Dn Tokyo Revengers Mung Anh Ve Nha Mikey
______________________________
Kikyo với ánh mắt vô hồn nhìn vào mộ của mẹ, thế là mẹ đã mất thật rồi sao? Mẹ? Tại sao mẹ lại đối xử với con thế này? Tại sao mẹ mất cũng không báo con một tiếng? Một lời nhắn nhủ cũng không có sao?Kikyo nhìn qua ngôi mộ, rất khang trang sạch sẽ, chắc các anh chị chăm sóc cho mẹ rất kĩ nhỉ, con cũng đỡ cảm thấy áy náy, hồi nhỏ xíu, mẹ vẫn thường căn dặn con phải là một đứa trẻ ngoan, mẹ không thể ở bên, con phải mạnh mẽ hơn, con... bây giờ phải làm sao với mẹ đây? Hả mẹ?"Hakkai, hôm nào anh dẫn em gặp chị Yuzuha nhé" Kikyo tươi cười nhìn Hakkai đang đứng đó, nụ cười vẫn như lúc nãy, một nụ cười mặt định, giả tạo
_________________________________
[...]"Kikyo này, biết là sinh nhật em, vậy mà đi đâu từ sáng tới giờ" Ema đang ngồi vào bàn ăn, anh em đông đủ cả rồi, giờ thiếu mỗi Kikyo, đã điểm 6 giờ rồi, theo dự định là 6 giờ sẽ bắt đầu đóMikey nãy giờ không nói gì, cũng không tính bình luận gì luôn, nói sao lát hồi bị Kikyo chửi một trận thì xui lắm, nên thôi, im lặng là vàngKikyo bước nhẹ nhất có thể từ đằng sau để không nghe tiếng chân, mấy anh thì trố mắt nhìn, tại Ema quay ngược đầu lại, nên không biết chuyện gì xảy ra sau lưng mìnhTắt đèn, gì chứ cúp điện hả? Ema vô cùng ngạc nhiên, xui vậy trời, Kikyo không ở nhà, còn cúp điện?"Chúc mừng sinh nhật" cả đám bắn pháo hoa vào người Ema, trời ơi ẻm xúc động muốn khóc luôn rồi kìa, ước nguyện rồi thổi nến, căn phòng bây giờ náo loạn không thôi"Mọi người, Kikyo" Ema nhìn Kikyo tay cầm một chiếc bánh, ở trên đó có 4 người, Shinichirou, Manjiro, Ema và Kikyo, Ema oà khóc ngay giữa nhà vậy đó mà các anh áp nhau cười, cười sảng khoái lắm kìa"Mày chết nè, Mikey" Draken tiện tay quệt miếng bánh kem mà bôi lên mặt Mikey, thế là hai ổng rượt qua rượt lại, xem mà cười chảy cả nước mắt luôn"Ema à, chúc cậu tuổi mới sẽ có nhiều điều may mắn nhé, dù phải sống như thế nào, cũng phải thật hạnh phúc đấy" Kikyo cười hiền nhìn Ema, con bé chỉ biết ôm chầm lấy Kikyo mà khóc, từ khi anh Shinichirou mất, đây là sinh nhật ý nghĩa nhất, cảm ơn Kikyo, cảm ơn tất cả mọi người, Sano Ema này, sẽ sống thật hạnh phúc.
______________________________Hôm nay cô đi dạo với Takemichi, thật sự muốn tìm hiểu thêm về thằng ngốc này, tại sao lại được Mikey ưu ái đến vậy? Chắc phải có lý do gì chứ"Nè Takemichi" Kikyo xoay đầu qua nhìn Take, sao lúc nào ổng cũng nhìn sợ sợ vậy trời, tui có ăn thịt anh đâu mà lo lắng như đi với quỷ vậy"Hả... có chuyện gì à?" Takemichi bình tâm lại, trả lời bình thường nhất có thể"Từ lần trước, đụng độ với Moebius, rồi vụ của Baji, em mới để ý, anh rất giống Shinichirou" Kikyo rủ mắt xuống, mỗi lần nghĩ tới người anh này, tim cô như thắt lạiHồi tưởng "Các con, đây là Kikyo, từ nay con bé sẽ sống ở võ đường Sano" ông để tay sau lưng nó rồi đẩy nó lên, ý muốn nó chào mọi người một cái"Chào mọi người, em là Shiba Kikyo" nó gập người, trên môi vẫn nở nụ cười không thể nào giả trân hơn"Ể? Ema đủ mệt rồi, giờ thêm đứa em gái nữa hả?" Mikey bắt đầu nhăn nhó"Em cứ kệ nó đi, Kikyo, qua đây quỳ với anh nè" Shinichirou nói rồi cốc đầu Mikey một cái, chỉ chỉ vào tấm lót bên cạnh, muốn nó quỳ vàoKikyo không nói gì, lẳng lặng quỳ vào chỗ còn trống, nhà này thật ồn ào, phiền phức, nhưng bề ngoài Kikyo vẫn nhìn rất hoà hợp
____________________________
Manjiro đi từ xa, thấy Ema đang đứng lấp ló ngay chỗ tập, tò mò mà đi lại hỏi
"Ema, làm gì mà lấp ló ngoài này vậy"
Ema giật bắn cả mình, muốn hù tui chết hay gì vậy cha? Lúc nào cũng vậy hết trơn
"Anh be bé cái mồm thôi, nhìn kìa" Ema chỉ vào võ đường, Kikyo đang đấu với một người anh hơn nó ba tuổi, là học trò của ông Sano, nó bay lên, đá một cú, chưa dừng lại, còn được thế dọng một cái ngay bụng, thế là tên đó nằm im ỉm luôn
"Siêu quá" Ema bắt đầu cảm thán, nuốt nước bọt, Kikyo bằng tuổi cô, mới học được một tháng, vậy mà đã được như vậy rồi
Mikey không nói gì, nhìn lại thì kỹ thuật con bé này khá đó chứ, xem ra vui rồi đây
Con bé như cảm thấy có ai đang nhìn mình, liếc mắt ra cửa, à, thì ra là anh em họ phiền tên phức, nhìn với đôi mắt sáng long lanh đó làm gì? Ngưỡng mộ lắm hay sao?
"Có gì muốn nói sao?" Kikyo bây giờ mới lên tiếng, cô mà im lặng chắc chắn hai người này cũng không chịu rời đi đâu
Kikyo đá chân qua đằng sau, Shinichirou tóm được, chặn chân cô bé lại
"Đâu cần chào hỏi nồng nhiệt thế đâu, em gái của anh" Shinichirou tay vẫn đang giữ chân nó, ánh mắt toát lên vẻ hiền hoà, xem ra con bé này không giống Ema, đáng gờm hơn nhiều
Kikyo không nói gì, rút chân về, thì ra là anh ấy, Kikyo có cảm giác ai đứng sau mình nên mới ra tay, ai dè lại là anh cả
"Khó ưa thật đấy" Mikey lên tiếng, miệng vẫn đang ngậm cây kẹo mút, lần đầu thấy con gái mà ghê gớm như con này
Ema thấy sát khí bao quanh mình, đừng có liếc nhau công khai vậy chứ, ở chung một nhà rồi cơ mà, trời ơi ai cứu tui khỏi thế giờ này đi, tự nhiên tui thành miếng thịt để hai người này ép vậy
"Ê, đấu tay đôi không?" Mikey thấy cô không liếc cậu nữa, đương nhiên phải chọc để cuộc vui này tiếp tục diễn ra
"Đừng có khóc với Ema đó nha" Kikyo cười khểnh, nụ cười rất nham hiểm, vậy mà trong mắt Manjiro, nó đẹp đến lạ, gì đây? cảm xúc này là gì? thú vị rồi đây
Ema chỉ biết nghĩ thầm là "má oi, Kikyo ngầu quá đi"
Shinichirou đứng đằng sau cũng cười trừ, tụi bây giờ là anh em một nhà, sao như chó với mèo vậy
Thế là họ đấu tay đôi thật, đánh được gần nửa tiếng, đột nhiên ông bước ra, Kikyo vì thấy ông mà mất tập trung, bị Mikey đi trước một bước
"Thua rồi nhé" Mikey giơ nấm đấm lên trước Kikyo, nãy giờ đấu tay đôi, hoàn toàn dùng võ thuật, đánh vào huyệt đạo của đối phương, vết thương ngoài da thì lại rất ít
"Mikey, con đánh con gái luôn cơ à?" Ông Sano thấy vậy chau mày lại
"Không ạ, tụi con đang kiểm tra năng lực cho nhau thôi" Kikyo chạy đến chỗ ông, cô cũng đồng ý tham gia, vì thế đương nhiên phải biện hộ cho đồng đội
"Vào nhà ăn cơm đi" ông thấy nó thì ngán ngẩm, con bé này, giỏi làm người ta không thể trách móc được
Shinichirou dẫn Ema vào trong, võ đường còn lại Mikey và Kikyo
"Kikyo, đau không?" Lúc nãy đánh rất nghiêm túc, không biết con bé có sao không
Kikyo liếc mắt nhìn, gì đây? Thấy có lỗi à?
"Với mấy cái đòn yếu ớt đó ấy hả?" Kikyo bắt đầu chọc ghẹo, cô không thích thân với con trai, luôn luôn coi họ là một đám phiền phức, tên trước mặt cô cũng vậy thôi, có điều, dù mạnh miệng vậy, đấu thêm một chút nữa cô chắc chắn sẽ thua
Mikey nhìn, đúng là con bé này rất vui, có nó chắc chắn sẽ không nhàm chán cuộc đời này rồi
"Gọi một tiếng anh đi, đồ nụ cười giả trân" Mikey cũng đâu có vừa, trước mặt ông thì cười cười nói nói, trước mặt tụi này sao không thấy niềm nở như vậy đi?
Kikyo không nói gì mà đi thẳng vào nhà, để Mikey bơ vơ đứng đó, mặt dửng dưng, sẽ có ngày em phải thích anh thôi, đồ ngốc.
________________________________
P/s: cá nhân tui thích Mikey lúc bé lắm TvT, nên chắc sẽ làm mấy chap hồi tưởng lun đoá
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co