Dn Op Xuyen Qua Thanh Vuong Nu Dai Duong
Vanica nghe xong quyết định của Shanks, không nói không rằng lấy chiếc áo khoác của mình mặc vào, quay gót rời đi."Không cần anh giúp, tôi tự tìm con tôi."- Vanica không còn ngọt ngào được nữa, ngay cả xưng hô cũng thay đổi. Shanks ngoài mặt thì lạnh nhạt nhìn theo bóng lưng cô gái ấy rời đi, trong lòng lại âm thầm mất đi một miếng tim mình, không dám tin cô ấy sẽ nói như thế." Cậu bình tĩnh lại đi, cả hai người không ai nhường ai cả. Điều quan trọng bây giờ là tìm thằng bé đã." Benn lau cây súng của mình rồi nhét vào thắt lưng."Tôi đã nói rồi. Đứa trẻ đó cứ để mẹ nó tự tìm, chúng ta không liên quan gì cả." Shanks đứng dậy đi về phòng: "Mọi người nghỉ sớm đi."Benn suy ngẫm một lúc rồi vỗ vai anh chàng Roo đang ăn nốt miếng đùi gà cuối ngày: "Này, gọi nhóm kia về đi.""Còn thằng bé thì sao?" "Có Vani thì sẽ chả sao cả. Để chuyện của họ cho họ tự giải quyết, chúng ta nhúng tay vào lại càng thêm rắc rối." Benn Beckman châm một điếu thuốc rồi đi ra ngoài boong tàu. Toàn bộ thành viên băng Tóc Đỏ im lặng làm theo lời thuyền trưởng, trong lòng bọn họ đều nghĩ, Vanica nói như vậy có hơi quá đáng rồi.Mà bên này Vanica vừa xuống thị trấn tìm con, trời lại bắt đầu không chiều lòng người, mưa to.Cô trốn dưới một mái hiên, tự hỏi một mình cô làm cách nào để tìm được Ata. Nước mắt hoà với nước mưa. Vanica nghĩ đến viễn cảnh đứa con trai yêu quý của cô đang ngồi run rẩy dưới trời mưa, lòng dấy lên cảm giác tội lỗi kì lạ. Cuối cùng cũng quyết định, Vanica cởi áo khoác ôm vào trong bụng, bảo vệ cái áo không bị ướt, chạy trong màn mưa gọi tên con trai không ngừng. Đáp lại Vanica chỉ là tiếng chó sủa từ những ngôi nhà trong thị trấn, hoàn toàn không có tăm tích của Ata.Vanica vấp ngã. Không ngờ trong đời một kẻ mạnh như cô, sẽ có lúc vì ngã mà đau đến thế này. Cô lau lau vết thương trên đầu gối đã rách một mảng, tiếp tục đứng dậy tìm con.Vô vọng, bất lực, Vanica gần như muốn gục xuống. Cô đã từ lo lắng chuyển sang sợ hãi. Có kẻ xấu sẽ bắt cóc con trai cô không? Có thú dữ đe doạ thằng bé không? Hay trong đêm mưa thế này, thằng bé có bị ốm không?"Cô gì ơi, cô cần sự giúp đỡ không?" Vanica quay lại, một người đàn ông cao ráo, khuôn mặt điển trai, che một chiếc ô lớn lên đầu cô. Cô không thể nói gì hết, trong vô thức gọi tên con..."Cô đang tìm ai có tên đó sao?" Anh chàng giữ vai cho Vanica đứng vững, đặt chiếc áo vest của anh ta lên vai cô: "Đi thử nào, tôi đưa cô tới chỗ thị trưởng, ông ấy có năng lực có thể giúp cô đấy." Theo lời chàng trai ấy, Vanica đi đến nhà thị trưởng. Giây phút cô vừa bước vào căn nhà ấm áp đó, trái tim vỡ oà vì vui sướng. Đứa con trai bé bỏng của cô vẫn rất khoẻ mạnh, đang ở trong nhà của thị trưởng. "Mẹ!" Ata chạy đến ôm chặt lấy Vanica. Vanica cũng giàn giụa nước mắt ôm thằng bé thật chặt, hôn lên trán, lên tóc, lên tay thằng bé:"Lạy trời, con tôi không sao hết..." Thị trưởng đồng ý cho hai mẹ con ở lại một đêm, còn lấy quần áo của người nhà cho cô thay. Còn chàng trai đã giúp đỡ Vanica cũng ở lại cùng với thị trưởng để an ủi hai mẹ con.Khi Vanica bình tĩnh lại, cô cảm ơn chàng trai và thị trưởng. Ngài thị trưởng nói cô không cần khách sáo, ngồi chơi cùng con trai cô cũng rất vui. Còn anh chàng sau khi thị trưởng đi ngủ, vẫn ngồi lại với hai mẹ con."Cảm ơn anh hôm nay đã giúp tôi tìm được thằng bé." Nãy giờ Vanica luôn ôm chặt Ata trong lòng mình, không chịu buông ra."Cũng không có gì." Anh chàng mỉm cười nhìn cô gái xinh đẹp trước mặt.Đúng là một cô gái có khả năng làm người ta yêu thích từ cái nhìn đầu tiên."Anh tên gì vậy?" "Halein. Cô thì sao?""Rose...""Cái tên hay đấy, rất hợp với cô. Một bông hồng xinh đẹp nhỉ." Anh chàng nhìn ra ngoài trời đầy sao. Rồi chợt nhớ tới gì đó, anh ta quay lại hỏi: "Tại sao cô lại một mình đi tìm con thế? Cha đứa trẻ đâu?""Nó làm gì có cha..." Vanica chợt nhớ đến khuôn mặt của Shanks lúc lạnh lùng ra lệnh cấm tất cả mọi người tìm Ata. Cô cảm thấy như lâu đài tình ái trong tim mình đã vỡ đi một mảnh.Halein im lặng. Anh ta nghĩ rằng cô là một thiếu phụ xinh đẹp mà đáng thương. (Không nhé anh, chị em có chồng rồi, chồng người ta làm to hẳn hoi) "Tôi không thích nợ nần ai cả, anh có thể cho tôi biết làm thế nào có thể trả ơn cho anh không?" "Thôi nào, cô làm tôi mất hứng đấy. Nhưng được rồi, nếu cô đã nói thế, vậy cô có thể hẹn hò cùng tôi vài ngày không?" Halein nhìn Vanica đầy mong ngóng."Hả??? Tôi... Ý anh là gì?" Vanica rất biết ơn người này, nhưng cô tự nhủ nếu anh ta có mưu đồ xấu xa, cô sẽ đem anh ta làm bữa sáng cho Lita.Halein gãi đầu ngượng ngùng: "Thật ra thì... Có mấy cô gái trong thị trấn cứ bám theo tôi mãi. Tôi muốn tìm một người đóng giả bạn gái mình để xua họ đi." "Vậy thôi sao?" Đóng giả bạn gái đương nhiên khiến Vamica có chút lưỡng lự, nhưng Vanica bỗng thoáng nghĩ tới tên tóc đỏ vô tình kia. Cô chạnh lòng mà ngay lập tức gật đầu: "Được, vậy khi nào anh muốn bắt đầu?""Có thể nào vào thứ hai tuần sau không?" "Được." Dù sao cô cũng chẳng bận gì."Vậy hẹn gặp cô ở quán rượu trong thị trấn vào thứ hai nhé." Halein vui mừng. Anh không nghĩ cô ấy sẽ đồng ý nhanh đến thế. Quả nhiên là một cô gái đặc biệt.------------------------------------
Sáng hôm sau, Vanica dẫn Ata quay lại tàu. Cô mặc lại bộ đồ cũ của mình, để lộ vết thương ở chân đã tạm thời được băng bó. "Em về rồi à." Benn thấy Vanica đầu tiên. Anh chạy xuống lấy hộp cứu thương mang ra.Vanica gạt đi. Cô mệt mỏi xoa đầu Ata: "Đừng đi lung tung nữa đấy." rồi đi lên phòng.Vậy mà đập vào mắt cô lại là giấc ngủ cực ngon của Shanks. Ata mất tích mà anh vẫn có thể ngủ ngon như vậy, Vanica muốn lao đến đánh anh một trận, nhưng cuối cùng lại thở dài, kéo chăn lên cho anh ấy, lấy một bộ đồ mới rồi đi ra ngoài.Mà Shanks không hề ngủ. Khi thấy Vanica trở về, anh ấy vội nằm xuống giường, vờ như đang ngủ một giấc thật ngon. Đêm hôm qua, Shanks đứng trong phòng nhìn xuống boong tàu, hi vọng Vanica có thể dẫn Ata về sớm nhất có thể. Anh đã bí mật nhờ Yasopp dùng khả năng tìm kiếm thần thánh của cậu ta mà tìm Ata và Vanica, cho đến khi Yasopp báo rằng lục tung cả hòn đảo lên cũng không thấy, anh ấy thậm chí đã gạt bỏ sự giận dữ và lời nói của mình sang một bên, lên thị trấn tìm kiếm. Chỉ tới khi biết Vanica ở nhà của thị trưởng, anh mới quay về tàu."Cô ấy chẳng biết gì cả." Shanks cười chua chát.Chuỗi ngày sau đó với băng Tóc đỏ mà nói là chuỗi ngày chẳng mấu vui vẻ gì. Shanks thường xuyên lên thị trấn uống rượu, khi trở về lúc nào cũng say khướt. Vanica thì không hiểu sao thường ăn mặc rất đẹp, sáng nào cũng xuống thị trấn. Vậy mà hai người họ không nói với nhau một chữ nào, kể cả khi hai người cùng chung một chiếc giường."Này, gần đây Vanica rất lạ nhỉ?" "Có gì mà lạ chứ, con gái lúc nào chả thích làm đẹp. Cô ấy lại còn đang ở tuổi xuân, nhan sắc không phải dạng vừa, chăm sóc bản thân có gì mà lạ chứ." "Thế thì cũng thôi đi. Đằng này, lúc nào từ dưới thị trấn về cũng mang theo cả núi đồ. Càng để ý, chiếc nhẫn mà cô ấy đeo cùng thuyền trưởng, bây giờ chẳng thấy đâu nữa." "Ý cậu là gì?" "Gần đây tôi thấy Vani hay đi gặp một người đàn ông, liệu có phải cô ấy đang hẹn hò không?" "Cậu điên à? Vani và thuyền trưởng tình cảm vốn rất tốt. Cho dù bây giờ họ giận dỗi nhau, nhưng nhất định sẽ làm lành, không có chuyện Vanica yêu người khác đâu." "Ai nói trước được điều gì chứ?"... Cuộc trò chuyện ấy vô tình lọt vào tai Shanks. Anh trầm lặng. Nhìn Vanica đang vui vẻ chuẩn bị đi đâu đó, trong lòng nhói lên cảm giác bất an lạ thường.Anh đi theo cô ấy.Vanica tới quán rượu trong thị trấn, gặp một chàng trai lạ mặt. Shanks nhìn những cử chỉ thân mật mà hai người kia dành cho nhau, cảm thấy khó chịu, bực tức. Amh ấy tiến tới gần:"Vani..." Vanica quay lại nhìn. Ánh mắt cô thoáng thay đổi. "Theo anh về!" Shanks kéo tay cô đi về. Nhưng Halein đã cản anh lại:"Xin lỗi, làm ơn giữ ý một chút, anh có quen bạn gái tôi à?"Shanks quay lại nhìn: "Bạn gái cậu?"Vanica nhân cơ hội giật tay mình ra. "Rose... Em có quen anh ta không?" Halein hỏi Vanica.Shanks nhìn cô đầy mong đợi. Cô sẽ chọn anh chứ? "Em không quen anh ta." .
.
.
______________________Tôi đang sầu đời nên sẽ hành hai ac thêm nữa vậy.Hứa hẹn trong 2-3 chap nữa giải quyết nốt mối giận này. Vì tôi còn phần đập anh Kid ve chai nè...Ơ chết, spoil hết mất ròi...
Sáng hôm sau, Vanica dẫn Ata quay lại tàu. Cô mặc lại bộ đồ cũ của mình, để lộ vết thương ở chân đã tạm thời được băng bó. "Em về rồi à." Benn thấy Vanica đầu tiên. Anh chạy xuống lấy hộp cứu thương mang ra.Vanica gạt đi. Cô mệt mỏi xoa đầu Ata: "Đừng đi lung tung nữa đấy." rồi đi lên phòng.Vậy mà đập vào mắt cô lại là giấc ngủ cực ngon của Shanks. Ata mất tích mà anh vẫn có thể ngủ ngon như vậy, Vanica muốn lao đến đánh anh một trận, nhưng cuối cùng lại thở dài, kéo chăn lên cho anh ấy, lấy một bộ đồ mới rồi đi ra ngoài.Mà Shanks không hề ngủ. Khi thấy Vanica trở về, anh ấy vội nằm xuống giường, vờ như đang ngủ một giấc thật ngon. Đêm hôm qua, Shanks đứng trong phòng nhìn xuống boong tàu, hi vọng Vanica có thể dẫn Ata về sớm nhất có thể. Anh đã bí mật nhờ Yasopp dùng khả năng tìm kiếm thần thánh của cậu ta mà tìm Ata và Vanica, cho đến khi Yasopp báo rằng lục tung cả hòn đảo lên cũng không thấy, anh ấy thậm chí đã gạt bỏ sự giận dữ và lời nói của mình sang một bên, lên thị trấn tìm kiếm. Chỉ tới khi biết Vanica ở nhà của thị trưởng, anh mới quay về tàu."Cô ấy chẳng biết gì cả." Shanks cười chua chát.Chuỗi ngày sau đó với băng Tóc đỏ mà nói là chuỗi ngày chẳng mấu vui vẻ gì. Shanks thường xuyên lên thị trấn uống rượu, khi trở về lúc nào cũng say khướt. Vanica thì không hiểu sao thường ăn mặc rất đẹp, sáng nào cũng xuống thị trấn. Vậy mà hai người họ không nói với nhau một chữ nào, kể cả khi hai người cùng chung một chiếc giường."Này, gần đây Vanica rất lạ nhỉ?" "Có gì mà lạ chứ, con gái lúc nào chả thích làm đẹp. Cô ấy lại còn đang ở tuổi xuân, nhan sắc không phải dạng vừa, chăm sóc bản thân có gì mà lạ chứ." "Thế thì cũng thôi đi. Đằng này, lúc nào từ dưới thị trấn về cũng mang theo cả núi đồ. Càng để ý, chiếc nhẫn mà cô ấy đeo cùng thuyền trưởng, bây giờ chẳng thấy đâu nữa." "Ý cậu là gì?" "Gần đây tôi thấy Vani hay đi gặp một người đàn ông, liệu có phải cô ấy đang hẹn hò không?" "Cậu điên à? Vani và thuyền trưởng tình cảm vốn rất tốt. Cho dù bây giờ họ giận dỗi nhau, nhưng nhất định sẽ làm lành, không có chuyện Vanica yêu người khác đâu." "Ai nói trước được điều gì chứ?"... Cuộc trò chuyện ấy vô tình lọt vào tai Shanks. Anh trầm lặng. Nhìn Vanica đang vui vẻ chuẩn bị đi đâu đó, trong lòng nhói lên cảm giác bất an lạ thường.Anh đi theo cô ấy.Vanica tới quán rượu trong thị trấn, gặp một chàng trai lạ mặt. Shanks nhìn những cử chỉ thân mật mà hai người kia dành cho nhau, cảm thấy khó chịu, bực tức. Amh ấy tiến tới gần:"Vani..." Vanica quay lại nhìn. Ánh mắt cô thoáng thay đổi. "Theo anh về!" Shanks kéo tay cô đi về. Nhưng Halein đã cản anh lại:"Xin lỗi, làm ơn giữ ý một chút, anh có quen bạn gái tôi à?"Shanks quay lại nhìn: "Bạn gái cậu?"Vanica nhân cơ hội giật tay mình ra. "Rose... Em có quen anh ta không?" Halein hỏi Vanica.Shanks nhìn cô đầy mong đợi. Cô sẽ chọn anh chứ? "Em không quen anh ta." .
.
.
______________________Tôi đang sầu đời nên sẽ hành hai ac thêm nữa vậy.Hứa hẹn trong 2-3 chap nữa giải quyết nốt mối giận này. Vì tôi còn phần đập anh Kid ve chai nè...Ơ chết, spoil hết mất ròi...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co