên đến cái quần Jeans. Hyomin chỉ ngồi đó, ngước nhìn cảnh này với một nụ cười đểu cáng

Nhưng khi nó chuẩn bị cởi cái áo ngực xuống thì cô hét vội "Dừng lại''. Jiyeon liền dừng tay. Lúc này, Hyomin đến bên nó, tận tình dìu tay nó đến cái thanh gỗ hình chữ X kia. Cạch! Cạch! – Hyomin khóa cả hai tay và hai chân Jiyeon lại, mà nó vẫn không chút phản ứng nào. Hyomin liền đi vòng ra sau lưng Jiyeon trong tư thế dang rộng chữ X đó, phà hơi vào tai nó

-Em có biết khi nãy mình đã làm chị đau không, Jiyeon~ Chị thực sự đau lắm đấy ! Em nằm trên mà như vậy đó hả ? Tối nay chị phải dạy lại cho em thôi

-Em...xin hãy giúp em. Em không muốn sau này sẽ làm chị đau nữa. Vì chị đau em sẽ đau lòng – Nó chân thành đáp lại. Hyomin thoáng chút hạnh phúc, rồi cô cũng lấy ra một cây roi da với một số tua rua. Cô lướt cây roi đó đi dọc khắp người Jiyeon, nó chỉ nhíu mày "Ưm~" nhẹ một tiếng

Chát~ Hyomin quất nhẹ một roi vào cơ thể của Jiyeon. Nó kêu lên "Á~~~" ngay nhưng nó không biết rằng chữ này của nó đã vô tình kích thích máu "S" trong người của Hyomin. Đến bây giờ, kế hoạch của Hyomin đã hiện lên rõ hơn bao giờ hết. Dùng hiệu ứng Gaslighting và thuật "Tẩy não" để hòng "lật" Jiyeon và chơi S-M với nó

-Em đau sao Jiyeon? Em có muốn dừng lại không? Hay là chị cho em chọn cái tốt hơn được không? Em...muốn đánh chị không? – Hyomin phà hơi quyến rũ vào tai Jiyeon. Nó lắc đầu ngoay ngoạy ngay, chả biết bây giờ não Jiyeon đang lạc nơi phương trời nào rồi mà nó hành động chẳng khác gì một con rối của Hyomin vậy

-Không...Em không đau. Em vẫn chịu được

Hyomin cười khinh bỉ một cái ngay. Và cô đã buông cây roi xuống, nhe hai hàm răng của mình ra, cắn mạnh một phát vào ngay cổ Jiyeon. "Áaaaa!!!" – Lần này nó đã hét lên lớn hơn, đủ để minh chứng là ngay cổ nó đang hiện sừng sững dấu răng của cô. Còn Hyomin, khi thấy cổ của Jiyeon đã có ấn ký của mình thì cũng lướt môi mình đi vòng quanh cái cổ trắng của nó, nút liên tục, tạo ra vô số dấu hôn ngân đỏ hút mắt người nhìn. Jiyeon bắt đầu có phản ứng. Nó hơi cong người, oằn mình chịu đựng.

Chơi chán chê với cái cổ của nó, thì cô di chuyển lên môi. Lúc này, Hyomin với tay lấy miếng vải đen trên bàn bịt mắt Jiyeon lại, mà thực ra không cần cô làm thế thì nó cũng nhắm mắt rồi. Vì không biết giờ đây Jiyeon đang lạc trôi tới miền cực lạc nào nữa.

Hyomin sau đó đặt môi mình lên môi Jiyeon mà hôn lấy, chiếm hữu lấy nó. Môi nó mềm mỏng và ấm áp khiến cho cô phút chốc mê dại. Hyomin nhẹ nhàng mút mát vành môi Jiyeon. Vị ngọt ở đôi môi nó làm cô như phát điên lên. Hyomin thắc mắc có phải do mình ít khi nào chủ động hôn Jiyeon hay không mà lại chưa từng cảm nhận qua vị ngọt này. Cô...muốn mút hết vị ngọt trên đôi ấy

Jiyeon hơi bất ngờ, nhưng không phản kháng. Nó cứ để cho cô chiếm hết tiện nghi của mình. Chỉ phối hợp xoay đầu nhịp nhàng theo từng chuyển động của môi cô.

Hyomin mút môi dưới của Jiyeon, lại cảm thấy không đủ. Cô cắn nhẹ vào vành môi trên của nó, vẫn không cảm thấy đủ. Hyomin nhẹ nhàng tách đôi môi đã bị cô hôn đến đỏ mọng ấy ra, để lưỡi cô có thể dễ dàng tiến sâu vào bên trong. Lưỡi cô chạm vào lưỡi nó, cùng lưỡi nó nhảy múa. Cảm nhận được sự phục tùng của nó, cô cười thầm trong bụng. Chiếc lưỡi quậy phá của cô vẫn tung hoành ngang dọc trong khoang miệng nó. Hyomin muốn nuốt trọn bờ môi của Jiyeon vào môi mình

Jiyeon bắt đầu thấy thiếu dưỡng khí trầm trọng, đầu óc mụ mị đi, nó mơ hồ gọi tên cô "Min~~~". Hyomin nghe tên mình thì thầm cười, nhưng vẫn ghì chặt đầu nó trong tay, đôi môi vẫn cắn mút môi nó không buông tha. Jiyeon giờ đây thấy người mình mềm nhũng ra, tới lúc này thì cô mới buông tha cho nó. Nhìn đôi môi sưng tấy lên của nó mà không nén được cười

-Yeon~ Sướng không~~~? - Hyomin hỏi đầy gợi cảm. Nó lẳng lặng gật đầu. Rồi Hyomin nhặt lấy cây roi lên, quất thêm một cái vào người Jiyeon, nhưng lực đánh đã có phần mạnh hơn. Nó lần này không kêu lên nữa mà bỗng nhiên đần mặt ra, đầy sự thỏa mãn. Hyomin giữ lấy cây roi trong tay mình, áp chặt người mình vào người đó, rất nhanh gọn cởi cái áo ngực của nó xuống.

Ngực Jiyeon lộ thiên ra, Hyomin đứng ngắm một chút rồi cũng không ngần ngại đặt môi mình lên đó mà bú mút. Jiyeon giật nảy mình, từng thớ thịt rung động mãnh liệt. Miệng vô thức bật ra những tiếng rên khe khẽ "A~~~ Ưm~~~"

Hyomin cảm thấy rất ngọt hệt như môi nó, nên cứ bú mút hai bầu ngực của nó đến cương cứng. Lưỡi cô liếm quanh hai đầu ngực, day day nhẹ. Tay kia thì đã bắt đầu mò xuống dưới quần nhỏ của nó. Xoa bóp bên ngoài

Hyomin để một bên miệng mình bú mút đầu ngực của Jiyeon, còn tay thì dùng để nhẹ nhàng xoa bóp vòng quanh đầu ngực, canh ngay cái núm nhỏ mà rờ, mà vuốt. Jiyeon rên khẽ "Ưm~~~ Ch...chị~~~". Hyomin mút mãi nơi này không biết chán, càng mút, đầu ngực của nó càng cứng lên làm cô càng khoái cảm hơn. Cô tham lam chỉ muốn nuốt chửng hai bầu ngực của nó vào miệng, rồi lại dùng môi kẹp giữ lấy núm vú, lấy lưỡi ra ấn ấn lên đó, rồi dùng lưỡi mình, cô chà xát qua lại đầu ngực cương cứng của nó

-Còn xem mình là người nằm trên không, Park Jiyeon~?

-Ưm...ưm...Aaaaa...ưm~~~

Nó không nói được, chỉ có thể lắc đầu

Hyomin sau đó cũng tự thoát y, trút hết quần áo trên người mình ra. Cố tình dựa sát vào Jiyeon một lần nữa, dùng ngực mình cọ xát với người nó. Nó rên tên cô lần nữa, càng làm cô thêm kích động. Chỉ bởi vì...đây là lần đầu cô "lật" được nó mà. Cô di chuyển môi mình xuống dưới bụng nó, thám hiểm từng centimet da thịt nó như không muốn bỏ sót điểm nào. Đồng thời cũng tặng luôn vào cái bụng phẳng của nó mấy dấu hôn sở hữu. Tay cô rờ vào chiếc quần nhỏ của nó, kéo dần xuống dưới

Cô xoa lên cái mu ấm ấm ấy trong khi miệng vẫn không rời bộ ngực kiều diễm kia. Jiyeon như đón nhận một kích động mới nên âm thanh nó phát ra nghe gợi tình hơn rất nhiều "A~~~Hy...Hyomin...tiếp...tiếp tục"

Hyomin chuyển mục tiêu xuống dưới, từ từ đưa môi hôn nhè nhẹ lên đôi chân thon dài của nó, từ dưới lên trên, cao dần đến gần quần lót của nó. Không bỏ lỡ một giây phút nào, cô kéo tọt cái quần lót của nó xuống ngay, và vì do Jiyeon đang đứng trong tư thế chữ X như thế nên vùng kín của nó cứ thế mà lộ thiên trước mặt cô. Nó muốn che lại cũng chẳng còn cách

-Jiyeon~ Em bây giờ là ai?~~~ - Khi Jiyeon hoàn toàn khỏa thân, nó tiếp tục bị thanh âm quyến rũ của Hyomin phà vào tai mình. Không suy nghĩ gì cả, nó đáp ngay "Là người nằm dưới chị~". Hyomin cười ranh ma ngay, "Lật được em rồi. Biết vậy lần đó tẩy não luôn khỏi thôi miên cho rồi. Lần ấy em thúc chị mấy cú đau điếng thì lần này chị phải trả lại em cả vốn lẫn lãi"

Cô giữ nụ cười đó, vùi đầu vào hai chân nó, liếm láp chăm sóc cho tâm động đã ướt sũng của nó. Từng thớ thịt trong tâm động của nó bị cô kích thích đến giật bần bật. Hyomin ấn nhẹ vào trong hoa huyệt của Jiyeon rồi mới dùng lưỡi mình quét một đường trong ấy. Cô liếm mút hoa huyệt làm mật dịch của nó tuôn trào như suối. Nó gồng cả người lên, do tứ chi đã bị cô trói chặt. Cô cứ thế mà bú mút. Tiếng chụt chụt vang khắp phòng

Hyomin giờ đây như muốn điên lên, cô vẩy lưỡi lên xuống thật nhanh làm nước nhờn trong cửa mình của nó chảy tràn ra ngày một nhiều. "Aaaaaaaaa...Min...Ch...chị...Aaaaa..." – Tiếng rên thất thanh của nó làm cho cô ngày càng điên dại. Cô vục mặt mình vào cửa mình nó mà hôn, mút lấy, mút để, đẩy lưỡi qua phần môi ngoài của nó. Cô tiếp tục phần bên trong cửa mình nó. Cô đưa lưỡi mình vào sâu bên trong hơn mà liếm mà mút

Jiyeon sướng run rẩy, thân trên của nó nảy lên không biết bao nhiêu lần, miệng nó cứ ú ớ gọi tên cô trong vô thức.

-Muốn chị không~~~? – Lại vô cùng câu dẫn, Jiyeon gật đầu lia lịa. Cô phì cười, khẽ nói tiếp "Cầu xin chị. Cầu xin chị hãy thỏa mãn em. Nào nói đi, Park Jiyeon~". Nó giờ này không nghĩ được nhiều, não đã nằm trong tay Hyomin nên chỉ còn biết nghe lời cô "Em...em...muốn. Xin chị...vào...vào...bên trong em, Hyomin~"

Hyomin nghe được thế liền rời đi, kéo cái ngăn bàn ra lấy ra một thứ gì đó, rồi bỗng nhét nguyên thứ đó vào âm hộ của Jiyeon. Nó liền la toáng lên "ÁAAAAAA!!!". Hyomin không chút thương xót, không những thế còn ấn cái nút ở trên ấy. Và thứ mà Hyomin đang cầm trên tay là sex toys mô phỏng hình dương vật của người đàn ông. Thứ đồ chơi ấy được khởi động liền rung lên liên tục sâu trong âm đạo của nó. Điều này quá sức chịu đựng với Jiyeon, nó ngẩng hết đầu ra đằng sau, thở dốc, nói trong nước mắt

-Ch...chị...em khó chịu. Chị rút cái đó ra đi~

Chát~~~ Hyomin không dùng roi mà trực tiếp dùng tay đánh lên mông Jiyeon một cái thật mạnh, bình thản nói "Em ngoan lại. Nghĩa vụ của một người nằm dưới là gì nào? Nhắc lại cho chị nghe". Jiyeon nuốt nước bọt, cố nói "Tận tình phục vụ theo mọi tư thế của công". Quả thật giờ đây, Jiyeon đã bị Hyomin tẩy não hoàn toàn rồi, nó chẳng biết trời trăng gì nữa

Cô đẩy cái thứ đó ngày càng sâu hơn, nhưng vẫn còn biết điểm dừng vì không muốn "màng trinh" của nó bị rách do đồ chơi. Cô cứ thế mà đẩy ra kéo vào, và khi cảm nhận bên dưới mình cũng ướt đẫm hệt như nó rồi thì mới chịu buông ra. Nó thở dốc từng cơn ngay. Hyomin sau đó cũng cởi trói cho Jiyeon, cô đi lại bức tường, ấn công tắt một cái lập tức có một gian phòng nhỏ khác chỉ với một chiếc giường trắng lộ ra

-Bế chị! – Cô ra lệnh, nó liền cúi người bế cô lên tay một cách vô cùng thuần thục vì Hyomin vẫn chưa chịu cởi băng bịt mắt xuống. Cô sau đó cũng hướng dẫn nó đi đến chiếc giường kia. Vừa đặt cô nằm xuống xong, Hyomin lạnh lùng nói "Thỏa mãn chị"

Jiyeon gật gù rồi nó trèo lên người cô, di chuyển từ từ xuống phía dưới đầy điêu luyện như một người làm công chính thống. Nó làm y hệt như mấy lần cô với nó quan hệ, vô cùng nhiệt tình chăm sóc ngực cùng vùng kín cho cô. Nó hôn dọc khắp cơ thể cô, bú mút gần 15ph thì theo thói quen đưa tay ra chuẩn bị ấn vào. Ngay tức khắc, Hyomin lật người ngay lại

-Em lại tính làm chị đau nữa sao? Em hư thật! Người nằm dưới có quyền đưa tay vào bên trong người nằm trên không hả, Park Jiyeon?

-Kh...không... - Jiyeon vô cùng lễ phép trả lời. Hyomin cong môi lên ngay, nằm xuống, bú mút vùng kín của nó lại đôi chút, cũng như là ngực và môi. Cảm thấy đủ, cô ngồi dậy, khởi động bàn tay mình, gian manh tự nói

-Lần này em chết với chị rồi, Park Jiyeon. Vạn năm thụ hả, em nằm mơ đi!

Và rồi, cô chầm chậm đút ngón tay giữa của mình vào âm đạo của nó. "Ưm~~~" – Jiyeon liền rên nhẹ. Cô để im một chút, rồi bắt đầu động, rút ra rồi lại đẩy vào. Dần dần thấy Jiyeon đã quen, thực ra nó cũng có chút đau vì dù gì đây cũng là lần đầu của nó mà. Hyomin đẩy một lúc cũng cảm nhận được tay mình chạm đến tấm màng mỏng quý giá kia. Cô nhếch một nụ cười gian xảo đến ớn lạnh

Hyomin để nguyên tay mình trong vùng kín của Jiyeon, chồm lên tháo băng bịt mắt của nó xuống, cố rướn người ngay tai nó mà nói. "Em sẽ tỉnh lại trong vòng 3s nữa. 1...2...3". Dứt tiếng đếm, Hyomin búng tay một cái. Jiyeon như bừng tỉnh, giống như người vừa mới được trả não cho. Nhưng nó chưa kịp nhận thức được gì thì...

-ÁAAAAAAAAA!!!Đ...ĐAU...ĐAU CHẾT MẤT!!! – Nó la toáng lên. Lúc này, mới thấy rõ được là Hyomin đang ở bên trên thân mình và nó mở to mắt đầy ngạc nhiên nhìn hai cơ thể hoàn toàn trần trụi mà chẳng biết chuyện gì vừa xảy ra nữa. Được một lúc, Hyomin cũng rút tay ra, Jiyeon bỗng cảm thấy bên trong hụt hẫng gì đó. Cô đưa tay mình lên trước mặt nó, gục mặt vào tai nó mà khẽ nói

-Máu trinh của em~ Đẹp không?

Jiyeon kinh hãi há hốc mồm và khi nó đã biết là từ nãy đến giờ cô đang làm gì mình thì tay chân bắt đầu động. Nhưng không được. Sợi dây thừng buộc tứ chi đã khiến Jiyeon chẳng thể làm gì được. Và sau đó, à...chắc là không, vì chỉ còn nghe âm thanh vang vọng phát ra từ miệng của một cô gái

-AAAAAAAA!!! DỪNG...DỪNG LẠI. ĐỪNG "LẬT" EM MÀ~ HYOMIN! CHỊ LÀ ĐỒ BIẾN THÁI!!! TRẢ LẠI "MÀNG TRINH" CHO EMMMMMM~~~

Rika~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co