Truyen3h.Co

Em La Anh Sang Trong Trai Tim Anh

"Phạm Kim Cương nói anh có thể dùng bìa hồ sơ để mở nắp chai bia."

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Chu Tỏa Tỏa cần rời khỏi khách sạn đến trường quay trang điểm lúc 6 giờ sáng, đội mũ trùm đầu, khi chuông báo thức vang lên lúc 5 giờ, Chu Tỏa Tỏa còn nằm ở trong lòng Diệp Cẩn Ngôn không chịu đứng dậy. Diệp Cẩn Ngôn nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng cô: "Đứng dậy đi, nếu không sẽ muộn." Chu Tỏa Tỏa ôm Diệp Cẩn Ngôn chặt hơn một chút, đổi tư thế thoải mái hơn, trong ngực anh lẩm bẩm: "Em đã tính rồi, em còn có thể ngủ thêm mười lăm phút nữa."

Lúc Chu Tỏa Tỏa đổi tư thế tình cờ chạm vào cơ thể của Diệp Cẩn Ngôn, thân thể Diệp Cẩn Ngôn cứng đờ, bất đắc dĩ để Chu Tỏa Tỏa ôm anh, vừa nằm vừa dỗ dành: "Vậy em có đủ thời gian ăn sáng không?"

"Sớm như vậy, em ăn không vô....." Có lẽ là cảm giác được Diệp Cẩn Ngôn biến hóa, Chu Tỏa Tỏa mơ mơ màng màng mở mắt nhìn Diệp Cẩn Ngôn, sau đó chân của cô lại giật giật, Diệp Cẩn Ngôn khẽ thở dài một tiếng: "Đừng lộn xộn nữa." Chu Tỏa Tỏa thật sự tỉnh, cô nhìn Diệp Cẩn Ngôn, cười ra tiếng: "Tối qua em đã bảo anh đừng làm nữa."

Khóe miệng Diệp Cẩn Ngôn giật giật, không nói gì nữa, Chu Tỏa Tỏa tiếp tục nói: "Em hôm nay có cảnh đánh nhau, có thể sẽ về rất muộn." Diệp Cẩn Ngôn vẫn không nói gì, chỉ hy vọng Chu Tỏa Tỏa nhanh chóng rời giường, bằng không chỉ sợ mình sẽ kiềm chế được, hết lần này tới lần khác Chu Tỏa Tỏa lại nghịch ngợm đến mức cố ý hôn yết hầu của anh, tay cũng sờ loạn lên eo bụng của anh, Diệp Cẩn Ngôn rốt cục nhịn không được, xoay người đè Chu Tỏa Tỏa xuống, anh hôn quấn lấy môi lưỡi của cô.

Năm phút sau, chuông báo thức lại vang lên, Chu Tỏa Tỏa cười đẩy Diệp Cẩn Ngôn, Diệp Cẩn Ngôn ngoan ngoãn nằm lại vị trí ban đầu của anh, Chu Tỏa Tỏa cười rời giường, cầm quần áo đi phòng tắm tắm. Diệp Cẩn Ngôn nhìn cửa phòng tắm đóng lại, cố gắng bình tĩnh lại chính mình. Lúc Chu Tỏa Tỏa ra khỏi phòng tắm, Diệp Cẩn Ngôn vẫn nhắm mắt nằm ở trên giường, Chu Tỏa Tỏa cười hôn lên môi anh: "Anh phải ngoan ngoãn chờ em trở về nha."

Diệp Cẩn Ngôn mở mắt nhìn Chu Tỏa Tỏa, mím chặt môi không nói gì, Chu Tỏa Tỏa cảm thấy ánh mắt kia của anh có điểm giống cún con nhìn chủ nhân rời khỏi nhà đi làm, cười ghé bên tai anh nói một câu, mới rời khỏi phòng. Chu Tỏa Tỏa rời đi, Diệp Cẩn Ngôn "phun" một tiếng, rời giường đi phòng tắm. Chu Tỏa Tỏa trước khi rời đi ghé vào tai anh nói là: "Anh mau đi phòng tắm tự mình giải quyết đi!"

Chu Tỏa Tỏa bởi vì được Diệp Cẩn Ngôn chỉ điểm, đối với nhân vật có lý giải mới, ngày hôm nay quay phim rất thuận lợi, đạo diễn còn khen cô. Đến giữa trưa quay phim, để quay xong sớm một chút về khách sạn với Diệp Cẩn Ngôn, Chu Tỏa Tỏa và chỉ đạo võ thuật cũng học được đặc biệt chú ý, huống hồ phim tiên hiệp cũng không phải là phim võ thuật từng quyền đấm đá, bởi vậy cũng quay phim kết thúc sớm hơn dự kiến. Đạo diễn vui vẻ bảo đoàn làm phim tạm dừng một ngày và mời Chu Tỏa Tỏa cùng nhau ăn tối với các diễn viên, nhưng Tỏa Tỏa nhớ tới Diệp Cẩn Ngôn đang đợi cô một mình trong phòng khách sạn, muốn trở về nhanh nên cô từ chối: "Hôm nay tôi dậy hơi sớm nên muốn về nghỉ ngơi sớm một chút." "Trở về nghỉ ngơi đi."

Diệp Cẩn Ngôn cả ngày đều ở trong phòng khách sạn, cũng may anh luôn luôn có thể tận hưởng thời gian một mình, đọc kịch bản và lướt qua điện thoại di động, thời gian một ngày rất dễ dàng trôi qua, chỉ là bữa sáng trưa liền ăn tùy tiện một chút. Anh không tiện đi ra ngoài, bữa sáng liền ăn bánh sinh nhật Tỏa Tỏa, bữa trưa thì ăn một gói mì ăn liền coi như giải quyết. Chu Tỏa Tỏa trên đường trở về thuận tiện mua nửa tá bia và thức ăn cho bữa tối, lúc trở về cô nhìn thấy Diệp Cẩn Ngôn đang ngồi trên sofa xem kịch bản.

"Em về rồi nè!" Chu Tỏa Tỏa buông đồ trong tay xuống, sau khi đi tới sofa, cúi người từ phía sau ôm lấy Diệp Cẩn Ngôn. Diệp Cẩn Ngôn cười cười: "Cuối cùng em cũng về rồi, anh sắp chết đói mất." Chu Tỏa Tỏa hì hì cười, vội vàng gọi phục vụ phòng, sau đó cầm hai chai bia lắc lư trước mặt Diệp Cẩn Ngôn: "Phạm Kim Cương nói anh có thể dùng bìa hồ sơ để mở nắp chai bia."

"Chuyện này là sao vậy?"

"Anh ấy nói trước đây anh đã từng luyện qua." Chu Tỏa Tỏa nhìn Diệp Cẩn Ngôn cười: "Em vẫn luôn muốn nhìn xem!" Diệp Cẩn Ngôn cưng chiều cười cười, nhận tập tài liệu, sau đó lại cầm lấy một chai bia: "Em xem kỹ nha." Chu Tỏa Tỏa gật đầu mạnh mẽ: "Ừ!" chỉ thấy Diệp Cẩn Ngôn tay lên "Kẹp" nhấc lên, nắp bia "bốp" rơi xuống. Chu Tỏa Tỏa: "Wow! Thật tuyệt!" Diệp Cẩn Ngôn vẻ mặt kiêu ngạo cầm lấy một chai khác, lại "pop" một tiếng mở nắp bia ra.

Lúc này vừa vặn phục vụ phòng đưa thức ăn tới, Chu Tỏa Tỏa liền cùng Diệp Cẩn Ngôn ăn tối, sau khi ăn xong hai người lại hàn huyên một hồi hôm nay đều tự làm những gì, Chu Tỏa Tỏa bỗng nhiên cười nói: "Em có loại cảm giác em đang ở Kim ốc tàng kiều." Diệp Cẩn Ngôn cười "Hừ" một tiếng, Chu Tỏa Tỏa nói: "Em đi tắm." Diệp Cẩn Ngôn lại kéo tay cô: "Sao chúng ta không tắm cùng nhau.?" Chu Tỏa Tỏa đỏ mặt, không nghĩ tới Diệp Cẩn Ngôn sẽ đưa ra yêu cầu này, Diệp Cẩn Ngôn tiếp tục nói: "Buổi sáng em cố ý trêu chọc anh, anh còn chưa tính sổ đâu, huống hồ, tắm rửa xong lại muốn tắm một lần nữa, lãng phí nhiều nước." Chu Tỏa Tỏa nhất thời không biết là muốn đồng ý hay cự tuyệt, còn chưa có phản ứng, đã bị Diệp Cẩn Ngôn bế lên đi vào phòng tắm. Trong phòng tắm rất nhanh liền truyền đến tiếng thở dốc của hai người, tiếng rên rỉ cùng tiếng va chạm.

Ngày hôm sau, hai người gần như trải qua ở trên giường, Chu Tỏa Tỏa cũng rốt cục hiểu được ý tứ tiểu biệt thắng tân hôn, tuy rằng hai người bọn họ còn chưa kết hôn. Mà Diệp Cẩn Ngôn từ sau bảy ngày ở đảo Hải Nam, liền hiểu được nhu cầu và ham muốn chiếm hữu của mình đối với Chu Tỏa Tỏa cao bao nhiêu, dù sao anh nghẹn rất nhiều năm, rốt cục có đối tượng có thể phát huy thật tốt. Nhưng xét đến việc Chu Tỏa Tỏa vẫn cần quay phim, Diệp Cẩn Ngôn cũng không để lại dấu hôn nào trên người cô, ngược lại Chu Tỏa Tỏa nghĩ khi Diệp Cẩn Ngôn ở Hải Nam để lại dấu vết trên người cô, lúc này đây liền trả thù để lại một đống dấu hôn giữa ngực và bụng anh.

Bởi vì Diệp Cẩn Ngôn hôm sau sẽ lphải lên máy bay rời đi, Chu Tỏa Tỏa cũng phải dậy sớm quay phim, đêm đó hai người rất an phận nằm ở trên giường nói chuyện phiếm. Diệp Cẩn Ngôn hỏi Chu Tỏa Tỏa sau khi đóng máy muốn đi nghỉ phép ở đâu, Chu Tỏa Tỏa nhìn Diệp Cẩn Ngôn hỏi: "Anh là nghiêm túc không? Anh muốn dẫn em ra nước ngoài chơi hả?" Diệp Cẩn Ngôn hỏi ngược lại: "Ngày đó lúc anh nói, thoạt nhìn rất không nghiêm túc sao?"

Chu Tỏa Tỏa nói: "Không phải, em chỉ cảm thấy, anh sẽ lo lắng bị người ta nhìn thấy." Diệp Cẩn Ngôn trầm mặc một hồi rồi nói: "Những thứ này em cũng không cần lo lắng, chỉ cần em nghĩ muốn đi nơi nào chơi đi." Hai người thảo luận một hồi, vẫn không thể quyết định được, chỉ là Chu Tỏa Tỏa thích biển, hai người liền tạm định đi du lịch ở quốc gia có biển.

Nhưng người tính không bằng trời tính, sau khi Chu Tỏa Tỏa đóng máy vào tháng 10, công ty đã từ chối cho Diệp Cẩn Ngôn nghỉ phép. Lý do được đưa ra là anh vừa mới nghỉ phép hai tuần vào tháng 4, còn bộ phim mới của anh thì đã có, sắp bắt đầu quay phim, nên công ty từ chối cho Diệp Cẩn Ngôn nghỉ phép. Diệp Cẩn Ngôn chỉ có thể bất đắc dĩ xin lỗi Chu Tỏa Tỏa, Chu Tỏa Tỏa ngược lại an ủi anh còn nhiều thời gian.

Chu Tỏa Tỏa kỳ thật cũng không để ý chuyện cùng xuất ngoại này, bởi vì cô nhớ tới Diệp Cẩn Ngôn từng nói với cô, đợi đến tết âm lịch sang năm, bất kể xảy ra chuyện gì, chỉ cần hai người không chia tay, họ sẽ công khai tình yêu. Chu Tỏa Tỏa ở trong lòng yên lặng tính toán ngày tháng, so với đi du lịch nước ngoài, cô càng để ý chính là như thế nào cùng Diệp Cẩn Ngôn công khai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co