Drop Sanrin Ky
[ Brooklyn ]
Thêm một ngày mới. Thêm một tội lỗi.
Cáu bẩn, Rindou khua tay giữa không trung hòng xua đi màn khói mù mờ ăn chặn tầm nhìn của đôi sắc tía đẹp đẽ. Khoé mắt sớm đã loang loáng một màn nước mỏng tan, hoà lẫn vào sợi khói trắng đục chưa kịp nhạt màu làm xoè nhoẹt gương mặt khắc khổ của lão Angor đang dồn hết niềm phấn khích lên ly rượu sóng sánh trong tay.
"Chà, đây là thời đại của Hibiki rồi nhỉ, người Nhật quả là những nghệ nhân bậc thầy. "
Cái miệng lão chóp chép, nhả ra từng chữ tán dương kèm theo những tiếng khò khè nơi cuống họng hăng hăng mùi khói thuốc đã tích tụ lâu ngày. Chai Hibiki vốn đã đặt gọn trên bàn lại được nâng niu trong đôi tay dày múp như món báu vật thiêng liêng nhất lão cắp được từ thượng đế. Tâm thức như bị thôi miên bởi mĩ vị ấy dần quên mất sự hiện diện của những người trước mặt, suy cho cùng là một kẻ vô phép tắc.
Chờ đợi làm ai kia thêm bức bối. Không kể thời gian đi lại thì Rindou đã ngồi đây được hơn nửa ngày chỉ để trả lời những câu hỏi ngốc xít về Nhật Bản của lão ta. Nào là hoa anh đào là do ai đào lên hay tuyết ở đằng ấy có màu trắng hay không. Thật quái lạ khi lão vẫn sống sờ sờ trong cái giới hiểm trở này với hòn óc bé tẹo như hạt đậu ấy.
" Ngài thấy thế nào, Bonten sẽ có chính sách đãi ngộ phóng khoáng nếu ngài đặt hàng số lượng lớn. "
Cảm giác bí tắc bủa vây, Sanzu liền tiếp chuyện. Ngữ điệu trầm ổn của gã thành công làm dịu đi cái điệu hầm hực của Rindou từ nãy giờ. Chân gã bắt chéo qua một bên vắt vẻo, lay động nhẹ nhàng ấy vậy một tràn bụi đầy vẫn phất lên từ chiếc sofa cũ mèm càng khiến nó thêm nóng ruột muốn ra về.
Vừa hay có Sanzu ở đây, nó nghĩ chỉ cần đùn hết mọi việc cho gã rồi đánh một giấc say sẽ ổn thoả. Nhưng có màn khói the the miệt mài quấy nhiễu cặp mắt nó đến đỏ kè, hương thuốc ngai ngái chọc ngoáy cánh mũi ngứa ngáy không nguôi. Ngọn đèn vốn yếu ớt của căn phòng thiếu hơi người lại nhận thêm địch thủ, chiếu sáng chẳng thấm thoát vào đâu. Nhìn những đầu điếu đen sì như nhọ nồi lấp đầy gạt tàn phía kia cũng đủ hiểu đôi ba bao thuốc đã bị Angor xơi trọn tự bao giờ.
Và, những kẻ đối diện như nó nghiễm nhiên sẽ hưởng trọn mọi điều tai hại từ lão.
Lần đầu tiên nó cảm thấy mùi thuốc súng cay sộc lên tận óc lại quá đỗi dịu dàng với khứu giác đáng thương của nó. Kiên nhẫn nó vốn không có, cả thời gian cũng vậy. Rindou bắt đầu hối thúc, âm sắc cao vút, rõ là đang bực dọc.
" Trong lúc chúng ta còn buôn chuyện ở đây e rằng lũ chuột cống ở quận Queen đã nhấm nháp được không ít từ món rượu quèn của chúng. Xem như ngài đang từ bỏ một dải đất màu mỡ cho dù có đủ loại máy móc tốt, nhỉ? "
Ý nó, thật chất chỉ muốn khích tướng đối phương cho điên đảo, vác rìu chặt đứt sợi dây lí trí mong manh bằng một mối ganh đua vô nghĩa nhưng bao giờ cũng hiệu quả hơn bất cứ món hời nào.
Như một phản ứng hoá học nhận thêm chất xúc tác mãnh liệt, đôi mày rậm xấu xí siết lại, cơ mặt lập tức trở nên khó coi vô cùng. Nước da đổ dầu sần sùi của lão tô thêm phần đáng sợ cho hai con ngươi nhăn nheo, vẩn đục, tràn đầy mưu mô và toan tính. Lão kéo lấy một hơi dài để luồng khí độc lấp đầy buồng phổi hôi hám, khinh khỉnh nói tiếp.
" Chớ nóng vội. Rượu ngon không thể bàn cãi nhưng các cậu biết đấy, trọng yếu trong giao thương vẫn là quan hệ hữu nghị đôi bên và giá cả phải hợp tình. "
Lời của lão mắc kẹt ở nơi nảo nao không hay, vui đùa lởn vởn như ruồi muỗi vo ve ngoài tai nó tất thảy.
Đó chẳng phải thương lượng, cũng chẳng phải một lời chào mời giao dịch khéo léo gì. Thái độ thờ ơ kia ngay từ đầu chỉ muốn đánh mạnh vào ngân lượng. Rõ tròn vành vạch, con cá nhỏ đơn độc đang yêu cầu đại dương của nó phải lặng sóng đây mà.
Làm gì có chuyện hữu nghị đôi bên. Hữu nghị qua tai vị thủ lĩnh kia tuyệt nhiên biến chất thành thao túng, thao túng mỏ vàng kia để tha hồ vung xẻng bòn rút sạch sẽ. Rindou thừa biết, Mikey chỉ muốn nó ẫm về một bị đầy tiền là tiền còn việc nó lấy từ đâu, chẳng cần phải thưa thốt nhiều.
Đã rành rọt đến thế, và ở lão, nó không thể nhìn thấy một chút thiện chí nào. Thế thì nó, Haitani Rindou đây hà cớ chi phải hạ mình câu nịnh để làm đếch gì đâu.
Nghĩ đến đây nó quay ngang mặt đi, nhường cuộc hội thoại thiếu đi đoạn kết cho Sanzu đối đáp.
Chốc chốc gã lại bối rối, ánh mắt thiếu kiên định dần chểnh mảng khỏi việc giao thương. Chiếc lưỡi dẻo quẹo của gã hôm nay bỗng cứng đờ, im bần bật như người khiếm khuyết, không biết nói sao cho vừa vặn.
Thấy vậy, Angor bóc seal thêm một bao Marlboro đen nhám cùng loại với thứ ban nãy lão phì phèo. Như con rắn độc, được nước lấn tới dụ dỗ cừu non đi vào cánh rừng già xác xơ.
Sanzu hất tay từ chối, ném đi tia lườm sắc đến xước mặt như muốn đe lão đừng làm điều sáo rỗng. Vờ vĩnh như không hiểu, Angor đảo mắt lẩn tránh, liền xoay người, chìa bao thuốc sang phía Rindou gọi mời.
" Còn cậu này, muốn thử chứ ? "
" Không. Mùi rất tởm. Nhưng tởm nhất phải là mùi của con người." Rindou chế giễu, tay sẵn trong túi áo, mân mê khẩu S&W 500 lạnh toát, không giấu diếm.
Rút súng và quay ổ, đột ngột và đầy kinh ngạc. Lão già có phần chập choạng, lục lội trong túi quần, hẳn cũng có hàng nóng để phòng thân.
" Đoàng "
Một viên đạn trễ, nhưng vẫn đi đúng quỹ đạo.
Trót lọt, một phát bắn sắc ngọt ghim sâu vào giữa trán luôn là hồng tâm ưu thích của nó.
Theo động lực của viên đạn, mạch huyết vỡ toạc ra và chất nhầy được nước văng ra tứ tung, cả huyết tương cùng dịch não hoà lẫn một dòng đỏ thẫm. Trông gớm chết! Máu tươi đặc sệt tiếp tục ứa từng bãi từ lỗ hỏng ở giữa trán, dịch lỏng tràn vào hai hốc mắt lạnh cóng còn mở to đùng đùng, chực đợi tử thần hoàn thế rước hồn về âm gian đoạ đày. Vẻ mặt trắng bệch của lão lập tức phơi bày ẩn sau lớp mặt nạ da người, da dẻ đã kém sắc cùng nhạt màu đi nhiều phần trong thoáng chốc. Dưới cơn kích động tột độ, các vi mạch thần kinh co thắt liên hồi kéo theo một loạt chân tay to múp giật mạnh, giãy đành đặc như con cá tươi bị sốc điện đến chết trước ngàn lời trăn trối không kịp kể.
Nếu là Rindou 12 năm trước, trước cảnh huy hoàng này không may nó đã tháo chạy mất rồi. Nhưng xem kìa, đầu nó giữ thế ngửa ra cao ngất, ngạo nghễ quan sát với tư tưởng của kẻ bất bại phóng tầm mắt chán ghét về cái xác như một chiến công đáng thất vọng và phiền hà.
" Nóng tính ghê ~ " Sanzu thầm trách. Chỉ âm thầm thôi vì ngựa của gã có máu chiến cao lắm đấy, vớ vẩn lại được tặng ngay vài lỗ thoát nước trên người.
" Bẩn khiếp. Về nhanh thôi, sáng mai đến quận Queens xem sao. Ở đây toàn lũ nhát cáy, có bán cũng chẳng được giá. "
Chưa hết cáu kỉnh, Rindou làu bàu, tay vẫy mạnh nòng súng đỏ choét đang nhiễu từng giọt chất lỏng xuống nền gỗ ươm mốc xập xệ. Một ít bắn vào mặt nó, một ít dây ra áo, nhưng dơ bẩn bây giờ không là gì nữa.
" Cần gì vội như thế. Mới đến đây được vài hôm thôi mà, ở lại Brooklyn thêm vài ngày rồi sang quận Queens cũng chưa muộn. Vả lại, rượu tuần sau mới giao tới kho bên này, thoải mái chút đi Rin à. "
Sanzu nói vội, đưa nó một chiếc khăn tay trắng muốt giục nó lau đi món đồ chơi yêu thích mà nó mang theo khắp nơi, đôi khi cả lúc ngủ. Thứ còn lại là hai chiếc vé xem hoà nhạc sặc sỡ ở nhà hát Loew's Kings thuộc quận Brooklyn, đã bị hoan ố mất một góc sậm màu, hẳn là máu. Tên người trình diễn trên đấy thật xa lạ, vì chẳng phải người Nhật.
" Ở đâu ra đấy. " Nó đâm ra thắc mắc
" Trong túi áo lão kia. Có bốn vé, chắc là tối mai định đi xem với gia đình. "
Gia đình.
Gia đình à.
Hai từ nhẹ hẫng, đã lâu rồi nó chưa nghe qua. Hai từ thân thuộc, chừng như chưa bao giờ thân thuộc với nó.
Tiếng tim đập đều đều, nhịp nhàng đi vào bản giao hưởng êm ái của những xương và máu, không chen chúc mà luân chuyển vô cùng mạch lạc từ trong huyết quản.
Linh tính bảo rằng phải nói sao để người đời nhìn thấy nơi con tim cằn cỗi của nó vẫn luôn vô lực níu giữ một tia ấm áp.
" Thế thì đặt cái xác này ở yên đây để người nhà đến chôn cất. "
Đạo luật cấm rượu
- Từng được ban hành ở Hoa Kì vào những năm từ 1920 đến 1933.
- Các tập đoàn mafia thời kì đó bí mật mở các speakeasy trong hầm tối nhằm che mắt chính quyền để buôn lậu men cồn.
- Cái tên tiêu biểu : Al Capone là ông trùm Chicago thời điểm đó, thậm chí còn trả lương cho cảnh sát để họ "làm việc" cùng.
- Bộ phim chung bối cảnh: 91 days later
tớ thích xây dựng cốt truyện dựa trên những thứ có thật vì cảm thấy nó dễ nhập tâm hơn, còn góc nhìn trong truyện vẫn là từ tớ.
211025
#sie
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co