Truyen3h.Co

[ĐM/Cao H/Edit] Xuyên Thành Vợ Nam Pháo Hôi Của Nhân Vật Chính Công

Chương 35: Giúp thay băng vệ sinh

aly14605

Gọi điện thoại cho tài xế chờ lệnh, Bùi Quân Trạch quần áo cũng không kịp đổi, chỉ lấy một chiếc áo khoác dày đắp lên người Giang Ninh, ôm ngang lên bước nhanh đi xuống lâu.

Trên đường đến bệnh viện, Giang Ninh nhắm chặt mắt, lông mày nhíu chặt, sắc mặt trắng bệch nép trong ngực Bùi Quân Trạch. Bùi Quân Trạch thậm chí có thể cảm giác được chất lỏng ấm áp trôi trên đùi mình, chóp mũi có thể ngửi được mùi máu tanh nhàn nhạt.

Tạp niệm trong lòng tạp niệm mọc thành bụi, Bùi Quân Trạch cúi đầu hôn lên vầng trán mịn màng của người trong ngực, siết chặt cánh tay đang ôm Giang Ninh.

Đến bệnh viện, bởi vì thể chất đặc biệt của Giang Ninh, Bùi Quân Trạch đã sớm tìm bác sĩ chuyên nghiệp giữ bí mật. Trải qua một phen kiểm tra, bác sĩ nhìn báo cáo kiểm tra, lại nhìn Bùi Quân Trạch, ánh mắt cổ quái.

Bùi Quân Trạch nhìn thấy biểu cảm của bác sĩ, trong lòng trầm xuống, vẻ mặt càng thêm lạnh lẽo, hỏi: "Là có vấn đề gì? Cần tôi làm gì?"

Ý thức được nét mặt của mình để Bùi Quân Trạch hiểu lầm, bác sĩ vội vàng nói: "Không có việc gì, chỉ cần chú ý giữ ấm là được."

Bùi Quân Trạch: "......" Hắn rơi vào trầm mặc, ở trong lòng nghĩ đến có nên đổi bác sĩ khác hay không.

Bác sĩ cũng cảm thấy mình tìm từ không quá chuyên nghiệp, hắng giọng, nghiêm túc nói: "Bùi tổng, người yêu của ngài đang phát triển các đặc tính sinh dục thứ cấp do tác động của hormone trong cơ thể. Nội mạc tử cung sẽ bài tiết kích thích phát triển, kích thích tác dụng mang thai trong màng tử cung, sẽ dẫn đến màng tử cung sinh trưởng tróc ra, chảy máu, đây là đặc điểm sinh lý bình thường của phụ nữ."

"Theo báo cáo kiểm tra tổng hợp, cơ quan sinh dục của người yêu ngài đã tương đối hoàn chỉnh, có thể là do thể chất đặc biệt, cho nên cơ quan sinh dục nữ mới trưởng thành muộn như vậy."

Bùi Quân Trạch nghe rõ ý của bác sĩ. Hắn nghiêng đầu nhìn Giang Ninh đang nằm trên trên giường màu trắng bệnh sắc tái nhợt, nhắm mắt nhíu chặt lông mày, lại quay đầu nhìn về phía bác sĩ, nói: "Làm phiền rồi, xin hãy nói cho tôi biết một chút chú ý trong thời gian này."

Biết mình đã giữ được bát cơm, bác sĩ thở dài một hơi: "Không phiền, đây là việc tôi phải làm."

Bởi vì sợ quấy rầy đến Giang Ninh nghỉ ngơi, Bùi Quân Trạch và bác sĩ rời khỏi phòng bệnh, đi đến phòng làm việc của bác sĩ.

Hôm sau.

Giang Ninh tỉnh lại phát hiện mình nằm trên giường lớn ở nhà có chút hoảng hốt, nếu không phải bụng dưới đau đớn rất nhỏ nhắc nhở cậu, cậu còn tưởng rằng chuyện xảy ra tối hôm qua đều là nằm mơ.

Nam nhân nằm nghiêng ôm Giang Ninh vào trong ngực, bàn tay ấm áp còn khoác lên trên bụng của cậu, ấm áp dễ chịu ngược lại là thoải mái hơn tối hôm qua.

Nhớ tới tối hôm qua trên xe mơ mơ màng màng nhìn thấy ánh mắt óng ánh của nam nhân, Giang Ninh thả nhẹ động tác đổi thành tư thế nghiêng người, cùng Bùi Quân Trạch mặt đối mặt. Giương mắt nhìn thấy đáy mắt nam nhân bầm đen, cậu vươn tay, dùng đầu ngón tay chạm nhẹ.

Tối hôm qua cậu kỳ thật cũng không hoàn toàn ngủ, có thể nghe được tiếng nói của Bùi Quân Trạch và bác sĩ, cũng hiểu rằng mình có kinh nguyệt, đó là điều mà con gái sẽ có.

Nói thật Giang Ninh đối với việc này cũng không có tâm tư gì, đơn giản là đến mấy ngày nay sẽ khá là phiền toái thôi, cậu đã sớm chấp nhận thân thể dị dạng này.

Mặc dù động tác rất nhẹ, nam nhân vẫn tỉnh lại.

Bùi Quân Trạch nửa mở mắt, cánh tay nắm chặt hoàn toàn kéo người vào trong ngực, giọng nói vừa rời giường khàn khàn: "Còn đau không?"

Giang Ninh áp mặt vào lồng ngực rắn chắc của nam nhân, nhẹ nhàng lắc đầu: "Không đau."

Bùi Quân Trạch đưa tay nhẹ nhàng xoa xoa bụng dưới của tiểu thê tử, nghĩ đến cái gì, đứng dậy khỏi giường, nhặt chiếc túi nhựa ném trên ghế sofa lên.

Giang Ninh nhìn chiếc ống trụ màu trắng trong tay nam nhân, có một đường mảnh ở cuối, cậu nghi hoặc hỏi: "Đây là cái gì?"

"Băng vệ sinh." Bùi Quân Trạch nói: "Em còn chưa biết cách làm, anh giúp ngươi thay."

Hai tai Giang Ninh nhiễm lên màu hồng nhàn nhạt, để cho nam nhân vén chăn lên kéo ra bắp đùi của mình. Cảm giác được có vật gì đó từ bên trong hoa huyệt bị lôi ra ngoài, cậu thế mới biết phía dưới của mình đã nhét vào một chiếc băng vệ sinh

Ngoài cảm giác căng căng khi nhét băng vệ sinh mới vào, Giang Ninh không có cảm giác khó chịu nào khá. Sau khi làm xong cậu cử động cơ thể, vốn cho là loại vật băng vệ sinh này nhét vào bên trong âm đạo mẫn cảm sẽ khó tránh khỏi có cảm giác quái dị, không ngờ sau khi thích ứng một chút cảm giác cũng không có.

Liếc nhìn bóng lưng nam nhân xách rác vào phòng vệ sinh, Giang Ninh chớp chớp mắt, cả người vùi vào trong chăn, gương mặt nóng lên.

Bởi vì Giang Ninh thể lạnh, trong kỳ kinh nguyệt kiểu gì cũng sẽ cảm thấy bụng dưới đau nhức, cả người đều có chút ỉu xìu, Bùi Quân Trạch không yên lòng, ở trong nhà làm việc bồi tiếp Giang Ninh, thẳng đến khi kỳ kinh nguyệt kết thúc, hắn mới trở lại công ty.

-

Cuối năm là thời điểm Bùi Quân Trạch bận rộn nhất, ngày ngày đi sớm về trễ, chỉ có những ngày nghỉ mới có thể miễn cưỡng thở dốc hơi.

Hai người đã có một đoạn thời gian không có làm, đây đối với Bùi Quân Trạch tính dục cực nặng mà nói không thể nghi ngờ là tra tấn, mỗi khi hắn ở trong phòng làm việc phân tâm nghĩ đến Giang Ninh, sau khi lấy lại tinh thần liền phát hiện hạ thân của mình đã dựng lều.

Thế là vào đêm giao thừa Bùi Quân Trạch ở công ty tuyên bố có thể tan làm sớm.

Cho Trần thúc và đám người hầu nghỉ nửa ngày, dưới sự đề nghị của Giang Ninh, hai người đi siêu thị mua sắm nguyên liệu nấu ăn ban đêm cần.

Giang Ninh bày tỏ sự mong đợi của mình đối với điều này. Bởi vì đây cũng là lần đầu tiên cậu đón giao thừa trên thế giới này, không giống trước kia chính là, lần này có người cùng cậu.

Vừa đẩy xe hàng vừa bước dọc lối đi của các kệ hàng, một người dáng dấp tinh xảo, một tuấn mỹ tự phụ, trên đường đi hấp dẫn ánh nhìn của không ít người.

Khi thanh toán tại quầy tính tiền Bùi Quân Trạch thuận tay cầm một hộp áo mưa, Giang Ninh đang cúi đầu nhìn điện thoại, không có chú ý đến động tác của nam nhân.

Sau khi về đến nhà, hai người phân công công việc trong bếp rõ ràng, Bùi Quân Trạch trợ thủ, Giang Ninh phụ trách chưởng nồi. Về phần chanh...... Bởi vì quấy rối bị Giang Ninh nhốt ở bên ngoài phòng bếp, móng vuốt nhỏ không ngừng cào cửa thủy tinh meo meo réo lên không ngừng.

Bùi Quân Trạch nghiêng đầu nhìn chanh meo meo gọi bên ngoài cửa thủy tinh, nhíu mày.

Mặc dù nghe không hiểu, bất quá mắng hẳn là rất bẩn.

Sau khi cơm nước xong Giang Ninh nằm trên ghế nghỉ ngơi, Bùi Quân Trạch thu dọn bàn ăn sạch sẽ rồi ngồi bên cạnh Giang Ninh, Giang Ninh thuần thục gối lên đùi nam nhân, cầm điện thoại cùng Diệp Hiên chơi đùa.

Hai giờ sau.

"Sau khi kết thúc về phòng nhé?" Bùi Quân Trạch xoa bụng Giang Ninh, thấp giọng hỏi thăm.

Giang Ninh thao tác nhân vật, cũng không ngẩng đầu lên đáp: "Được a."

"Xin chào anh rể!" Trong điện thoại di động truyền đến giọng nói cởi mở của Diệp Hiên.

Bùi Quân Trạch đối với xưng hô này chấp nhận rất tốt, cách màn hình giọng nói nhàn nhạt trả lời: "Xin chào."

Quan hệ của hai người không còn khẩn trương như lúc đầu nữa, còn tính là hài hòa, ngẫu nhiên gặp mặt có thể chào hỏi.

Đánh xong một ván, Giang Ninh và Diệp Hiên nói bái bai liền rời khỏi trò chơi. Vừa rời khỏi cửa sổ trò chơi, đột nhiên bị nam nhân ôm lấy, vội vàng không kịp chuẩn bị cảm giác mất trọng lượng dọa cậu vội vàng ôm cổ nam nhân.

Bùi Quân Trạch ôm Giang Ninh trực tiếp lên lầu, biểu cảm trên mặt hoàn toàn bình tĩnh như trước đây.

Nhưng khi Giang Ninh ngước mắt lại nhìn thấy đáy mắt nam nhân đè nén xao động.

Cậu hoàn toàn không phát giác được nguy hiểm, ngược lại lớn mật thổi ngụm khí vào lỗ tai nam nhân, hai tay ôm cổ nam nhân cười hì hì nói: "Trông anh giống như tên lưu manh háo sắc vậy."

Bùi Quân Trạch không có trả lời, sau khi vào phòng một tay giữ cửa khóa trái, đi đến bên giường, hắn ném Giang Ninh lên giường.

Giang Ninh bị ép nảy lên trên giường mấy lần, lấy cùi chỏ chống đỡ giường mới bảo trì lại cân bằng. Cậu ngẩng đầu, nhìn thấy nam nhân lấy mắt kính xuống đặt một bên, dùng ngón tay thon dài cởi cúc áo, quần áo rơi xuống chất đống trên mặt đất, lộ ra cơ bắp săn chắc màu mật ong sau quá trình rèn luyện thể lực lâu dài.

Yết hầu không tự giác nhấp nhô mấy lần, ánh mắt chuyển qua hạ thân nâng lên một lớn đống của nam nhân, còn chưa cương nhưng vẫn có sức nặng không nhỏ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co