Dai Uy Hom Nay Lai Khoe An Ai
3. " thật muốn cắn nát cái miệng nhỏ này " . Tư Nhiễm nghe vậy , khuôn mặt của cô chuyển từ đỏ ửng sang tái lại . Trong đầu lại nghĩ đến việc ...Đánh không thắng nổi , vậy cắn lại anh ta thì sao nhỉ ?! Hừ , sẽ cắn nát !Cắn không chừa một chỗ nào ! " khụ ... Đại úy ... Đến giờ họp ". Cân Huyên đứng từ nãy tới giờ , anh ta hết ho rồi lại đứng gãi đầu . Một lần nữa dùng hết sức lực mà nói . Thế nhưng dồn hết sức lực của anh ta cũng chỉ như tiếng muỗi vo ve bên tai Lưu Hàn . Lúc này , Tư Nhiễm mới để ý đến Cân Huyên . Thấy anh ta trông rõ khổ sở , mà cô cũng thấy mình có một chút lỗi trong đó . Tư Nhiễm cố đẩy Lưu Hàn ra , cố thì cố . Cái cố ấy cũng chỉ đủ để gãi ngứa cho anh . " đại úy Lưu , đến giờ họp , phiền anh tránh sang một bên ". Tư Nhiễm ho khan . " ừm ".Vẫn không nhúc nhích . " đại úy Lưu ... " Không một tiếng động . " ... Bao bei ?" . Âm thanh cô run run , sắc mặt ngày càng đỏ . Tư Nhiễm cô thật sự muốn chết cho rồi ! Muốn giết ! Lúc này , người nào đó mời hài lòng thả cô ra . Lưu Hàn xoay người đi thẳng đến phòng họp . Những người xung quanh dưới con mắt lạnh đến thấu xương của anh cũng ngoan ngoãn theo sau vào phòng . Bọn họ đi đằng sau anh không dám xì xào , lưng thẳng tắp trông rất có dáng vẻ của một người quân nhân , không sợ bất cứ thứ gì . Nhưng nếu để ý kĩ , trên trán họ đã là một tầng mồ hôi . " Tư Nhiễm , em đi cùng bọn anh vào phòng " . Lời nói của anh cảnh vệ Cân Huyên vang lên . Tư Nhiễm khó hiểu nhìn anh . Tại sao một thực tập sinh như cô lại phải vào họp cùng bọn họ ? Thấy Cân Huyên cũng không có ý định giải thích thêm , cô khẽ cau mày lại , nhưng vẫn đi cùng . Trong phòng họp , ánh sáng qua ô cửa sổ chiếu vào . Làm căn phòng trở nên tráng lệ hơn . Chính giữa căn phòng là một cái bàn bằng gỗ , ước chừng phải dài đến hơn nửa phòng . Xung quanh là những chiếc ghế được xếp gọn gàng nay đã có người ngồi . " báo cáo thiếu tá , đây là thực tập sinh mới đến !" . Cân Huyên đưa tay chào . Vì căn phòng hầu như không có tiếng động , giọng anh ta lại to nên những ánh mắt lập tức hướng về phía bọn họ .Tư Nhiễm thấy mình trông thật giống mấy con vật quý hiếm trong vườn thú đi . " ngồi đi " . Tư Nhiễm bất đắc dĩ ngồi xuống , đối diện cô không ai khác chính là đại úy thân yêu kia . " Tư Nhiễm ?" . Vị thiếu tá kia nhướng mày. Ông ta nhìn vào tờ giấy cầm trên tay . Lúc này Tư Nhiễm mới để ý , trên mặt bàn chỗ thiếu tá là bộ hồ sơ của cô . Liếc qua Lưu Hàn , cũng có . " vâng ". " chà , cháu tốt nghiệp ở một trường đại học tốt . Vậy năng lực của cháu chắc sẽ không tồi . Cháu có thể phân tích con người của ... Hừm , ai muốn được cô nhóc này phân tích không ?" . Không một ai phản ứng . Vị thiếu tá vừa dứt lời , lập tức những người trong căn phòng , ngoại trừ Lưu Hàn đồng loạt cúi đầu , cố gắng khiến mình như vô hình . " quái lạ ? Thường ngày mấy truyện này mấy người thanh niên các cậu chen nhau muốn làm mà ? Sao hôm nay ... "Chưa kịp dứt lời , một giọng nói từ đâu vang lên ." hay để em gái nhỏ ... Phân tích đại úy của chúng ta đi !" Tư Nhiễm nhăn mặt lại , trong đầu cố gắng tìm từ ngữ thích hợp . Dưới ánh mắt cổ vũ của bao người , Tư Nhiễm hít một hơi thật sâu , nhẹ nhang nói ." ấu trĩ " * vô liểm sỉ " * mặt người dạ thú " .Tư Nhiễm khé nhếch môi lên. Tạo thành một đường cong hoàn hảo. Cô chầm chậm nhả ra từng chữ ." chính là ... heo thành tinh a ~ " ... !
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co