Dam My Khong Nguoi Giam Thi To Thanh Ach Nhan
Chương 9: Kẻ đồ tể thành phố sương mù E9.
"... Đó là một vài manh mối mà tôi có được."Sau cùng, Anna tóm tắt lại những gì mình đã nói, nhịp tim hơi nhanh cũng dần ổn định lại trong lúc tự thuật này. Khóe mắt cô dõi theo hai chàng trai trẻ đang ngồi trên chiếc ghế sofa cũ ở đối diện.Một trong đó có khuôn mặt lạnh lùng, hốc mắt sâu thẳm, vóc người cao ráo, hờ hững rủ mắt, không biết là đang chợp mắt hay là đang suy nghĩ. Đó chính là thám trưởng Conn, người đã đến hiệu sách ngày hôm qua để mua một cuốn sách.Người còn lại có mái tóc dài màu vàng nhạt, gương mặt khó phân nam nữ, vóc người cao gầy, mặc một chiếc váy màu xanh đậm chắp vá, đôi mắt đào hoa thờ ơ khiến cô kiêng dè kia đang dõi theo cô, đồng thời đôi chân trần vươn ra từ dưới váy rồi nhét vào eo Conn.Conn ghét bỏ nhíu mày nhưng không đẩy ra.Mối quan hệ không hề che giấu này đã cho Anna biết được sự thất bại của cô trong đêm hôm qua không phải là vô lý -- bên cạnh Conn có một người bạn đồng hành có mối quan hệ khá rộng, vả lại còn rất mạnh, nhưng cô lại hoàn toàn không để ý.Nghĩ tới đây, cô bèn lấy can đảm nhìn về phía Ninh Chuẩn: "Tôi muốn biết... chuyện gì đã xảy ra vào tối hôm qua."Ninh Chuẩn thong thả mỉm cười, không trả lời ngay.Lê Tiệm Xuyên ở bên cạnh nâng mắt nhìn Anna.Mặt Anna tái nhợt nhưng được che chắn khá tốt bằng lớp trang điểm.Quầng thâm dưới mắt cho thấy đêm qua Anna không nghỉ ngơi tốt, đôi mắt hằn mạch máu đỏ còn sót lại chút sợ hãi. Cô ta khoảng ba mươi tuổi, biết chăm sóc cơ thể, ăn mặc đẹp, mang theo khí chất u sầu văn chương.Nhìn từ bên ngoài, cô ta không khác gì những phu nhân trẻ tuổi trên đường phố London, hòa nhập hoàn hảo vào thời đại này, nhìn không thấy bóng dáng của một người chơi.Thế nhưng, cô ta có một mái tóc lửng màu xám khá độc đáo.Hôm qua, khi Lê Tiệm Xuyên bước vào hiệu sách, hắn đã ghi nhớ tất cả đặc trưng của mọi người.Vì thế, khi hắn phát hiện có một sợi tóc thế này nằm trong cuốn sách bìa da đen kia, hắn đã nghĩ ngay đến người phụ nữ tóc xám đang ngồi xem sách trong góc -- cô ta không phải là khách hàng, bởi vì lâu lâu ánh mắt của chủ hiệu sách sẽ vô tình trôi về phía cô ta, ánh mắt đó mang theo vẻ thân quen và một chút nồng nàn. Người phụ nữ tóc xám vẫn chăm chú đọc sách.Có điều, trong lúc đọc sách, cô ta sẽ thuận tay điều chỉnh một vài cuốn sách bị khách hàng đặt lung tung.Đây là biểu hiện của chủ sở hữu. DO NOT RE-UP | Vũ Lạc Trường AnThế nhưng, một người chủ thật sự sẽ không đặt quyển sách lên giá khi đã phát hiện quyển sách có in dấu tay máu quỷ dị của trẻ con. Trừ khi có mưu toan khác, hoặc là cái bẫy do người chơi thiết kế.Hắn đặc biệt chú ý đến biểu hiện của chủ hiệu sách và người phụ nữ tóc xám.Với suy đoán đó, lúc Lê Tiệm Xuyên thử thăm dò bằng câu nói "Đêm qua tôi đã giết một người phụ nữ", hắn cố tình chú ý đến vẻ mặt của chủ hiệu sách và người phụ nữ tóc xám.Biểu cảm của cả hai đều mất tự nhiên trong một khoảnh khắc, song khác ở chỗ là chủ hiệu sách rất vui vẻ, còn người phụ nữ tóc xám thì hả hê sát khí.Lê Tiệm Xuyên nhạy cảm với sát khí gần như là bản năng, vì vậy hắn lập tức xác định người phía trước biết chút gì đó, người phía sau là người chơi. Về phần cậu thợ học nghề trong cửa hiệu may...Lúc Lê Tiệm Xuyên vừa vào trò chơi, hắn có cẩn thận kiểm tra toàn bộ căn hộ, bao gồm cả tủ quần áo của mình. Bất kể là trang phục thường ngày hay là tây trang cho một vài dịp trang trọng, đường may rất tỉ mỉ thẳng thớm, nhìn từ khâu cắt may thì rõ ràng đây là tác phẩm của một thợ may giỏi và lành nghề.Hơn nữa còn có một bộ trang phục vừa mới may không bao lâu.Trong tương lai gần, hắn không có lý do gì để tìm một người học nghề để may quần áo. Lúc hắn bắt chuyện và cậu thợ may mở lời, hắn đã đoán rằng có lẽ cậu thợ may này là người chơi. Và câu hỏi dò xét kia của hắn chính là một cái bẫy.Một người chơi mới lỗ mãng và thơm ngát, ai mà không muốn chặt một nhát?Trong đêm đầu tiên, Cat đã chứng minh cho những người chơi khác thấy máu của người mới dễ lấy như thế nào. "Thật ra, chuyện đêm qua không quá phức tạp."Lúc này, Ninh Chuẩn chợt lên tiếng.Chất giọng của Ninh Chuẩn lạnh lùng, hơi khàn và tản mạn: "Chúng tôi thăm dò được hiệu sách và hiệu may đều có người chơi, đồng thời có để lại mồi nhử. Vào cái đêm cô bé oán linh xuất hiện, chúng tôi biết rằng đã có người cắn câu. Conn ở lại căn hộ, còn tôi nhân cơ hội rời đi và tìm kiếm trên đường." "Ngoài trừ những tên điên tự tin đến kiêu ngạo thì bất kỳ người chơi nào cũng phải tận mắt nhìn thấy con mồi tử vong rồi mới chịu tin rằng mình đã săn bắn thành công, đặc biệt là kiểu người chơi cũ cấp thấp sống dai này."Ninh Chuẩn cong môi. DO NOT RE-UP | Vũ Lạc Trường An"Nhưng bọn họ không biết việc mất tự tin này vừa khéo là lý do khiến bọn họ săn bắn thất bại.""Để quan sát cửa sổ tầng hai của số 4 đường Whitechapel thì chỉ có ba vị trí. Vị thần may mắn vẫn luôn quan tâm tôi, tôi tìm được An Nguyên ở địa điểm thứ nhất, sau đó giết chết cậu ta."Ninh Chuẩn hời hợt nói, giọng nói mang theo cảm giác mát rượi như cơn mưa bụi."Còn quyển sách này..." DO NOT RE-UP | Vũ Lạc Trường AnĐường nhìn của Ninh Chuẩn rơi trên cuốn sách đen trên bàn."Vào đêm đầu tiên, có một chiếc xe ngựa cũ chạy trên đường, sau đó rẽ vào đường Greed bên cạnh đường Gluttony, trong xe có tiếng chuông gió khe khẽ và mùi tinh dầu của phụ nữ. Thông qua khoảng cách tiếng hét thảm thiết của người chơi mới đêm hôm đó, tôi đoán người nọ chết trên đường Greed. Vì vậy, sau khi tuần tra xong, tôi đã hỏi thăm ông chủ quán rượu về chiếc xe ngựa thích treo chuông gió.""Số 21 đường Greed, hiệu sách Hoa Hồng của đôi vợ chồng Locke." Nghe đến đây, Anna không nhịn được nói: "Làm sao cậu xác định người trên chiếc xe ngựa kia đã giết người chơi nọ? Tôi chỉ trở về hiệu sách của tôi thôi, có gì không ổn sao?""Nhưng cô lại quay trở về." Ánh mắt Ninh Chuẩn đầy sắc bén."Tôi nhớ tất cả những người và những thứ từng đi qua tôi. Sau khi tuần tra xong, tôi quay về đường Whitechapel, tôi lại nhìn thấy chiếc xe ngựa cũ kia đậu ở trong sân nhà nằm sát vách căn nhà hoang. Tôi đã đi ngang qua và ngửi thất mùi dầu khá gắt bay ra từ trong xe ngựa -- Chủ sở hữu của cỗ xe này đang che giấu cái gì đây?""Sau khi bữa tối Pandora kết thúc, người chơi sẽ không có thời gian để thực hiện bất kì sự sắp xếp nào. Nếu muốn giết người thì lựa chọn tốt nhất chính là tự ra tay."Ninh Chuẩn khẽ mỉm cười: "Sử dụng thân phận cùng là nữ giới để người chơi mới buông lỏng cảnh giác, kế đó bắt người lên xe ngựa, bảo người đánh xe vạm vỡ đè người xuống rồi tự tay giết chết... Đây chẳng phải là chuyện rất bình thường ư? Vì thế tôi đoán người vợ trong cặp vợ chồng Locke kia chính là Cat.""Và hiệu sách của cô có một cuốn sách với manh mối rõ ràng như vậy, không thể nào cô không phát hiện ra. Cô đã sử dụng nó như một mồi nhử, nhưng sẽ không vứt luôn nó.""Cô sẽ lấy lại nó.""Thế nhưng cô đã tự hành động một lần, nếu tiếp tục làm thì sẽ gây chú ý. Vì vậy, cô không dám mạo hiểm lần thứ hai.""Dĩ nhiên, nếu như cô ngu xuẩn đến nỗi tự mình đến trộm lại quyển sách này và trở thành người đầu tiên tiếp xúc với nọc độc. Tôi đây nghĩ rằng mình cũng chả cần một đồng đội ngu ngốc đến như vậy."Sắc mặt của Anna ngày càng trắng hơn.Cô biết Ninh Chuẩn còn che giấu một số điều rất quan trọng, nhưng cô không cần phải hỏi nữa. Cách mượn dao giết người, hoàng tước ở sau mà cô nghĩ là cực kỳ cao siêu kia hóa ra sai sót trăm chỗ như vậy.Đôi mắt đào hoa xinh đẹp kia mang đến cho cô không chỉ là nỗi sợ hãi.Đối mặt với cuộc đối thoại này, Lê Tiệm Xuyên cũng chả ngạc nhiên gì.Hắn vẫn luôn phối hợp ăn ý với kế hoạch của Ninh Chuẩn, vả lại còn đoán được một phần. Mặc dù không có bất kỳ trao đổi ngôn ngữ nào giữa hai người trong kế hoạch tối qua, ngoại trừ tờ ghi chú kia của hắn. "Cô quá nôn nóng." DO NOT RE-UP | Vũ Lạc Trường AnNinh Chuẩn nhận xét về hành động của Anna.Rồi đưa tay cầm lấy tấm thiệp mời do Anna đặt lên bàn lúc giao nộp manh mối, Ninh Chuẩn lật xem: "Tôi không phải là người kiên nhẫn. Những lời nói này chỉ để bày tỏ sự chân thành của tôi với cô, tiểu thư Cat. Vì thế tôi hỏi cô một lần nữa, hai manh mối của cô -- Locke chồng cô từng là giáo phụ của thị trấn Deland, và tấm thiệp mời tham gia hoạt động đua ngựa của trấn Deland kia là thành ý của cô sao?"Đôi mắt đào hoa u trầm nâng lên, ngầm chứa ý cười lạnh như băng nhìn Anna chòng chọc.Giống như cái ngóng nhìn của thần chết.Anna không hề nghi ngờ rằng một khi cô lắc đầu, cô sẽ lập tức trở thành một thi thể lạnh lẽo."Cậu có thể gọi tôi là Anna. Thật ra..." DO NOT RE-UP | Vũ Lạc Trường AnNụ cười của Anna có hơi gượng gạo, cô há miệng, phun ra điều giấu diếm cuối cùng: "Locke từng nói sẽ dâng tặng quyển sách này cho Nam tước Harry vào thời điểm thích hợp." Vài giây sau. DO NOT RE-UP | Vũ Lạc Trường AnNinh Chuẩn thu lại ánh mắt, trở lại vẻ lười biếng tùy ý: "Tôi tin sự chân thành của tiểu thư Anna. Sáng sớm ngày mai, tôi hi vọng bọn tôi có thể đi cùng tiểu thư Anna đến thị trấn Deland và trải qua một ngày vui vẻ." Nghe vậy, Anna đang ngồi cũng cảm thấy bớt thấp thỏm.Cô nhìn ra đối phương tạm thời không giết mình.Dưới tình huống hoàn toàn bị lộ tẩy như thế này, cô đã nghĩ đến việc không đến gặp Ghost mà trực tiếp bỏ trốn. Thế nhưng, một bản năng khác trong trái tim cô cứ thúc đẩy cô đến đây.Hiện tại đã chứng minh có lẽ trực giác của cô là đúng.Một kẻ địch đáng sợ như vậy, cô không có tự tin trốn thoát.Có được đảm bảo, Anna không nán lại nữa, vội vàng lặng lẽ rời khỏi căn hộ.Lê Tiệm Xuyên không có ý định đến đồn cảnh sát vào ban ngày.Hắn đã lường trước những gì mình sẽ gặp phải vào tối qua, vì thế trưa hôm nay, hắn đã đến quan sát cách bố trí nhân lực của đồn cảnh sát, hắn cũng không phải là nhân vật buộc phải xuất hiện. Thậm chí có nhiều thám tử cảnh sát cũng không đến đồn cảnh sát liên tục mấy ngày liền.Do đó, nửa ngày còn lại, Lê Tiệm Xuyên sống tẻ nhạt hơn hai mươi năm lại hiếm thấy tận hưởng cuộc sống của một phì trạch*, uống trà đen và ăn bánh ngọt, lật xem một cuốn sách cấm kém chất lượng, có chút ý vị chè chén say sưa trước bão táp.*Phì trạch: chỉ một lối sống tương tự "trạch nam, trạch nữ", phì trạch là chỉ những người thích ở nhà, lười vận động, vóc dáng mập mạp.Mặc dù chè chén say sưa này của hắn vô cùng nghèo nàn.Ninh Chuẩn thò đầu tới, tiếng cười lành lạnh trong trong tung bay bên tai Lê Tiệm Xuyên."Nước ngoài viết mấy thứ này trắng trợn quá."Ninh Chuẩn bình luận một câu, giọng nói đột nhiên trở nên hơi khàn và ma mị: "Nếu tôi mà viết hả... tôi sẽ viết 'Em mở chân ra rồi quấn lấy eo anh, của anh... nhét vào... có tiếng nước, em đang thở dốc...'."Ninh Chuẩn nói, đôi môi mềm mại như có như không lướt qua đôi tai to của Lê Tiệm Xuyên.Trong đầu Lê Tiệm Xuyên lóe lên một số hình ảnh hư hỏng.Ninh Chuẩn, thực sự là một người còn lẳng lơ hơn cả sách cấm nữa.Lê Tiệm Xuyên nặng nề thở dài, trở tay úp sách vào mặt Ninh Chuẩn, sau đó đổi sang tư liệu thị trấn Deland hết sức nghiêm chỉnh.Đây cũng là thu hoạch vào đêm lục lọi đầu tiên của hắn, trước đó hắn chỉ biết ba chữ thị trấn DeLand và cũng không quá xem trọng nó. Nhưng hiện tại, tấm thiệp mời của Anna lại chỉ mũi tên về đây.Hơn nữa, Lê Tiệm Xuyên rất thắc mắc những tập tài liệu này của Conn có phải là trùng hợp hay không? Hay là hắn đang điều tra thị trấn DeLand?Về vấn đề này, hắn tạm thời không có đáp án.Tám giờ tối. DO NOT RE-UP | Vũ Lạc Trường AnLê Tiệm Xuyên xuất hiện tại chiếc bàn dài quen thuộc.Đếm luôn hắn thì trên bàn ăn còn lại mười người chơi.Lần này, Nam tước Harry đến muộn một chút, vẻ lo âu bất an hiện rõ trên mặt: "Chúa ơi, tôi nhận được một tin không may! Tối nay đã là đêm thứ ba, kẻ đồ tể đã giết chết năm người... Gã đã đạt được một điều kiện, tối nay gã sẽ xuất hiện trên một trong bảy con phố, sau đó ra tay tàn sát dã man!"Đôi mắt của Nam tước Harry đỏ ngầu, điên cuồng cười khẩy hai tiếng: "Ha ha, sẽ không ai ngăn được gã đâu! Gã sẽ giết chết tất cả vật có hô hấp trên con phố đó!"Đây đúng là một tin không may.Tất cả người chơi không còn tâm trạng để ăn tối, dao và nĩa được đặt xuống liên tục, bầu không khí trở nên áp lực hơn.Từ những lời của Nam tước Harry, bọn họ có thể nhận được một thông tin rõ ràng, Jack Đồ tể sẽ ngẫu nhiên chọn một con phố và tiến hành tàn sát.Có lẽ "Vật có hô hấp" là một điều kiện giới hạn, nhưng nếu cái chết được kích hoạt bởi vì hơi thở, vậy thì ai có thể sống mà không cần hít thở cơ chứ? Cách duy nhất là rời khỏi con phố đó.Nhưng không ai biết Jack sẽ chọn con phố nào.Nam tước Harry rời đi. DO NOT RE-UP | Vũ Lạc Trường AnTrong sự im lặng ảm đạm, người chơi ở ghế thứ ba đột nhiên nói: "Jack đã giết chết năm người. Một người chết bên ngoài khu Whitechapel, một người chết trong cống thoát nước, ba người còn lại chết ở ba con phố khác nhau. Hiện tại gã chưa có tiền lệ gây án trên cùng một con phố. Tôi sẽ chọn một trong ba con phố trên."Lời nói của người chơi ở ghế thứ ba khiến những người chơi khác trên bàn ngẩng đầu lên.Ở trên bàn ăn này không có lòng tốt và giúp đỡ, chỉ có nghi ngờ và cạm bẫy.Nói cho cùng, ngoài trừ điều kiện được Nam tước Harry nhắc tới, chắc chắn còn một điều kiện kích hoạt cuộc truy đuổi giết chóc của Jack -- đó là hơn ba người chơi trên một con phố.Đối mặt với đủ loại ánh mắt, người chơi thứ ba khoanh tay, không nói gì thêm, dựa vào lưng ghế cao trong bóng tối. Trên bàn ăn im lặng vài phút. DO NOT RE-UP | Vũ Lạc Trường AnKhi thời gian dùng cơm sắp kết thúc, người chơi thứ chín trầm giọng lên tiếng: "Tôi nhận được thiệp mời về hoạt động đua ngựa của thị trấn DeLand, diễn ra tại một dinh thự cổ kính."Người chơi thứ chín cười khàn: "Tôi hi vọng sẽ nhìn thấy các vị."Chín tiếng chuông vang lên, Lê Tiệm Xuyên rời khỏi bàn trong tiếng cười khàn khàn này và trở về căn hộ của Ninh Chuẩn.Người chơi thứ chín là người chơi mà trước đó Lê Tiệm Xuyên đoán có thể là Ninh Chuẩn.Nếu là Ninh Chuẩn thì có khả năng nói ra chuyện thiệp mời của trấn Deland, thế nhưng trên thiệp mời không hề đề cập đến nơi diễn ra cuộc đua ngựa, Anna cũng không nói tới.Đó có phải là một cái bẫy khác của Ninh Chuẩn, hay là người kia không phải là Ninh Chuẩn?Lê Tiệm Xuyên cảm thấy toàn bộ chỉ số thông minh đời này của mình đã dùng hết trong 2 ngày 3 đêm này, còn có chút không đủ dùng nữa chứ.Hắn có hơi miễn cưỡng bò dậy khỏi giường, mang theo cái não rỗng đi tuần tra đường.Con phố tuần tra vẫn do Ninh Chuẩn chọn, phố Wrath.Phố Wrath là một khu dân cư hoàn chỉnh với đủ loại các khu vườn nhỏ bao phủ quanh những ngôi nhà gạch đỏ, thỉnh thoảng có những chú mèo hoang chạy lướt qua đầu tường ẩm thấp và kêu lên đầy chói tai.Đi được nửa đường, Lê Tiệm Xuyên nghe thấy tiếng hét vang lên từ phía xa.Nhưng tiếng hét này nhanh chóng bị đứt đoạn, giống như trong miệng bị mắc kẹt thứ gì đó.Sáng sớm hôm sau. DO NOT RE-UP | Vũ Lạc Trường AnLê Tiệm Xuyên ngồi xe ngựa của Anna rời khỏi khu Whitechapel, lúc đi qua phố Pride, hắn nhìn thấy vô số những đóa hoa máu tuyệt đẹp nở rộ trên những bức tường màu xám tro của phố Pride, có vài kẻ lưu lạc đang khiêng bốn thi thể rời đi, ruột lưa thưa chảy đầy tấm ván gỗ."Không phải ai cũng có thể sống sót từ trong tay kẻ đồ tể."Anna nói, trong mắt mang theo chút dò xét.Lê Tiệm Xuyên phớt lờ, nhắm mắt nghỉ ngơi.Ninh Chuẩn như không có xương khớp tựa trên người hắn, ngủ rất say, nhưng hắn không đẩy Ninh Chuẩn ra -- đây là giá phải trả khi hắn bảo Ninh Chuẩn mặc quần rời nhà.Tuy rằng Lê Tiệm Xuyên cũng có chút khó hiểu, rõ ràng Ninh Chuẩn là người mặc quần, nhưng tại sao hắn phải là người bỏ công.Hơn nữa, quần mà Ninh Chuẩn mặc là của hắn mà.... Hắn thực sự nên để Ninh Chuẩn dùng mông trần đua ngựa cho rồi!Hết chương 9
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co