Truyen3h.Co

[ĐM/THÔ TỤC/SONG TÍNH/ QUỶ CÔNG] Minh Hôn

Chương 18

nhatnguyetnukhau

Chương 18: Chủ động mở chân mời người đến đ/ụ

Ngay khi Trần Vãn Chu vừa dứt lời, môi anh đã bị một thứ mềm mại chạm vào. Động tác của Kỳ Dương có chút gấp gáp do cảm xúc dâng cao, môi đang mút môi anh lại giống như không quên nhận món quà, nên khi cậu lùi ra nơi đó lại phát ra một tiếng "ríu rít" khe khẽ.

Trần Vãn Chu chớp mắt, ý thức được chuyện gì xảy ra, không khỏi bật cười.

Sau đó người trước mặt lại bịt chặt môi anh, hôn và nếm thử mùi vị bên trong khoang miệng của Trần Vãn Chu một cách tùy tiện.

Trần Vãn Chu nhẹ nhàng "Ừm" một tiếng, hơi giơ bàn tay đang buông thõng lên, thăm dò chạm vào người trước mặt. Sau khi anh chạm vào, xúc cảm trên tay mang cảm giác lạnh lẽo quen thuộc.

Có lẽ cảm nhận được ham muốn khi anh chạm vào, người trước mặt không chỉ đụng chạm từ một phía như trước nữa, mặc dù trong tầm mắt Trần Vãn Chu vẫn không có gì trước mặt anh, nhưng lòng bàn tay anh chạm vào rất là chân thực. Thứ đó khô ráo và mềm mại có cảm giác giống như một loại vải nào đó, ngón tay hơi siết chặt lại, tạo cho anh cảm giác bị kéo nhẹ.

Vậy là cậu ấy vẫn còn đang mặc quần áo...

Ý nghĩ như vậy không biết tại sao lại hiện lên trong đầu anh, lông mi Trần Vãn Chu hơi run lên, anh ngẩng đầu lên, vòng tay qua cổ Kỳ Dương.

Đôi môi mềm mại áp vào nhau rồi tách ra, phát ra những âm thanh nhỏ nhưng đầy dục vọng, Trần Vãn Chu chủ động đưa lưỡi, tiến vào trong miệng Kỳ Dương, mời gọi cậu cùng anh mút lưỡi.

Chiếc lưỡi xoắn mềm mại, trơn tru và mạnh mẽ, đầu lưỡi linh hoạt thỉnh thoảng quét qua bề mặt và đáy lưỡi của Trần Vãn Chu, gợi lên những làn sóng khiến Trần Vãn Chu rùng mình không tài nào kiểm soát được, giống như những mảnh giấy ném vào chậu than, ngay lập tức bị tia lửa bùng lên đốt sạch.

Trần Vãn Chu đột nhiên cảm thấy mình có lẽ đã phát điên rồi. Mắc kẹt trong ảo giác của chính mình, hôn và làm tình với một người không tồn tại, dùng cách đồi trụy và tục tĩu nhất để thỏa mãn những dục vọng thầm kín không rõ của mình. Khi Trần Vãn Chu nghĩ đến bộ dáng lúc này của mình, Trần Vãn Chu cảm thấy toàn thân tê dại, run rẩy như bị điện giật, âm hộ đang ngậm dương vật giả cũng co rút, kéo ra mấy sợi dịch nhờn nhớp nháp.

"Dương, A... Ưm..." Khi Kỳ Dương lui ra, Trần Vãn Chu chủ động đuổi theo, Trần Vãn Chu siết chặt hai tay, nhắm mắt lại ôm lấy eo cậu: "...Đừng đi ..."

Hàng lông mi cong vút khẽ rung theo hơi thở hỗn loạn, lộ ra một chút căng thẳng mà Trần Vãn Chu đang cố gắng kìm nén.

Sợi dây thần kinh căng ra trong nháy mắt, Kỳ Dương cảm thấy sự tỉnh táo của mình trong nháy mắt bị nuốt chửng, không còn sót lại một chút nào. Cậu hung hăng hôn mạnh vào môi Trần Vãn Chu, cắn mút như muốn nuốt chửng cả người anh, một tay đặt sau đầu Trần Vãn Chu ngăn cản bất cứ hành động muốn trốn tránh nào của anh, không cho anh bất kỳ cơ hội nào để từ chối.

"...Ư...A...Hức..." Đầu óc trở nên quay cuồng vì nụ hôn sâu và cuồng nhiệt đột ngột của Kỳ Dương mang đến, Trần Vãn Chu không thể suy nghĩ được gì trong một lúc lâu. Khi định thần lại, anh phát hiện mình đang nằm ngửa trên giường, áo ở nửa thân trên đã vén lên tận ngực, chỉ có một chiếc quần nhăn nheo hờ hửng treo ở một bên chân. Ngay cả chiếc "quần lót" chỉ có hai sợi dây buộc quanh eo cũng đã được cởi ra và quấn thành một vòng nhỏ treo trên chiếc vòng của dương vật giả, giống như một cái đuôi của mèo con đang nhô ra.

Sự xấu hổ quá muộn màng khiến lông mi Trần Vãn Chu run lên, hai đầu gối mở ra vô thức động đậy, nhưng rất nhanh sau đó, anh đã tỉnh táo lại, hơi quay mặt lại, nhìn tấm rèm treo trên cửa sổ, Trần Vãn Chu hơi do dự mà dang rộng hai chân ra.

Không ai có thể từ chối lời mời gọi như vậy.

Mọi lo lắng và do dự ban đầu đều bị chôn vùi, Kỳ Dương quấn sợi dây làm từ đồ lót quanh ngón tay rồi đột nhiên kéo mạnh.

Đồ chơi màu hồng phát ra một tiếng "phập" từ trong âm hộ của anh, rơi xuống ga trải giường đã thay, cái miệng hẹp và mềm mại phun ra một dòng chất lỏng nóng hổi, ​​liên tục co giật, Trần Vãn Chu kìm nén lại, một tiếng hét ngắn từ cổ họng anh không ngừng vang lên.

Trước khi anh kịp hồi phục sau cơn khoái cảm đột ngột mang lên, đôi chân trần của anh đã bị nhấc lên và treo trên vai người khác. Ngay sau đó, có thứ gì đó to hơn và cứng hơn nhiều so với dương vật giả chen vào miệng âm hộ của anh, nhiệt độ lạnh lẽo khiến Trần Vãn Chu toàn thân run rẩy, nước từ âm hộ của Trần Vãn Chu chảy ra càng nhiều.

To quá.

Không thể kiềm chế được bản thân, Trần Vãn Chu nhớ lại cảm giác khi ngậm dương vật vào giữa hai chân, hơi thở của Trần Vãn Chu liền trở nên gấp gáp, hai má dường như có thể nóng bừng lên bất cứ lúc nào.

Âm đạo mềm mại vô thức siết chặt, hút lấy quy đầu của Kỳ Dương, thậm chí trước khi đẩy vào, nó đã mang lại khoái cảm đủ mãnh liệt cho dương vật của cậu.

Rõ ràng là cậu không cần thở nữa, nhưng Kỳ Dương vẫn làm động tác thở theo thói quen.

Cậu đặt một tay lên eo Trần Vãn Chu, dùng lực nhẹ nhàng vuốt ve qua lại, như thưởng thức sự phối hợp của anh, lại muốn an ủi anh thả lỏng cơ thể ra, tay còn lại ở bên cạnh đỡ lấy người Trần Vãn Chu. Hai chân treo trên vai bị động tác của Kỳ Dương đẩy về phía trước, khiến mông Trần Vãn Chu hơi nâng lên phía sau, giống như anh đang chủ động đẩy âm hộ của mình về phía dương vật của Kỳ Dương.

Kỳ Dương thở dài một hơi, chậm rãi đẩy dương vật của mình vào bên trong vách thịt ấm áp của Trần Vãn Chu, làm cho phần thịt mềm xung quanh đỏ ửng.

"...A..." Áp lực cực mạnh xen lẫn chút đau đớn và tê dại khiến Trần Vãn Chu không khống chế nổi mà siết chặt ngón tay, vòng eo mềm mại bất giác siết chặt.

Cái thứ to như thế này thật sự có thể cắm vào sao?

Những món sex toy kể từ khi anh mua về và dùng thử qua chưa cái nào có thể chạm đến chỗ khiến cơ thể Trần Vãn Chu mất khống chế, Trần Vãn Chu cắn môi, đè nén những suy nghĩ đó.

Như để giải đáp những nghi ngờ của anh, dương vật thô to bất ngờ trượt ra khỏi lỗ, chạy lên trên phần thịt phồng bên trên, đập vào dương vật bên trên của Trần Vãn Chu.

"A...!" Sự kích thích hoàn toàn khác với cảm giác bị cọ xát nhẹ khi giao hợp bằng chân, sắc bén đến mức gần như mang lại cảm giác đau đớn, Trần Vãn Chu không kiềm chế được mà hét lên, toàn thân giật này.

Kỳ Dương dừng lại một chút, sau đó dùng tay vô thức nhéo eo Trần Vãn Chu, để lại vết ngón tay đỏ tươi trên làn da trắng nõn của anh.

Khi dương vật sưng tấy lại nhắm vào âm hộ của anh, Trần Vãn Chu thở hổn hển mà cố gắng thả lỏng cơ thể, cau mày chịu đựng cơn đau ngày càng dữ dội. Nhưng quy đầu cứng rắn lại trượt ra khỏi miệng âm hộ của anh như trước, sức lực như muốn bóp nát âm vật của Trần Vãn Chu mạnh đến nỗi gần như muốn ép trực tiếp núm vú vào phần thịt mềm xung quanh.

Trần Vãn Chu không khỏi rùng mình, cong người muốn thoát khỏi Kỳ Dương nhưng lại bị cậu kéo thắt lưng của anh lại.

Không ai có chức năng sinh lý bình thường có thể dừng lại vào thời khắc này.

"Không vào được đâu, to quá..." Trần Vãn Chu giơ tay nắm lấy quần áo Kỳ Dương, cổ họng phát ra âm thanh nức nở, ngón tay nắm chặt khẽ run lên.

Đúng rồi, cần phải nới rộng nơi đó ra. Giống như những bộ phim sex thường làm.

Đột nhiên nghĩ đến đây, Trần Vãn Chu mở miệng muốn nói, nhưng người trước mặt lại cúi xuống ngăn chặn môi anh.

Như muốn nhắc nhở với anh rằng cậu sẽ không thể để anh bị thương, Kỳ Dương cạy mở môi và răng đang cắn chặt lại của Trần Vãn Chu, sau khi hít một hơi, dương vật dưới cơ thể anh ấn mạnh vào bên trong. Dùng sức mở ra miệng âm hộ chật hẹp, âm đạo chật hẹp bị dương vật đẩy vào sâu bên trong.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co