Dn Honkai Impact Linh Hon Bong Dem
Kevin: cái gì cơElysia: nhanh thếSakura: loạng choạng tìm mà cũng chúng àKalpas: gì mà đơn giản thếTemashi: tôi không nghĩ là nhanh thếElysia: đâu đâuElysia: lật ra xem nhanh điElysia: chúng ta cần nhanh lên Mọi người đang nhốn nháo vì không ngờ manh mối dễ tìm vlElysia thì nhảy cà tưng lên vì vui mừng Temashi lặng lẽ và từ từ mở cuốn sổ ra đọcCuốn sổ chỉ to hơn một chút so với một bàng tay Cô lật trang đầu tiên_____________________________________
Hỡi người đang đọc cuốn sách nàyĐây có lẽ sẽ là một gợi ý hữu ích cho các bạn Tôi là Gorden Freeman Một nhà tiến sĩ vô tình tìm được một lối ra của the backroomMọi chuyện bắt đầu từ lúc tôi bắt đầu muốn đi khám phá các levelTôi đã chuyền lại kiến thức của mình vào các file dữ liệu gửi cho tổ chức MEGTôi để lại mọi thứ của mình và bắt đầu rời xa những căn phòng khoa học đóTôi đã nộp đơn xin nghỉ Và đã chuẩn bị thật nhiều đồ để bắt đầu hành trình Tôi mang theo bộ giáp do đích thân tôi chế tạoVà vô số món vũ khí mà vó lẽ tôi sẽ cầnTôi cũng đã chuẩn bị lương thực đầy đủVà tôi đã xuất phátThông qua nhiều level khác nhauĐi tới các điểm giao thoa và tới với những level mớiĐi qua nhiều nơiTôi nỗ lực tìm kiếm một lối thoátCho tới khi tôi tới level 66Bước ngoạt lớn nhất mà tôi từng trải nghiệm
________________________________/Felis: bước ngoạt lớn mà ông ta nói có khi nào là lối thoát khôngEden: có thể lắmTemashi: nếu ông ấy đã đi qua nhiều level khác nhau thì cũng đã quen rồiTemashi: có thứ gì mà ông ta cho là bước ngoạt được chứ
_________________________________
Vào lúc mà tôi nhảy vào một đầm lầy từ level 10 thì tôi đã vô tình đến đâyBan đầu thì tôi không biết đâuNhưng khi không gian thay đổi thì tôi mới nhận raLúc đầu tôi còn khá mông lungThì có một con cá xấu từ đầm lầy bay lên Nó há mồm muốn đớp tôiTôi đã lấy ra cây sà beng tôi vô tình nhặt được phang vào đầu nóPhần nhọn của cây sà beng đã đâm vào da con cá xấuTuy da chúng khá dày nhưng cũng đã bị cây sà beng phang thủngTộ đã xem xét nó và...
___________________________________/
Felis: chỉ là cảnh đánh nhau thôiFelis: lật qua trang khác đi Temashi: cũng...đượcMặc dù không muốn skip nhưng đang có chuyện quan trọng hơn cần làm Rồi họ lật sang trang khác
__________________________________
Khi tôi đang đi theo các lối mòn để tránh chạm chán lũ cá xấuTôi vô tình tìm ra một cái nhà nhỏ Tôi đã cẩn thận tiếp cận căn nhà đó và đi vàoBên trong chỉ có đúng một cái giường cùng một cái bàn và một cái ghếY như một ngôi nhà dành cho đúng một ngườiDù tôi không biết ai có thể ở đâyNhưng không cho tôi phân vânMột tiếng còi báo động vang lênDù tôi không nhìn thấy bất cứ nguồng phát âm thanh nàoSau đó còn có tiếng máy bay và một tiếng nổ cực lớnMột trận xung kích phát ra từ xa Tôi nhìn thấy rõ từng hàng cây bị thổi bay thông qua cái cửa sổ Tôi cuốn cuồn tìm một chỗ nấpTôi vô tình thấy một cái tay vặn dưới gầm giườngTôi ném cái giường ra và vặn nóMột cái hầm xuất hiện khi tôi mở nóTôi liền nhanh chóng nhảy xuốnTôi không biết ở dưới có nguy hiểm nào khôngDù gì thì ít ra còn có cơ hội sống hơn là đứng ở trên và đón trận xung kích kia
_________________________________/
Temashi: ủa có đường hầm àKalpas liền lật tung cái giường raKalpas: đúng là có thậtBên dưới giường là một cái nắp vặn để mở hầmFelis: đọc tiếp điTemashi: à được
__________________________________
Bên dưới không hề có gì cảChỉ là một căn hầm thông thườngCó lẽ là một lối thoát cho quả bom kiaTôi lấy ra chiếc mặt nạ phồng đọc mà tôi tìm được ở máy bayCoi bộ nơi này không hẳng là tuyệt đường sốngKhi âm thanh của trận xung kích kia kết thúc thì tôi đã leo lênKhi leo lên thì tôi vô tình chạm vào thành giườngTôi nhớ là mình đã nhích nó đi rồi màTôi kéo cái giường ra và leo lênKhung cảnh xung quanh không hề thay đổiKhông lẽ căn nhà vẫn trụ vững sau vụ đóTôi đã nghĩ như vậyNhưng tôi nhận ra một điềuNó chỉ là tự thiết lập lại trật tự mà thôiVì đến cây cối ở ngoài cũng bình thường trở lạiTôi quyết định mở cửa đi raNhưng khi tôi mở cửaMột ánh sáng trắng phát raTôi đã phải che mắt vì không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì Khi mở mắt raXung quanh tôi toàn màu trắngLà level khác ưNhưng rồi có một âm thanh nói với tôi□■: chúc mừng□■: anh vượt qua rồi đấyTôi không biết đó là aiKhi quay mặt nhìn theo hươnhs âm thanh đóTôi thấy một bóng đen hình một cô gái đang ngồi trên ghếRồi một cái ghế khác xuất hiện đối diện người đóTôi nghĩ là người đó muốn mời tôi ngồi Tôi lại gần và ngồi xuống ghếCái bóng đó nói với tôi một điềuAnh sẽ được trở lại và có thêm 3 điều ước
___________________________________
Kevin: cái gì cơElysia: thật àTemashi: tôi không biết nhưng chắc có thể lắmSakura: mà nghe ông ta miêu tả tôi cứ thấy quen quenKalpas: đúng thậtNhớ lại một hình bóng đã dọa họ phải tới nơi nàyKevin: không lẽ...Temashi: đọc tiếp thôi
____________________________________
Người đó hỏi tôi sẽ ước điều gìNgười đó nói không cần ước sẽ sống lại vì đó là điều kiện ban đầuĐiều ước là hàng tặng kèm mà thôiTôi đã ước là những người rơi vào đây sẽ được trở vềNhưng không được vì họ còn thử thách chưa hoàng thànhVậy nên tôi đã ướcLối thoát sẽ được cố định vào 1 level Và người đó đồng ýTeo tôi biết thì tổng số level mà tôi đã đi tính thêm cả level đầu tiênLà tròn 100Vậy thì là phải đặt bước chân của mình đủ 100 level để tìm ra lối thoát Người đó nói sẽ cố định nó vào 1 level và biến đổi nóNhưng người đó không nói tôi là level gìTôi đã ước người đó cho tôi gợi ý về nóTôi biét là người đó sẽ không nói cụ thể vì đó là của những người tham giaNgười đó gọi ý là đó là nơi nguy hiểm nhấtBất cứ thứ gì ghi chép về nó đều bị thay đổiKhông một dòng mô tả nào là sự thật về nóNó xuất hiện thình lình và bất ngờNó sẽ là nơi nguy hiểm nhấtTổng hợp cả 100 level lại Đó là đâu thì sẽ được tổng hợp ở level■□■□Và điều ước cuối cùng của tôi là hãy cho tôi viết lại hành trình của mìnhĐể gửi cho những người sau Và người đó đồng ýThế là tôi đã viết cuốn sổ nàyTôi chỉ có thể cung cấp cho bạn đến đây thôiHi vọng bạn sẽ thành côngThe End
_______________________________
Temashi lặng lẽ đóng cuốn sách lạiCô chấp tay Temashi: cảm ơn ông vì những cống hiến của mìnhTemashi: tôi sẽ ghi nhớCác anh kiệt: rất cảm ơn ôngAponia: cầu phúc cho ngài sẽ có cuộc sống hạnh phúc Và cô lấy ra một cái máy ảnh chụp lại từng trang củ cuốn sổTenashi: lúc về phải đưa lên cộng đồng mới đượcTemashi: giờ tìm lúc về thôi Kevin: được Tất cả đi ra khỏi căn nhà nhỏ đj được khoẳng không xa thì họ cảm nhận thấy gì đóSakura: có cảm thấy gì không mọi ngườiKalpas: cóTemashi: có một ngườiTemashi: đang quan sát chúng taTừ đằng sau họ Cách tầm 5m có một người đang đứng sau thân cây đứng nhìn họSakura: giết khôngTemashi: phải hỏi đãTất cả biến mấtVà tất cả lại xuất hiện xung quanh người theo dõi thành một vòng trònKalpas: ngươi là aiKalpas: và sao lại quan sát tụi taoCác anh kiệt khác cũng lấy vũ khí ra Người đó không nói gìChỉ nhìn họRồi thân ảnh mờ đi Và biến mất ngay giữa màn xương độcKalpas:????Mobius: anh dọa sợ người ta chạy rồi kìaFelis: bộ người ta có chạy àFuhua: gọi là chạy có hơi sai Temashi: xem ra phải cẩn thận hơn rồiRồi cô quay đầu định bỏ đi Thì vô tình thấy một vài bóng đen đang di chuyển từ đằng xaTemashi: hửmTemashi: có người àCô liền tới đó và gặp những người đóElysia: nàyElysia: cô đi đâu vậyKevin: bên kia có người saoKevin: lại đó thử xemTất cả lại gần những bóng người đóTemashi là người chủ động bắt chuyệnNhững cái bóng đen đó là con người Tất cả đều mặc một bộ đồ bảo hộ kín mít Temashi: xin hỏiTemashi: là ai vậy □□: hửm□□: có người□□: các vị không sao rồi□□: chúng tôi là đội tuần tra□□: không sao đâu□□: chúng tôi sẽ giúp các bạn □□: các bạn an toàn rồi□□: sẽ không sao đâu□□: hãy đi cùng chúng tôiTemashi:...Cô nhìn thẳng xuyên qua tấm kính của mặt nạ phòng độc Cô nhìn vào ánh mắt đóÁnh mắt của họ hoàng toàn là một màu đenNó giống như không có tròng mắtTemashi: để tôi gọi mọi ngườiCô quay mặt lạiTemashi: các bạn thì saoCô vừa nói vừa chỉ ngón tay cái vào những người đóNhưng ngón tay đó chỉ là chỉ vào chiếc mặt nạCác anh kiệt cũng chú ý điều đóTrong đầu họ lại gợi lên câu nói của the red knightTRK: không được tin bất cứ cứ ai ở đóHọ nhớ tới điều đóKevin: không được tin bất cứ aiKevin: và chúng không phải ngườiKevin: chuẩn bị tham chiếnTemashi: tốtRồi cô quay lại dơ tay lên một khẩu súng ngắn cằm tay xuất hiệnCô bóp còViên đạn bắn ra Nó xuyên qua tấm kính của mặt nạ phòng độcĐâm thẳng vào đầuĐục thủng sọ và nãoNó cũng đã phát nổĐem cả cái đầu bị bắn trúng nổ tung
Hỡi người đang đọc cuốn sách nàyĐây có lẽ sẽ là một gợi ý hữu ích cho các bạn Tôi là Gorden Freeman Một nhà tiến sĩ vô tình tìm được một lối ra của the backroomMọi chuyện bắt đầu từ lúc tôi bắt đầu muốn đi khám phá các levelTôi đã chuyền lại kiến thức của mình vào các file dữ liệu gửi cho tổ chức MEGTôi để lại mọi thứ của mình và bắt đầu rời xa những căn phòng khoa học đóTôi đã nộp đơn xin nghỉ Và đã chuẩn bị thật nhiều đồ để bắt đầu hành trình Tôi mang theo bộ giáp do đích thân tôi chế tạoVà vô số món vũ khí mà vó lẽ tôi sẽ cầnTôi cũng đã chuẩn bị lương thực đầy đủVà tôi đã xuất phátThông qua nhiều level khác nhauĐi tới các điểm giao thoa và tới với những level mớiĐi qua nhiều nơiTôi nỗ lực tìm kiếm một lối thoátCho tới khi tôi tới level 66Bước ngoạt lớn nhất mà tôi từng trải nghiệm
________________________________/Felis: bước ngoạt lớn mà ông ta nói có khi nào là lối thoát khôngEden: có thể lắmTemashi: nếu ông ấy đã đi qua nhiều level khác nhau thì cũng đã quen rồiTemashi: có thứ gì mà ông ta cho là bước ngoạt được chứ
_________________________________
Vào lúc mà tôi nhảy vào một đầm lầy từ level 10 thì tôi đã vô tình đến đâyBan đầu thì tôi không biết đâuNhưng khi không gian thay đổi thì tôi mới nhận raLúc đầu tôi còn khá mông lungThì có một con cá xấu từ đầm lầy bay lên Nó há mồm muốn đớp tôiTôi đã lấy ra cây sà beng tôi vô tình nhặt được phang vào đầu nóPhần nhọn của cây sà beng đã đâm vào da con cá xấuTuy da chúng khá dày nhưng cũng đã bị cây sà beng phang thủngTộ đã xem xét nó và...
___________________________________/
Felis: chỉ là cảnh đánh nhau thôiFelis: lật qua trang khác đi Temashi: cũng...đượcMặc dù không muốn skip nhưng đang có chuyện quan trọng hơn cần làm Rồi họ lật sang trang khác
__________________________________
Khi tôi đang đi theo các lối mòn để tránh chạm chán lũ cá xấuTôi vô tình tìm ra một cái nhà nhỏ Tôi đã cẩn thận tiếp cận căn nhà đó và đi vàoBên trong chỉ có đúng một cái giường cùng một cái bàn và một cái ghếY như một ngôi nhà dành cho đúng một ngườiDù tôi không biết ai có thể ở đâyNhưng không cho tôi phân vânMột tiếng còi báo động vang lênDù tôi không nhìn thấy bất cứ nguồng phát âm thanh nàoSau đó còn có tiếng máy bay và một tiếng nổ cực lớnMột trận xung kích phát ra từ xa Tôi nhìn thấy rõ từng hàng cây bị thổi bay thông qua cái cửa sổ Tôi cuốn cuồn tìm một chỗ nấpTôi vô tình thấy một cái tay vặn dưới gầm giườngTôi ném cái giường ra và vặn nóMột cái hầm xuất hiện khi tôi mở nóTôi liền nhanh chóng nhảy xuốnTôi không biết ở dưới có nguy hiểm nào khôngDù gì thì ít ra còn có cơ hội sống hơn là đứng ở trên và đón trận xung kích kia
_________________________________/
Temashi: ủa có đường hầm àKalpas liền lật tung cái giường raKalpas: đúng là có thậtBên dưới giường là một cái nắp vặn để mở hầmFelis: đọc tiếp điTemashi: à được
__________________________________
Bên dưới không hề có gì cảChỉ là một căn hầm thông thườngCó lẽ là một lối thoát cho quả bom kiaTôi lấy ra chiếc mặt nạ phồng đọc mà tôi tìm được ở máy bayCoi bộ nơi này không hẳng là tuyệt đường sốngKhi âm thanh của trận xung kích kia kết thúc thì tôi đã leo lênKhi leo lên thì tôi vô tình chạm vào thành giườngTôi nhớ là mình đã nhích nó đi rồi màTôi kéo cái giường ra và leo lênKhung cảnh xung quanh không hề thay đổiKhông lẽ căn nhà vẫn trụ vững sau vụ đóTôi đã nghĩ như vậyNhưng tôi nhận ra một điềuNó chỉ là tự thiết lập lại trật tự mà thôiVì đến cây cối ở ngoài cũng bình thường trở lạiTôi quyết định mở cửa đi raNhưng khi tôi mở cửaMột ánh sáng trắng phát raTôi đã phải che mắt vì không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì Khi mở mắt raXung quanh tôi toàn màu trắngLà level khác ưNhưng rồi có một âm thanh nói với tôi□■: chúc mừng□■: anh vượt qua rồi đấyTôi không biết đó là aiKhi quay mặt nhìn theo hươnhs âm thanh đóTôi thấy một bóng đen hình một cô gái đang ngồi trên ghếRồi một cái ghế khác xuất hiện đối diện người đóTôi nghĩ là người đó muốn mời tôi ngồi Tôi lại gần và ngồi xuống ghếCái bóng đó nói với tôi một điềuAnh sẽ được trở lại và có thêm 3 điều ước
___________________________________
Kevin: cái gì cơElysia: thật àTemashi: tôi không biết nhưng chắc có thể lắmSakura: mà nghe ông ta miêu tả tôi cứ thấy quen quenKalpas: đúng thậtNhớ lại một hình bóng đã dọa họ phải tới nơi nàyKevin: không lẽ...Temashi: đọc tiếp thôi
____________________________________
Người đó hỏi tôi sẽ ước điều gìNgười đó nói không cần ước sẽ sống lại vì đó là điều kiện ban đầuĐiều ước là hàng tặng kèm mà thôiTôi đã ước là những người rơi vào đây sẽ được trở vềNhưng không được vì họ còn thử thách chưa hoàng thànhVậy nên tôi đã ướcLối thoát sẽ được cố định vào 1 level Và người đó đồng ýTeo tôi biết thì tổng số level mà tôi đã đi tính thêm cả level đầu tiênLà tròn 100Vậy thì là phải đặt bước chân của mình đủ 100 level để tìm ra lối thoát Người đó nói sẽ cố định nó vào 1 level và biến đổi nóNhưng người đó không nói tôi là level gìTôi đã ước người đó cho tôi gợi ý về nóTôi biét là người đó sẽ không nói cụ thể vì đó là của những người tham giaNgười đó gọi ý là đó là nơi nguy hiểm nhấtBất cứ thứ gì ghi chép về nó đều bị thay đổiKhông một dòng mô tả nào là sự thật về nóNó xuất hiện thình lình và bất ngờNó sẽ là nơi nguy hiểm nhấtTổng hợp cả 100 level lại Đó là đâu thì sẽ được tổng hợp ở level■□■□Và điều ước cuối cùng của tôi là hãy cho tôi viết lại hành trình của mìnhĐể gửi cho những người sau Và người đó đồng ýThế là tôi đã viết cuốn sổ nàyTôi chỉ có thể cung cấp cho bạn đến đây thôiHi vọng bạn sẽ thành côngThe End
_______________________________
Temashi lặng lẽ đóng cuốn sách lạiCô chấp tay Temashi: cảm ơn ông vì những cống hiến của mìnhTemashi: tôi sẽ ghi nhớCác anh kiệt: rất cảm ơn ôngAponia: cầu phúc cho ngài sẽ có cuộc sống hạnh phúc Và cô lấy ra một cái máy ảnh chụp lại từng trang củ cuốn sổTenashi: lúc về phải đưa lên cộng đồng mới đượcTemashi: giờ tìm lúc về thôi Kevin: được Tất cả đi ra khỏi căn nhà nhỏ đj được khoẳng không xa thì họ cảm nhận thấy gì đóSakura: có cảm thấy gì không mọi ngườiKalpas: cóTemashi: có một ngườiTemashi: đang quan sát chúng taTừ đằng sau họ Cách tầm 5m có một người đang đứng sau thân cây đứng nhìn họSakura: giết khôngTemashi: phải hỏi đãTất cả biến mấtVà tất cả lại xuất hiện xung quanh người theo dõi thành một vòng trònKalpas: ngươi là aiKalpas: và sao lại quan sát tụi taoCác anh kiệt khác cũng lấy vũ khí ra Người đó không nói gìChỉ nhìn họRồi thân ảnh mờ đi Và biến mất ngay giữa màn xương độcKalpas:????Mobius: anh dọa sợ người ta chạy rồi kìaFelis: bộ người ta có chạy àFuhua: gọi là chạy có hơi sai Temashi: xem ra phải cẩn thận hơn rồiRồi cô quay đầu định bỏ đi Thì vô tình thấy một vài bóng đen đang di chuyển từ đằng xaTemashi: hửmTemashi: có người àCô liền tới đó và gặp những người đóElysia: nàyElysia: cô đi đâu vậyKevin: bên kia có người saoKevin: lại đó thử xemTất cả lại gần những bóng người đóTemashi là người chủ động bắt chuyệnNhững cái bóng đen đó là con người Tất cả đều mặc một bộ đồ bảo hộ kín mít Temashi: xin hỏiTemashi: là ai vậy □□: hửm□□: có người□□: các vị không sao rồi□□: chúng tôi là đội tuần tra□□: không sao đâu□□: chúng tôi sẽ giúp các bạn □□: các bạn an toàn rồi□□: sẽ không sao đâu□□: hãy đi cùng chúng tôiTemashi:...Cô nhìn thẳng xuyên qua tấm kính của mặt nạ phòng độc Cô nhìn vào ánh mắt đóÁnh mắt của họ hoàng toàn là một màu đenNó giống như không có tròng mắtTemashi: để tôi gọi mọi ngườiCô quay mặt lạiTemashi: các bạn thì saoCô vừa nói vừa chỉ ngón tay cái vào những người đóNhưng ngón tay đó chỉ là chỉ vào chiếc mặt nạCác anh kiệt cũng chú ý điều đóTrong đầu họ lại gợi lên câu nói của the red knightTRK: không được tin bất cứ cứ ai ở đóHọ nhớ tới điều đóKevin: không được tin bất cứ aiKevin: và chúng không phải ngườiKevin: chuẩn bị tham chiếnTemashi: tốtRồi cô quay lại dơ tay lên một khẩu súng ngắn cằm tay xuất hiệnCô bóp còViên đạn bắn ra Nó xuyên qua tấm kính của mặt nạ phòng độcĐâm thẳng vào đầuĐục thủng sọ và nãoNó cũng đã phát nổĐem cả cái đầu bị bắn trúng nổ tung
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co