Edit Trong Sinh Chi Hanh Phuc Muon Co Gang
Đô thống quý phủ giăng đèn kết hoa mừng sinh thần sáu mươi tuổi của chủ nhân, đại thọ mở tiệc chiêu đãi thế lực khắp nơi, khách đến đều là thế gia, quan viên địa phương, còn có các đại quân phiệt tướng lĩnh. Tại hậu viện Đô thống phủ yên tĩnh, ai cũng không chú ý ở cửa sau vừa có một cỗ kiệu nhỏ dừng lại.Nghe được tiếng khóa cửa phòng, Cố Thiên Lân vẫn không nhúc nhích nằm ở trên giường hơn mười phút mới lén lút đứng lên. Đời trước cậu bị mang vào liền một mực hôn mê, thẳng tới lúc bị đau lay tỉnh. Nhìn chăn gấm đỏ thẫm trên giường thêu uyên ương hí thủy, trong lòng bỗng nổi lên một tư vị khó diễn tả thành lời. Lúc đó cậu tỉnh lại bởi khắp người đau đớn, nhất là sự đau nhức tột độ dưới hạ thân. Cậu bị người bên trên đè ép luật động, điên cuồng vùng vẫy phản kháng lại bị người nọ dùng giá cắm nến ở đầu giường đâm bị thương. Sự chống đối của cậu khiến hắn tức giận, không ngừng giáng mạnh vài cái bạt tai, Cố Thiên Lân bị đánh đến miệng mũi đều là máu. Mặt dưới đau dữ dội, dù cho cậu như thế nào cầu xin người nọ đều mặc kệ. Cố Thiên Lân nhục nhã nằm ở giữa sắc giường đỏ thẫm, cảm giác bốn bề xung quanh đều là máu.Chờ cậu khôi phục ý thức thì đã ở trong phủ người nọ. Y cực kỳ si mê thân thể cậu, dục vọng lại lớn hơn người thường, chỉ cần ở nhà liền bắt cậu hoan hảo. Cố Thiên Lân mặc dù có khí quan của nữ tử nhưng không hề thích nam nhân, thân thể không trọn vẹn khiến cậu càng thêm e ngại cùng người khác thân mật, huống hồ ai cũng không thích bị người xa lạ cường bạo, bởi vậy mỗi đêm hoan hảo đều giống như ngày diệt vong, tâm trạng tuyệt vọng, vùng vẫy điên cuồng. Hết lần này tới lần khác khơi tới tính tình không tốt của người nọ, trời sinh tính hắn thị huyết, không thể chấp nhận nhất là người khác phản kháng. Nhất là hắn đối với cậu không có ý muốn khống chế dục vọng mãnh liệt, chuyện phòng the càng về sau càng chơi đến lợi hại, thỉnh thoảng còn bắt cậu làm nhiều tư thế kỳ quái. Tuy rằng lần nào làm xong trên người Cố Thiên Lân cũng ngang dọc vết thương, bất quá người nọ chỉ muốn cậu phục tùng mà thôi, đối với cậu cũng không nhỏ nhen dùng thủ đoạn bẫy rập gì. Hiện tại suy nghĩ một chút, trừ bỏ chuyện phòng the, ngày thường chi phí ăn mặc của cậu hắn đều vung tay cực kỳ xa xỉ, không hề để Cố Thiên Lân khổ sở. Khi đó cậu còn trẻ ngang bướng không chịu cúi đầu, không biết cách bảo vệ mình, luôn tìm cớ đấu đá lung tung, càng ngày càng gầy gò, áp lực to lớn trong lòng khiến cậu dính vào thuốc phiện, tinh thần uể oải gầy đến thoát hình người, thứ phải chịu khổ sở duy nhất chính là người nọ bức bách cậu cai thuốc.Tiếng háo hoa nổ vang bên ngoài đem Cố Thiên Lân từ trong ký ức trở về hiện thực. Bất tri bất giác đã giữa trưa, người bên ngoài cho là cậu hôn mê nên sẽ không đưa cơm tới. Cố Thiên Lân đi tới gian ngoài, thấy được trên bàn có rất nhiều hoa quả bánh ngọt, cậu vô cùng tự nhiên ăn no lại trở về trên giường nghỉ ngơi. Buổi tối còn có một trận đánh ác liệt, cậu cần tinh lực dư thừa. Thật không ngờ lần này ngủ một giấc phá lệ kiên định, tỉnh lại trời đã tối rồi. Lại ăn điểm tâm hoa quả đệm bụng, vừa mới trở lại nội thất liền nghe trước cửa có động tĩnh.Lúc này đứng trước cửa có hai người, một người trong đó vừa nhìn liền nhận ra hình dáng phổ thông của quản gia, khom lưng đối người bên cạnh lấy lòng.- Lý tướng quân, ngày hôm nay thọ yến kết thúc trễ, ngài sớm nghỉ ngơi một chút, mặt khác Lưu phó tham mưu có tặng một lễ vật nhỏ sạch sẽ giúp ngài giải khuây, lúc này phỏng chừng còn chưa tỉnh, hy vọng ngài chơi vui vẻ. _ Nói xong việc chính quản sự liền lui xuống.Người còn lại đứng đó một lúc lâu mới đẩy cửa tiến vào, nhưng vừa vào liền thấy nhìn thấy một đống vỏ trái cây bánh ngọt trên bàn, trong lòng mỉm cười. Hắn ngắm nhìn bốn phía, không thấy bóng dáng, đi vào nội thất, vẫn là không có người, không khỏi có chút phiền lòng ngoài ý muốn. Ánh mắt từ trên giường nhìn đến dưới giường, xoay một vòng, cuối cùng dừng ở tủ quần áo bằng gỗ lớn.Cố Thiên Lân trong bóng đêm cuộn mình ở một góc, nín thở ngưng thần, dường như có thể nghe được tiếng tim đập thình thịch của bản thân, cậu biết đối phương đang đứng ở ngoài cửa tủ. Trốn ở chỗ này không phải vì cậu hối hận muốn chạy trốn, mà vì cậu có chút không biết thế nào đối mặt người nọ, chỉ muốn kéo dài chút thời gian, thuận tiện khiến người nọ lưu lại một chút ấn tượng nhỏ, hy vọng lúc lăn qua lăn lại hắn thủ hạ lưu tình. Ngăn tủ đột nhiên mở ra, dưới ánh đèn, Cố Thiên Lân không còn chỗ nào che giấu. Người nọ đứng yên tại đó, vóc người dị thường khôi ngô cao lớn, vẻ mặt thâm trầm, Cố Thiên Lân áp lực đại tăng.Nhìn thấy người này, trí nhớ mơ hồ trong nháy mắt lập tức rõ ràng. Trán rộng, mày rậm, mắt hổ, mũi lớn, môi dày, làn da thâm sắc, nhìn chung lại chính khuôn mặt không dễ nhìn, cho dù mặt vô biểu tình cũng sẽ khiến người bên cạnh cảm thấy hắn đang tức giận —— lại gặp mặt, Lý Bằng Phi! Cố Thiên Lân còn chưa kịp hồi thần đã bị túm ra khỏi ngăn tủ.Lý Bằng Phi nhìn hài tử trong tay. Ân, hài tử này tướng mạo xác thực xuất sắc, còn cực kỳ thú vị, một người bị giam ở gian phòng xa lạ còn lớn mật ăn một bàn hoa quả bánh ngọt. Rõ ràng sắc mặt sợ hãi, ánh mắt lại cực kỳ linh hoạt, ẩn náu giảo hoạt, không biết trong lòng đang tính toán chủ ý gì.Cố Thiên Lân đích thực đang âm thầm tính toán. Một lần nữa lặp lại người cũ chuyện cũ, có lo lắng, có hy vọng, tuy nhiên đối với Lý Bằng Phi cũng không hệt như trước đây chỉ toàn là sợ hãi. Thế nhưng lúc này sợ hãi mới biểu hiện của một hài tử mười bốn tuổi. Nếu cậu quá bình tĩnh nhất định Lý Bằng Phi sẽ cảm thấy cậu tâm cơ sâu, đối với cậu có đề phòng, về sau giở trò liền khó khăn.Lý Bằng Phi một tay ôm lấy cậu, vài bước đi tới đem cậu ném lên giường. Cố Thiên Lân nhìn Lý Bằng Phi đứng ở mép giường, một bên nhìn mình chằm chằm một bên thong thả ung dung cởi quần áo, trước thoát quân phục, sau đó là quần áo trong, lộ ra đường cong lưu sướng thâm sắc trên thân, tiếp theo là quần, bắp đùi tráng kiện rắn chắc... thẳng thoát đến trần như nhộng. Vừa mới bắt đầu Cố Thiên Lân còn coi như trấn định, nhưng càng về sau càng không chịu nổi việc bị người nhìn chằm chằm, cái loại ánh mắt không che dấu dục vọng trắng trợn kia khiến cậu có ảo giác dường như người đang bị cởi quần áo chính là mình. Đây chính là cảm giác đời trước chưa từng có. Lý Bằng Phi nhìn đối phương từ giả sợ hãi đến thật sự sợ hãi, không tự chủ co rúm lại ở chân giường, ánh mắt từ nhìn thẳng đến né tránh, trong lòng không biết thế nào liền nổi lên một loại vui vẻ.Không tiếp tục tự hỏi, hắn tuân theo dục vọng nhào tới giường. Cố Thiên Lân ám chỉ mình không thể hoảng nhưng một giây kế tiếp cổ chân liền bị bắt được, kéo mạnh qua. Hai cái tay nhanh chóng đẩy ra ngoại bào của cậu, Cố Thiên Lân bắt đầu dùng sức đấm đá, ra sức vùng vẫy. Đối với loại trình độ phản kháng này Lý Bằng Phi không thèm để ý, trái lại cảm thấy so với các hài tử được nam quán điều giáo hảo càng thêm thú vị vị, càng thêm kích thích. Đặt hài tử ở trên người, một bên gặm cắn làn da non mịn, một bên trầm thấp hỏi.- Tên của ngươi?Cố Thiên Lân bị đè mạnh xuống giường, đối phương kề đầu sát hõm vai cậu, vừa phun khí nóng hầm hập vừa cắn lên động mạch khiến da thịt cả người cậu căng lên. Nghe thấy hắn hỏi tên mình, yết hầu cậu trượt xuống nhưng không lên tiếng .- Ân?Lý Bằng Phi thanh âm quá gần, mang theo không vui cùng uy hiếp.- ———— Ai nha! Cố Thiên Lân hoảng loạn kêu lên, nhũ tiêm non nớt trước ngực bị ngoan nhéo một cái, lập tức đau đến tê dại- Cố Thiên Lân...Lý Bằng Phi nâng lên ánh mắt.- Lặp lại lần nữa.Cố Thiên Lân thanh âm khẽ run, nhỏ giọng lặp lại.- Ta, ta gọi Cố Thiên Lân...Cậu sai rồi, cậu đã quên người này kiếp trước như thế nào mạnh bạo để lại ấn ký. Đau đớn trong nháy mắt cùng đau đớn trong kiếp trước trùng điệp tràn về, loại cảm giác rối loạn này khiến cậu sợ hãi. Lý Bằng Phi lại giống như nhịn không nổi nữa, nắm tay mạnh mẽ trượt vào trong tiết khố của Cố Thiên Lân.- A! —— a! ——Cố Thiên Lân chấn kinh thét chói tai, bàn tay của đối phương đang nắm lấy dục vọng yếu ớt của cậu. Lý Bằng Phi rất hài lòng với cảm giác mềm dẻo trắng mịn trong tay, lướt nhẹ từ đùi non tới háng, theo khe hẹp giữa hai chân tiến về động khẩu phía sau... Chợt Lý Bằng Phi cau mày dừng lại, thứ hắn vừa chạm tới tuyệt đối giống khí quan nữ hài tử! Không một chút chậm trễ lột ra tiết khố của Cố Thiên Lân, tách mạnh hai chân cậu. Làn da dưới hạ thể phi thường trắng nõn, thể mao thưa thớt phủ cạnh dương vật nhỏ nhắn, mặt dưới vốn là đáy chậu thế nhưng lại có thêm một cái hoa huyệt vốn chỉ thuộc về nữ nhân? Lý Bằng Phi kinh ngạc một trận, sau đó cười to.- Lưu Sơn lần này quả nhiên làm được chuyện tốt, không cho trốn!Đầu gối Cố Thiên Lân bị đại lực mở rộng ra, nơi riêng tư liền bại lộ trong không khí lạnh lẽo. Cậu xấu hổ và giận dữ không ngớt, cựa quậy giãy dụa liên tục. Đầu vú liền bị nhéo mạnh một cái.- Còn động? _ Lý Bằng Phi phát hỏa vung ra một cái tát. - Đừng có con mẹ nó rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt. Chân mở lớn, để gia tỉ mỉ nhìn xem!Sau mấy trăm năm một lần nữa hứng chịu bạt tai đánh trên mặt đau rát, cũng đánh thức lý trí của Cố Thiên Lân. Cậu ép buộc bản thân đình chỉ vùng vẫy, đừng giống như kiếp trước chạm đến điểm mấu chốt của Lý Bằng Phi, đừng quên quyết định trước đây, không có gì phải sợ! Lý Bằng Phi thấy Cố Thiên Lân không lộn xộn nữa, ngoan ngoãn tách ra hai chân liền soạt một tiếng mở bàn tay, ngón tay dùng sức khéo léo xoa nắn hai bên mép thịt cánh hoa, nặng nhẹ qua lại khiêu khích.Cố Thiên Lân khắp người phát run, đặc biệt là phía dưới chỗ bị ngón tay thô ráp nắn bóp, hết ngứa lại đau dần dần hiện ra xuân thủy. Người nọ giống như đùa đã, tách ra mép thịt hướng phía trong thăm dò.- A -- _ Cố Thiên Lân nhìn chằm chằm đèn treo trên nóc phòng, cảm giác ngón tay người nọ chen vào nơi tư mật đến trướng khiến cậu hoảng hốt, nước mắt không nhịn được trào ra.Lý Bằng Phi rút ra nửa ngón tay ướt sũng.- Cái miệng nhỏ nhắn của ngươi cũng coi như hiếm lạ, nhưng gia không muốn phí sức giúp ngươi chuẩn bị, lát nữa đau cũng không được lộn xộn!Nói xong nhấc hai chân Cố Thiên Lân, đem gối đầu chèn dưới mông cậu, hướng dục vọng cứng rắn đã sớm không chịu nổi đặt trước hoa huyệt. Cố Thiên Lân khẩn trương run rẩy, cực đoan cảm giác thấy nơi riêng tư nóng lên, tiếp theo trong một cái chớp mắt nam nhân kia liền đem thứ dục vọng cực đại đè xuống. Thịt vách từng chút từng chút một bị đẩy ra, nam căn vô cùng chậm rãi trượt tới lại phá lệ rõ ràng, đau quá! Lý Bằng Phi nhìn xuống gương mặt tiểu hài nhi bị đau đến cau mày, cảm giác thống khoái vô cùng, hắn muốn kéo dài sự đau đớn này, khiến Cố Thiên Lân vĩnh viễn nhớ kỹ bản thân hắn là người thứ nhất, cũng là người đàn ông duy nhất của cậu.Ngoạn trên thân thể tiểu hài tử này đích thực đưa đến cảm giác vô cùng tốt, bất kể là trên tinh thần bị kích thích hay trên thân thể sảng khoái. Cấu tạo thân thể đặc biệt của cậu khiến hắn lần đầu tiên muốn vứt bỏ nguyên tắc trước đây, thói quen của hắn với tình nhân đều chỉ dùng một đêm, chưa bao giờ lặp lại lần thứ hai với cùng một người, nhưng lần này quả thực đặc biệt, khiến Lý Bằng Phi muốn đem Cố Thiên Lân về nuôi dưỡng bên người. Hắn tiếp tục chậm rãi hạ xuống thắt lưng, cảm giác bên trong càng ngày càng gấp, phân thân chôn sâu ở nơi ấm áp mềm mại không nhịn được giật giật.- Ân... Ha a ... Đau... Đau quá......... _ Nơi ấy đau dữ dội, Cố Thiên Lân thân thể khó chịu run rẩy không ngừng, trong miệng phát ra từng tiếng kêu đứt quãng thống khổ.- Đau là được rồi, nên nhớ gia là nam nhân của ngươi, nỗi đau này ngươi phải nhớ kỹ! _ Lý Bằng Phi liếc mắt, trong con ngươi lộ ra ngoan lệ, hắn nhanh chóng động thắt lưng, phân thân to lớn mãnh liệt ra vào hoa huyệt nhỏ, trên dương vật hùng dũng dính đầy máu, theo chỗ kết nối của hai người chậm rãi chảy xuống mông Cố Thiên Lân.- Ân a! ... Ô ~ hảo... Đau! Gia, em... Đau..Bên ngoài hoàn toàn yên tĩnh, nhất thời chỉ có trong phòng mơ hồ truyền ra tiếng rên rỉ kêu đau của nam hài, yếu ớt lại vô lực nghe rất thê thảm. Lý Bằng Phi càng lộng càng hăng, mỗi lần đều đi vào chỗ sâu nhất. Cố Thiên Lân bị đâm đến không chịu nổi, một bên đạp chân một bên nức nở không ngừng. Thẳng tới lúc bị làm đến tinh thần hoảng hốt, vách thịt mới thích ứng được kích thước của hắn, dần dần dâng lên một cảm giác vừa ngứa vừa nóng không hề đau nhức, cậu kêu tới kiệt sức, không biết qua bao lâu một cỗ chất lỏng mới vọt sâu vào trong cơ thể.Lý Bằng Phi nắm chặt thắt lưng nhỏ nhắn chờ trút hết dục vọng, bàn tay khẽ nắm lấy tiểu thịt hành của Cố Thiên Lân từ đầu tới cuối vẫn xụi lơ.- Về sau nhớ học cách hầu hạ gia, nơi này cũng sẽ được thoải mái giống như cái miệng nhỏ của em.Cố Thiên Lân không phản ứng, mệt mỏi sức cùng lực kiệt, lệ ngân chưa khô liền mê man đi. Lý Bằng Phi đem phân thân của mình từ trong lỗ huyệt ấm áp rút ra, cẩn thận cất đi chiếc khăn dính máu, minh chứng đêm đầu tiên của tiểu hài tử xong mới tắt đèn, ôm người ngủ thật say.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co