Blue Lock X Reader Flechazo
Giọng điệu cất lên đầy vẻ lo lắng, không biết cô và cậu ta có mối quan hệ gì nhỉ?"Cậu là ai?" Cô cộc cằn hỏi.Cậu ta liền ngạc nhiên nhìn cô,có lẽ cậu ta không ngờ tới việc cô sẽ bị mất trí nhớ đâu."Chị không nhớ em sao?" Cậu ta buồn rầu nói.Cô gật đầu.Trong mắt cô bây giờ nhìn cậu ta chả khác gì chú cún đang buồn bã với hai cái tai cụp xuống của mình. Nhìn buồn cười thật."Chị bị mất trí nhớ rồi sao?" "Phải, thế cậu là ai và có quan hệ gì với tôi nào?" Cô híp mắt cười, nghiêm túc vào vấn đề chính."Bachira Meguru và là bạn trai của chị đó" Cậu ta vui vẻ nhìn cô, sau đó nhe răng cười hì hì.Vl, bạn trai..tin được không trời."Cậu nói thật sao?" Cô nheo mắt nhìn cậu, nghi ngờ hỏi. Nhưng mà...cậu ta nhìn đẹp trai, dễ thương thế này chắc không phải là nói dối đâu ha.Ế!! Không được...không được để sự quyến rũ đó làm mờ mắt , đừng để nam sắc rù quyễn nữa tôi ơi.Đấu tranh tư tường một hồi, cô quay đầu nhìn cậu, miệng ngại ngùng mấp máy tên cậu."Thế Bachira-kun-""Là Meguru ạ, chị hay gọi em như thế á" Chưa để cô nói xong, cậu đã nhanh nhảu cắt ngang lời. Tên nhóc vô duyên này!!"À thế Meguru, em nói em là bạn trai chị thế có bằng chứng chứng minh gì về việc đó không?"Meguru nhìn cô một hồi rồi bắt đầu kể lể đủ chuyện.Nghe được những lời thốt ra từ miệng cậu ta, cô khỏi khỏi bất lực, không thể ngờ được cô lại là con người vô liêm sĩ như vậy.Không biết lời cậu ta nói ra có phải là sự thật hay không, nhưng nhìn cách cậu ta kể về cô rất hăng hái, niềm nở thì có lẽ là cậu ta đang nói thật.Cô đoán vậy!Một phần cho cái dự đoán là do cô có cảm giác rất quen thuộc với cậu ta, như thể trước đây hai người đã rất thân với nhau vậy.Cô gật gù hiểu chuyện, tay chống cằm nhìn ra xa ngoài cửa sổ rồi nhìn vào chàng trai trước mắt mình. "Em có thể gọi y tá hay bác sĩ đến đây dùm chị được không Meguru"..."Bác sĩ đang bận chuyện rồi nên chị đến thay ông ấy" Chị y tá lúc nãy đi vào, cô còn thấy trên trán chị ấy đã đổ rất nhiều mồ hôi, chắc chị ấy gấp gáp lắm, tự dưng thấy có lỗi quá."Em xin lỗi đã bất ngờ gọi chị đến đây, chỉ là cậu nhóc này nói là có quen biết với em nên không biết phải làm sao" Chị y tá hết nhìn Meguru rồi nhìn cô, miệng cười nhẹ nói."Ấy, em đừng lo Y/n-san, cậu ấy chính là người đưa em tới bệnh viện đó"Ồ!Nếu vậy cậu ta cũng hẳn là người trực chờ bên giường mình trong 3 ngày nhỉ. Tốt đó nhóc."Vâng, em cảm ơn, xin lỗi vì đã gọi chị lúc không cần thiết" Cô lúng túng cúi đầu xuống xin lỗi."Không sao, chị đi nhé" Nói xong, chị ấy dơ tay tạm biệt cô. Bây giờ, trong căn phòng bệnh này chỉ còn cô và cậu nhóc đó. "Chị đã thấy khỏe hơn chưa?""Chị đã thấy ổn hơn rồi nên em đừng lo"Nói được bấy nhiêu câu, cả hai lại tiếp tục rơi vào bầu không khí hơi gượng gạo.Bất lực thật đó!________________Hừm.. nói sao ta.Hôm nay tui thất tình nên thấy buồn lắm. Thế là để hết buồn tui liền bắt tay vào viết truyện, nhân vật tui nghĩ ra trong lúc buồn là Meguru nên viết luôn. Xin lỗi nhé.Mà tui đang thất tình á, có pà nào giống tui kh? 😥Khi nào có lại tinh thần tui sẽ viết tiếp part 2 cho nha.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co