[ Edit/ ĐM ] Thái tử, khi nào chúng ta ly hôn [ xuyên thư ]
Chương 42.
Chương 42 Thì ra Thái tử phi yêu ta như vậy.“Không phải nói ngươi ghê tởm mà là ta thấy cách hình dung của ngươi ghê tởm.” Tạ Dao nhún vai “ Người thật sự ghê tởm thì hắn sẽ không bộc lộ ra cho ngươi nhìn đâu mà sẽ ở một vài thời điểm khiến ngươi cảm thấy ghê tởm với việc mà hắn làm”Sắc mặt Lý Dục Hi dịu đi phần nào “Đúng thật”“Haiz, lại nói Đại Huyền Quốc hiện tại vẫn là một quốc gia đang rất phồn thịnh đi?” Tạ Dao đột nhiên nghĩ đến một số thứ liền ngồi thẳng lại. “Cứ coi là vậy đi” Lý Dục Hi nhướng mày “Thái Tử Phi rất muốn biết vấn đề này?”Tạ Dao có chút chột dạ, nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì y cần gì phải thấy ngại chứ? Y cùng Thái tử điện hạ đây chỉ có quan hệ trên danh nghĩa thôi mà!Quang minh chính đại đó!“Muốn chứ!”Nhìn vào so với lúc nãy thì giờ đã có thêm vài phần sức sống mà tuổi thiếu niên nên có, trong mắt Lý Dục Hi cũng hiện lên một tia vui vẻ. “Được, ta sẽ phân tích cho ngươi hiểu” “Tốt như vậy? Không sợ ta sẽ đem nội tình của Đại Huyền Quốc truyền ra ngoài à, sau đó giúp Địch Quốc thừa nước đục thả câu sao?” Tạ Dao cố ý chơi xấu nói.“Không sợ, nếu thật sự có cơ hội để thừa nước đục mà thả câu thì có Hoàng đế để làm gì nữa.” Lý Dục Hi lãnh đạm nói.Tạ Dao nghe hắn nói như thế nhất thời cũng không biết phải nói gì. Những ẩn ý trong lời nói của Tạ Dao, y không tin Lý Dục Hi không hiểu được.Chẳng lẽ con cháu hoàng thất đều cho rằng mạng của những người dân thường đều không phải là mạng sao?Những binh lính anh dũng chiến đấu kia đều bị xem như súc vật mà đối xử sao?
Tạ Dao nghĩ lại thân phận trước kia của mình liền có chút buồn bã thất vọng.Chính y cũng không nói rõ được điều gì khiến bản thân cảm thấy như thế.Lý Dục Hi nói: “Thái Tử Phi không thích đánh giặc?”Tạ Dao lập tức hoàn hồn, rất không khách khí mà tặng cho Lý Dục Hi một cái trừng mắt tỏ rõ ý xem thường. “ Nó gây nên sinh linh đồ thán, dân chúng lầm than! Ai lại đi thích chiến tranh cơ chứ?”“Kỳ thực thì…nhưng mà ngươi cứ yên tâm, ít nhất thì hiện tại sẽ không có chuyện gì phát sinh cả. Vấn đề nhỏ có thể phát sinh nhưng cũng không thể gây bùng nổ lớn đến nỗi tạo thành chiến tranh được”.Tạ Dao có chút hoài nghi mà nhìn Lý Dúc Hi “Ngươi làm sao biết được?”Lý Dục Hi nhướng mày “Ngươi nghĩ thử xem ta làm sao có thể biết được?”Tạ Dao, “…”“Thích nói hay không thì tùy.”Tạ Dao ghét nhất là loại nửa nói nửa không này. Nghe chuyện bát quái, chuyện xưa tới được chỗ hay nhất khiến người ta ăn uống đều phải dừng lại thì liền mẹ nó nói một câu : “ Muốn biết rõ ràng hơn kính mời chư vị lần tới lại đến nghe!”Quả thật là tức đến không có chỗ xả!
Đánh chết hắn thì vĩnh viễn cũng không biết được kết cục, đối với mọi người cũng không phải là chuyện tốt.Thấy Tạ Dao hừng hực khí thế muốn đi, Lý Dục Hi liền duỗi tay kéo người trở về.
Tạ Dao không nghĩ rằng Lý Dục Hi lại làm thế, nhất thời sơ xuất cơ thể đều ngã xuống ngồi lên đùi của Lý Dục Hi!Lần này thật sự làm Tạ Dao sợ hãi!“Ôi trời! Chân của ngươi không sao chớ?!” Tạ Dao muốn đứng dậy, không ngờ Lý Dục Hi lại đè y lại.“Thái Tử Phi là đang giận dỗi?” “Có cái rắm mới dỗi! Ta chính là đang hỏi chân của ngươi có sao không! Thả ta ra nhanh!”Tạ Dao sợ sẽ làm chân của Lý Dục Hi chuyển biến xấu đi liền không ngừng muốn thoát ra. Không ngờ rằng một chút cũng không thể thoát ra được, thậm chí ngay cả eo cũng bị hắn siết lại càng chặt hơn.Sắc mặt Tạ Dao liền xấu đi.“Ngươi thôi đi, ta thật sự không có giận dỗi! Ngươi muốn giết thê thì hãy làm một cách quang minh chính đại, ngươi như vậy không công bằng!”Tạ Dao hối hận.Rất là hối hận! Hối hận đến nỗi hận không thể khiến thời gian quay ngược lại để y đạp cái xe lăn đặc chế cho Lý Dục Hi này xuống hố.Này đúng thật là rất thuận lợi để Lý Dục Hi có thể bẫy chính mình!Vì thân phận đặc thù của Lý Dục Hi, vì lòng tự trọng cũng như đôi chân dài của hắn! Nên y liền cố ý dặn dò Trần sư phó làm xe lăn lớn và cao hơn chút.Mà y hiện tại thân cao thì cũng như một cây giá đỗ, thế mà ngồi ở trên đùi Lý Dục Hi liền trực tiếp treo trên không! Cho nên cho dù y có nghĩ thầm thì cũng không có nơi nào cho y sử dụng lực! Lý Dục Hi cũng như bao nam nhân bình thường khác, bị người này cọ như vậy, rốt cuộc cũng xảy ra phản ứng. “Được rồi, đừng nhúc nhích có người nhìn.”Thanh âm trầm hơn một chút nhưng Tạ Dao lại không phát hiện ra, chỉ hung hăng nhìn xung quanh “ Là ai không có mắt đi nhìn lén! Ta liền chọc mù mắt hắn!”
Lý Dục Hi không nhịn được liền khẽ cười “Hung hăng như vậy sao?”Nghe hắn nói còn loáng thoáng ý cười, Tạ Dao làm sao không biết chính mình đang bị hắn trêu chọc?“Trêu rất vui à?”Lý Dục Hi vô cùng thành thật nói “Không vui.”“Vậy nhanh thả ta xuống.” mặt Tạ Dao đầy nét bình thản“Không được.”Gió êm sóng lặng thiếu chút nữa liền biến thành phong ba bão táp!“Bên ngoài thật sự có người, là người của Hoàng đế”Tạ Dao liền ngồi yên, y không quên rằng khi ở trước mặt Hoàng đế thì phải thiết lập thành nhân cách điên cuồng bảo vệ phu quân, cùng Thái tử “ân ân ái ái”!Tạ Dao ngoài cười nhưng trong không cười “Ông ta có bệnh à? Sao lại sai người đi giám sát chuyện sinh hoạt của phu thê nhà người ta?”Lý Dục Hi cười khẽ, “Ngươi cứ việc ngồi yên là được, lòng quân không thể đoán mò.” Ai mà đi đoán thứ đó, Tạ Dao bĩu môi.
“Nhưng chân của ngươi thật sự không có việc gì sao?”“Không có việc gì.” trong mắt Lý Dục Hi hiện lên vài phần hoang mang “Đôi chân này chỉ là đi lại hơi khó khăn thôi chứ không phải là không sử dụng được nữa.”Để Tạ Dao ngồi trên đùi không bị mất tự nhiên, Lý Dục Hi liền nói lại chuyện lúc nãy “ Ta nói với ngươi vài tình hình của nội, ngoại quốc, nghe không?”“Nói đi” Tạ Dao liền nghiêm túc lên, không còn đặt sự chú ý lên đùi của Lý Dục Hi nữa.“Đại Huyền Quốc thật ra cũng không phải là cường quốc duy nhất, bên cạnh nước nhỏ Nguyên Hồ thì còn có Đông Nguyệt Quốc. Đông Nguyệt Quốc là nước duy nhất có thể sánh ngang với cường quốc là Đại Huyền Quốc. Nếu không phải hoàng thất của bọn họ vào mười mấy năm trước xảy ra tranh chấp ngôi vị, mười mấy năm cũng không thể khôi phục nguyên khí thì Đại Huyền Quốc cũng đã sớm không thể sánh bằng”Tạ Dao líu lưỡi “Đông Nguyệt Quốc lợi hại như vậy?”Sau khi cảm thán thì Tạ Dao lại nghĩ đến một chuyện.Truyện quả nhiên vẫn chỉ là truyện, không thể cùng so sánh với thế giới thật
Mấy câu nói ngắn gọn ấy căn bản là không thể miêu tả được đại cục lúc đó. Ít nhất trong nguyên tác thì y tuyệt đối không có nhìn thấy mấy chữ Đông Nguyệt Quốc này.“Nữ quân đương nhiệm của Đông Nguyệt Quốc rất lợi hại, nếu…” Nếu Hoàng đế vẫn luôn như vậy thì chuyện Đông Nguyệt Quốc xưng bá chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi.Bất quá Lý Dục Hi cảm thấy chuyện đó cũng không cần thiết để nói cho Tạ Dao.May thay, Tạ Dao cũng đang suy nghĩ một số chuyện nên cũng không chú ý đến câu nói cuối cùng kia của Lý Dục Hi.Không biết qua bao lâu thì một cảm giác ma sát ở bộ vị khó nói kia truyền đến khiến y không thể không chú ý, rốt cuộc Tạ Dao cũng nhớ tới mình đang ở chỗ nào.Ngẩng đầu lên thì liền nhìn thấy một đôi mắt đầy ý cười nhưng lại kèm theo tia ái muội.Tạ Dao, “……” Bây giờ dù có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch.
Đến Lương quản gia cũng có thể vào, vậy thì người giám sát kia chắc cũng đi rồi.Tạ Dao muốn trả thù Lý Dục Hi nên liền đánh một cái thật mạnh lên tay hắn “ Buông ra! Ta muốn ăn cơm!”Lý Dục Hi lập tức nhìn thấy mu bàn tay đang dần đỏ lên “Thái Tử Phi đây là muốn mưu sát vi phu sao?”Tạ Dao nhe răng, “Sao lại nói đùa kiểu đó? Đánh là thương mắng là yêu, một chút tình thú ngươi cũng không hiểu?”
Lý Dục Hi gật đầu tỏ vẻ đã hiểu “Thì ra Thái tử phi yêu ta như thế.”“…”Tạ Dao tức giận gắp một miếng thịt cá nhét vào miệng của Lý Dục Hi “ Đến giờ ăn rồi cũng không lấp được miệng của ngươi lại!!”Lý Dục Hi có chút bất ngờ vì được y đút cá nhưng lại đầy mãn nguyện cười lên “ Tâm ý của Thái tử phi ta phải thưởng thức thật tốt.”Tạ Dao, “…” Thật đúng là không biết xấu hổ.Dùng xong cơm, Tạ Dao liền kể lại chuyện Hoàng Hậu tới nơi này.Tạ Dao nói xong liền cảm thấy hình như có chỗ nào đó sai sai.Y nghĩ tới nghĩ lui cũng không biết mình đã làm gì gây thù chuốc oán với ai cả, vậy chỉ có thể là…bị người khác liên lụy!“Nè, mấy ngày nay lúc ngươi thượng triều đã làm cái gì để cho vị Hoàng Hậu suốt ngày diễn bộ dáng hiền thục, dịu dàng kia cũng ngồi không yên mà tới gõ ta vậy?”_______________________
Tạ Dao nghĩ lại thân phận trước kia của mình liền có chút buồn bã thất vọng.Chính y cũng không nói rõ được điều gì khiến bản thân cảm thấy như thế.Lý Dục Hi nói: “Thái Tử Phi không thích đánh giặc?”Tạ Dao lập tức hoàn hồn, rất không khách khí mà tặng cho Lý Dục Hi một cái trừng mắt tỏ rõ ý xem thường. “ Nó gây nên sinh linh đồ thán, dân chúng lầm than! Ai lại đi thích chiến tranh cơ chứ?”“Kỳ thực thì…nhưng mà ngươi cứ yên tâm, ít nhất thì hiện tại sẽ không có chuyện gì phát sinh cả. Vấn đề nhỏ có thể phát sinh nhưng cũng không thể gây bùng nổ lớn đến nỗi tạo thành chiến tranh được”.Tạ Dao có chút hoài nghi mà nhìn Lý Dúc Hi “Ngươi làm sao biết được?”Lý Dục Hi nhướng mày “Ngươi nghĩ thử xem ta làm sao có thể biết được?”Tạ Dao, “…”“Thích nói hay không thì tùy.”Tạ Dao ghét nhất là loại nửa nói nửa không này. Nghe chuyện bát quái, chuyện xưa tới được chỗ hay nhất khiến người ta ăn uống đều phải dừng lại thì liền mẹ nó nói một câu : “ Muốn biết rõ ràng hơn kính mời chư vị lần tới lại đến nghe!”Quả thật là tức đến không có chỗ xả!
Đánh chết hắn thì vĩnh viễn cũng không biết được kết cục, đối với mọi người cũng không phải là chuyện tốt.Thấy Tạ Dao hừng hực khí thế muốn đi, Lý Dục Hi liền duỗi tay kéo người trở về.
Tạ Dao không nghĩ rằng Lý Dục Hi lại làm thế, nhất thời sơ xuất cơ thể đều ngã xuống ngồi lên đùi của Lý Dục Hi!Lần này thật sự làm Tạ Dao sợ hãi!“Ôi trời! Chân của ngươi không sao chớ?!” Tạ Dao muốn đứng dậy, không ngờ Lý Dục Hi lại đè y lại.“Thái Tử Phi là đang giận dỗi?” “Có cái rắm mới dỗi! Ta chính là đang hỏi chân của ngươi có sao không! Thả ta ra nhanh!”Tạ Dao sợ sẽ làm chân của Lý Dục Hi chuyển biến xấu đi liền không ngừng muốn thoát ra. Không ngờ rằng một chút cũng không thể thoát ra được, thậm chí ngay cả eo cũng bị hắn siết lại càng chặt hơn.Sắc mặt Tạ Dao liền xấu đi.“Ngươi thôi đi, ta thật sự không có giận dỗi! Ngươi muốn giết thê thì hãy làm một cách quang minh chính đại, ngươi như vậy không công bằng!”Tạ Dao hối hận.Rất là hối hận! Hối hận đến nỗi hận không thể khiến thời gian quay ngược lại để y đạp cái xe lăn đặc chế cho Lý Dục Hi này xuống hố.Này đúng thật là rất thuận lợi để Lý Dục Hi có thể bẫy chính mình!Vì thân phận đặc thù của Lý Dục Hi, vì lòng tự trọng cũng như đôi chân dài của hắn! Nên y liền cố ý dặn dò Trần sư phó làm xe lăn lớn và cao hơn chút.Mà y hiện tại thân cao thì cũng như một cây giá đỗ, thế mà ngồi ở trên đùi Lý Dục Hi liền trực tiếp treo trên không! Cho nên cho dù y có nghĩ thầm thì cũng không có nơi nào cho y sử dụng lực! Lý Dục Hi cũng như bao nam nhân bình thường khác, bị người này cọ như vậy, rốt cuộc cũng xảy ra phản ứng. “Được rồi, đừng nhúc nhích có người nhìn.”Thanh âm trầm hơn một chút nhưng Tạ Dao lại không phát hiện ra, chỉ hung hăng nhìn xung quanh “ Là ai không có mắt đi nhìn lén! Ta liền chọc mù mắt hắn!”
Lý Dục Hi không nhịn được liền khẽ cười “Hung hăng như vậy sao?”Nghe hắn nói còn loáng thoáng ý cười, Tạ Dao làm sao không biết chính mình đang bị hắn trêu chọc?“Trêu rất vui à?”Lý Dục Hi vô cùng thành thật nói “Không vui.”“Vậy nhanh thả ta xuống.” mặt Tạ Dao đầy nét bình thản“Không được.”Gió êm sóng lặng thiếu chút nữa liền biến thành phong ba bão táp!“Bên ngoài thật sự có người, là người của Hoàng đế”Tạ Dao liền ngồi yên, y không quên rằng khi ở trước mặt Hoàng đế thì phải thiết lập thành nhân cách điên cuồng bảo vệ phu quân, cùng Thái tử “ân ân ái ái”!Tạ Dao ngoài cười nhưng trong không cười “Ông ta có bệnh à? Sao lại sai người đi giám sát chuyện sinh hoạt của phu thê nhà người ta?”Lý Dục Hi cười khẽ, “Ngươi cứ việc ngồi yên là được, lòng quân không thể đoán mò.” Ai mà đi đoán thứ đó, Tạ Dao bĩu môi.
“Nhưng chân của ngươi thật sự không có việc gì sao?”“Không có việc gì.” trong mắt Lý Dục Hi hiện lên vài phần hoang mang “Đôi chân này chỉ là đi lại hơi khó khăn thôi chứ không phải là không sử dụng được nữa.”Để Tạ Dao ngồi trên đùi không bị mất tự nhiên, Lý Dục Hi liền nói lại chuyện lúc nãy “ Ta nói với ngươi vài tình hình của nội, ngoại quốc, nghe không?”“Nói đi” Tạ Dao liền nghiêm túc lên, không còn đặt sự chú ý lên đùi của Lý Dục Hi nữa.“Đại Huyền Quốc thật ra cũng không phải là cường quốc duy nhất, bên cạnh nước nhỏ Nguyên Hồ thì còn có Đông Nguyệt Quốc. Đông Nguyệt Quốc là nước duy nhất có thể sánh ngang với cường quốc là Đại Huyền Quốc. Nếu không phải hoàng thất của bọn họ vào mười mấy năm trước xảy ra tranh chấp ngôi vị, mười mấy năm cũng không thể khôi phục nguyên khí thì Đại Huyền Quốc cũng đã sớm không thể sánh bằng”Tạ Dao líu lưỡi “Đông Nguyệt Quốc lợi hại như vậy?”Sau khi cảm thán thì Tạ Dao lại nghĩ đến một chuyện.Truyện quả nhiên vẫn chỉ là truyện, không thể cùng so sánh với thế giới thật
Mấy câu nói ngắn gọn ấy căn bản là không thể miêu tả được đại cục lúc đó. Ít nhất trong nguyên tác thì y tuyệt đối không có nhìn thấy mấy chữ Đông Nguyệt Quốc này.“Nữ quân đương nhiệm của Đông Nguyệt Quốc rất lợi hại, nếu…” Nếu Hoàng đế vẫn luôn như vậy thì chuyện Đông Nguyệt Quốc xưng bá chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi.Bất quá Lý Dục Hi cảm thấy chuyện đó cũng không cần thiết để nói cho Tạ Dao.May thay, Tạ Dao cũng đang suy nghĩ một số chuyện nên cũng không chú ý đến câu nói cuối cùng kia của Lý Dục Hi.Không biết qua bao lâu thì một cảm giác ma sát ở bộ vị khó nói kia truyền đến khiến y không thể không chú ý, rốt cuộc Tạ Dao cũng nhớ tới mình đang ở chỗ nào.Ngẩng đầu lên thì liền nhìn thấy một đôi mắt đầy ý cười nhưng lại kèm theo tia ái muội.Tạ Dao, “……” Bây giờ dù có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch.
Đến Lương quản gia cũng có thể vào, vậy thì người giám sát kia chắc cũng đi rồi.Tạ Dao muốn trả thù Lý Dục Hi nên liền đánh một cái thật mạnh lên tay hắn “ Buông ra! Ta muốn ăn cơm!”Lý Dục Hi lập tức nhìn thấy mu bàn tay đang dần đỏ lên “Thái Tử Phi đây là muốn mưu sát vi phu sao?”Tạ Dao nhe răng, “Sao lại nói đùa kiểu đó? Đánh là thương mắng là yêu, một chút tình thú ngươi cũng không hiểu?”
Lý Dục Hi gật đầu tỏ vẻ đã hiểu “Thì ra Thái tử phi yêu ta như thế.”“…”Tạ Dao tức giận gắp một miếng thịt cá nhét vào miệng của Lý Dục Hi “ Đến giờ ăn rồi cũng không lấp được miệng của ngươi lại!!”Lý Dục Hi có chút bất ngờ vì được y đút cá nhưng lại đầy mãn nguyện cười lên “ Tâm ý của Thái tử phi ta phải thưởng thức thật tốt.”Tạ Dao, “…” Thật đúng là không biết xấu hổ.Dùng xong cơm, Tạ Dao liền kể lại chuyện Hoàng Hậu tới nơi này.Tạ Dao nói xong liền cảm thấy hình như có chỗ nào đó sai sai.Y nghĩ tới nghĩ lui cũng không biết mình đã làm gì gây thù chuốc oán với ai cả, vậy chỉ có thể là…bị người khác liên lụy!“Nè, mấy ngày nay lúc ngươi thượng triều đã làm cái gì để cho vị Hoàng Hậu suốt ngày diễn bộ dáng hiền thục, dịu dàng kia cũng ngồi không yên mà tới gõ ta vậy?”_______________________
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co