Ha Kinh Thien X Ha Tieu Trung Dong Nhan Nhan Ngu Ham Lac
05.Mang thai lại thức khuya và mệt mỏi vì cảm xúc thay đổi thất thường làm Hạ Tiểu Trùng ngủ một giấc đến lúc mặt trời mọc.
Tiểu Trùng mơ màng tỉnh dậy cẩn thận đỡ bụng đi vào nhà vệ sinh vốc nước lên khuôn mặt hốc hác cho tỉnh táo, tắm rửa sạch sẽ rồi mới chậm rãi ra khỏi phòng.Phòng Hạ Kính Thiên không có động tĩnh gì. Cậu nín thở từ từ đi tới nhìn vào trong, phòng không có ai.Còn chưa kịp lo lắng phía sau liền truyền đến một thanh âm quen thuộc,"Cậu dậy rồi."Hạ Tiểu Trùng đỡ eo xoay người thấy Hạ Kính Thiên tay ôm một đống túi ni lông. Thấy cậu giương mắt khó hiểu nhìn hắn vội vàng giải thích, " À thì, tôi nghĩ hôm qua cậu sẽ mệt nên mua đồ ăn sáng. Đây là nhà hàng riêng anh em tôi thường tới, đảm bảo đầy đủ dinh dưỡng và hợp vệ sinh!"Vừa nói vừa nâng túi đồ lên. Trong túi phát lên tiếng bát đĩa sứ lách cách "Cậu xem, tôi nói bọn họ không được dùng đồ nhựa."Không giống như Thiếu tá sau nhiều năm từng trải có thể dễ dàng che giấu cảm xúc Hạ Kính Thiên thời niên thiếu có bao nhiêu chân thành và tội lỗi trong mắt đều thể hiện ra hết. Tiểu Trùng cảm thấy cơn đau trong lòng đêm qua bỗng chốc tan biến. Cậu nhìn Alpha báo sư tử to lớn trước mặt đang cầu sự chú ý nở một nụ cười dịu dàng"Ừ, cám ơn anh."Hạ Kính Thiên thất thần nhìn khuôn mặt xinh đẹp kia một lát rồi thở phào nhẹ nhõm.Hắn vắt óc cả đêm mới nghĩ ra cách này. May là tắc kè hoa nhỏ dễ dỗ.Chân thành nhận xét thì bữa ăn này Hạ Tiểu Trùng cảm thấy khá ngon miệng. Nguyên liệu tươi mới và hợp khẩu vị cũng như đủ dinh dưỡng cho người mang thai. Chưa kể còn được Hạ Kính Thiên ở bên cạnh phục vụ chu đáo. Có lẽ hắn nhận ra lỗi của bản thân hôm qua nên mới tích cực chăm sóc cho người mệt mỏi về thể chất như cậu cả một buổi ăn. Dáng vẻ lo lắng ấy thực giống Thiếu tá của cậu sau này. Vừa nghĩ đến điều này khiến Hạ Tiểu Trùng có chút sững sờ.Ăn sáng xong không có việc gì làm cả hai bèn ra sân nhổ cỏ, tưới nước cho hoa linh lan và hoa baby. Hạ Kính Thiên không hứng thú với hoa lá, bản thân cũng chưa từng làm những chuyện vườn tược nhưng vẫn chu đáo đưa đồ cho Hạ Tiểu Trùng. Cậu mỉm cười không từ chối, nhỏ giọng nhắc hắn một bụi hoa cần tưới bao nhiêu là có thể ngừng. Cứ vậy hai người một trước một sau tưới hết hoa trong vườn."Những bông hoa này nở thật đẹp."Giữa trưa, mặt trời càng lên cao nắng càng chói. Một cơn gió nhẹ lướt qua làm lay động hoa trong vườn. Không khí tràn ngập hương thơm cây cỏ. Hạ Kính Thiên lau mồ hôi trên trán, quay đầu lại liền nhìn thấy Omega nhỏ yên tĩnh đứng bên cạnh. Nắng vàng đậu lên vai cậu, chiếu lên sườn mặt thanh tú khiến đường nét sắc xảo trở nên mềm mại hơn. Đôi mắt xanh màu nước hồ dịu dàng nhìn vào chùm hoa baby trước mặt."Cám ơn." Hạ Kính Thiên nghe thấy Tiểu Trùng khẽ thì thầm với hắn, "Bây giờ anh thấy rồi. Chúng thật sự rất đẹp."Alpha báo sư tử alpha gãi gãi đầu, trong lòng vui sướng ——Hoa baby chính là mùi pheromone của hắn. Trong sân này chỉ trồng hoa baby và hoa linh lan. Điều này có nghĩa pheromone của tắc kè hoa nhỏ trước mắt là...Hắn suy nghĩ một lúc, vẫn là không nên hỏi. Dù sao hỏi cũng giống như nhắc cho Omega nhỏ kia hắn đang mất trí nhớ. Bữa trưa vẫn do Hạ Kính Thiên gọi đến nhà hàng riêng để đặt. Hạ Tiểu Trùng cũng không phải kẻ thích tự ngược bản thân, bụng lớn mà đứng nấu ba bữa một ngày thực sự rất khó cho cậu. Cùng với thái độ kiên quyết của Hạ Kính Thiên cậu liền đồng ý Sau khi vừa ăn xong tầm nửa tiếng, có chuyện xảy ra.Mang thai rất dễ mệt mỏi nên thường Hạ Tiểu Trùng sẽ ngủ một giấc ngắn vào buổi chiều. Khi ra cửa trả bát đũa cho nhân viên đến lấy vào nhà cậu liền cảm thấy báo sư tử nhỏ trong bụng đấm đá không ngừng."Cậu có chuyện gì vậy?!"Hạ Kính Thiên nhìn sang thấy Hạ Tiểu Trùng ôm bụng cau mày bộ dạng như sắp ngã. Hắn sợ tới mức vội vàng bước lại đỡ lúng túng hỏi,"Cậu, cậu, sắp sinh sao? Để... Để tôi đi gọi..."Hạ Tiểu Trùng nắm lấy tay hắn, giọng run lên vì đau,"Không sao. Là chuyển động của thai nhi. Anh đừng gấp."Hạ Kính Thiên cuối cùng cũng nới lỏng căng thẳng một chút, nhưng nhìn khuôn mặt đtái nhợt không thoải mái của tắc kè nhỏ hắn liền ngập ngừng,"Được rồi. Để tôi đưa cậu vào phòng nghỉ ngơi."Hạ Tiểu Trùng lắc đầu, "Tôi tự đi được."Hạ Kính Thiên bị cự tuyệt, hắn không nói liền ôm lấy eo cậu đỡ, lòng vô cớ cảm thấy có chút phiền muộn.Phòng cho em bé được trải một tấm thảm lông lớn. Trong phòng có một chiếc nôi nhỏ xinh xắn và một chiếc giường nhỏ dễ thương. Hạ Tiểu Trùng dù dáng người có nhỏ nhưng cũng là người lớn cậu nhất định không thể ngủ trên giường trẻ em được. Vậy là hôm qua cậu nằm trên thảm cả đêm sao? Hạ Kính Thiên đột nhiên cảm thấy không thoải mái, thầm hối hận. Tại sao đêm qua hắn không đến xem cậu một chút mà chiếm lấy chiếc giường lớn và ngủ một mình một cách thoải mái vậy?Hắn khó chịu, hắn không thể để Hạ Tiểu Trùng ngủ ở đây được. Tắc kè hoa nhỏ liếc một cái đã nhìn ra tâm tình của hắn. Trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm. Cậu nhẹ nhàng giải thích với hắn rằng thảm rất dày và mềm, nhưng Hạ Kính Thiên rất quyết tâm cúi xuống ôm cậu."A... Thiếu tá..."Hạ Tiểu Trùng sửng sốt. Lời vừa định thốt ra liền nghẹn ở cổ họng. Cậu nhìn Hạ Kính Thiên bằng đôi mắt bối rối."Cậu nghĩ tôi có thể ngủ một mình trên giường và để một Omega đang mang thai ngủ trên thảm sao?"Hạ Kính Thiên tức giận bước ra phòng em bé với một quả bóng nhỏ mềm mại trong tay. Hạ Tiểu Trùng không phản bác nữa. Cậu lặng lẽ siết chặt hai tay quanh cổ hắn, âm thầm tham lam muốn khoảnh khắc này kéo dài.Hạ Kính Thiên một đường bế Omega nhỏ về phòng. Mắt nhìn ảnh cưới liền mất tự nhiên đảo đi. Hắn cẩn thận đặt cậu lên giường, ân cần đắp chăn cho cậu. Hạ Tiểu Trùng dịu dàng cảm ơn hắn khi được bọc trong một chiếc chăn trắng bông ấm. Nhìn ngoan ngoãn mềm mại vô cùng.Hạ Kính Thiên xoa mũi, kéo một chiếc ghế lại ngồi. Hắn luôn cảm thấy khó xử khi ở trong căn phòng này nên đang suy nghĩ đến phòng của em bé ở thì mũi có cảm giác ngứa. Hạ Kính Thiên mơ hồ ngửi được mùi hoa linh lan không tự chủ tràn ra từ Omega trên giường. Hắn tinh ý nhận thấy cậu kịch liệt run rẩy trong lớp chăn."Chuyện gì vậy?"Alpha đứng dậy đi tới vén chăn lên liền thấy Hạ Tiểu Trùng cau mày đau khổ, con ngươi mơ màng, đáy mắt hiện lên một tia ướt át. Trước đây cũng có những lần máy thai khá dữ dội nhưng cùng lắm chỉ là hơi đau một chút chưa bao giờ cơn đau lại dữ dội như hiện tại.Báo sư tử nhỏ trong bụng không biết vì lý do gì kích thích mà bồn chồn đấm đá trong khoang bụng mềm mại. Cơn đau dữ dội lan dần khắp cơ thể làm người Hạ Tiểu Trùng ướt một tầng mồ hôi lạnh. Nước mắt do đau làm mờ tầm nhìn của cậu."Làm sao vậy? Đau bụng? Cậu đau bụng sao?!"Hạ Kính Thiên sợ tới mức cầm chăn vứt ra, ôm lấy nửa người trên của Omega tựa vào lòng, tay kia luồng xuống đầu gối muốn bế cậu đi gặp anh dâu.Hạ Tiểu Trùng run rẩy nắm tay hắn nức nở từng hồi"Vô ích, tìm bác sĩ cũng vô ích..."Hạ Kính Thiên lo lắng toát mồ hôi, "Vậy phải làm sao bây giờ?"Hạ Tiểu Trùng khẽ thở hổn hển để giảm bớt cơn đau ở bụng, nhìn khuôn mặt quen thuộc trước mắt qua hàng nước mắt lòng đột nhiên cảm thấy áy náy"Có thể, có thể cho tôi..."Nói đến giữa câu liền bị chút lý trí còn sót ngăn lại. Hạ Tiểu Trùng cắn chặt môi dưới, âm thầm nghiến răng nuốt nốt những lời còn lại vào lòng.Hắn không phải, không phải Thiếu tá của cậu.Hắn không biết cậu.Ý nghĩ này một lần nữa chiếm giữ tâm trí mang đến một cơn đau bụng còn dữ dội hơn lúc đầu. Đau đến mức như từ nơi quan trọng nhất của tim cắt ra một mảnh máu thịt, chậm rãi từng chút từng chút một. Hạ Tiểu Trùng không nói xong nhưng Hạ Kính Thiên hiểu.Hắn yên lặng ôm cơ thể nhỏ bé không ngừng run rẩy và chảy nước mắt vào lòng. Hắn dùng tư thế cực kỳ thân mật ôm tắc kè nhỏ, vừa đỡ cậu nằm xuống nhưng cũng không buông tay.Sau đó, pheromone hoa baby quen thuộc lấy Alpha làm trung tâm khuếch tán khắp phòng chỉ trong chớp mắt. Hương hoa baby nhẹ nhàng quấn lấy hương hoa linh lan đang đau đớn, gắng sức an ủi.Nước mắt Hạ Tiểu Trùng kìm nén cuối cùng cũng không nhịn được tuôn trào. Cậu vươn tay ôm lấy eo Hạ Kính Thiên như chịu thua, tựa vào lòng hắn tham lam hít lấy mùi hoa baby quen thuộc...Cậu không bướng bỉnh đúng không? Ừ... Là vì, là vì bé con quá nhớ bố...Hạ Tiểu Trùng khó khăn tìm một lý do để nuông chiều bản thân, khóc nức nở rồi ngủ thiếp đi trong vòng tay Alpha.
———TBC——
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co