Duonghieu Tho Ngoc
cạch. tiếng mở cửa nhẹ nhàng vang vọng trong không gian êm ắng, tĩnh mịch. bên ngoài cửa sổ, gió rít nhẹ, mang theo mùi thảo mộc thoang thoangđăng dương bế em bằng một tay, để em câu lấy cổ mình, nép vào lòng như một con thỏ nhỏ ướt mưađến cạnh giường, hắn hết sức dịu dàng thả em xuống, để tấm nện mềm âu yếm ôm lấy da thịt trần trụi, cái áo sơ mi mỏng tan kéo lệch phô bày lồ lộ phần da thịt nõn bà, trắng sáng như pha lêminh hiếu mệt mỏi tựa vào đầu giường, cư nhiên để hắn kéo chăn chăm sóc mình"anh đã nhờ dì bảo mẫu pha sữa ấm cho em, chút nữa uống xong rồi ngủ" hắn nở nụ cười hiền hòa, mắt lia sang bên thấy chiếc áo trễ hờ hững, như che giấu, cũng như mời gọi, yết hầu lên xuống như đang kiềm nén điều gì. đăng dương tay run run kéo lên, mồ hôi trên trán cũng lấm tấm vài giọt dù máy lạnh đang thổi phà phà trên đầuhành động nhỏ và biểu cảm của hắn lọt vào mắt minh hiếu, mặt em đỏ lự, tay vô thức xiết chặt tấm chăn dưới bụngkhi đăng dương đứng lên, xoay người định đi ra ngoài, chợt, một lực kéo nhẹ nũng nịu từ bàn tay khớp xương nhỏ nhắn kéo hắn lại, phái sau vang lên giọng nói nhẹ yếu như gió:"khi-khi nãy hình như anh chưa ra..có đúng không?"hắn quay đầu, nheo đôi mắt phượng hẹp dài nhìn em trong khi minh hiếu chung thủy cúi đầu, vành tai đỏ ửng ngại ngùng nhưng cũng cực kì cương quyết. hắn cười mỉm, nắm lấy cổ tay bé xíu của em, xoa xoa cưng chiều: "sao em lại hỏi đến chuyện này?"môi em mím lại thành một đường thẳng, ngẩng đầu, đôi mắt trong veo như suối nguồn ầng ật nước nhìn hắn, lí nhí đáp: "..em-em có thể giúp anh..nếu-nếu nhịn như vậy..thì-thì không thoải mái đâu.."nói xong, minh hiếu vô thức rụt người co ro, nghèn nghẹn như bị hắn bắt nạt. em sợ hắn sẽ từ chối, sợ những cử chỉ dịu dàng nãy giờ chỉ là trong lúc hắn chẳng tỉnh táo. dù sao, em cũng chẳng là gì với hắn, xá gì phải để tâm chứđăng dương không nói gì, hắn đang chú tâm nhìn từng cử chỉ nhỏ nhặt, vụng về của con thỏ trước mặtchỉ thấy em run rẩy, chống tay đứng dậy, từng bước tiến về phía hắn. mùi pheromone đào tươi-kẹo táo nhè nhẹ của em phảng phất trong không khí cũng đủ làm mắt hắn đỏ lự đầy gân máu, lí trí sắp không trụ vững khỏi cám dỗ to lớnminh hiếu vòng tay qua cổ hắn, nhón chân đặt một nụ hôn lên môi hắn, nhẹ nhàng và nũng nịu: "cho em giúp anh nhé? được kh-?"chưa đợi em dứt câu, hắn mạnh bạo kéo em chôn chặt trong lòng ngực mình, đôi môi mỏng ghé sát cúi xuống cắn vào vành đỏ ửng của minh hiếu, tông giọng trầm ấm như nắng xuân sớm làm trái tim bé nhỏ của em đập chậm lại mấy nhịp"em chắc chứ?"minh hiếu ngẩng lên, điềm tĩnh gật đầuvà rồi, cánh tay hắn cứ như những con rắn khổng lồ, nó bám chặt vào eo em, mon men cắm rễ rồi thống trị như kẻ bề trên. hắn bế xốc em lên, để đôi chân dài ngọc ngà quấn quanh như dây leo quanh hông mình"má nó, trần minh hiếu em đúng là thiên thần mà!"xoạt. tiếng xé vải rõ mồn một, trần đăng dương chướng mắt xé toạt chiếc áo áo mi dư thừa, những chiếc cú áo rơi lạch cạch xuống nền đất lạnh, sau đó là chiếc áo sơ mi tả tươm bị quẳng một xó như thứ thừa thảimặt hắn áp sát, phả hơi thở nóng hổi vào xương quai xanh tinh tế. góc độ này, đối diện mặt hắn chính là cặp ngực nảy nở, hai điểm đậm căng mọng màu hồng phấn như đang trêu ngươi cơn nứng tình của những tên cuồng dâm biến tháivà trần đăng dương thật sự mất trí rồi mới rơi vào cái hố khoái cảm tục tĩu đó
trần đăng dương cúi xuống, ngón trỏ thon dài vẽ vòng tròn trên bờ ngực căng mọng, sưng tấy. đoạn, hắn sờ vào phần đen sẫm trên ngực, mạnh tay ngắt nhéo"ưm..hức.." minh hiếu rên khẽ, vòng tay siết chặt vai hắn. cái lỗ hư hỏng bên dưới vì chút kích thích mà bắt đầu rỉ nước, chảy dọc từ đáy quần đến cổ chân thon thả, rơi vãi cả xuống nền gạch gỗtrần đăng dương tình được kho báu mới, như một nhà thám hiểm hưng phấn tiếp tục đào sâu. lưỡi hắn chạm vào quầng vú căng bóng, như một tên đói khát lâu ngày, liếm láp hai vòng xung quanh, cắn mạnh day tròn xung quanh, bú chùn chụt như thể nó có thể tiết ra sữa. tay còn lại thuần thụ kéo quần minh hiếu, mạnh bạo tụ xuống, để lộ ra quần lót ướt sũng còn nhiễu nước dâmminh hiếu chỉ biết cắn chặt răng, ngăn những tiếng rên dâm đãng của mình lọt ra khỏi kẽ môi. xấu hổ chết mất, nhưng thật sự rất sướng"..hức..đăng-đăng dương..chậm..chậm lại..em-em không chịu-nổi..ưm.." nước mắt từ khóe mi trào ra như suối, em hạ mình hạ mình cầu xin hắn khoan dung"là do em mời gọi, vậy thì chịu trách nhiệm đi" hắn vứt lại một câu rồi tiếp tục bữa ănbịch. hắn ngã lên giường, phủ lên người em một bóng lưng to lớn. minh hiếu cố rướn người thoát ra nhưng vô ích, cánh tay của hắn lực đến nỗi eo em nổi vết hằn đỏ, hơi thở dồn dập không thông hết bên này rồi đến bên còn lại, cho đến khi nào chán chê rồi mới tiếp chuyện chính"tch-" hắn nhìn xuống hạ thân chảy nước, ướt sũng cô đọng một mảng giường, tặc lưỡi"con đĩ nhỏ này dâm quá đi, tôi chỉ mới mút ngực em thôi mà em đã ra thế này..nếu đâm vào cái lỗ này, thì còn ra như thế nào nữa đây? đoán xem tối nay em sẽ bắn bao nhiêu lần nhỉ?" hắn vừa nói vừa kéo rách tấm áo bảo hộ cuối cung để lộ ra cái lỗ mọng nước, ướt tới nỗi chẳng càn dạo đầu cũng có thể bị chịch đến chếttrán hắn lấm tấm mồ hôi, tay kéo khóa giải phóng phần trướng khi phồng căng như sắp nổ tục"..hức..nhẹ thôi..xin anh.." em giàn giụa nước mắt cầu xin, đổi lại một ánh mắt lạnh lùng thèm khát của con hổ đói"không" hắn dứt khoát đápphập. không báo trước, trần đăng dương trực tiếp cắm thẳng cây gậy thịt vào cái lộ dâm đãng, phát ra những âm thanh ọc ọc của nước dâm chảy ra càng nhiều"a!..hức..đau em..nhẹ thôi mà..hức.." minh hiếu cắn môi đến bật máu, nài nỉ cầu xin.trần đăng dương nhếch môi, rướn người lên khóa chặt đôi môi cherry vào môi mình, lưỡi hắn luồn vào chiếm thế chủ động, càng quét hết mật ngọt lịm trong khoan miệng nhỏ, bên dưới thì vẫn chung thủy thúc như điên"yên tâm, đêm nay còn dài" hắn rời môi, kéo một sợi chỉ bạc bings loáng dưới ánh đèn le lói, kề sát vành tai em thì thầmminh hiếu khí khăn lắc đầu, nhưng em không còn đường lui nữa~~~~ánh sáng mặt trời ngày hôm sau gay gắt chiếu vào cửa sổ, hắt lên khuôn mặt góc cạnh sắc lẹm của trần đăng dương. sau trận cuồng phong vũ bão hôm qua, mặt hắn có thể viết nên hai chữ phấn chấn, thõa mãn thấy rõtràn đăng dương khẽ nhíu mày, khó khăn mở hé mắt"..hừm.." hắn lấy tay che ánh sáng chói chang, quay sang bên cạnh tìm người tình bé nhỏ"hửm?" hắn quơ tay sang bên cạnh, trống không, lạnh ngắt.hắn ngồi bật dậy, sự bực bội và hoảng loạn bao trùm"đi đâu rồi?" hắn lẩm bẩmtrong nhà vệ sinh, không nghe tiếng động. khắp căn phòng không có chỗ nào để núp, và hắn tin chắc em cũng không đủ sức lực để chạy "mình..làm tình với thần tiên à?" hắn khó hiểu tự vấn bản thânchợt bên dưới đầu gối được phủ một lớp chăn mỏng, có một vật nong nóng cựa quậy nhẹ. trần đăng dương hất tung chăn, lại lần nữa bất ngờ "thỏ?" hắn bế con thỏ còn đang say giấc nồng khiến em nó sợ haiz kêu một tiếng. cặp mắt to tròn tròn nho nhỏ mở ra, nhìn hắn chết trân"minh hiếu? thỏ con?" đăng dương đặt thỏ vào lòng, vuốt ve bộ lông mịn màn trắng tinh, bắt đầu xâu chuỗi câu chuyệnhôm qua, hắn đúng là đi dự tiệc kí kết xã giao quan trọng mà bị hạ thuốc"trung tâm cứu hộ và chăm sóc thú cưng đặc biệt? nhân thú?"đăng dương vô thứ cúi đầu, nhìn sinh vật nhỏ đang dụi cái đầu bông vào bụng mình, lòng mềm mại hơn chút. ngón tay hắn day day trên lưng thỏ bụng thỏ con, cưng chiều nói: "hôm qua tôi gọi là là thỏ con dâm dãng, vậy mà em thật sự là thỏ con à? tiểu nhân thú bé nhỏ?"thỏ con bé bỏng như hiểu được những gì hắn nói, miệng khẽ rít lên một tiếng, móng thỏ cào vào lòng bàn tay hắn vài đường ửng đỏ"nghịch ngợm" hắn bế thỏ con lên, búng nhẹ vào chiếc mũi đỏ âm ấm xem như hình phạt nhỏ vậy là hành trình 'làm tình-nuôi thỏ' của trần đăng dương chính thức bắt đầu~~~~t vt h dở ói bây ơi:))) fix cỡ nào cũng ưng nhể
trần đăng dương cúi xuống, ngón trỏ thon dài vẽ vòng tròn trên bờ ngực căng mọng, sưng tấy. đoạn, hắn sờ vào phần đen sẫm trên ngực, mạnh tay ngắt nhéo"ưm..hức.." minh hiếu rên khẽ, vòng tay siết chặt vai hắn. cái lỗ hư hỏng bên dưới vì chút kích thích mà bắt đầu rỉ nước, chảy dọc từ đáy quần đến cổ chân thon thả, rơi vãi cả xuống nền gạch gỗtrần đăng dương tình được kho báu mới, như một nhà thám hiểm hưng phấn tiếp tục đào sâu. lưỡi hắn chạm vào quầng vú căng bóng, như một tên đói khát lâu ngày, liếm láp hai vòng xung quanh, cắn mạnh day tròn xung quanh, bú chùn chụt như thể nó có thể tiết ra sữa. tay còn lại thuần thụ kéo quần minh hiếu, mạnh bạo tụ xuống, để lộ ra quần lót ướt sũng còn nhiễu nước dâmminh hiếu chỉ biết cắn chặt răng, ngăn những tiếng rên dâm đãng của mình lọt ra khỏi kẽ môi. xấu hổ chết mất, nhưng thật sự rất sướng"..hức..đăng-đăng dương..chậm..chậm lại..em-em không chịu-nổi..ưm.." nước mắt từ khóe mi trào ra như suối, em hạ mình hạ mình cầu xin hắn khoan dung"là do em mời gọi, vậy thì chịu trách nhiệm đi" hắn vứt lại một câu rồi tiếp tục bữa ănbịch. hắn ngã lên giường, phủ lên người em một bóng lưng to lớn. minh hiếu cố rướn người thoát ra nhưng vô ích, cánh tay của hắn lực đến nỗi eo em nổi vết hằn đỏ, hơi thở dồn dập không thông hết bên này rồi đến bên còn lại, cho đến khi nào chán chê rồi mới tiếp chuyện chính"tch-" hắn nhìn xuống hạ thân chảy nước, ướt sũng cô đọng một mảng giường, tặc lưỡi"con đĩ nhỏ này dâm quá đi, tôi chỉ mới mút ngực em thôi mà em đã ra thế này..nếu đâm vào cái lỗ này, thì còn ra như thế nào nữa đây? đoán xem tối nay em sẽ bắn bao nhiêu lần nhỉ?" hắn vừa nói vừa kéo rách tấm áo bảo hộ cuối cung để lộ ra cái lỗ mọng nước, ướt tới nỗi chẳng càn dạo đầu cũng có thể bị chịch đến chếttrán hắn lấm tấm mồ hôi, tay kéo khóa giải phóng phần trướng khi phồng căng như sắp nổ tục"..hức..nhẹ thôi..xin anh.." em giàn giụa nước mắt cầu xin, đổi lại một ánh mắt lạnh lùng thèm khát của con hổ đói"không" hắn dứt khoát đápphập. không báo trước, trần đăng dương trực tiếp cắm thẳng cây gậy thịt vào cái lộ dâm đãng, phát ra những âm thanh ọc ọc của nước dâm chảy ra càng nhiều"a!..hức..đau em..nhẹ thôi mà..hức.." minh hiếu cắn môi đến bật máu, nài nỉ cầu xin.trần đăng dương nhếch môi, rướn người lên khóa chặt đôi môi cherry vào môi mình, lưỡi hắn luồn vào chiếm thế chủ động, càng quét hết mật ngọt lịm trong khoan miệng nhỏ, bên dưới thì vẫn chung thủy thúc như điên"yên tâm, đêm nay còn dài" hắn rời môi, kéo một sợi chỉ bạc bings loáng dưới ánh đèn le lói, kề sát vành tai em thì thầmminh hiếu khí khăn lắc đầu, nhưng em không còn đường lui nữa~~~~ánh sáng mặt trời ngày hôm sau gay gắt chiếu vào cửa sổ, hắt lên khuôn mặt góc cạnh sắc lẹm của trần đăng dương. sau trận cuồng phong vũ bão hôm qua, mặt hắn có thể viết nên hai chữ phấn chấn, thõa mãn thấy rõtràn đăng dương khẽ nhíu mày, khó khăn mở hé mắt"..hừm.." hắn lấy tay che ánh sáng chói chang, quay sang bên cạnh tìm người tình bé nhỏ"hửm?" hắn quơ tay sang bên cạnh, trống không, lạnh ngắt.hắn ngồi bật dậy, sự bực bội và hoảng loạn bao trùm"đi đâu rồi?" hắn lẩm bẩmtrong nhà vệ sinh, không nghe tiếng động. khắp căn phòng không có chỗ nào để núp, và hắn tin chắc em cũng không đủ sức lực để chạy "mình..làm tình với thần tiên à?" hắn khó hiểu tự vấn bản thânchợt bên dưới đầu gối được phủ một lớp chăn mỏng, có một vật nong nóng cựa quậy nhẹ. trần đăng dương hất tung chăn, lại lần nữa bất ngờ "thỏ?" hắn bế con thỏ còn đang say giấc nồng khiến em nó sợ haiz kêu một tiếng. cặp mắt to tròn tròn nho nhỏ mở ra, nhìn hắn chết trân"minh hiếu? thỏ con?" đăng dương đặt thỏ vào lòng, vuốt ve bộ lông mịn màn trắng tinh, bắt đầu xâu chuỗi câu chuyệnhôm qua, hắn đúng là đi dự tiệc kí kết xã giao quan trọng mà bị hạ thuốc"trung tâm cứu hộ và chăm sóc thú cưng đặc biệt? nhân thú?"đăng dương vô thứ cúi đầu, nhìn sinh vật nhỏ đang dụi cái đầu bông vào bụng mình, lòng mềm mại hơn chút. ngón tay hắn day day trên lưng thỏ bụng thỏ con, cưng chiều nói: "hôm qua tôi gọi là là thỏ con dâm dãng, vậy mà em thật sự là thỏ con à? tiểu nhân thú bé nhỏ?"thỏ con bé bỏng như hiểu được những gì hắn nói, miệng khẽ rít lên một tiếng, móng thỏ cào vào lòng bàn tay hắn vài đường ửng đỏ"nghịch ngợm" hắn bế thỏ con lên, búng nhẹ vào chiếc mũi đỏ âm ấm xem như hình phạt nhỏ vậy là hành trình 'làm tình-nuôi thỏ' của trần đăng dương chính thức bắt đầu~~~~t vt h dở ói bây ơi:))) fix cỡ nào cũng ưng nhể
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co