Cuc Vu Tho Va Su Tu Co Lam Cau Rung Dong
Cứ thế đến bệnh viện , Sư tử bị chuẩn đoán là gãy chân , cho nên cậu phải băng bó một bên chân .Thỏ ngồi ngoài băng ghế thấy gấu trúc ra , sau khi hỏi được tin tức này thì mặt trắng bệch . Liên tục cúi người xin lỗi bố mẹ , cũng như Trương Cực . Có điều gia đình sư tử lại rất đáng yêu , họ chỉ bảo do Trương Cực lại trêu trọc quá đáng rồi nghịch ngợm nữa phải không .Trương Trạch Vũ cảm thán , ai làm con dâu nhà Trương Cực chắc hẳn sẽ rất hạnh phúc đó .Bạn bé về nhà , liên tục tìm kiếm top những điều gãy chân không thể làm , top những cách để giúp người gãy chân mau chóng hồi phục . Cuối cùng trên bàn học viết ra một list việc để giúp Trương Cực .Cứ thế lớp học cả tuần trầm lặng hẳn , vì bạn học tinh nghịch nhất lớp cả tuần đều nghỉ dưỡng chân . Trương Cực nằm trên giường , chân bó bột bị treo lên . Khẽ cọ quậy chân cũng thấy đau , thầm oán giận thỏ vô cùng .———Một tuần sau Hôm nay trời nắng trong , có gió nhè nhẹ thổi qua tai thỏ , hai tai bạn bé ve vẩy . Bạn ngồi sau thiếu điều muốn lấy dây buộc hai tai thỏ trắng lại .Hôm nay bạn nhỏ yêu đời , lại vẽ lên vở , là một con sư tử cùng một đống sách vở ở đằng trước . Cậu lại nhớ tới dáng vẻ quỳ xuống đất của Trương Cực , bỗng nhiên bật cười . Bạn học culi Mục Chỉ Thừa ngồi bên cạnh khó hiểu , ngiêng đầu .Sau đó thỏ con lại ghi thêm một đám mây trên đầu sư tử "Cậu không xong rồi !". Lại vẽ thêm một con thỏ khoanh tay trước ngực , trên đám mây chỉ vỏn vẹn bốn chữ rất gợn đòn "không sợ đâu nha "Vừa vẽ xong thì cả lớp thật im lặng nhìn về phía Trương Trạch Vũ . Bạn nhỏ thấy một bóng to lớn in trên vở , nhìn lên thì thấy một con sư tử đang tức giận .Trương Cực tựa vào bàn , nhìn hình vẽ ngây ngô trong vở , khẽ giọng "Không sợ đâu ha "Hai mắt đối nhau ..........Bạn nhỏ thầm thì " Sợ "Trương Cực gõ gõ móng vuốt trên vai thỏ "Cậu không xong rồi !"Bạn bé vội lấy tẩy , tẩy đi dòng chữ "Không sợ đâu nha " trong vở . Chưa kịp viết lại thì Trương Cực giọng nói mang theo đầy ý dữ "Tan học gặp tôi "Bạn nhỏ trong giờ học toàn người đều khó chịu , ánh mắt bốn phía đều nhìn mình . Mục Chỉ Thừa an ủi "Không sao đâu tí tớ ở lại cùng cậu ". Bạn phía sau cũng vỗ vai Trương Trạch Vũ "Tí nữa toàn bộ thú ăn cỏ sẽ ở lại cùng cậu "Trương Trạch Vũ lắc đầu , nói không cần đâu . Bạn nhỏ nghĩ không phải hôm nay , Trương Cực sẽ làm phiền cậu hôm khác nên mình phải tự đi giải quyết thôi .Cuối giờ , khi cả lớp đều tan học hết . Trương Cực vẫn ngồi đó , chân gác trên bàn . Bên cạnh hắn còn một đám bạn là thú ăn thịt ."Cậu có chuyện gì sao ?"Bạn nhỏ hai tay bám quai cặp , rất ghét bọn họ , chân cố đứng xa càng xa càng tốt ."Còn có chuyện gì nữa , chân tôi vừa mới lành đây " Sư tử từ bàn giơ chân lên ngọ nguậy , một lúc lại kêu đau nhăn mặt lại . Trương Cực khàn giọng "Cậu là cảm thấy tay mình , tai mình , hay má mình ngon hơn "Trương Trạch Vũ sợ hãi , bạn nhỏ đã chuẩn bị tình huống này tồi . Nếu bị ăn thịt thì bé con Trương Trạch Vũ đây chỉ còn cách , đe doạ lại ." Tớ thật sự không nhìn thấy gì cả , cả lúc cậu tỏ tình hay là quỳ..."Chưa nói hết Trương Cực đã sút chân vào bàn đứng dậy . Một hồi lại ôm chân kêu to . Hai mắt trợn ngược .Cá sâu hô lên "Chuyện gì , chuyện gì hay ho à nói tiếp đi "Bạn nhỏ hắng giọng "Hừm , chính là ..."Trương Cực đập tay vô bàn "Cậu còn không mau im "Bạn nhỏ gập người , vừa sợ , lại vừa có chút buồn cười muốn bật cười nhưng phải nhịn thôi . "Mai tôi muốn ăn bánh bao với sữa đậu nành vào buổi sáng , đúng 5 rưỡi là phải có mặt ở toà nhà đối diện trường kia nghe chưa "Bạn nhỏ thầm nghĩ , không phải bị đánh hay bị cắn là may rồi . Liền nhanh chóng gật đầu . Nhưng 7 giờ mới vào tiết mà sao phải đến sớm vậy . Bạn bé thắc mắc "7 giờ mới ...."Sư tử đã hống hách đứng dậy , cùng đám bạn ra ngoài " 5 rưỡi là 5 rưỡi " , sau đó một tay sách quai cặp sau lưng , dáng người cao lớn đi mất .————
Tiểu kịch trường 1 Trương Cực: "Cậu cảm thấy tay mình , tai mình , hay má mình ngon hơn ."
Trương Trạch Vũ : "Má , là má đó " ( phồng to má lên )
Trương Cực gặm một cái nhẹ: "Mềm mềm , ngon "
Trương Trạch Vũ tim đập lệch nhịp
——————-
Tiểu kịch trường 2 Trương Cực: "Cậu cảm thấy tay mình , tai mình , hay má mình ngon hơn ."
Trương Trạch Vũ : "Cậu nghĩ sao ?"
Trương Cực "Không biết nữa , thử môi trước đi "
Quần chúng : Aaaaaaaaaaaa
Tiểu kịch trường 1 Trương Cực: "Cậu cảm thấy tay mình , tai mình , hay má mình ngon hơn ."
Trương Trạch Vũ : "Má , là má đó " ( phồng to má lên )
Trương Cực gặm một cái nhẹ: "Mềm mềm , ngon "
Trương Trạch Vũ tim đập lệch nhịp
——————-
Tiểu kịch trường 2 Trương Cực: "Cậu cảm thấy tay mình , tai mình , hay má mình ngon hơn ."
Trương Trạch Vũ : "Cậu nghĩ sao ?"
Trương Cực "Không biết nữa , thử môi trước đi "
Quần chúng : Aaaaaaaaaaaa
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co