Biblebuild Auf Wiedersehen
Ngẫm nghĩ về những lời ông Sumettikul từng nói, em cũng không muốn từ chối ý tốt của bác nên Build quyết định hôm sau sẽ về Chiang Mai xem như thực tập tích lũy thêm kinh nghiệm. Em xếp gọn quần áo soạn thêm một số đồ dùng cần thiết cho vào vali, nhẹ đặt thêm tấm ảnh gia đình lên trên rồi khoá lại, không biết bản thân sẽ ở đấy bao lâu nhưng nhiêu đây đồ dùng chắc là đủ rồi.Sắp xếp mọi thứ, dọn dẹp bên trong nhà lại lần nữa, em đảo mắt nhìn một vòng để kiểm tra xem còn sót gì nữa không, khi thấy tất cả đều ổn em lúc này mới lên xe đi đến nhà hai bác. Trên con đường quen thuộc mà ba năm trước Build từng đi cùng ba mẹ vậy mà giờ đây chỉ có mình em cầm lái, ghế phụ và ghế sau cũng chẳng có ai. Build nhớ năm đó vừa trải qua cú sốc lớn nên hai bác đã đưa em về Chiang Mai một thời gian, em luôn tự ti vì bản thân là người ở nhờ nhưng họ chưa bao giờ nghĩ em như thế, bác trai bác gái đối với em rất tốt, họ làm gì cũng nghĩ cho em. Khi ấy Bible cũng thay đổi thái độ, em không còn thấy gương mặt lạnh lùng của anh như trước đây nữa mà thay vào đó anh thường cười với em, quan tâm hỏi han em. Có hôm Build tự nhốt mình trong phòng anh sẽ chậm rãi nhẹ nhàng mà mở cửa, kéo rèm che để vài tia nắng len lỏi vào phòng. Anh nói phòng Build đang ở là nơi có thể ngắm mặt trời đẹp nhất nắng sớm đẹp và ấm lắm nên đừng đóng kín cửa như thế. Những bữa Build không muốn ăn anh đã đích thân xuống bếp nấu cho em, Bible đúng thật là rất giỏi từ việc của nông trại cho đến việc trong nhà anh đều làm rất tốt. Anh làm cho em bánh trái cây, dặn đi dặn lại em phải ráng ăn hết vì đây là anh tự làm còn nói thêm rằng trái cây bên trên bánh là anh cũng tự tay hái nên Build nhất định phải ăn thật nhiều. Build im lặng ăn được nửa cái, anh xoa đầu khen em ngoan, đồ ngọt đúng khiến tâm trạng con người trở nên vui vẻ hơn cũng có thể do người làm nó khiến cái bánh này thêm ngon hơn.Build nhận ra mình thích anh. Em đã bày tỏ với anh vào một ngày nắng sớm nhưng hôm ấy anh từ chối em. Những tia nắng vẫn như thường ngày vẫn quen thuộc và ấm áp chỉ có em không cảm nhận được cái ấm áp quen thuộc đó nữa, đọng lại trong đôi mắt em chỉ là một màn sương mỏng, có lẽ gió lớn quá chúng thổi trúng mắt em rồi. Những ngày kế tiếp Build không từ bỏ, em cố gắng chứng minh với anh rằng em thích anh là thật không phải sự ngộ nhận tình cảm anh em như anh đã nói lúc từ chối Build. Em biết vụt tốc bất đạt nên em luôn nhẹ nhàng bày tỏ với anh, lâu lâu sẽ vô thức mà nói thích anh ngay lúc anh không ngờ đến. Vậy mà không biết vì sao, không biết sai ở đâu, không biết vì điều gì Bible bắt đầu né tránh Build, anh không còn đưa Build ra nông trại nữa, bữa cơm gia đình anh cũng ăn vội vàng rồi quay về phòng làm việc. "Không sao. Không sao. Chắc là Bible chưa tiếp nhận được tình cảm này nên anh ấy mới như vậy thôi, cho anh ấy thêm thời gian từ từ anh sẽ nhận ra tình cảm Build dành cho anh là tình yêu không phải tình anh em gì cả."Em không biết mình đã tự nói với bản thân câu này bao nhiêu lần, em tự động viên bản thân vì giờ đây em không biết chia sẻ cho ai cả. Hai bác tuy thương em nhưng em không biết họ có chấp nhận được tình cảm này không. Em giấu cho riêng mình, tự gặm nhấm tất cả.Mỗi ngày cứ trôi qua như thế cho đến bữa tối của một hôm nọ, mọi người vẫn đang ăn cơm cùng nhau thì anh mở lời nói với vợ chồng ông bà rằng anh có bạn gái, anh bảo cả hai đã quen nhau lâu rồi dự định tuần này sẽ dắt về ra mắt hai người. Em còn nhớ lúc ấy đôi đũa em đang cầm trên tay đột nhiên bị rớt, lại là cơn gió này rồi, hôm trước làm mắt em cay, hôm nay lại thổi rơi của đũa của em. Trên bàn ăn vì câu nói của anh mà không khí trầm xuống, Build vội xin lỗi và nhặt lại đôi đũa bất cẩn làm rơi, ông bà nhìn em rồi lại nhìn sang Bible ấy mà chỉ thấy anh gắp từ món này sang món khác, Bible bỏ thức ăn vào miệng rồi nhai cứ như con robot vậy."Cái đồ háu ăn nhà anh, cái đồ không có trái tim, cầu cho anh mắc nghẹn luôn đi."Build còn nhớ mình đã chửi thầm trong lòng như thế trong suốt bữa cơm, hôm đó bác Thip nêm món có hơi mặn, chắc bác nhầm đường với muối rồi. Là bác nhầm đường với muối hay vì nước mắt em hoà lẫn với mùi vị thức ăn đây.Ông bà sao lại không nhìn ra tình cảm Build dành cho con trai mình cơ chứ, họ không ý kiến gì miễn sao Build hạnh phúc và con trai họ đừng làm tổn thương thằng bé là được. Ông Narawar và bà Thip đều hiểu tính cách Bible, nó đối với ai cũng lạnh lùng trước giờ chưa từng có ngoại lệ. Lúc Bible đến ngỏ ý với ông bà xin nghỉ học để bên cạnh Build cả hai còn nghĩ con trai thay đổi rồi còn biết an ủi người khác nữa. Bible trước nay chỉ lên trường rồi về nhà hoặc đôi lúc sẽ ra nông trại phụ việc, bạn bè xung quanh cũng chỉ lác đác vài người, họ chưa từng nghe Bible kể có bạn là nữ vậy mà đùng một cái nói có bạn gái, hai người họ cũng bất ngờ không kém Build bao nhiêu. Chiang Mai bắt đầu có những cơn mưa rồi, đa số là cơn mưa phùn thôi đến rất nhanh mà cũng tạnh rất nhanh, giống như cuộc gặp gỡ của em và anh vậy.Còn nhớ hôm ấy là cuối tuần, Bible đã đưa cô gái mà anh giới thiệu trước đó về nhà. Từng cử chỉ hành động đều rất yêu chiều cô, người con gái có mái tóc vàng, đôi mắt màu đại dương, nụ cười của cô mang lại cho người đối diện cảm giác yên bình. Nghe anh giới thiệu rằng cô là con lai Anh-Thái, về nước được vài năm rồi và sẽ ở đây định cư hẳn, có vẻ như cô ấy còn khó khăn trong việc nghe nói tiếng Thái vì mỗi câu cô nói ra đều rất chậm rãi. Cô ấy tên Achara, Build vẫn còn nhớ cái tên ấy, Achara trong tiếng Thái mang ý nghĩa thiên thần xinh đẹp có vẻ vì cô đẹp và dịu dàng như một thiên thần nên ba mẹ đã chọn cho cô cái tên ấy. Thiên thần xinh đẹp này đã bắt mất một thiên thần khác của em rồi. Cơn mưa ngoài trời đã tạnh hẳn, Build nhìn ra phía cửa sổ đối diện Bible, em nhận ra rằng không nhất thiết khi trời tạnh mưa sẽ thấy cầu vồng, không phải cứ có một người hết lòng yêu thương thì sẽ có người đáp lại. "Con dự định tốt nghiệp xong sẽ phụ ba quản lý trang trại, sau đó sẽ lấy vợ."Vừa nói anh vừa nghiêng sang nhìn Achara, câu nói rất nhẹ mà anh vừa thốt ra vậy mà làm lòng Build như có một tảng đá đè nặng lên tất cả các cảm xúc của em, anh đã có kế hoạch tương lai cho mình nhưng trong kế hoạch đó hoàn toàn không có tên em. Build cong khoé môi, cố gắng nén giọng run run nói chúc mừng anh. Bible kề môi vào tai Achara nói gì đó chắc có lẽ anh ấy đang dịch lại lời chúc mừng của em cho cô hiểu. Build thấy cô cười chậm rãi nói cảm ơn bằng tiếng Thái.Sau khi ăn xong Bible lái xe đưa cô về, lúc trở lại anh lên phòng đã thấy Build ngồi ở sofa đợi mình. Bible thấy em liền hỏi."Build tìm anh có việc gì sao?" Không vội lên tiếng, Build cứ đứng nhìn anh như cố gắng khắc sâu hình dáng này vào tâm trí. Thấy ánh mắt em vô hồn, anh nghĩ em không khoẻ định hỏi em có sao không thì Build trả lời anh. "À... em chỉ gặp để nói chúc mừng anh thôi." Build chà xát hai lòng bàn tay vào nhau ngại ngùng nói câu chúc phúc lần nữa. Thật ra thì em quyết định về lại BangKok rồi, em không muốn thích anh nữa, đừng liên lạc với em để em có thể quên anh đi. Rất nhiều lời muốn nói với anh nhưng chỉ nói được vỏn vẹn một câu chúc phúc, vì thật sự em mong anh hạnh phúc bên người ấy. "Lúc nãy trên bàn ăn em đã chúc rồi mà. Được rồi anh biết rồi nếu không còn gì nữa Build về phòng nha anh muốn ngủ sớm.""...""Vậy em về phòng đây, anh ngủ ngon. Tạm biệt anh."Bước ra khỏi phòng, đóng cửa và trả lại không gian cho anh Build cố kìm nén tiếng nấc nhẹ trong cổ họng. Câu chúc ngủ ngon em khó khăn mới có thể nói được vậy mà anh cũng không đáp lại. Bên trong phòng, Bible thở hắt ra một hơi trong lòng cứ rối ren thế nào ấy, đi ngủ thôi anh không muốn suy nghĩ nữa. Đêm xuống, có người khóc ướt cả gối cũng có người cứ ngỡ sẽ ngủ ngon vậy mà cũng trằn trọc đến sáng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co