Edit Than Cap Do Thach Su Dan U Truc Mong
Edit: BilunPhỉ thúy màu đen lớn tầm quả trứng gà bóng loáng mượt mà, chỉ có thể nhìn thấy hai lớp màng tượng trưng cho ranh giới, bên trong là hai mảnh đen như mực, không có dấu vết thấu quang.Nhưng khi dây nhỏ tinh thần lực màu trắng chọc phá lớp ranh giới kia, vô số khí đen dày đặc thoáng chốc từ bên trong bừng lên!Đám sương đen này đen nhánh nồng đậm, giống như hồ nước dâng trào, dọc theo đầu mũi nhọn nhanh chóng làn tràn lên trên, bao bọc tinh thần lực, dùng sức kéo vào bên trong!Bạch Cảnh cảm giác được hai lực hút cực lớn đang hướng về phía tinh thần lực của mình, đầu cậu đau nhức, chỉ đành liều mạng cắn răng nhịn xuống.Dây nhỏ tinh thần lực màu trắng không ngừng vươn ra từ trong cơ thể câu,, làn tràn ra vô số nhánh, đan xen vào nhau, cùng với dây sương đen không thể tách rời.2 phút 2 giây trôi qua, đầu nhọn trắng sáng từng tấc một bị kéo vào trong sương đen, lại bị tinh thần lực gắt gao cuốn lấy kéo ra bên ngoài, màu đen và màu trắng đan xen vào nhau ở bên ngoài phỉ thúy, khó phân cao thấp.Đôi môi tái nhợt bị cắn chảy máu, trán Bạch Cảnh lập tức đổ đầy mồ hôi lạnh.Cậu có thể cảm giác được sương đen dày đặc đen nhánh đang cắn nuốt tinh thần lực của mình, giống như hung thú đáng sợ ẩn náu trong địa ngục, cuối cùng phá tan lồng giam, hung ác cắn kéo con mồi về lãnh địa của mình ——Cơn đau đớn bị cắn nuốt khiến tinh thần lực cũng trở nên hung bạo, mấy sợi dây nhỏ hóa thành hình hai cái miệng lớn, cắn về phía sương đen, còn có thể nhìn thấy răng nanh nhỏ màu trắng bên trong.Đáng tiếc sương đen quá mạnh mẽ, cuối cùng tinh thần lực không địch lại được, dây nhỏ trắng sáng tức giận vung vẩy lung tung trong không trung, vẫn không thoát khỏi sự dây dưa của sương đen.Trong lúc dây dưa, nó đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, phân ra thành hai sợi dây nhỏ chui vào dịch năng lượng cấp 8. 'Ừng ực ừng ực ', dịch năng lượng cấp 8 trong hộp bạc có thể dùng mắt thường thấy được ít đi hơn nửa, tinh thần lực màu trắng lập tức trở nên thô tráng hơn rất nhiều, dùng răng nanh nhỏ hung tợn cắn xé làn sương đen.Dần dần, theo sương đen bị cắn nuốt, dây nhỏ màu trắng trở nên càng ngày càng to, vô số chi nhánh cơ hồ trải rộng toàn bộ căn phòng.'mau dừng lại!'Bạch Cảnh cảm nhận được hai loại năng lượng mạnh mẽ nhảy vào trong cơ thể mình, phần đầu căng nứt đau đớn.Tinh thần lực đã tới cực hạn thân thể có thể chứa đựng, nhưng dây nhỏ màu trắng lui về, sương mù màu đen liền được nước làm tới bao bọc lấy đầu nhọn kéo ngược lại, vứt cũng không vứt đi được.Tinh thần lực hoàn toàn bị chọc giận, từ trước tới nay nó chưa gặp phải cái tên nào không nói lý như vậy, quả nhiên thiếu dạy dỗ!Vì thế nó mở ra cái miệng to cắn nuốt sương đen, tốc độ còn nhanh hơn trước, mắt thường có thể thấy được phỉ thúy màu đen biến thành nửa trong suốt.Mà lúc này cơ thể Bạch Cảnh đỏ bừng dị thường, năng lượng dâng trào khiến cậu dường như không thở nổi, năng lượng quá nhiều, cảm giác như sắp nổ tung!Chịu đựng đến cực hạn, năm ngón tay trắng nõn mảnh khảnh của Bạch Cảnh nắm chặt khiển cái bàn biến dạng, thoáng chốc, hai dòng khí vô hình từ trong cơ thể lắc lư theo hai vòng tròn, 'bùm' hai tiếng, mọi thứ trong phòng đều thành bột mịn.May mà nơi này là khách sạn cao cấp nhất ở tinh cầu Sauter, năng lực phòng ngự mạnh, nếu không chỉ sợ toàn bộ khách sạn đều sẽ sụp đổ!Hai luồng tinh thần lực vô hình chạy dọc theo cơ thể Bạch Cảnh, không chỉ trong phòng ngủ của cậu, mà cả phòng khách bên ngoài cũng hỗn độn một mảnh.Mà giá trị trên thiết bị đo lường kiểm tra tinh thần lực cậu nắm trong tay cũng đang nhanh chóng tăng lên:22.500, 23.600, 24.800......31.400, 33.000, cho đến khi gần đạt tới 40.000 mới dừng lại!Dịch năng lượng cấp 8 đã bị hút hết toàn bộ, đáy hộp lộ ra màu sắc vốn có.Năng lượng trong phỉ thúy màu đen bị cắn nuốt hoàn toàn, dây nhỏ tinh thần lực trở nên thô to hơn dường như phát sáng, hai đầu nhọn như dương chi bạch ngọc thu lại miệng và răng nanh, biến trở về trạng thái cũ, no tới mức ợ một cái.Nó dùng mấy cái nhánh làm động tác 'giơ ngón tay cái', lần này nó cũng đánh bại những kẻ xấu xa, muốn chủ nhân khen ngợi.Nhưng nó đợi hồi lâu cũng không nghe thấy chủ nhân khen ngợi.Đầu nhọn trắng sáng thử chọc lên Bạch Cảnh đang ngất xỉu trên mặt đất.Không có phản ứng!Mấy sợi dây đang múa may trong không trung bỗng nhiên cứng đơ tại chỗ.Hu hu hu, làm sao đây?Đúng lúc này, nó cảm nhận được hai luồng khí tức cực kỳ mạnh mẽ, đột nhiên thu mình vào trong cơ thể Bạch Cảnh.Cố Nguyên Triều đang liều mạng trở về gấp.Phó Diên đưa cho Bạch Cảnh một cặp thiết bị đo lường tinh thần lực, hắn tùy thân mang theo một cái, hai cái có thể cảm ứng lẫn nhau.Năm phút trước, thiết bị vang lên tiếng cảnh báo bén nhọn, hắn lấy ra nhìn, phát hiện giá trị trên thiết bị đang bay lên với tốc độ tên lửa, cách hai giây lại tăng lên hơn 1000!Chẳng lẽ tinh thần lực biến dị có gì nguy hiểm!Sắc mặt Cố Nguyên Triều thay đổi, vội vàng dặn dò vài câu, điều khiển cơ giáp về khách sạn bằng tốc độ nhanh nhất.Các quân sĩ nhìn luồng sáng biến mất ở nơi xa, trong lòng khiếp sợ không thôi: Đây là lần thứ hai bọn họ nhìn thấy thiếu tướng hoảng loạn như vậy, phải biết rằng cho dù đối mặt với dị thú cao cấp, thiếu tướng cũng chưa từng biến sắc mặt.Trán, tóc của người đàn ông đều là mồ hôi, khi nhìn thấy căn phòng bừa bộn, thần sắc càng lạnh lẽo tới cực điểm, nếu nhìn kỹ, sẽ phát hiện đáy mắt hắn có sự sợ hãi không giải thích được. "A Cảnh ——!!"Cố Nguyên Triều đột nhiên nhảy vào phòng, khi nhìn thấy thiếu niên ngất xỉu trên mặt đất, sắc mặt xấu đến dọa người.Người đàn ông quỳ một gối xuống đất, cánh tay thon dài mạnh mẽ ôm thiếu niên lên, đặt trên giường lớn phòng mình. "A Cảnh, A Cảnh!"Nghe thấy tiếng ồn ào, Bạch Cảnh trở mình, ngón tay trắng nõn đẩy đẩy lồng ngực cường tráng của hắn ra, ý bảo đừng ổn.Cố Nguyên Triều đang cầm máy trị liệu ngẩn người, sau khi kiểm tra xong thân thể đối phương, phát hiện ——Thế mà là ngủ?Tảng đá lớn trong lòng rơi xuống, người đàn ông gọi nhân viên phục vụ khách sạn thay đồ đạc mới, cũng bồi thương tổn thất tương ứng.Người máy dọn dẹp vừa bị tinh thần lực bạo động dọa sợ không dám ra ngoài, tới lúc này mới bắt đầu dọn dẹp bừa bộn trên sàn nhà.Cố Nguyên Triều lau sạch mồ hôi trên người, ôm thiếu niên vào tròng ngực, nhẹ nhàng hôn lên tóc cậu, ôm cậu ngủ.Hai đêm ngủ ngon.Bạch Cảnh cảm thấy trạng thái tinh thần của mình chưa từng tốt như vậy bao giờ, mở to mắt, phát hiện mình đang nằm trong lòng ngực người đàn ông.Cách lớp quần áo hơi mỏng, cậu có thể cảm nhận được nhiệt độ của đối phương truyền đến, cứng rắn nóng bỏng, lại khiến ngời cảm thấy ấm áp.Tính cảnh giác của Cố Nguyên Triều khiến hắn lập tức tỉnh táo khi Bạch Cảnh tỉnh lại.Cảm nhận vòng eo mảnh khảnh và khí chất riêng biệt của thiếu niên trong lòng ngực, giọng nói của hắn hơi khàn khàn: "A Cảnh, em tỉnh rồi?""Ừ." Bạch Cảnh nhanh chóng đứng dậy, thuận tiện lặng lẽ nhìn đối phương một cái.Động tác đứng dậy của Cố Nguyên Triều hơi dừng lại, bất đắc dĩ nói: "......Đừng nhìn, tôi đi tắm rửa."Bạch Cảnh dời ánh mắt đi, cũng trở về phòng rửa mặt.Hiện tại phòng cậu đã sớm khôi phục như lúc ban đầu, hoàn toàn không nhìn ra dấu vết hư hại đêm qua.Khối phỉ thúy màu đen kia còn nguyên vẹn đặt trên bàn, màu đen bên trong đã bị hấp thu sạch sẽ, trở thành ngọc thạch nửa trong suốt bóng loáng, màu sắc oánh nhuận xinh đẹp, không biến thành cục đá thô ráp giống như những loại phỉ thúy khác sau khi bị lấy ra dịch năng lượng.Bạch Cảnh cầm trong tay, cảm giác mát mẻ rất dễ chịu.Tinh thần lực to gấp đôi từ trong cơ thể cậu vươn ra, hai sợi ợ no một cái, cùng giơ ngón tay cái, sau khi được Bạch Cảnh khen liền vui vẻ không thôi, quấn quanh cổ tay cậu không muốn trở về.Nhìn thấy viên ngọc màu trắng trong tay Bạch Cảnh, tinh thần lực đang no không chịu nổi vươn đầu nhọn đi vào, phát ra tiếng thở dài thoải mái.Hai nhánh tinh thần lực bị hút vào trong viên đá, nhưng không còn loại lực hút đáng sợ như trước nữa, mà lại giống như vật chứa chứa đựng tinh thần lực bên trong, tùy thời lấy ra dùng.Khi tinh thần lực quay trở lại, tuy nhỏ đi vài phần, nhưng càng có vẻ sáng trong như ngọc, thuần khiết hơn rất nhiều.Bạch Cảnh có thể cảm giác được đây mới là trạng thái tốt nhất của nó, giá trị tinh thần lực cũng không giảm xuống, giữ ở tầm 40.000.Giá trị này đã gần tới mức 50.000 của cấp 3S, chỉ cần hấp thu hai khối phỉ thúy màu đen còn lại, cậu có thể đột phá cấp 3S!Năng lượng ẩn chứa trong loại phỉ thúy màu đen này thật sự quá mạnh mẽ!Bạch Cảnh cất viên ngọc trắng chứa tinh thần lực đi, xuyên thấu qua hình dáng nửa trong suốt, có thể nhìn thấy tinh thần lực đang trào dâng bên trong, giống như những đợt sóng nhấp nhô.Cố Nguyên Triều có chút lo lắng cho thiếu niên, nhưng không còn cách nào, chỉ có thể chạy tới hội chợ.Bạch Cảnh nói hắn cứ yên tâm, có vật chứa đựng tinh thần lực này rồi, cậu sẽ không xảy ra chuyện nguy hiểm như lần trước nữa.Quả nhiên, lần này khi cậu hấp thu năng lượng trong hai khối phỉ thúy màu đen khác, dùng hết hai hộp dịch năng lượng cấp 8, cùng với tinh thần lực thô to hơn trước nhiều, không mất nhiều công sức liền hấp thu hết toàn bộ năng lượng bên trong.Khi thân thể đạt tới cực hạn, Bạch Cảnh nhanh chóng đem tinh thần lực dư thừa chuyển vào viên ngọc màu trắng, không xuất hiện bất cứ tình huống xấu nào.Mà lúc này, giá trị tinh thần lực của cậu đã đạt tới 60.000, hoàn toàn vượt qua cấp bậc 3S!Hiện tại ở đế quốc, chỉ có 3 người có tinh thần lực cấp 3S.Vị thứ nhất là chủ tịch Hiệp hội đổ thạch, vị thứ hai là đổ thạch sư cấp 8 Cố Nguyên Bạch đang nằm trong khoang chữa bệnh, vị cuối cùng là đại sư năng nguyên sư Giản Nhuận.Còn Bạch Cảnh là cường giả tinh thần lực cấp 3S thứ tư của đế quốc.Còn cấp bậc gen và thể năng đều là 3S, chỉ có mình Cố Nguyên Triều.Hai người cùng liên thủ, có thể nói thiên hạ vô địch.Hai ngày trước khi hội chợ bắt đầu, Cố Nguyên Triều mang về hai thiết bị đấu thầu, đưa một cái trong đó cho Bạch Cảnh.Thiết bị đấu thầu này thiết kế thành hình vòng tay màu đen, rất nhỏ xinh, có thể đeo trên cổ tay, ở dưới có khắc số.Con số này tương đương với số nhận dạng để tham gia hội chợ, dù là đấu giá hay đấu giá ẩn đều cần dùng thiết bị đấu thầu, kết quả đấu giá căn cứ vào con số trên đó để tới nhận hàng.Ngoại trừ năm gia tộc lớn, mỗi người tiến vào hội trường đều cần nộp 1 triệu tiền ký quỹ, dựa vào trình tự nộp tiền ký quỹ để nhận thiết bị đấu thầu.Mục đích nộp tiền ký quỹ là để phòng ngừa có người bùng thầu.Tuy người thu được giấy mời không giàu thì quý, nhưng việc bùng thầu vẫn xảy ra nhiều lần.Bùng thầu chủ yếu là lúc đấu giá đưa ra giá quá cao để đấu thầu thành công, nhưng cuối cùng vì nhầm lẫn hoặc hối hận, không tiến hành trả tiền trong thời gian quy định.Một khi bùng thầu hai lần, sẽ không lấy lại được tiền ký quỹ, sẽ bị ban tổ chức kéo vào sổ đen, sau này không thể tham gia hội chợ phỉ thúy nữa.Cố Nguyên Triều nhìn vòng tay màu đen trên cổ tay trắng nõn mảnh khảnh của thiếu niên, khiến cổ tay kia càng thêm trắng mịn, hắn ho nhẹ hai tiếng: "A Cảnh, ngài mai trong lúc đấu thầu tôi không thể ở bên cạnh em."Bạch Cảnh nghịch thiết bị đấu thầu trên cổ tay, tùy ý gật đầu: "Em biết rồi, anh yên tâm đi."Kỳ thực Cố Nguyên Triều có ở cũng không có tác dụng gì, hắn cũng không biết đổ thạch.Giọng nói của Cố Nguyên Triều mang theo chút nghiêm túc: "A Cảnh, lúc tôi không ở, em nhất định phải đề phòng đổ thạch sư cấp 6 Nghiêm Ký."Trải qua hắn điều tra, người này chỉ sợ cũng là hung thủ khống chế Ứng Văn Phong.Trước mắt, sau lưng ông ta là ai còn chưa rõ, bởi vì thông tin trên quang não của ông ta, cũng giống như ông ta bị xóa sạch không còn chút dấu vết nào.Như trên tư liệu tinh thần lực của ông ta là cấp S, như vậy chắc chắn đã trải qua biến dị, cấp bậc hiện tại cụ thể còn chưa rõ.Nhân hội chợ lần này, Cố Nguyên Triều định quan sát ông ta ở cự ly gần, nhất định phải bắt được thế lực đứng sau lưng ông ta!Bạch Cảnh ngẩng đầu: "Được, em sẽ cẩn thận."Nếu đối phương định khống chế cậu, cậu có thể dùng tinh thần lực chống lại đối phương, ai khống chế ai còn chưa biết đâu!Ngày hôm sau, hai người ăn bữa sáng thịnh soạn của khách sạn, sau đó đi tới lối vào hội chợ.Để thuận tiện cho việc vào cửa, 10 lối vào đã được mở ra, rất nhiều doanh nhân giàu có, thế gia quý tộc mang theo đổ thạch sư của mình, đang tiến hành kiểm tra gen và mống mắt, khắp nơi toàn là người.Năm gia tộc lớn nhất đế quốc có lối đi VIP riêng.Sự xuất hiện của Cố Nguyên Triều và Bạch Cảnh đã thu hút sự chú ý của mọi người ở đây.Hai người, một người là người thừa kế của Cố thị, thiếu tướng đế quốc được mọi người sùng bái, một người là Vân Thần - ngôi sao mới của giới đổ thạch được mọi người ngưỡng mộ, liên tục giải ra phỉ thúy cực phẩm, dù đi đến nơi nào cũng đều là tồn tại thu hút mọi ánh nhìn.Huống hồ, còn có nhà họ Đỗ, được đồn đại là sẽ liên hôn với Cố thị cách đó có vài bước chân!Gia chủ Đỗ thị - Đỗ Phong, cũng là một đổ thạch sư cấp 7 không tới, người dẫn đội lần này là anh họ của Đỗ Phong - Đỗ Hoành, ngoài ra còn có hai chị em Đỗ Tĩnh Nhã và Đỗ Tinh Vũ.Đỗ Tĩnh Nhã chính là đối tượng liên hôn của Cố thiếu!Còn Cố Vân, cũng có quan hệ rất gần với Cố thiếu, ba người bọn họ sẽ tạo ra tia lửa gì đây??Tính hóng hớt của mọi người bắt đầu ngo ngoe rục rịch.Lối đi VIP đương nhiên không bị cản trở, hai người Bạch Cảnh rất nhanh liền đụng phải đám người Cố thị.Đỗ Tĩnh Nhã là một cô gái có dáng người cao gầy, diện mạo xinh đẹp, mái tóc dài được buộc cao đuôi ngựa, vầng trán mang theo chút anh khí, có loại xinh đẹp phóng khoáng.Cô nhìn thoáng qua Cố Nguyên Triều, có lệ gật đầu chào hắn: "Cố thiếu."Cố Nguyên Triều cũng lên tiếng chào hỏi, sau đó liền thu hồi tầm mắt nhìn về phía Bạch Cảnh, giữa hai người bình thản không có chút tia lửa nào.Quần chúng ăn dưa xung quanh: Mỗi vậy, mỗi vậy, mỗi vậy??!Hừ, không thú vị!Ánh mắt của Đỗ Tĩnh Nhã cũng không thu hồi, đảo qua người Bạch Cảnh hai lần, làm lơ ánh mắt cảnh cáo của Cố Nguyên Triều, đi lên phía trước: "Cậu chính là Cố Vân à?"Bạch Cảnh đáp: "Đúng vậy, là tôi."Nhìn thấy hai người, cảm xúc của mọi người lập tức bị khơi dậy.Đến rồi, kích thích đến rồi!Hai người này là muốn bắt đầu công khai tuyên bố chủ quyền hay là đánh nhau, mau đánh nhau đi!Đỗ Tĩnh Nhã vén tóc ra sau tai, cười tươi: "Năng lực đổ thạch của cậu rất mạnh, chúng ta....trao đổi phương thức liên lạc đi?"Bạch Cảnh: "Được."Từ trước tới giờ cậu sẽ không từ chối nữ giới, huống hồ đối phương cũng là một đổ thạch sư cấp 5 ưu tú.Quang não của hai người lập tức chạm vào nhau.Cố Nguyên Triều đứng bên cạnh sắc mặt có hơi đen, mắt đen lạnh lùng nhìn Tĩnh Nhã, hận không thể ôm Bạch Cảnh vào lòng công khai tuyên bố chủ quyền.Nhưng cô hoàn toàn làm lơ ánh mắt của hắn, thậm chí định mời Bạch Cảnh cùng ăn bữa tối, bị người đàn ông không chút lưu tình từ chối.Đây là.....có chuyện gì vậy?Quần chúng ăn dưa hai mặt nhìn nhau, dưa trong tay sôi nổi rơi xuống.Sao lại cảm thấy hai người đều đang tranh giành Cố Vân vậy nhỉ?!Bọn họ bị ảo giác sao?Sau khi tiến vào hội trường, không gian mấy chục nghìn mét vuông đều là mao liêu, từng hàng từng hàng bày biện chỉnh tề trên bệ đá, quả thực là biển mao liêu.Dưới mỗi khối mao liêu đều được đánh số và giá quy định, sắp xếp theo thứ tự, rất là hoành tráng.Khu minh tiêu và khu ám tiêu được phân chia cực kỳ rõ ràng, bởi vì bên cạnh mỗi khối mao liêu ở khu ám tiêu đều có 'thùng đấu thầu'.Tiếng thông báo ngọt ngào vang lên: "Quý khách thân mến, thời gian xem tiêu mỗi ngày ở hội chợ Sauter là từ 9 giờ sáng đến 6 giờ tối, thời gian mở đấu giá minh tiêu là từ 4 giờ chiều đến 6 giờ chiều, hôm nay sẽ đấu giá từ mao liêu số 1 đến mao liêu 3.000 của khu minh tiêu khu, xin hãy chú ý thời gian."Sau khi nghe thấy tiếng thông báo, rất nhiều người đều đi tới khu vực mình tiêu có đánh số gần phía trước, khu ám tiêu ngày thứ sáu mới mở thầu, thời gian còn nhiều.Huống hồ khu ám tiêu là đấu giá ẩn, không chỉ phải suy tính đánh giá của bản thân với mao liêu, mà còn phải suy tính đánh giá của người khác với mao liêu, cạnh tranh lớn hơn, giá cả thành giao cũng cao hơn.Bạch Cảnh cũng lôi kéo Cố Nguyên Triều đi tới khu minh tiêu.Khu minh tiêu có khoảng 20.000 khối mao liêu, số lượng này chỉ chiếm khoảng 2/10 tổng số mao liêu, không thể xem hết toàn bộ mao liêu trong năm ngày được, chỉ có thể dựa vào may mắn và nhãn lực.Có không ít người đều đang lựa chọn mao liêu ở lối vào khu minh tiêu, thanh âm có hơi ồn ào.Bạch Cảnh mới đi được vài bước liền nghe thấy có người kêu lên: "Đệch, giá quy định là 300.000, đắt như vậy?"Hai người khác ở bên cạnh cũng phụ họa: "Aizz, đúng vậy, giá nguyên thạch lần này cao hơn hai lần trước không ít."Khi Bạch Cảnh đi ngang qua bọn họ, quét mắt nhìn mao liêu đánh số 12, da cát vàng, khoảng bốn năm mươi kg, vỏ ngoài hạt cát không đồng đều, trứng muối cũng rất thưa thớt.Thoạt nhìn, loại mao liêu này là ở tràng khẩu mới, mềm mại, trứng muối cũng không thành màu xanh, nhưng dù vậy, giá quy định của mao liêu cũng 300.000, thật quá khoa trương.Phải biết rằng đây chỉ là giá quy định, giá cả cuối cùng sẽ tăng lên vài lần không chừng, mao liêu biểu hiện tốt thậm chí có thể tăng mấy chục lần, mấy trăm lần!Bạch Cảnh biết rõ, phần lớn nguyên liệu tốt đều vào khu ám tiêu, khu minh tiêu là loại 2.Nhưng có nhiều khối mao liêu như vậy, cậu không tin mình không chọn được ra khối tốt.Tốc độ xem mao liêu của Bạch Cảnh rất nhanh, những mao liêu biểu hiện không tốt, cơ bản chỉ nhìn qua, tận đến khi gặp được mao liêu có vỏ ngoài mịn hoặc lão hố loại mới dừng lại cẩn thận phân biệt trứng muối, mãng đái, rạn nứt bên ngoài, sau đó dùng lực cảm giác thăm dò.Có người muốn mượn danh tiếng của Cố Vân đi theo sau xem cậu chọn mao liêu, nhìn thấy Cố Nguyên Triều ở bên cạnh cũng không dám tới gần, chỉ có thể quan sát từ xa.Đáng tiếc tốc độ xem mao liêu của Bạch Cảnh thật sự quá nhanh, không bao lâu liền ném bọn họ ra sau, dần dần không ai đi theo nữa.Hai buổi sáng qua đi, cậu đã xem tới được khoảng 2.000 khối mao liêu.May mà tinh thần lực và lực cảm giác của cậu đã tăng lên mấy lần, nếu không thật sự cậu có chút không chịu được.Sổ ghi nhớ trên quang não ghi chú hơn 20 khối mao liêu, đều là mao liêu giá quy định không cao nhưng thế nước phỉ thúy không tồi, ít nhất có thể đạt tới nhu chủng.Ngoài ra còn hơn 30 khối thế nước cũng tạm được, nhưng giá quy định đều trên 2 triệu tinh tệ, lúc đấu giá chắc chắn sẽ còn tăng lên, tính ra lợi nhuận không cao.Trong hơn 20 khối mao liêu, cậu trọng điểm đánh dấu năm khối, năm khối này có phỉ thúy đều từ băng chủng trở lên, màu sắc đồng đều.Trong đó mao liêu số 682 là cao băng lụa vàng, số 1045 là thủy tinh chủng dương lục, giá cả mỗi khối đều trên chục triệu! Cố Nguyên Triều thấy đôi mắt thiếu niên mang theo chút hưng phấn, kéo tay cậu lại: "A Cảnh, nghỉ ngơi một lúc đã, đừng quá sức."Lựa chọn mao liêu thời gian dài, Bạch Cảnh đúng là có chút mệt mỏi, hai người nghỉ ngơi trong khu nghỉ ngơi gần đó một lúc, uống hai chai dịch dinh dưỡng, khóe mắt nhìn cách đó không xa có rất nhiều người tụ tập.Vừa lúc hai người bọn họ cũng nghỉ ngơi đủ rồi, Bạch Cảnh lôi kéo Cố Nguyên Triều tò mò đi qua.===========Tác giả có lời muốn nói: Tiểu kịch trường 1:Tinh thần lực: Đáng giận, buông ta ra, có phải ngươi là đồ ngốc không?!Sương đen: Gắt gao cắn không bỏ.jpgTinh thần lực: Lần này ta cũng đánh bại kẻ xấu, muốn chủ nhân khen ngợi ><Hu hu, không phản ứng!Tiểu kịch trường 2:Quần chúng ăn dưa: Hú, sắp có biến!Quần chúng ăn dưa: ??? Sao không giống như mình nghĩ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co