Truyen3h.Co

Can Tham Tham Mot Loai Cam Giac



[Cần Thâm Thâm] Một loại cảm giác

Chương 02

"Chúng ta cùng hoan nghênh các khách mời đến hỗ trợ." Đạo diễn Hồng Đào bắt đầu mời các khách mời ngoài cửa bước vào phòng.

Thình thịch. . . . . .

Châu Thâm cảm giác hiện tại nhịp tim mình đang trở nên nhanh hơn, cậu không dám chớp mắt nhìn chằm chằm nhóm khách mời lần lượt tiến vào.

Người đầu tiên đi vào là Lý Kiện, thân sĩ mười phần dùng tay giữ cửa, đưa tay mời các vị phía sau. Người thứ hai vào là Hoàng Khởi San, mỉm cười đi về hướng sofa, nhóm ca sĩ trẻ vội vàng chào hỏi rồi ngoan ngoãn đứng qua một bên. Theo sát phía sau chính là Hàn Lỗi, Lâm Ức Liên, Tô Kiến Tín, Trần Khiết Nghi, đều nhất nhất đi vào hướng về phía ghế, chỉ còn một vị khách mời cuối cùng.

——————

Châu Thâm cảm giác chỉ trong vòng vài giây, đầu óc mình đã bách chuyển thiên hồi, tim lại giống như tại một khắc này liền ngừng đập.

Sau đó

Cậu thấy được người kia mang theo nụ cười ôn nhu đi đến. Lý Khắc Cần.

Thình thịch. . .

Tim đập lại, nhịp tim một lần nữa gia tốc.

Lý Khắc Cần cũng như các lão sư trước đó, cúi đầu chào hỏi, nâng mắt nhìn lướt qua các ca sĩ trẻ đang cuồng nhiệt vỗ tay, sau đó đưa lưng về phía camera, cùng Châu Thâm mắt đối mắt nhìn nhau.

"Mọi người cũng thấy rồi, chúng tôi mời các ca sĩ của các mùa trước trở về hỗ trợ, mấy cụm từ lạ lùng kia đích xác không phải của tổ tiết mục nghĩ ra, đương nhiên, các bài hát cũng là do các vị khách quý của chúng ta tự mình chọn lựa." Sau khi mọi người ngồi xuống, đạo diễn Hồng bắt đầu nói về quy trình.

"Hiện tại, mọi người cơ bản cũng có thể đoán được, chọn bài nào thì vị khách mời đã đưa ra bài đó sẽ là người hỗ trợ, bây giờ hai bên ngoại trừ biết bài hát mình sắp hát, cũng không biết người hợp tác với mình là ai. Như vậy, dựa theo thông lệ, chúng ta đương nhiên không thể dễ dàng cho các bạn biết được rồi."

"A a a a a. . . . . . Mình biết ngay mà" "Đừng có dùng thứ tự tra tấn tụi này nữa, đổi cách khác đi. . . . . ." "Không sao không sao, mọi người xem các vị đại lão này, hợp tác với ai đều không thiệt thòi nha."

"Vậy bây giờ mời các bạn ca sĩ trẻ đứng dậy, đến chỗ bảng trắng cầm lấy tờ giấy có từ khóa mình đã chọn. Chú ý, đừng để khách mời nhìn thấy nội dung trên giấy."

Bảng trắng không biết từ khi nào đã bị chuyển đến một góc, đưa lưng về phía mọi người. Các ca sĩ trẻ đến lấy tờ giấy có từ khóa mình đã chọn, ngoan ngoãn đứng thành hàng trước tấm bảng.

"Chúng ta trước hết mời các vị khách mời nói một câu, muốn hợp tác với bạn ca sĩ nào, thuận tiện đoán xem ai chọn bài hát mà mình mang đến." Hồng Đào nhìn quanh các khách mời, "Hoàng Khởi San lão sư, ngài là ca sĩ đứng đầu mùa thứ nhất, mời ngài nói trước."

"Tôi lên trước à, ai nha, thực ra các bạn ca sĩ này tôi đều rất muốn hợp tác, đều là phong cách độc đáo, lại rất yêu âm nhạc, thật khó chọn. Còn về việc tôi chọn ca khúc này, về phong cách mà nói, tôi cảm giác sẽ rất hợp với Hoắc Tôn, cho nên nếu có thể thì nếu hợp tác với cậu ấy, hẳn là sẽ có tia lửa khác biệt."

"Như vậy, Hàn Lỗi lão sư thì sao?"

"Người tôi muốn hợp tác cũng rất nhiều, tỷ như Hoa Hoa Hoa Thần Vũ, phong cách của chúng ta nếu va chạm hẳn sẽ mang tới cảm giác thực kỳ diệu. Còn có Châu Thâm, thanh âm và năng lực của cậu ấy thật sự, oa, không phải bàn. Nhưng mà, tôi cảm thấy mấy từ khóa mà tôi viết kia, có lẽ Hoắc Tôn sẽ chọn." Hàn Lỗi cực kỳ vui vẻ nói.

"Như vậy, Lý Khắc Cần lão sư, mời ngài nói cách nhìn của ngài đi."

Châu Thâm cuối cùng đợi được đạo diễn cue tới Lý Khắc Cần, lập tức nhìn qua, trong lòng vô cùng chờ đợi muốn nghe cách nghĩ của Lý Khắc Cần.

"Tôi cảm thấy. . . . . ." Lý Khắc Cần kéo dài thanh âm, ngẩng đầu nhìn qua các ca sĩ trẻ, sau đó không chút nào ngoài ý muốn, lực chú ý vẫn là bị Châu Thâm hấp dẫn như trước, "Tôi đương nhiên là muốn chọn Châu Thâm." Vốn định cũng giống các vị khác, khách khí khen các ca sĩ trẻ một chút, nhưng vừa nhìn đến vẻ mặt hỗn tạp chờ mong cùng bất an của Châu Thâm, thì lời ra đến miệng lại bị nuốt vào, cuối cùng thổ lộ chân tâm.

Lý Khắc Cần hiểu rất rõ, nói như vậy khẳng định là không thích hợp, nhưng không biết vì sao, tưởng tượng đến Châu Thâm khi còn quay "Bài hát của chúng ta", một người cực kỳ khuyết thiếu cảm giác an toàn, luôn giấu tâm tình trong những lần vui đùa, âm thầm xác nhận chính mình có thật sự muốn cùng cậu ấy hợp tác hay không, dáng vẻ đó làm Lý Khắc Cần không khỏi mềm lòng. Vốn lần này hắn đáp ứng đến hỗ trợ, cũng chính là ôm suy nghĩ giúp người bạn nhỏ mà mình rất xem trọng. Chương trình hẳn là sẽ không phát đoạn này ra ngoài chứ? Lý Khắc Cần âm thầm tự an ủi trong lòng.

"Ồ, xem ra Khắc Cần lão sư cuối cùng vẫn chọn người mà "ông trời tác hợp" cho mình." Hồng Đào một chút cũng không chê chuyện lớn, trêu ghẹo.

"Ha ha ha" Lý Khắc Cần thật sự không biết nên trả lời thế nào, chỉ có thể mỉm cười, ngả lưng vào sô pha.

Mà hiện tại cảm thụ của Châu Thâm cũng rất phức tạp. Một mặt, Lý Khắc Cần không chút do dự muốn chọn cậu làm hợp tác, khiến cậu cảm thấy những lo lắng trước đó đều như bọt khí, tất cả đều bay đi, cậu lâng lâng tựa như được bao bọc giữa một đám mây mềm mại. Một mặt cậu lại khiếp sợ vì sự thẳng thắn đến bốc đồng của Lý Khắc Cần, mạnh mẽ chơi lớn như vậy với tổ tiết mục, khiến cho ánh mắt của mọi người giống như đèn pha mấy ngàn watt đều tập trung vào cậu, đến mức mặt cậu nóng bừng. Ngoại trừ tự an ủi rằng hẳn đoạn này sẽ không được phát sóng, còn lại cậu không biết nói gì, chỉ có thể đỏ ửng lỗ tai, hé miệng cười.

Cũng may Hồng Đào cũng không phát hiện cậu nhóc đang xấu hổ, khoan hồng độ lượng buông tha cái đôi ông trời tác hợp này, tiếp tục hỏi chuyện các khách mời khác.

"Như vậy, kế tiếp, Lâm Ức Liên lão sư."

"A, tôi muốn hợp tác với Misia. Tôi cảm thấy cô ấy bất luận là giọng hát hay phong cách sân khấu đều thực thành thục, hoành tráng. Còn về bài hát tôi chọn. . . . . ."

Sau khi khách mời đều đã trình bày xong, Hồng Đào nhìn quanh một vòng các ca sĩ thi đấu, lên tiếng trong ánh mắt chờ mong của mọi người: "Chúng ta kế tiếp sẽ tiến hành công bố tổ hợp ca sĩ – khách mời hỗ trợ mà mọi người đều rất quan tâm."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co