Hao Mon Trong Sinh Lam Con Dau Ca That Kho
edit: tiểuhoanhi
Tuy là sự cố nay bắt đầu hoàn toàn không liên quan gì đến cô, nhưng năng lực Tề Lăng Phong lại một lần nữa khiến cô có chút không ngờ đến.Muốn đối phó người đàn ông này, dường như càng thêm khó khăn!Cô cau mày, điện thoại đột nhiên vang lên.Cô nhìn điện thoại, nhấn nút nghe :"Diệp Mị.""Kiều Tịch Hoàn, làm sao bây giờ?!" Diệp Mị dường như có chút không biết phải làm sao, tin tức chỉ mới tuôn ra, cứ vậy không kịp chờ đợi đã cần đến sự giúp đỡ của cô.Cô mím môi :"Đừng nóng nảy.""Làm sao có thể không nóng nảy, vừa rồi Cố Tử Hàn ở trong phòng làm việc phát giận. Đem tôi hung hăng mắng cho một trận, tôi giờ đang tức đến run đây. Hiện giờ Cố Tử Hàn bị chủ tịch gọi vào phòng làm việc, mấy ngày hôm trước bởi vì chuyện hợp đồng, ban giám đốc đã đối với Cố Tử Hàn có ý kiến. Bây giờ lại xảy ra chuyện như vậy, tôi thật không dám tưởng tượng hậu quả như thế nào! Cô đến cùng đã đưa ra cái chủ ý xấu gì thế!""Diệp Mị, chủ ý của tôi được hay không cô có thể cân nhắc làm tiếp. Hiện tại nếu đã làm thì đừng nghi ngờ quyết định trước đó, chỉ thêm lãng phí thời gian, chẳng bằng im lăng nghĩ lại, kế tiếp phải làm sao?""Vậy kế tiếp nên?" Diệp Mị đè nén tức giận, hỏi."Tư tưởng không tốt nhất của cô bây giờ chính là Tề Lăng Phong nhờ truyền thông lên án Cố thị chúng ta, các cô không phản bác mà lại chấp nhận sao?! Diệp Mị, đối với truyền thông cô nên quen thuộc hơn so với tôi, những thứ kia thật thật giả giả, chỉ cần truyền thông cảm thấy có kết quả thì đều sẽ vô liên sỉ viết linh tinh một trận. Nếu Tề Lăng Phong có thể một mực khẳng định anh ta cùng Sở Huân không chút quan hệ, chúng ta vì sao không thể một mực khẳng định chuyện lần này cùng Cố thị chúng ta nửa xu quan hệ cũng không có?" Kiều Tịch Hoàn nói.Diệp Mị một giây kia bỗng nhiên hoàn hồn.Cô ta thật sắp bị điên, mới có thể không nghĩ được cách giải quyết khiến cho Tề Lăng Phong kia thoát được.Cảm giác được phía bên kia trầm mặc, khóe miệng Kiều Tịch Hoàn cười cười :"Diệp Mị, mỗi người khi gặp phải chuyện cấp bách, trong chốc lát luôn không thể suy nghĩ nhanh nhậy. Lúc này khi tỉnh táo lại ngàn vạn lần không nên gấp gáp, quýnh lên sẽ xảy ra chuyện.""Ừ." Diệp Mị nhàn nhạt đáp ứng một tiếng."Có điều, dù cho chúng ta hoàn toàn phủ địch, cuối cùng Tề Lăng Phong sẽ lại để cho truyền thông đem mũi nhọn chỉ về phía chúng ta. Đối với chúng ta sẽ sinh ra ảnh hưởng nhất định, theo tôi nghĩ nếu theo cách Cố Tử Hàn giải quyết, anh ta tuyệt đối sẽ không đối với chuyện này dừng tay một cách đơn giản. Cho nên, tôi đề nghị cô tăng thêm vài bài viết về Tề Lăng Phong." Kiều Tịch Hoàn nói."Có ý gì?""Tề Lăng Phong là loại cáo già rồi, muốn làm như thế nào thì phải cần đến người trong cuộc, ra tay với Sở Huân đi!" Kiều Tịch Hoàng nói từng chữ một."Sở Huân?""Tôi sẽ không nói nhiều, cô tự nghĩ một chút phải làm sao đi?! Nhưng tôi sẽ nói cho cô biết một điểm, Sở Huân rất yêu Tề Lăng Phong, nếu như biểu hiện của Tề Lăng Phong đối với Sở Huân coi nhẹ. Tôi nghĩ là phụ nữ như nhau, là một người phụ nữ có hoàn cảnh tương tự. Lập trường của Sở Huân và cảm nhận của cô ta, cô cũng quá rõ rồi. Làm sao để kích động tâm tình của cô ta để cô ta không khống chế được, nắm chặt lấy điểm ấy. Cô vẫn có thể có khả năng thắng." Kiều Tịch Hoàn nhẹ nhàng nói.Đôi mắt Diệp Mị thâm sâu.Cô ta không ngu ngốc.Chỉ là khi ở bên cạnh Cố Tử Hàn, sẽ thỉnh thoảng mất đi một ít lý trí, thỉnh thoảng mất đi năng lực phán đoáng cùng năng lực suy nghĩ, khóe miệng cô ta tà ác cười :"Kiều Tịch Hoàn, cô luôn khiến tôi ngạc nhiên.""Chỉ mong là đúng, không phải sợ." Kiều Tịch Hoàn không quan tâm nói.Diệp Mị đã cúp điện thoại.Kiều Tịch Hoàn để điện thoại xuống, không lo lắng đứng dậy đi về phía cửa sổ thủy tinh. Đôi mắt thâm thâm thúy nhìn bầu trời Thượng Hải, yên lặng ngẩn người.Cô đương nhiên không có lòng tốt mà đi giúp Diệp Mị, cô chỉ không muốn chuyện lần này kết thúc dễ dàng như vậy mà thôi. Còn chưa như mong muốn của cô, cô làm sao có thể để tất cả vuột mất được. Chuyện càng làm lớn, càng tốt...Cô chính là muốn ở chỗ này xem cảnh tượng náo nhiệt của người khác!Sắp đến lúc tan việc.Kiều Tịch Hoàn rời khỏi cao ốc Cố thị, ngồi trong nhe con.Mặt trời còn chứ có xuống núi, con đường Thượng Hải vẫn còn hơi nóng, nhưng sức sống lại vẫn dồi dào.Võ Đại nhìn Kiều Tịch Hoàn từ kính chiếu hậu :"Mấy ngày nay rất rảnh rỗi?""Tàm tạm." Kiều Tịch Hoàn tựa vào ghế, dáng dấp lười biếng, thoải mái."Tâm tình cũng không tệ lắm?""Làm sao vậy, có chuyện cần nhờ tôi làm?" Kiều Tịch Hoàn hỏi."Không có, chính là nhìn thấy phía trên cổ chị có thứ kia. Xem ra là Cố Tử Thần chăm sóc chị không tệ." Võ Đại nghiêm túc nói.Kiều Tịch Hoàn sau khi lên xe liền đem khăn cổ tháo ra.Cô cau mày nhìn Võ Đại :"Em chừng nào thì học được cách nói đùa.""Em nói tất cả đều là lời nói thật. Chẳng lẽ không đúng sao?" giọng Võ Đại không có nửa điểm đùa giỡn."Nói, em trước đây cùng Cố Tử Thần có phải hay không quen biết?" Kiều Tịch Hoàn chuyển chủ đề, biểu tình chăm chú cực độ, thậm chí cả người đã hướng về phía ghế lái, đưa đầu nỗ lực nhìn biểu tình của Võ Đại."Chị muốn biết cái gì?" Võ Đại chăm chú lái xe, mặt vẫn như cũ không đổi sắc."Rất nhiều, tất cả, về em và Cố Tử Thần!" Kiều Tịch Hoàn nói.Mắt Võ Đại hơi nhúc nhích :"Em và anh ta thực tế không có tính là quen biết. Em chỉ nói cho chị biết, Cố Tử Thần không phải là người đàn ông em thích.""Không phải sao? Anh ta không đáng để em thích?" Kiều Tịch Hoàn cho dù biết Võ Đại không nói láo, vẫn không nhịn được nghi ngờ.Cô vẫn cảm thấy, người Võ Đại thích chính là Cố Tử Thần.Hai người trước kia khẳng định đã phát sinh ra chuyện gì, sau đó Cố Tử Thần không biết tại sao lại thành tàn tật. Võ Đại ù ù cạc cạc tiến vào nhà tù, hai người liền mỗi người đi một ngả.Hiện tại đột nhiên gặp lại, chỉ có thể cười buồn mà thôi."Dáng dấp quá hoàn mỹ rồi, em giữ không được." Võ Đại nói thẳng thắn."Vậy cũng được." Kiều Tịch Hoàn gật đầu, lại cảm thấy không đúng cho lắm :"Ý là em cũng nghĩ tới thích Cố Tử Thần?""Chưa từng nghĩ." Võ Đại lắc đầu.Kiều Tịch Hoàn nhíu mày."Người đàn ông em thích tốt hơn anh ta." Võ Đại đột nhiên nói."Nơi nào tốt hơn anh ta?" Kiều Tịch Hoàn tò mò."Tính khí tốt hơn so với anh ta."". . . " Cái này không cần phải nói, người đàn ông nào cũng tính khí cũng đều tốt hơn so với Cố đại thiếu!"Còn gì nữa không""Không có." Võ Đại vẫn như cũ chăm chú lái xe.Kiều Tịch Hoàn trợn mắt, không thể nói về người đàn ông của em được sao?!"Em và Cố Tử Thần trước kia làm sao mà quen biết?" Kiều Tịch Hoàn bắt đầu không ngừng nói suông."Cơ hội và duyên phận.""Làm sao khéo vậy a?""Không tiện tiết lộ." Võ Đại thản nhiên nói.Kiều Tịch Hoàn cảm thấy mình đều nhanh vội muốn chết a.Cô một người phụ nữ có tính nôn nóng như vậy, đi đối mặt với một người phụ nữ chậm chạp như vậy. Cô thật sự cảm thấy có một ngày cô sẽ phát điên mất."Có điều em có thể nói cho chị biết, Cố Tử Thần so với tưởng tượng của chị còn lợi hại hơn.""Có ý gì?""Chính là ý đó." Võ Đại nhếch miệng cười :"Chị đem anh ta tưởng tượng thành thần đều có thể, em cảm thấy như vậy.""Bị điên rồi!" Kiều Tịch Hoàn vẻ mặt xem thường.Ở trong thế giới của cô, cô cho tới bây giờ đều chỉ cung phụng chính mình. Nhưng người khác, cũng chỉ là người trần mắt thịt mà thôi!Võ Đại cũng không phản bác lại Kiều Tịch Hoàn.Chỉ là, một ngày kia có lẽ sẽ biết.Luôn cảm thấy cuộc sống bình thường như thế, cuối cùng sẽ không quá lâu.Hai người đột nhiên đều rơi vào trầm mặc.Tích tắc Kiều Tịch Hoàn đã trở về Cố gia, đi vào phòng Cố Tử Thần.Bên trong căn phòng, Cố Tử Thần đang đẩy xe lăn, dường như đang chuẩn bị xuống lầu.Kiều Tịch Hoàn đứng trước mặt Cố Tử Thần từ trên cao nhìn xuống, chặn lối đi của anh.Sắc mặt Cố Tử Thần lại đen, mắt lạnh nhìn cô."Làm sao vậy, anh lại tưởng tượng đến tối hôm qua sao! Nói cho anh biết Cố Tử Thần, anh không có dũng khí, thì đừng chuẩn xác mà nhào tới tôi! Chị đây cũng không phải là người tùy tiện như vậy, chị đây không phải là người tùy tiện như vậy!" Kiều Tịch Hoàn chống nạnh, vẻ mặt bá vương.Cố Tử Thần thậm chí không thèm để ý.Kiều Tịch Hoàn cảm giác mình độc thoại, cảm giác một chút thành quả cũng không có, mắt cô hơi nhúc nhích đột nhiên mở miệng :"Ngày hôm nay Võ Đại nói về anh rồi."Chân mày Cố Tử Thần khẽ nhúc nhích."Nói anh... Tính khí rất xấu."Chân mày Cố Tử Thần lần nữa giật giật."Còn bởi vì tính khí anh xấu nên cô ấy không thích anh."Cố Tử Thần cảm thấy cuộc nói chuyện của phụ nữ đúng là ngu ngốc."Còn nói..." Kiều Tịch Hoàn ngồi xổm người xuống mặt đối mặt với anh :"Anh là nhân vật lớn?!"Cố Tử Thần nhếch môi mỏng."Nếu như vậy, vậy anh nói cho tôi phải bao lâu mới có thể chiếm cứ trên giường của anh!" Kiều Tịch Hoàn hỏi anh với vẻ mặt rất nghiêm túc.Cố Tử Thần trong nháy mắt liền trợn trắng.Người phụ nữ này, mỗi một câu nói đều không có trọng điểm.Thế nhưng mỗi một câu nói, dường như cũng tiết lộ chút tin tức."Anh không biết sao." Ngón tay nhỏ nhắn của Kiều Tịch Hoàn xẹt nhẹ qua môi anh :"Tôi thích nhất là trêu chọc nhân vật lớn a!"Nói xong, liền đứng dậy lướt qua anh, đi về phía tủ quần áo cầm đồ đi tắm.Mở ngăn kéo đồ lót ra, bên trong lại đầy đồ lót màu đen, cô thực sự hoài nghi Cố Tử Thần có hay không đem đồ lót chỉ có đổi lại cái khác rồi lại mặc vào!Cô ôm quần áo đi vào nhà tắm.Cố Tử Thần chuyển mắt nhìn vào phòng tắm đóng chặt.Kiều Tịch Hoàn rốt cuộc là ai?!Kiều Tịch Hoàn đến cuối cùng đã không phải là Kiều Tịch Hoàn rồi!
Tuy là sự cố nay bắt đầu hoàn toàn không liên quan gì đến cô, nhưng năng lực Tề Lăng Phong lại một lần nữa khiến cô có chút không ngờ đến.Muốn đối phó người đàn ông này, dường như càng thêm khó khăn!Cô cau mày, điện thoại đột nhiên vang lên.Cô nhìn điện thoại, nhấn nút nghe :"Diệp Mị.""Kiều Tịch Hoàn, làm sao bây giờ?!" Diệp Mị dường như có chút không biết phải làm sao, tin tức chỉ mới tuôn ra, cứ vậy không kịp chờ đợi đã cần đến sự giúp đỡ của cô.Cô mím môi :"Đừng nóng nảy.""Làm sao có thể không nóng nảy, vừa rồi Cố Tử Hàn ở trong phòng làm việc phát giận. Đem tôi hung hăng mắng cho một trận, tôi giờ đang tức đến run đây. Hiện giờ Cố Tử Hàn bị chủ tịch gọi vào phòng làm việc, mấy ngày hôm trước bởi vì chuyện hợp đồng, ban giám đốc đã đối với Cố Tử Hàn có ý kiến. Bây giờ lại xảy ra chuyện như vậy, tôi thật không dám tưởng tượng hậu quả như thế nào! Cô đến cùng đã đưa ra cái chủ ý xấu gì thế!""Diệp Mị, chủ ý của tôi được hay không cô có thể cân nhắc làm tiếp. Hiện tại nếu đã làm thì đừng nghi ngờ quyết định trước đó, chỉ thêm lãng phí thời gian, chẳng bằng im lăng nghĩ lại, kế tiếp phải làm sao?""Vậy kế tiếp nên?" Diệp Mị đè nén tức giận, hỏi."Tư tưởng không tốt nhất của cô bây giờ chính là Tề Lăng Phong nhờ truyền thông lên án Cố thị chúng ta, các cô không phản bác mà lại chấp nhận sao?! Diệp Mị, đối với truyền thông cô nên quen thuộc hơn so với tôi, những thứ kia thật thật giả giả, chỉ cần truyền thông cảm thấy có kết quả thì đều sẽ vô liên sỉ viết linh tinh một trận. Nếu Tề Lăng Phong có thể một mực khẳng định anh ta cùng Sở Huân không chút quan hệ, chúng ta vì sao không thể một mực khẳng định chuyện lần này cùng Cố thị chúng ta nửa xu quan hệ cũng không có?" Kiều Tịch Hoàn nói.Diệp Mị một giây kia bỗng nhiên hoàn hồn.Cô ta thật sắp bị điên, mới có thể không nghĩ được cách giải quyết khiến cho Tề Lăng Phong kia thoát được.Cảm giác được phía bên kia trầm mặc, khóe miệng Kiều Tịch Hoàn cười cười :"Diệp Mị, mỗi người khi gặp phải chuyện cấp bách, trong chốc lát luôn không thể suy nghĩ nhanh nhậy. Lúc này khi tỉnh táo lại ngàn vạn lần không nên gấp gáp, quýnh lên sẽ xảy ra chuyện.""Ừ." Diệp Mị nhàn nhạt đáp ứng một tiếng."Có điều, dù cho chúng ta hoàn toàn phủ địch, cuối cùng Tề Lăng Phong sẽ lại để cho truyền thông đem mũi nhọn chỉ về phía chúng ta. Đối với chúng ta sẽ sinh ra ảnh hưởng nhất định, theo tôi nghĩ nếu theo cách Cố Tử Hàn giải quyết, anh ta tuyệt đối sẽ không đối với chuyện này dừng tay một cách đơn giản. Cho nên, tôi đề nghị cô tăng thêm vài bài viết về Tề Lăng Phong." Kiều Tịch Hoàn nói."Có ý gì?""Tề Lăng Phong là loại cáo già rồi, muốn làm như thế nào thì phải cần đến người trong cuộc, ra tay với Sở Huân đi!" Kiều Tịch Hoàng nói từng chữ một."Sở Huân?""Tôi sẽ không nói nhiều, cô tự nghĩ một chút phải làm sao đi?! Nhưng tôi sẽ nói cho cô biết một điểm, Sở Huân rất yêu Tề Lăng Phong, nếu như biểu hiện của Tề Lăng Phong đối với Sở Huân coi nhẹ. Tôi nghĩ là phụ nữ như nhau, là một người phụ nữ có hoàn cảnh tương tự. Lập trường của Sở Huân và cảm nhận của cô ta, cô cũng quá rõ rồi. Làm sao để kích động tâm tình của cô ta để cô ta không khống chế được, nắm chặt lấy điểm ấy. Cô vẫn có thể có khả năng thắng." Kiều Tịch Hoàn nhẹ nhàng nói.Đôi mắt Diệp Mị thâm sâu.Cô ta không ngu ngốc.Chỉ là khi ở bên cạnh Cố Tử Hàn, sẽ thỉnh thoảng mất đi một ít lý trí, thỉnh thoảng mất đi năng lực phán đoáng cùng năng lực suy nghĩ, khóe miệng cô ta tà ác cười :"Kiều Tịch Hoàn, cô luôn khiến tôi ngạc nhiên.""Chỉ mong là đúng, không phải sợ." Kiều Tịch Hoàn không quan tâm nói.Diệp Mị đã cúp điện thoại.Kiều Tịch Hoàn để điện thoại xuống, không lo lắng đứng dậy đi về phía cửa sổ thủy tinh. Đôi mắt thâm thâm thúy nhìn bầu trời Thượng Hải, yên lặng ngẩn người.Cô đương nhiên không có lòng tốt mà đi giúp Diệp Mị, cô chỉ không muốn chuyện lần này kết thúc dễ dàng như vậy mà thôi. Còn chưa như mong muốn của cô, cô làm sao có thể để tất cả vuột mất được. Chuyện càng làm lớn, càng tốt...Cô chính là muốn ở chỗ này xem cảnh tượng náo nhiệt của người khác!Sắp đến lúc tan việc.Kiều Tịch Hoàn rời khỏi cao ốc Cố thị, ngồi trong nhe con.Mặt trời còn chứ có xuống núi, con đường Thượng Hải vẫn còn hơi nóng, nhưng sức sống lại vẫn dồi dào.Võ Đại nhìn Kiều Tịch Hoàn từ kính chiếu hậu :"Mấy ngày nay rất rảnh rỗi?""Tàm tạm." Kiều Tịch Hoàn tựa vào ghế, dáng dấp lười biếng, thoải mái."Tâm tình cũng không tệ lắm?""Làm sao vậy, có chuyện cần nhờ tôi làm?" Kiều Tịch Hoàn hỏi."Không có, chính là nhìn thấy phía trên cổ chị có thứ kia. Xem ra là Cố Tử Thần chăm sóc chị không tệ." Võ Đại nghiêm túc nói.Kiều Tịch Hoàn sau khi lên xe liền đem khăn cổ tháo ra.Cô cau mày nhìn Võ Đại :"Em chừng nào thì học được cách nói đùa.""Em nói tất cả đều là lời nói thật. Chẳng lẽ không đúng sao?" giọng Võ Đại không có nửa điểm đùa giỡn."Nói, em trước đây cùng Cố Tử Thần có phải hay không quen biết?" Kiều Tịch Hoàn chuyển chủ đề, biểu tình chăm chú cực độ, thậm chí cả người đã hướng về phía ghế lái, đưa đầu nỗ lực nhìn biểu tình của Võ Đại."Chị muốn biết cái gì?" Võ Đại chăm chú lái xe, mặt vẫn như cũ không đổi sắc."Rất nhiều, tất cả, về em và Cố Tử Thần!" Kiều Tịch Hoàn nói.Mắt Võ Đại hơi nhúc nhích :"Em và anh ta thực tế không có tính là quen biết. Em chỉ nói cho chị biết, Cố Tử Thần không phải là người đàn ông em thích.""Không phải sao? Anh ta không đáng để em thích?" Kiều Tịch Hoàn cho dù biết Võ Đại không nói láo, vẫn không nhịn được nghi ngờ.Cô vẫn cảm thấy, người Võ Đại thích chính là Cố Tử Thần.Hai người trước kia khẳng định đã phát sinh ra chuyện gì, sau đó Cố Tử Thần không biết tại sao lại thành tàn tật. Võ Đại ù ù cạc cạc tiến vào nhà tù, hai người liền mỗi người đi một ngả.Hiện tại đột nhiên gặp lại, chỉ có thể cười buồn mà thôi."Dáng dấp quá hoàn mỹ rồi, em giữ không được." Võ Đại nói thẳng thắn."Vậy cũng được." Kiều Tịch Hoàn gật đầu, lại cảm thấy không đúng cho lắm :"Ý là em cũng nghĩ tới thích Cố Tử Thần?""Chưa từng nghĩ." Võ Đại lắc đầu.Kiều Tịch Hoàn nhíu mày."Người đàn ông em thích tốt hơn anh ta." Võ Đại đột nhiên nói."Nơi nào tốt hơn anh ta?" Kiều Tịch Hoàn tò mò."Tính khí tốt hơn so với anh ta."". . . " Cái này không cần phải nói, người đàn ông nào cũng tính khí cũng đều tốt hơn so với Cố đại thiếu!"Còn gì nữa không""Không có." Võ Đại vẫn như cũ chăm chú lái xe.Kiều Tịch Hoàn trợn mắt, không thể nói về người đàn ông của em được sao?!"Em và Cố Tử Thần trước kia làm sao mà quen biết?" Kiều Tịch Hoàn bắt đầu không ngừng nói suông."Cơ hội và duyên phận.""Làm sao khéo vậy a?""Không tiện tiết lộ." Võ Đại thản nhiên nói.Kiều Tịch Hoàn cảm thấy mình đều nhanh vội muốn chết a.Cô một người phụ nữ có tính nôn nóng như vậy, đi đối mặt với một người phụ nữ chậm chạp như vậy. Cô thật sự cảm thấy có một ngày cô sẽ phát điên mất."Có điều em có thể nói cho chị biết, Cố Tử Thần so với tưởng tượng của chị còn lợi hại hơn.""Có ý gì?""Chính là ý đó." Võ Đại nhếch miệng cười :"Chị đem anh ta tưởng tượng thành thần đều có thể, em cảm thấy như vậy.""Bị điên rồi!" Kiều Tịch Hoàn vẻ mặt xem thường.Ở trong thế giới của cô, cô cho tới bây giờ đều chỉ cung phụng chính mình. Nhưng người khác, cũng chỉ là người trần mắt thịt mà thôi!Võ Đại cũng không phản bác lại Kiều Tịch Hoàn.Chỉ là, một ngày kia có lẽ sẽ biết.Luôn cảm thấy cuộc sống bình thường như thế, cuối cùng sẽ không quá lâu.Hai người đột nhiên đều rơi vào trầm mặc.Tích tắc Kiều Tịch Hoàn đã trở về Cố gia, đi vào phòng Cố Tử Thần.Bên trong căn phòng, Cố Tử Thần đang đẩy xe lăn, dường như đang chuẩn bị xuống lầu.Kiều Tịch Hoàn đứng trước mặt Cố Tử Thần từ trên cao nhìn xuống, chặn lối đi của anh.Sắc mặt Cố Tử Thần lại đen, mắt lạnh nhìn cô."Làm sao vậy, anh lại tưởng tượng đến tối hôm qua sao! Nói cho anh biết Cố Tử Thần, anh không có dũng khí, thì đừng chuẩn xác mà nhào tới tôi! Chị đây cũng không phải là người tùy tiện như vậy, chị đây không phải là người tùy tiện như vậy!" Kiều Tịch Hoàn chống nạnh, vẻ mặt bá vương.Cố Tử Thần thậm chí không thèm để ý.Kiều Tịch Hoàn cảm giác mình độc thoại, cảm giác một chút thành quả cũng không có, mắt cô hơi nhúc nhích đột nhiên mở miệng :"Ngày hôm nay Võ Đại nói về anh rồi."Chân mày Cố Tử Thần khẽ nhúc nhích."Nói anh... Tính khí rất xấu."Chân mày Cố Tử Thần lần nữa giật giật."Còn bởi vì tính khí anh xấu nên cô ấy không thích anh."Cố Tử Thần cảm thấy cuộc nói chuyện của phụ nữ đúng là ngu ngốc."Còn nói..." Kiều Tịch Hoàn ngồi xổm người xuống mặt đối mặt với anh :"Anh là nhân vật lớn?!"Cố Tử Thần nhếch môi mỏng."Nếu như vậy, vậy anh nói cho tôi phải bao lâu mới có thể chiếm cứ trên giường của anh!" Kiều Tịch Hoàn hỏi anh với vẻ mặt rất nghiêm túc.Cố Tử Thần trong nháy mắt liền trợn trắng.Người phụ nữ này, mỗi một câu nói đều không có trọng điểm.Thế nhưng mỗi một câu nói, dường như cũng tiết lộ chút tin tức."Anh không biết sao." Ngón tay nhỏ nhắn của Kiều Tịch Hoàn xẹt nhẹ qua môi anh :"Tôi thích nhất là trêu chọc nhân vật lớn a!"Nói xong, liền đứng dậy lướt qua anh, đi về phía tủ quần áo cầm đồ đi tắm.Mở ngăn kéo đồ lót ra, bên trong lại đầy đồ lót màu đen, cô thực sự hoài nghi Cố Tử Thần có hay không đem đồ lót chỉ có đổi lại cái khác rồi lại mặc vào!Cô ôm quần áo đi vào nhà tắm.Cố Tử Thần chuyển mắt nhìn vào phòng tắm đóng chặt.Kiều Tịch Hoàn rốt cuộc là ai?!Kiều Tịch Hoàn đến cuối cùng đã không phải là Kiều Tịch Hoàn rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co