Truyen3h.Co

[ĐN Inuyasha/ Edit] Thù Hận Truyền Kiếp (Gốc: SS-VS-VV)

Chương 29

AnilaBloomix

Kagome từ trong lồng ngực Qủy Vực Hoặc nhô đầu ra, "Rốt cuộc cũng đi rồi..."

Cô thở phào nhẹ nhõm, mới rời khỏi lồng ngực Quỷ Vực Hoặc, còn chưa kịp trả lại cho hắn áo khoác, cô xoay người một cái bắt gặp một đôi mắt vàng tức giận...

Trong rừng trúc, gió mát thổi qua, hai người cứ đứng như vậy nhìn nhau rất lâu...

Rốt cuộc, Kagome bất đắc dĩ xoay người, đem áo khoác trả lại Quỷ Vực Hoặc: "Làm phiền anh... Cái đó... Chúng ta đi thôi..."

Quỷ Vực Hoặc hiểu ý cười cười, mặc áo khoác vào, dắt tay cô đi hướng ngược lại. Không ngờ, bóng trắng tức thì rời sang trước mặt bọn họ, tay cầm quang tiên, bên trong mắt vàng tràn đầy sát ý.

"Sesshomaru?" Kagome bất đắc dĩ không thể làm gì khác hơn là khẽ gọi. Cô làm sao không biết anh sẽ tức giận, nhưng cô thực sự không thể trở về, nhưng cô cũng không thể để Sesshomaru công kích người con trai vô tội đứng bên cạnh.

"Ta không biết em và hắn có quan hệ như thế nào. Nếu như em muốn người đàn ông này chết sớm thì cứ việc đi theo hắn." Mặt của Sesshomaru không hề cảm xúc nói.

"Không được! Sesshomaru! Cầu xin anh không được!" Âm thanh của Kagome run rẩy.

"Em quan tâm hắn như thế sao? Tại sao? Tại sao lại muốn đi cùng hắn?" Âm thanh của Sesshomaru cũng vì kích động mà run rẩy.

"Em..." Kagome quay mặt đi, không dám nhìn thẳng mặt anh.

"Nhìn ta!"

Kagome nơm nớp lo sợ tiến vào trong mắt của Sesshomaru, cặp mắt vàng kia vốn rất lạnh lùng gần đây luôn ôn nhu, nhưng bây giờ tràn  đầy tức giận, nước mắt của Kagome không tự chủ theo gò má rơi xuống, cô không cam lòng lau đi nước mắt. Tại sao? Tại sao chỉ cần đối mặt với anh, cô liền dễ dàng bị đánh bại như vậy, dễ dàng để lộ tình cảm thực sự mà bản thân cực lực ngụy trang?

Sesshomaru đang tức giận nhìn thấy nước mắt oan ức của cô gái lập tức tiêu tan, dần dần bị ôn nhu thay thế được. Anh thu hồi quanh tiên, tiến lên hai bước, đem cô gái ôm chặt vào lồng ngực: "Đừng đi, Kagome. Em đừng đi, có được không?"

Kagome khóc thút thít, bất lực ngã vào cái ôm ấm áp quen thuộc. Cô bây giờ còn có thể quyết tâm rời đi sao? Cô không biết. Sesshomaru đều cho cô quá nhiều mê hoặc, khiến cho cô không tìm được chính mình.

"Em biết không? Ta căn bản không quan tâm em có làm ta bị thương hay không, Kagome." Hô hấp của Sesshomaru nắm giữ không khí của Kagome, trái tim cũng dần dần ấm áp, "Mãi đến tận lúc em rời đi, ta mới phát hiện mình thực sự hết thuốc chữa, Kagome. Ta không cách nào sống mà không có em trong một giây..."

"Tại sao đều là anh quấy rầy cảm xúc của em, Sesshomaru? Tại sao anh đều phóng túng sự ích kỷ của em? Khiến em muốn ích kỷ ở lại bên cạnh anh..."

"Kagome, đừng đi. Được không?"

"Ừm."Theo bản năng khẳng định đối phương. lập tức lại có chút hối hận về sự ích kỷ và bất lực của mình. Ngay cả cự tuyệt đều không làm được.

"Muốn trở về sao? Tiểu thư Kagome." Quỷ Vực Hoặc nhìn hai người ôm nhau ngọt ngào như thế, trong lòng cảm thấy rất khó chịu.

Kagome giãy dụa muốn rời khỏi lồng ngực của Sesshomaru, lại phát hiện hoàn toàn phí công, bởi vì cô càng giãy dụa, tay Sesshomaru ôm càng chặt. Cô bất đắc dĩ nhẹ giọng gọi: "Sesshomaru?"

Nhưng vị đại yêu quái đệ nhất thời chiến quốc căn bản không để ý tới cô, muốn để anh buông cô ra nhanh như vậy, không có cửa! Nếu như anh bỏ tay ra, cô sẽ lại chạy thì sao? Anh cũng không nên mạo hiểm như vậy, cả đời anh cũng không muốn mạo hiểm như vậy, nếu có thể, anh muốn cả đời đều trói chặt cô, nếu cô cứ không nói tiếng nào mà rời đi như vậy, đừng hòng mơ tới.

"Chúng ta trở về còn không được sao?" Cô thỏa hiệp.

Đang muốn hóa thành bóng trắng bay về phía nhà trúc...

"Chờ đã." Kagome thấy được Quỷ Vực Hoặc giống như bị bỏ rơi, "Quỷ Vực Hoặc có muốn đi cùng chúng tôi không?"

Sắc mặt của Sesshomaru tối sầm.

Mà người đó thì nở nụ cười: "Cũng được."

#

Lúc nhóm của Sesshomaru trở về nhà trúc thì Thọ Hòa Lão Nhân và Mộng Cơ cũng ở đây. Miroku ở trên không nhìn thấy Sesshomaru ôm Kagome chạy về phía nhà trúc cũng đuổi theo về.

Inuyasha thấy được Sesshomaru lại quá đáng ôm Kagome vào nhà như thế, lửa giận lại không khỏi nổi lên: "Sesshomaru!"

Sesshomaru căn bản không để ý đến cậu, anh trực tiếp chạy vội đến trước mặt Thọ Hòa Lão Nhân: "Làm sao để mổ độc của cô ấy?" Dùng ánh mắt ra hiệu chỉ cô gái ở trong lòng.

"Cái này... Ta đi ra ngoài một ngày, chính là đến xem..."

"Nói ngắn gọn." Sesshomaru thiếu kiên nhẫn ra hiệu anh muốn đi thẳng vào vấn đề, tại sao tất cả mọi chuyện liên quan tới Kagome, bình thường anh bình tĩnh như vậy đều không mất kiên nhẫn như thế.

"Nói một cách đơn giản, bảo ngọc trấn giữ nước Nam Ương không phải dễ cầm như vậy."

"Ai nói tới Bích Huyết ngọc?" Quỷ Vực Hoặc vôi vã chạy tới, liền nghe thấy có người nói bảo ngọc trấn giữ nước Nam Ương.

Thọ Hòa Lão Nhân kinh ngạc, lập tức cung kính khom lưng: "Vương tử điện hạ."

Mộng Cơ cũng khẽ khom người: "Vương tử điện hạ."

Mọi người kinh ngạc, đặc biệt là Kagome hai mắt trợn tròn, lẽ nào người gọi là Qủy Vực Hoặc này chính là vương tử nước Nam Ương?

"Không cần câu nệ như vậy, Thọ Hòa." Quỷ Vực Hoặc tùy ý ngồi vào bên trong phòng, thái độ ung dung của hắn cùng vẻ nơm nớp lo sợ của Thọ Hòa Lão Nhân liền rõ ràng mọi chuyện.

"Vương tử điện hạ đến đây không biết có chuyện gì?"

"Ghé thăm ông một chút." Tại sao cảm thấy ngữ khí giống như đang trêu chọc.

"Không dám."

"Tiếp tục vấn đề vừa rồi, Bích Huyết Ngọc là thế nào?"

"Cái này..."

"Nói mau!"

"Tiểu thư Kagome bị trúng độc của Hắc Ma Khôi, hi vọng duy nhất chính là linh lực vốn có nhưng do yêu quái có nói linh lực và yêu lực vốn có cũng có ở Bích Huyết ngọc của nước chúng ta, cũng nói chính là Linh Niệm châu của Inuyasha và bảo ngọc trấn giữ nước Nam Ương cần thánh vật này."

"Nếu vậy thì đem Bích Huyết ngọc ra đi." Quỷ Vực Hoặc thân thiết nhìn ngó Kagome, phát hiện Sesshomaru vẫn ôm chặt lấy cô rất là bất mãn.

"E rằng bệ hạ sẽ không đồng ý... Đây là bảo ngọc trấn giữ nước..."

"Bên phụ hoàng phái ta tới đây. Bảo ngọc giữ nước và Kagome, đương nhiên Kagome là quan trọng nhất."

"Vậy thì tốt. Thế nhưng..." Thọ Hoà Lão Nhân làm khó nhìn Kikyo sắc mặt tái nhợt.

"Lại làm sao?" Quỷ Vực Hoặc có chút không nhịn được.

"Tiểu thư Kikyo bên kia cũng trúng độ Thực Cốt Tán, cũng chỉ có Bích Huyết ngọc có thể cứu. Thế nhưng thuốc này chỉ có thể cứu được một người..."

"Cái gì?" Inuyasha khó tin thất thanh nói.

"Không có cách khác sao?" Quỷ Vực Hoặc bất mãn nhìn Thọ Hoà Lão Nhân.

Thọ Hoà Lão Nhân không thể nề hà lắc đầu.

Quỷ Vực Hoặc nhìn Kagome một chút, lại hơi liếc nhìn Kikyo, nói với Thọ Hoà Lão Nhân: "Ông nghĩ ai sẽ quan trọng hơn?"

"Cái này..." Thọ Hoà Lão Nhân làm khó nhìn Quỷ Vực Hoặc.

"Cứu Kagome." Ngữ khí mệnh lệnh, Sesshomaru không quan tâm sự sống chết của nữ pháp sư đã chết kia, nhưng Kagome nhất định không thể chết.

"Còn Kikyo thì làm sao?" Inuyasha kêu lên.

"Thời khắc sống còn, Inuyasha vẫn còn nghĩ đến Kikyo..." Kagome nghĩ có chút tự giễu, mặc kệ cô bây giờ sẽ không quan tâm, nhưng dù sao cũng là yêu, yêu ghi lòng tạc dạ, làm sao có khả năng làm cho cô không có cảm giác? Cô quay đầu lại nhìn ngó gương mặt tuấn tú của Sesshomaru, là một loại cảm giác ấm áp an tâm khó có thể nhận dạng, đem trái tim nhỏ của cô lấp đầy.

"Hai người họ cũng không thể chết!" Inuyasha quát.

"Vậy cậu mau nói bây giờ phải làm sao?" Quỷ Vực Hoặc rất bất mãn nhìn Inuyasha.

Thở dài, Inuyasha lập tức ngồi xuống: "Không biết..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co