Truyen3h.Co

Hoan P1 Nu Vuong Hac Dao Ong Xa Cho Lam Loan


Lần trao đổi này tạm thời chấm dứt với kết quả toàn thắng nghiêng về Yến Đại.

Nhưng mà, người biết chân tướng sự việc, đều sẽ biết, lần này Yến Đại có thể giành thắng lợi, không phải bởi vì hội sinh viên của Yến Đại lợi hại, cũng không phải các xã đoàn của Yến Đại là nơi Ngọa Hổ Tàng Long. 

Trên thực tế, ở lần đầu tiên gặp mặt, chuyện vừa mở màn nước N đã hạ một mã uy nhưng người của hội sinh viên lại không ai ngăn lại đã được truyền ra ngoài. 

Chuyện toàn trường rợi tiệc trong buổi hôm đó cũng được truyền ra ngoài. 

Tin tiếp theo được truyền ra, chính là người vạch trần bộ mặt thật lúc đó của đám Tiểu Quỷ Tử nước N là một nữ sinh năm nhất.

Khi đấu giao hữu máy tính với đoàn đại biểu của nước N, xã máy tính của Yến Đại dưới sự dẫn dắt của xã trưởng Vệ Kính Khải đã toàn quân bị diệt. 

Vì thế hội sinh viên bí mật tổ chức một hội thi đấu chọn lựa, để chọn ra cao thủ chơi CA, để rửa sạch sỉ nhục trước kia. 

Dưới tình huống như vậy, xuất hiện một đội thần kì, với tên KING vô cùng kiêu ngạo vô cùng cuồng vọng! 

Nhưng mà, thực lực của bọn họ cũng cuồng vọng giống như tên bọn họ, sự thật chứng minh, ở lĩnh vực trò chơi, bọn họ tuyệt đối là KING!

Trận đấu này, không chỉ bị KING chiếm hết nổi bật, mà trong năm đội viên này, đội trưởng Lãnh Tâm Nhiên và Triệu Nghị là chói mắt nhất. 

Lãnh Tâm Nhiên lóa mắt là vì cô là đội trưởng của KING, thân là một đội trưởng cường đại, đã dùng thực lực để chứng minh. 

Quan trọng hơn là, cô là nữ sinh duy nhất trong đội. Về phần Triệu Nghị, không chỉ vì cậu ta có bề ngoài anh tuấn, quan trọng hơn là, giám khảo trận đấu thế nhưng lại tỏ vẻ nguyện ý thu nhận cậu ta làm học trò, đây là vinh quang đến mức nào chứ! 

Rất nhiều người cũng không biết rõ thân phận của Chu Quân cho lắm, nhưng nhìn thấy biểu cảm ghen ghét trên mặt Vệ Kính Khải liền biết đối phương khẳng định không phải là người thường. 

Có thể được người như vậy nhận làm học trò, đó là vinh quang cao lớn đến mức nào chứ!

Nhưng mình, mọi chuyện không chỉ kết thúc như vậy.

Sau khi trò chơi kết thúc, Thượng Dã Tiểu Thứ Lang đại biểu cho nước N đưa ra yêu cầu thi đấu bóng rổ, nhưng đó lại là một yêu cầu rất âm hiểm. 

Yêu cầu trong các thành viên bên Yến Đại, phải có một người trong KING!

Lần này, KING chọn ra đại biểu có khuôn mặt đẹp đến mức nữ sinh nhìn thấy cũng phải xấu hổ. 

Lăng Vũ là thành viên của đội bóng rổ, bản thân còn có tên gọi "Quý công tử bóng rổ", xem như là nhân vật phong vân trong đám sinh viên mới. 

Mà sự ra trận của cậu ta, càng được sự ủng hộ của vô số nữ sinh, không ngừng hô hào thét chói tai. 

Từ khi bắt đầu trận đấu, cậu liền trở thành nhân vật sinh động trên sân bóng. 

Cướp bóng, đột phá, chuyền bóng, giành rổ, khắp nơi đều có bóng dáng của cậu ta. 

Cậu ta tựa như người máy không mệt mỏi chạy nhảy sinh động trên sân bóng, hấp dẫn ánh mắt mọi người.

Nhưng mà, đúng lúc này, Lăng Vũ đột nhiên bị thương. 

Tuy rằng không biết rõ cậu ta làm thế nào bị thương, nhưng lúc đó bên cạnh cậu ta chỉ có Thượng Dã Tiểu Thứ Lang, nên có thể đoán được, chuyện này, hắn không thể thoát khỏi quan hệ được.

Lăng Vũ bị thương, người thay thế cậu ta là ai đây?

Cho dù đặc sắc đến mức nào cũng không tưởng tượng ra được một màn tiếp theo, Lãnh Tâm Nhiên đội trưởng của KING, nữ sinh thoạt nhìn mảnh mai kia cư nhiên trực tiếp khoác áo chơi bóng của Lăng Vũ để ra sân.

Lúc cô ra sân, tất cả mọi người đều cho rằng cô vì muốn nắm quyền, cho rằng KING đã muốn từ bỏ trận đấu này rồi. 

Nhưng mà, rất nhanh, bọn họ đã phải thay đổi cách nhìn.

Ở hai hiệp đầu, sau khi Lãnh Tâm Nhiên ra sân cũng không có biểu hiện nổi trội nào. 

Nhiều lắm ở hiệp 2 cũng chỉ cướp bóng của Thượng Dã Tiểu Thứ Lang nhiều lần mà thôi, nhưng mà, cho tới bây giờ cô cũng chưa từng ném rổ, hơn nữa ở hiệp 3 sau khi đối phương thay đổi đội hình cũng chỉ biểu hiện thường thường. 

Họa vô đơn chí là, các đội viên của nước N nắm được cảm giác, bắt đầu lên tay. 

Đến hiệp 4, thì trực tiếp vượt lên dẫn trước rồi.

Ngay khi tất cả mọi người cho rằng Yến Đại sẽ thua trận, thì một nữ sinh giống như ngoại tộc trên sân bóng lại làm ra chuyện khiến cho người ta không thể tưởng tượng được.

Đầu tiên là cô cướp bóng của Thượng Dã Tiểu Thứ Lang ngay khi hắn ta ném rổ, sau đó dùng tốc độ cực nhanh đột phá vòng vây, ném rổ. 

Toàn bộ các động tác chỉ có mấy chục giây, căn bản không cho người khác cơ hội phản ứng.

Đó là màn mở đầu, tiếp theo đó, toàn bộ trận bóng đều trở thành sân khấu của riêng cô. 

Kỹ thuật thần kỳ của cô, cô có thể làm đủ mọi động tác giả, cô giống như siêu nhân có được thể lực hơn người, trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người.

Dưới sự ra oai của cô, các đại biểu nước N giống như bị bỏ thuốc mê không còn sức chiến đấu. 

Trận đấu kết thúc, Yến Đại lấy kết quả dẫn trước 25 điểm để giành thắng lợi. 

Chỉ cần là người ở đây, là có thể nhìn ra được thắng lợi lần này, hoàn toàn đều do nữ sinh vóc người cao gầy vẻ mặt lạnh lùng trước mắt này.

Lãnh Tâm Nhiên là một trận chiến thành danh!

Dưới miệng lưỡi truyền tụng của những người xem trận thi đấu, tin tức cao thủ bóng rổ là nữ sinh năm nhất được truyền đi khắp trường học rất nhanh. 

Đương nhiên, trừ bỏ chuyện này, còn có một ít tin tình cảm, thí dụ như lúc trận đấu kết thúc, thầy Văn Nhân Gia tặng hoa hồng cho người nổi tiếng rồi bị từ chối linh tinh.....

Những chuyện xảy ra sau đó, Lãnh Tâm Nhiên cũng không quan tâm.

"Em nói nam sinh kia là Ninja?" 

Nghe thấy Lãnh Tâm Nhiên không chút để ý nói chuyện đại biểu nước N là Ninja, khuôn mặt luôn luôn lạnh nhạt của Dạ Mộc Thần rốt cuộc cũng hiện ra một kia khiếp sợ không che dấu được.

Lãnh Tâm Nhiên gật đầu: 

"Bất quá chỉ là một Ninja cấp thấp, em còn có thể đối phó được."

"Cư nhiên phái cả Ninja qua đây, xem ra đám lão già nước N này sắp nhịn không được rồi." 

Dạ Mộc Thần hé ra một nụ cười lạnh, thật hiển nhiên là chuyện Thượng Dã Tiểu Thứ Lang là ninja thứ cấp đến đây cũng không đơn giản như biểu hiện bên ngoài vậy.

"Gần đây nhóm người Sơn Hạ hoạt động thường xuyên lắm sao?" 

Về chuyện thân phận thật sự của bản thân, Lãnh Tâm Nhiên cũng không biết Dạ Mộc Thần đã biết được bao nhiêu. 

Nhưng mà, nhìn thấy anh luôn giữ bình tĩnh như vậy, cô cũng theo bản năng mà không lo đến vấn đề này nữa. 

Về phần nói thật, vẫn là chờ xem, ít nhất, chờ tra rõ chuyện nội gián xong rồi nói tiếp.

Dạ Mộc Thần gấp miếng cá mà Lãnh Tâm Nhiên thích ăn vào chén cô: 

"Ừ. 

Bất quá tạm thời còn chưa gây được sóng gió gì. 

Dù sao hiệp ước hòa bình vẫn còn đó, bọn họ cũng chỉ dám động chút tay chân mà thôi, cũng không dám gióng trống khua chiêng mà hành động."

"Thượng Dã Tiểu Thứ Lang sẽ không bỏ qua như vậy. 

Bất quá như vậy vừa khéo, em còn cảm thấy cứ như thế mà bỏ qua cho hắn thì thật quá lãng phí." 

Lãnh Tâm Nhiên đột nhiên lộ ra một nụ cười ngọt ngào.

Nụ cười ngọt ngào kia, nếu chỉ nhìn nó không thôi, thì sẽ cảm thấy kinh diễm. Nhưng nếu chống lại ánh mắt lạnh lẽo của cô, sẽ phát hiện chuyện không chỉ có như vậy rồi.

Dạ Mộc Thần tất nhiên là người hiểu cô nhất, chỉ cần nhìn một ánh mắt của cô cũng có thể đoán được cô muốn gì. 

Thật lạnh nhạt uống một hớp rượu: 

"Ừ, đúng là có chút lãng phí. Nếu có cơ hội, thì nên nắm giữ không tha."


Sau khi ăn cơm xong, Lãnh Tâm Nhiên cùng Dạ Mộc Thần đi một chuyến đến công ty anh. 

Mấy ngày nay, cô cũng đã tới đây vài lần rồi. 

Các nhân viên bên trong lúc nhìn thấy cô cũng giật mình, nhưng may mắn ở chỗ không có ai nói gì, nên Lãnh Tâm Nhiên cũng không nhìn thấy mấy người kia. 

Cô lo lắng, nếu nhìn thấy những người đó, bản thân sẽ không thể tiếp tục tỏ ra lạnh nhạt được nữa, rất dễ để lộ dấu vết.

Giống như dự đoán, thanh danh của KING truyền đi khắp trường học rất nhanh. Nhưng mà, có người thanh danh còn vang dội hơn cả KING. 

Người đó, tất nhiên là Lãnh Tâm Nhiên.


Đối với chuyện bản thân trở thành nhân vật phong vân, Lãnh Tâm Nhiên cũng không có cảm giác gì nhiều. 

Dù sao cô luôn là người không quen thì trực tiếp không nhìn, căn bản không lo lắng người khác sẽ nói gì. 

Cô cũng giống như một người ngoài cuộc vậy, rất ít người có thể bước vào cuộc sống của cô. 

Bởi vì KING mang về vinh quang cho trường, Lam Kỳ Nhi hợp thời đưa đơn xin thành lập KING cho nhà trường. 

Lần này, cô trực tiếp giao tư liệu cho bí thư đảng ủy của trường. 

Đối với đội ngũ giành thắng lợi trước nước N trong trận đấu giao hữu lần này, ông ta cũng có nghe thấy. 

Hoàn toàn không chút do dự liền phê chuẩn cho KING thành lập. 

Chỉ trong một ngày ngắn ngủi, KING chính thức trở thành một xã đoàn sinh viên của Yến Đại.

Đến tối, mấy thành viên chủ yếu của KING theo người lãnh đạo là Lãnh Tâm Nhiên ra ngoài chúc mừng. 

Lãnh Tâm Nhiên làm chủ mời mọi người ăn cơm, uống rượu, ăn xong thì cùng nhau về trường.

Bởi vì mấy người Lãnh Tâm Nhiên đều là nữ sinh, mặc dù mọi người đều biết hiện giờ có rất nhiều nữ sinh còn mạnh mẽ hơn cả nam sinh, nhưng Triệu Nghị Lăng Vũ vẫn phụ trách đưa mấy người về phòng ngủ.

Từ cổng trường đi đến khu ký túc xá nữ sinh năm nhất phải đi qua một rừng liễu nhỏ. 

Vào ban ngày, mảnh rừng này vẫn rất xinh đẹp, đặc biệt là phía trước còn có núi giả, rất nhiều cặp tình nhân đều thích tới nơi này hẹn hò. 

Nhưng đến tối, nó lại mang theo chút âm trầm. Những tán cây đong đưa, gió gào thét, nhưng thanh âm này vào khẽ vang lên vào buổi tối có hiệu quả kỳ diệu như nhạc phối trong phim ma vậy.

Lúc đi qua cánh rừng liễu này, khuôn mặt vốn mang theo nụ cười yếu ớt của Lãnh Tâm Nhiên đột nhiên biến sắc, tuy rằng không nói gì, nhưng bước chân lại chậm đi rất nhiều.

Trong mấy người, Triệu Nghị là người mẫn cảm với cảm xúc của Lãnh Tâm Nhiên nhất. Động tác bỗng chậm lại của cô, Triệu Nghị cũng cảm giác được, liền thả chậm bước chân theo, hạ giọng hỏi: 

"Nữ vương, sao thế?"

Lãnh Tâm Nhiên còn đang quan sát tình huống chung quanh, nghe được câu hỏi cũng không quay đầu lại nói: 

"Các cậu đi trước đi. Phía trước là ký túc xá rồi, đi nhanh một chút, đừng quay đầu lại."

Giờ này đã rất trễ rồi, chung quanh có rất ít người qua lại. 

Trên cơ bản trong phạm vi mấy chục mét chỉ có nhóm sinh viên năm nhất ham chơi là bọn họ.

Vừa nghe thấy Lãnh Tâm Nhiên nói như vậy, Triệu Nghị biết là đã xảy ra chuyện gì rồi. 

Cậu rất muốn biết có chuyện gì, nhưng cậu cũng biết nếu Lãnh Tâm Nhiên đã không muốn nói thì dù có làm thế nào cũng không hỏi được. 

Hơn nữa tình huống hiện tại có vẻ rất nguy cấp, nếu không vẻ mặt của Lãnh Tâm Nhiên cũng sẽ không đổi thành nghiêm túc như vậy.

Sau khi xác định Triệu Nghị hiểu được ám hiệu của mình, Lãnh Tâm Nhiên lạnh nhạt lấy điện thoại di động ra, không ấn số, cứ như vậy đặt lên tai, sau đó nhẹ nhàng nói qua: 

"Em biết, yên tâm đi, em sắp đến phòng ngủ rồi. 

Ừ? 

Anh nói cái gì?"

Vừa nói vừa đi sang một bên, như muốn giữ một khoảng cách với những người khác.

Mấy người Lam Kỳ Nhi muốn chờ cô, nhưng Triệu Nghị lại nháy mắt ra hiệu ý bảo không cần quấy nhiễu cặp tình nhân người ta đang tâm tình. 

Cứ như vậy, mấy người càng đi càng xa, chỉ còn lại một mình Lãnh Tâm Nhiên đứng đó thủ thỉ gì đó vào di động.

Đợi đến khi mấy bóng dáng kia đã khuất khỏi tầm mắt, Lãnh Tâm Nhiên mới để di động xuống, vẻ ôn nhu ngây thơ trên mặt cũng biến mất, lạnh như băng, nhìn không ra cảm xúc gì.

"Xuất hiện đi!"  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co