Truyen3h.Co

Hoan Dam My Gap Mua Dung Luc

Đây là một tiệm bánh mới mở, cửa hàng rất lớn, có rất nhiều cô gái ra vào.

Tôi không biết tại sao khi nhìn thấy nó, tôi không thể đi được, rõ ràng chiếc bánh đã trở thành cơn ác mộng của tôi. Nhưng cuối cùng tôi cũng vào.

"Xin chào, cậu cần gì?" Cửa hàng chỉ có một, hai cô gái trẻ, vừa mới tiễn một nhóm khách đi. "Cái đó..." Tôi chỉ ra bên ngoài, "Các cô đang tuyển dụng nhân viên cửa hàng phải không? "

"A đúng vậy!" Cô gái hỏi tôi nở nụ cười, "Xin hỏi là đến ứng tuyển đúng không?"

Tôi gật đầu, theo cô ấy sang bên cạnh.

"Tôi cảm thấy cậu rất quen mắt." Cô gái đánh giá tôi một hồi rồi suy ngẫm, "Tôi tìm xem."

Cô nhặt điện thoại lên, sau đó ngạc nhiên đặt trước mặt tôi, "Tìm thấy rồi!"

Tôi tiến lại gần xem, phía trên là một video, tôi ôm đầu con rối ngồi ở một bên video, chính là đoạn video được đăng trên mạng lần đó.

"Tôi là quản lý cửa hàng Tiêu Duyệt, " cô gái cười nói, nhỏ giọng thì thầm: "Tôi còn đu cp hai người. "

Tôi mỉm cười hơi xấu hổ.

Tiêu Duyệt lại hỏi một ít chuyện của tôi, sau đó cười nói: "OK chọn cậu đi! Tình hình cơ bản tôi đã qua với cậu rồi. "

Tôi gật đầu, nghiêm túc nói cảm ơn.

"Không sao, ai bảo tôi là người của hiệp hội nhan sắc chứ!" Tiếu Duyệt hài lòng nhìn tôi, "Sau này việc làm ăn của chúng ta sẽ nhất định càng ngày càng tốt. "

"Đúng rồi." Tiếu Duyệt lại tò mò hỏi, "Người nọ, là bạn trai cậu đúng không? "

Tôi nhận ra cô ấy đang nói về ai, nhìn cô ấy mỉm cười. Tiếu Duyệt hài lòng vỗ vỗ ngực, "Cũng may còn tốt, đu hàng real rồi."

Lại tiến hành một ít thủ tục, tôi tạm biệt Tiếu Duyệt và một nhân viên bán hàng khác Dịch Nam, đi tìm Giang Tự.

-

"Aiz người yêu của cậu!" Giang Tự đang cầm điện thoại tra tài liệu, bạn học đột nhiên vỗ vỗ cậu. Cậu nhìn lên, có một người quen thuộc đang ngồi trên chiếc ghế dưới bóng cây.

"Vậy tôi đi trước." Giang Tự cười nói, tạm biệt bạn học.

"Đi đi đi," Bạn học trêu chọc, "Không hổ là người có người yêu ha, nhìn thấy người hận không thể lập tức dán sát người ta. "

Giang Tự không để ý tới cậu ta, nhướng mày, vẫy vẫy tay đi qua.

Bạn học biết người yêu cậu là đàn ông, ngày khai giảng đã nói rõ. Giang Tự thành tích tốt, người đẹp trai, nên đương nhiên được nhiều cô gái theo đuổi.

Xét cho cùng, các trường đại học tương đối tự do và cởi mở với tình yêu, các cô gái theo đuổi Giang Tự toàn là chủ động. Ai biết được, từ buổi họp lớp đầu tiên, Giang Tự trực tiếp tuyên bố mình thích con trai hơn nữa còn có bạn trai rồi.

Không lâu sau, Giang Tự còn dẫn bạn trai đi ăn cơm với bạn học.

Từ sau đó không còn nữ sinh nào tìm Giang Tự nữa.

-

Nhìn những đôi nam nữ đèo nhau trên những chiếc xe đạp chung mà tôi thở dài trong lòng, dù sao tôi cũng sắp 25 rồi, mặc dù trông rất non.

Một bóng dáng quen thuộc ngồi xuống bên cạnh tôi, thuận thế nắm lấy tay tôi. Tôi nghiêng đầu nhìn Giang Tự.

Nhiều sinh viên đi ngang qua tò mò nhìn chúng tôi.

"Anh tìm được việc làm rồi Giang Tự." Tôi cười nói, trước ngày hôm nay, tôi cũng đã đi đến nhiều nơi để tìm việc làm, nhưng khi họ hỏi về kinh nghiệm làm việc của tôi, tôi thẳng thắn nói rằng tôi từng là nhân viên ở quán bar, sau đó liên tục bị từ chối.

Giang Tự không nói gì, kéo tôi dậy, "Muốn đi xe đạp không? "

"Không." "Em chở anh."

Tôi thật cẩn thận đỡ eo Giang Tự, ngồi ở phía sau em. Giang Tự vươn tay nắm lấy tay tôi, bảo tôi vòng quanh eo em, "Ôm chặt. " Tôi ngoan ngoãn thu tay lại, áp vào lưng em.

Gió luồn qua người, cuốn lên áo sơ mi thiếu niên, mang theo sách mùi sách quanh quẩn ở chóp mũi tôi.

Trên đại lộ rộng rãi, xe đạp chạy qua, có tiếng cười của các cô gái, tiếng ồn ào của thiếu niên, còn có tình nhân gần gũi.

Tôi chính thức đi làm và trở thành nhân viên trong tiệm bánh, chịu trách nhiệm nướng bánh mì, bánh ngọt, v.v.

Điều Tiêu Duyệt nói không sai chính là, mặt tôi thật sự hấp dẫn rất nhiều cô gái đến tiêu dùng. Còn có táo bạo ghẹo tôi.

Nhìn vẻ mặt xấu hổ của tôi, Tiêu Nguyệt vẫn luôn cười đến cứu giúp: "Người ta có bạn trai rồi! Hơn nữa còn rất đẹp trai!"

Các cô gái thất vọng lùi lại, có người lại tò mò đuổi theo hỏi đối tượng của tôi. Nhưng Giang Tự thỉnh thoảng sẽ tới đón tôi, vì vậy em đã trở nên quen thuộc với Tiếu Duyệt và những người khác.

Lần nào Tiếu Duyệt cũng cảm thán, mỗi ngày nhìn thấy hai khuôn mặt này, cảm thấy tâm trạng xấu đều biến mất.

Hiện giờ đã là năm thứ tư.

Buổi tối 30 tết, tôi, Tiếu Duyệt, La Đông Đông cùng nhau ăn cơm đoàn viên, La Đông Đông thực sự đã tìm được bạn gái, nhưng đối với một chàng trai mềm mại và dễ thương như vậy, bạn gái của cậu ta hẳn là chị đại. Nhìn cô ấy ở chung với La Đông Đông, giống như mẹ chăm sóc con cái vậy.

Tôi và Giang Tự không kìm được cười trộm.

Mọi người uống chút rượu, gọi tài xế rồi về nhà. Tửu lượng của tôi không tệ, uống xong cũng không thấy chóng mặt, ngược lại Giang Tự dựa vào cửa sổ xe, hơi khó chịu. Tôi mở cửa sổ cho chút không khí mát mẻ vào trong, thấy Giang Tự giãn mày.

Về đến nhà bật đèn, tôi đỡ Giang Tự lên giường, vừa định rời đi thì bị Giang Tự túm lấy đè lên giường.

Giang Tự mở to đôi mắt mờ mịt, thấy rõ là tôi, bèn tiến lên hôn tôi. Mùi rượu còn đọng trên môi răng làm tôi cũng say theo.

Thấy mặt tôi đỏ bừng, Giang Tự cười khúc khích, nhẹ nhàng cởi bỏ quần áo của tôi, không biết là say thật hay chỉ giả vờ.

Làm xong hai lần tôi đi vào phòng tắm tẩy rửa một chút, Giang Tự dọn dẹp phòng trước, chờ tôi mang theo hơi nước đi ra, ga trải giường đã thay, mùi xạ hương trong không khí cũng theo cửa sổ mở ra tiêu tán.

Giang Tự một lần nữa đóng cửa sổ lại, để cho hơi nóng tràn ngập trong phòng, sau đó đi vào phòng tắm.

Tôi đến bên cửa sổ, đã hơn 11 giờ 50 tối, đèn trên cầu và các tòa nhà cao tầng đã bật sáng. Bất tri bất giác, đã gần 12 giờ, trên một tòa nhà cao tầng thắp sáng đồng hồ đếm ngược.

"3"

"2"

"1"

"Chúc mừng năm mới!"

Pháo hoa nổ tung, chiếu sáng bầu trời bên bờ sông, trong lúc hoảng loạn, tôi nghe thấy tiếng reo hò của mọi người.

Vô thức tôi cũng cười, pháo hoa ánh sáng nhẹ nhàng chiếu sáng khuôn mặt của tôi. Giống như pháo hoa năm đó.

Giang Tự không biết từ lúc nào đi ra, ôm lấy tôi từ sau lưng, đầu đặt trên vai tôi.

"Chúc mừng năm mới." Em thì thầm, "Em yêu anh."

"Anh cũng yêu em."

Em là cơn mưa bất chợt.

Kể từ đó tôi đã nở rộ.

-----

Chương cuối nên gắng làm nốt, hehe. Còn 3 chiếc phiên ngoại ở phía sau .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co