Truyen3h.Co

Het Bl Tieu Chuan Bia Do Dan Phan Cong Chu Tri Ban Beta Lan 1

Chương 10

Trình Chí Trác thêm đường, sữa vào cà phê để trước mặt Thẩm Hàm, không nói gì.

Thẩm Hàm nhìn cà phê trước mặt, lại nhìn bánh sừng bò bên cạnh, hắn nhớ một thời gian rất lâu rồi, hắn chưa từng ăn sáng.

Lần trước ăn sáng ở nhà Trình Chí Trác, vậy lúc khác thì sao?

Trước lúc Thẩm Hàm xuyên, lúc mẹ chưa mất hắn sẽ ăn cơm đúng giờ, sau khi mẹ qua đời, không ai làm cơm cho hắn nên hắn không ăn, hồi lâu sau hình thành thói quen.

Cầm bánh sừng bò, Thẩm Hàm ăn một miếng, vị bơ nồng, thơm.

Uống một ngụm cà phê sữa bò, không như cà phê thuần vị, nó thêm chút đậm đà.

Trình Chí Trác nhìn Thẩm Hàm ăn, khi ăn xong Thẩm Hàm ngẩng đầu, thấy Trình Chí Trác nhìn mình chăm chú.

"Còn có việc?"

"Em muốn dọn đi ở cùng Tần Thanh?" Trình Chí Trác nói.

"Sao mà anh biết được?"

Trình Chí Trác sửng sốt, trong khoảng thời gian này, anh không xuất hiện trước mặt Thẩm Hàm, nhưng ruột gan cồn cào chỉ muốn thấy Thẩm Hàm, anh rất khó chịu, nhưng sau khi khó chịu anh vẫn muốn gặp cậu.

Vì thế, khoảng thời gian này Trình Chí Trác như tên biến thái lén lút theo dõi.

Hiện trường vụ cướp anh chưa thấy, nhưng lúc Thẩm Hàm đến đồn cảnh sát, Trình Chí Trác đã biết hết, vì người bạn nào đó của anh biết cái này, lại nói lần trước Trình Chí Trác để cậu ta tra Hạ Lan Trân, cậu ta cũng đoán được Trình Chí Trác để ý Thẩm Hàm.

Lúc Trình Chí Trác nhận được điện thoại thì anh đang ngủ, chờ anh tỉnh táo, hiểu chuyện xảy ra, anh phát hiện tình anh em của anh và Ôn Tự Kỳ sắp kết thúc, vì dù Thẩm Hàm không phải người tốt anh cũng không từ bỏ.

Trình Chí Trác có bạn là gay, anh không hiểu rõ nhưng cũng không nói gì, nhưng giờ anh đã hiểu, có đôi khi tình yêu và giới tính không liên quan, chỉ biết đó là đối phương.

Chuyện Trình Chí Trác không muốn thừa nhận thì lúc này anh cũng thừa nhận, từ lúc quen Thẩm Hàm, anh không còn là anh, tất cả thay đổi đều vì anh thích Thẩm Hàm.

Nghĩ thông suốt, thế giới thoáng đãng, khói mù nhiều ngày cũng dần mất, tâm tư dần rõ, anh muốn theo đuổi Thẩm Hàm, muốn tốt với cậu, để cậu yêu mình, không rời mình...

Nhưng nền móng là ba mẹ chấp thuận, vì thân phận anh khác người ta, người thường có thể bốc đồng, có thể bỏ trốn, nhưng anh thì không, ba anh nắm quyền trong quân.

Nửa đêm Trình Chí Trác đến chỗ ba ở, mẹ thấy anh cũng không nói gì, đưa cho 2 người ly sữa bò rồi về phòng ngủ tiếp.

Trình Chí Trác cảm kích bà khoan dung cũng cảm kích những gì bà bỏ ra, sau khi mẹ ruột Trình Chí Trác mất, mẹ kế này đối với anh không tệ, 10 năm này, bà chưa từng nói muốn sinh đứa bé.

Ba anh vẫn trầm ổn như núi, không có vẻ không vui vì nửa đêm bị đánh thức. Trước mặt 2 người đặt ly sữa bò, ba còn mặc áo ngủ, ông bưng ly uống một ngụm, hỏi: "Trác, có việc gấp sao?"

Ba hỏi xong thì yên lặng chờ, dù Trình Chí Trác suy nghĩ lâu mới mở miệng, ông cũng không giục.

"Ba, con... hình như con thích một người đàn ông." Trình Chí Trác không tìm cớ cũng không quanh co lòng vòng, đối với ba, anh kính trọng, tôn trọng, nửa đêm anh đến vì để họ biết tình hình, như vậy Trình Chí Trác mới dám theo đuổi Thẩm Hàm.

Trình Chí Trác không hy vọng sau khi theo đuổi Thẩm Hàm tới tay, cậu hỏi "ba mẹ anh nghĩ thế nào" thì anh không biết nói gì.

Ba Trình Chí Trác dù trầm ổn cũng sửng sốt, trên thực tế từ lần Trình Chí Trác đưa Thẩm Hàm về nhà cũ, ông cũng chuẩn bị tâm lý, nhưng chính tai nghe con trai nói thích một người đàn ông, này vẫn đánh sâu vào nội tâm.

Cũng may vì có chuẩn bị tâm lý nên vài phút sau ông lấy lại bình tĩnh.

"Là đứa bé tên Thẩm Hàm kia đúng không?"

"Vâng."

"Quyết định? Chính là nó?" Ông không chỉ trích, không chửi rủa, chỉ hỏi rồi thở dài, bởi vì ông đoán được câu trả lời của Trình Chí Trác.

Trong lòng Trình Chí Trác cũng không thoải mái, anh không thể bỏ tình cảm của bản thân, cũng không thể vì ba mẹ mà cưới người phụ nữ khác nên anh kiên định gật đầu.

"Ba, con đã quyết định, chính là em ấy, đời này không thay đổi."

Ông im lặng một hồi mới nói: "Được, con về nghỉ đi, đừng thức đêm."

"Ba, ba đồng ý?"

"Không đồng ý thì không được, đúng không Trác?"

Lúc Trình Chí Trác về, anh lại thấy mình ngốc, vì anh cho rằng ba là người bên quân nên cứng nhắc, ông sẽ không đồng ý, nhưng ba đã đồng ý còn không trách cứ nửa câu.

Được ba đồng ý, Trình Chí Trác trút gánh nặng, lần này anh không đợi nữa, cũng không do dự, thời gian dài nhớ nhung đủ để chứng minh tình cảm của anh, anh rối rắm cũng vô dụng, ngược lại anh phải nghĩ biện pháp theo đuổi Thẩm Hàm tới tay mới được.

Nghĩ đến đây, Trình Chí Trác tới đồn cảnh sát, nhưng Thẩm Hàm đã đi rồi, thế là anh lại tới chỗ Thẩm Hàm, phát hiện cậu cũng không ở nhà.

Rạng sáng, không có quá nhiều cửa hàng đang mở, Trình Chí Trác đi dọc theo nơi Thẩm Hàm ở, quả nhiên, không bao xa anh đã thấy Thẩm Hàm sau cửa sổ sát đất.

Một mình Thẩm Hàm ngồi ở kia, một tay nâng má, tóc gọn gàng, ngũ quan tinh xảo, đường cong sườn mặt mềm mại, làn da trắng nõn, dưới ánh đèn đường và ánh đèn trong tiệm trông rất động lòng người.

Đẩy cửa ra người phục vụ nói "Chào anh", Trình Chí Trác lại như không nghe được, trong lòng trong mắt anh giờ phút này chỉ có Thẩm Hàm yên tĩnh ngồi bên cửa sổ.

Cà phê của Thẩm Hàm được bưng lên, cậu thế mà không thêm gì đã kề sát bên môi, cà phê đen nóng bỏng vào dạ dày trống rỗng sẽ tạo thành thương tổn lớn với thân thể, Thẩm Hàm không để bụng nhưng Trình Chí Trác để ý.

Vì thế giơ tay ngăn tách cà phê, Trình Chí Trác nói: "Sáng sớm bụng rỗng uống cà phê không tốt cho dạ dày."

Trình Chí Trác tưởng Thẩm Hàm sẽ giống lần trước cãi lại anh, nhưng nay Thẩm Hàm rất yên lặng, còn ăn hết bánh sừng bò.

Thẩm Hàm không biết khoảng thời gian này Trình Chí Trác xảy ra chuyện gì, nhưng lâu không xuất hiện giờ lại xuất hiện, Thẩm Hàm đoán có gì đó đã xảy ra, trước kia, tình trong mắt Trình Chí Trác không lộ rõ ra ngoài như vậy.

"Anh từng theo dõi em." Trình Chí Trác nói đúng sự thật, vì nếu thiệt tình thì bỏ ra chân tình, không dấu diếm, không lừa gạt, không giả dối.

Quy tắc này dùng ở đâu cũng thế, tình bạn, tình thân, tình yêu.

Thẩm Hàm nghe xong cũng không tức giận, ngược lại, hắn thích vậy, đối với việc Trình Chí Trác theo dõi, hắn không giận.

"Sao lại không để tôi ở cùng Tần Thanh." Thẩm Hàm cười như không cười, dáng vẻ này lần nào cũng làm Trình Chí Trác cạn lời, vì anh không quen để người nhìn thấu, nhưng giờ phút này Trình Chí Trác không thấy ngại, anh sẵn sàng để Thẩm Hàm thấy hết.

"Anh thích em, dù em có thích anh không, anh cũng sẽ theo đuổi em." Trình Chí Trác lấy lại vẻ lưu manh, rất tự tin, đầy mị lực.

Thẩm Hàm cười, lúc này đẹp sắc sảo, mặn mà không gì sánh được, đôi môi đỏ thắm lộ ra vẻ ma mị, đôi môi dính nước càng thêm mê người.

"Nếu tôi không thích nam thì sao?" Thẩm Hàm hỏi.

"Trước kia anh cũng không thích nam, nhưng anh thích em." Trình Chí Trác trả lời.

"Vậy anh theo đuổi đi," Thẩm Hàm lại cười, "Đuổi không kịp, đừng khóc."

"Nếu anh đuổi kịp thì sao?" Trình Chí Trác nói có ý khác.

"Anh nói xem? Nếu đuổi kịp, tôi chính là của anh, anh muốn cái gì, tôi sẽ không đồng ý sao?" Thẩm Hàm cũng trả lời mang ý khác, tươi cười càng thêm mê người.

Lần này Trình Chí Trác phì cười, dù dáng vẻ không đứng đắn nhưng đúng là đẹp trai, anh trong mắt Thẩm Hàm rất ngầu.

Sau khi hai người nói xong, Trình Chí Trác thả lỏng, "Đừng ở với Tần Thanh, muốn ở cũng phải ở với anh, anh bao ăn bao ở bao chơi, thế nào?"

"Không được, tôi đã đồng ý với Tần Thanh, 7 giờ chuyển nhà, nếu anh tình nguyện thì đợi lát nữa giúp tôi chuyển nhà."

"Nhóc con, sao em biết Tần Thanh không có ý với em?"

"Dù anh ta có thì cũng chỉ là giống anh." Thẩm Hàm trả lời xong, nhìn thời gian, hắn chuẩn bị về nhà dọn đồ.

Trình Chí Trác thấy Thẩm Hàm đứng lên thì cũng đứng lên, ôm bả vai Thẩm Hàm dáng vẻ anh em tốt, "Kia sao giống được, cậu ta lừa em, anh thì không gạt em."

Thẩm Hàm dừng lại hỏi: "Anh ta gạt tôi."

Trình Chí Trác ôm Thẩm Hàm không định thả ra, "Đúng rồi, cậu ta không có bạn gái, mấy tháng trước cậu ta mới chia tay bạn trai. Này em không biết đi?"

"Sao anh biết?"

"Dù sao anh cũng phải biết mình có tình địch không chứ? Vậy nên," Trình Chí Trác nghiêm túc, "đừng ở với Tần Thanh, đi cùng anh, anh bảo đảm an toàn của em."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co