Bsd X Reader Doi Nhau Den Mua Hoa No
---
1.
- Ấy, anh nghe con đạp nè.
Chuuya reo lên khi áp mặt vào bụng của bạn, bạn khẽ cười. Bàn tay đeo nhẫn bạc khẽ vuốt mái tóc màu cam của anh, bạn mang thai đã là tháng thứ 4 rồi bụng cũng lớn hơn so với trước đây. Chuuya là người vui nhất khi nghe nói bạn có em bé, chính anh là người đã chạy đi mua một mớ đồ cho em bé bất luận cho bạn có can ngăn rằng em bé đâu biết là con trai hay con gái đâu mà mua nhiều quá vậy. Bạn nói:
- Con chào anh đó, xem có ngoan không?
- Chuyện! Con của anh và em kiểu nào chẳng ngoan nhỉ, Fumiya của ba.
Bạn nghe anh nói mà tròn xoe mắt, anh nhìn bạn rồi hôn nhẹ lên trán bạn rồi nói:
- Tên cho con mình đó. Fumiya nghe yêu mà em nhỉ.
Bạn phì cười tay đưa lên xoa bụng mình rồi bảo:
- Được rồi, mẹ gọi con là Fumiya nha.
2.
- Đại tỷ, chị gọi em hả?
Chuuya đang làm báo cáo thì phải nhấc máy nghe điện thoại, bên kia đầu dây chính là Kouyou. Chị giục anh:
- [Tên] sắp sinh rồi đấy, chị đưa em ấy đi viện rồi. Giờ đang về nhà lấy đồ cho em ấy, cậu đến với em ấy đi.
Chuuya nghe chị Kouyou nói vậy xong thì sững sờ vội vã chạy ngay đến bệnh viện. Anh chạy vào phòng bạn đang nằm, lòng anh nghĩ mà thương bạn. Bạn nằm trên giường với vẻ mệt mỏi vô cùng, anh đến gần bên rồi hôn lên trán bạn rồi nói:
- Khổ cho em rồi.
Bạn mỉm cười, tay đưa lên vuốt ve mái tóc anh. Cậu con trai nằm trong bọc khăn ở bên cạnh bạn anh đã thấy rồi. Bé con nhỏ xíu nghe tiếng anh hơi lớn nên mới ngọ nguậy một chút rồi khóc lên thật nhẹ. Bạn phải xoay người sang vỗ về bé rồi nhẹ nhàng trấn an bé. Đợi bé nín rồi bạn mới nói:
- Em không sao, anh muốn bế con không?
Chuuya gật đầu, bạn nhẹ nhàng hướng dẫn anh bế bé lên. Khoảnh khắc đó Chuuya cảm thấy cuộc đời anh lại có thêm một thiên thần nhỏ nữa xuống thế gian này.
3.
- Fumiya lại khóc nữa hả em?
Chuuya nói khi anh vừa mở cửa phòng làm việc ra. Bên ngoài phòng khách chính là bạn trên tay đang bồng một đứa bé nhỏ xíu vừa hát vừa vỗ lưng để cho bé ngủ. Fumiya là đứa trẻ khó ngủ, vì ngủ ít nên bé không phát triển cho lắm. Mấy tháng rồi không tăng cân nữa, người làm mẹ như bạn lo phải biết. Cho nên đêm nào bé mở mắt dậy rồi khóc bạn sẽ phải dỗ dành cho nín. Thường như mọi đêm thì Chuuya đã ngủ rồi nhưng hôm nay vì còn phải là hồ sơ cho nên mới thức khuya.
Bạn quay sang anh thở dài rồi nói:
- Bé Fumi khóc hoài, đêm nào con cũng khóc. Bé có hơi khó ngủ thì phải, thật là không biết làm sao luôn.
- Để anh thử xem như nào đi.
- Mai anh còn có việc nữa mà.
- Không quan trọng.
Chuuya chạy lại (giành) bế lấy cậu nhóc Fumiya rồi ngâm nga mấy khúc hát ru, cậu nhóc đang lim dim ngủ thì bị anh làm cho giật mình nghe tiếng hát ru không phải là bạn thì khóc toáng lên làm cho Chuuya phải trả nhóc về cho bạn.
4.
Bạn để ý từ sáng đến giờ Chuuya cứ đi vòng quanh căn nhà của hai người như đi du lịch vòng quanh thế giới vậy ấy. Cơ mà hôm nay anh cứ lèm bèm cái gì đó khiến bạn chẳng hiểu cái mô tê gì đang xảy đến cả. Mà này anh cứ đi vòng quanh như thế ngay cả bạn cũng chóng mặt lắm chứ có đùa đâu. Bạn hơi khó hiểu mới hỏi:
- Chuuya, anh làm gì vậy?
- Anh đi tìm mũ của mình, kì cục vậy rõ hôm qua để ở đây mà.
Chuuya đưa tay lên đầu vò mấy cái rồi nhớ lại xem mình để nón ở đâu. À, cái này thì bạn biết đấy; bạn mới chỉ vào cái nôi nơi bạn đang đặt Fumiya vẫn đang ngủ ngon giấc trong ấy và bảo:
- Hình như là Fumi lấy của anh rồi hay sao ấy?
Chuuya nghe vậy mới tức tốc chạy đến gần bên cái nôi nhỏ, bé Fumiya vẫn đang ngủ ngon hai bàn tay bé xíu đặt lên cái mũ đang đặt ở trên lồng ngực mình. Chuuya lúc này méo mặt đến nỗi không biết phải làm như nào rồi mới hỏi bạn:
- Làm sao mà thằng bé lại có nón của anh vậy em?
Bạn vừa rửa xong chén bát mới lau tay vào khăn treo trên tủ rồi bỏ tạp dề xuống khúc khích cười và nói:
- Hôm qua vì để dỗ con nín nên anh mới đưa cho thằng bé cái nón mà.
Đêm hôm qua bạn có hơi mệt cho nên Chuuya đảm trách việc dỗ cậu nhóc Fumiya đang ngủ ngon lại bật dậy khóc òa lên này, bạn vô tình đi ra ngoài lấy nước mới thấy anh nằm gục ngay cạnh bên nôi của cậu nhóc còn nhóc ấy thì tay ôm ghì lấy cái mũ của anh trên người không buông. Bạn biết chắc rằng khi Chuuya thấy cảnh này anh sẽ rất sẵn lòng ở nhà hết một ngày hôm nay để ôm bé cho mà xem.
5.
Hôm nay là ngày sau mấy tháng nghỉ chăm con bạn mới có thể đi làm lại được, lần đầu tiên được diện kiến con nít cả nhóm Thằn Lằn Đen cứ tròn xoe mắt nhìn cậu bé. Fumiya đã được sáu tháng cậu nhóc cũng có thể theo hai người bạn đi làm được rồi, và bạn với Chuuya cũng không làm việc ở đâu xa mà chung trong cùng một văn phòng. Trong văn phòng từ đó có thêm một tấm nệm nhỏ cho bé ngồi chơi, bạn đang ngồi bên cạnh anh làm báo cáo thì có người gõ cửa cho nên anh mới kêu họ mở cửa vào đi. Người vào là Higuchi, quên mất hôm nay bạn còn có hẹn để đi làm nhiệm vụ điều tra với nhóm. Bạn vội vàng đi mà không quên hôn anh và Fumiya một cái.
Nhiệm vụ kết thúc cũng đến tối muộn, bạn nghĩ chắc có lẽ anh và Fumiya đã về nhà mất rồi. Nghĩ đến đây bạn có hơi buồn rồi, Higuchi đang lái xe đưa bạn về nhà mới hỏi:
- Sao thế [Tên], trông chị không được vui cho lắm.
- Thật là chắc là Chuuya đã về nhà với Fumiya rồi, tự dưng chị thấy hơi có lỗi.
Đương nhiên rồi, Fumiya không thể nào ngủ mà không có bạn được. Thằng bé sẽ òa khóc lên cho coi, ấy thế vậy mà điện thoại bạn lại reo lên. Bạn bắt máy thì nghe được giọng của Chuuya nói:
- Em về đến nhà chưa?
- Sắp rồi ạ.
Khoảnh khắc bạn vừa mở cửa để thở hắt ra sau một ngày dài mệt mỏi thì Chuuya đã vòng tay ôm lấy bạn chưa kể còn dụi mặt vào mái tóc [màu] của bạn nữa. Bạn không nhịn được cười mà hỏi:
- Fumi đâu rồi anh?
- Thằng bé ngủ mất rồi, anh đưa nó cái mũ của anh nên nó ngủ rồi. Quên mất, hôm nay anh có làm món yêu thích của em đó.
Thế là tối hôm đó, Fumiya ngủ ngon không biết gì mà còn bạn thì được anh chăm cho thêm mấy món ngon lành.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co