Truyen3h.Co

Hoan P1 Nu Vuong Hac Dao Ong Xa Cho Lam Loan


Nghe tin Bắc Âu Hàn giết người, Dung Thiếu Tuyệt thấy giật mình không dám tin, nhưng rất nhanh liền tỉnh táo lại, nhàn nhạt nói: 

"Mình cho rằng cậu ta là trường hợp đặc biệt!"

Anh cho rằng Bắc Âu Hàn là trường hợp đặc biệt trong nhà Bắc Âu, không nghĩ tới, cuối cùng vẫn trầm luân đến kết cục tương tự. 

Nhưng trong lòng anh lại không có bất kỳ cảm xúc thương hại nào, chỉ cảm thấy hơi buồn mà thôi.

"Vì muốn trả thù tôi, cậu ta tìm mấy tờ báo lá cả tới chụp ảnh. 

Nếu tôi mà là người bình thường, chỉ sợ hiện tại sẽ phải nhảy lầu tự sát. 

Thủ đoạn của cậu ta tuy không tính là cao siêu, nhưng lại là đòn trí mạng đối với rất nhiều người. 

Hằng năm đều có không ít người phải vì những dư luận của báo chí mà nhảy lầu tự tử, mặc kệ mục đích của cậu ta là gì, tôi đều sẽ không tha cho cậu ta."

Lãnh Tâm Nhiên đột nhiên muốn hút thuốc. 

Nhìn nam sinh bên cạnh, vươn tay: 

"Cho tôi một điếu."

Dung Thiếu Tuyệt lắc đầu: 

"Nữ sinh không nên hút thuốc, như vậy không tốt."

Lý do này, khiến cho Lãnh Tâm Nhiên giật giật khóe miệng theo bản năng. Bất quá, cũng không tiếp tục kiên trì nữa.

Không phải vì bị lý do kia của anh ta thuyết phục, mà là Lãnh Tâm Nhiên đột nhiên nhớ tới. 

Cho dù thế nào thì, thuốc lá cũng rất có hại cho sức khỏe, cô khó khăn lắm mới được trọng sinh, chuyện cô muốn làm còn rất nhiều, cô không muốn lãng phí sinh mệnh của mình cho những chuyện vô nghĩa.

"Ông cậu giờ có rãnh không?"

Một ý tưởng đột nhiên nảy ra trong đầu Lãnh Tâm Nhiên. 

Tâm tình của cô hiện tại hơi loạn, cần tìm chuyện gì đó để trút hết ra. 

Chuyện đến gặp mặt ông ngoại của Dung Thiếu Tuyệt đã sớm được quyết định, chỉ là dạo gần đây quá bận nên vẫn chưa có thời gian.

Dung Thiếu Tuyệt có chút kinh ngạc nháy mắt mấy cái, có chút không theo kịp tốc độ suy nghĩ của cô. 

Đang nói chuyện của Bắc Âu Hàn lại nhảy sang chuyện ông ngoại anh, thật đúng là phản ứng người bình thường không thể có.

"Chắc là có. 

Mình chuẩn bị tiếp nhận sự nghiệp của ông ấy, cho nên trong khoảng thời gian này ông ấy luôn ở nhà. 

Hơn nữa bây giờ cũng không có nhiều việc, trên cơ bản đều do mình xử lý, nếu cậu muốn gặp ông ngoại, giờ mình sẽ gọi điện báo với ông."

Lãnh Tâm Nhiên gật đầu. 

"Khoảng giữa trưa đến đi. 

Tuy hiện giờ tôi muốn gặp vị tiền bối cả đời lăn lộn trong giới hắc bang kia, nhưng tôi cũng không muốn vì trốn học mà để lại ấn tượng xấu với ông ấy. 

Tôi rất tôn kính ông ấy."

Dung Thiếu Tuyệt vẫn luôn tò mò nguyên nhân Lãnh Tâm Nhiên muốn gặp ông ngoại, giờ nhìn bộ dáng của cô, nhịn không được hỏi: 

"Vì sao cậu muốn đến gặp ông?"

"Có một chuyện rất quan trọng muốn hỏi ý kiến của ông cậu. 

Cậu thật sự định tiếp nhận bang phái của ông nội cậu sao?"

Lãnh Tâm Nhiên nhếch miệng, lộ vẻ cực kỳ quan tâm đến tương lai của Dung Thiếu Tuyệt.

"Ừ."

"Vậy là tốt rồi."

Vậy mới không uổng phí tâm tư cô đã bỏ ra trong chuyện này.

Khác với dự đoán của cô, Lãnh Tâm Nhiên vốn tưởng người kiêu hùng như Dung Thắng Dung lão gia, hắn là một ông lão tinh thần khóe mạnh, nhưng cái mà cô thấy, lại là một ông lão gầy yếu đang đeo kính đọc báo. 

Bộ dáng gầy yếu tiều tụy kia, thật sự khiến người ta tưởng tượng không ra ông ta là bang chủ một bang phái có ảnh hưởng không nhỏ ở thành phố C.

"Kính chào Dung lão gia!"

Lãnh Tâm Nhiên ung dung bước ra từ sau lưng Dung Thiếu Tuyệt, cung kính cúi chào ông lão đeo kính.

Cô biết, Liệt Hỏa bang mà Dung lão gia sáng lập có kết cấu tổ chức rất nghiêm ngặc, sự bố trí các thành viên bên trong cũng có quy luật riêng. 

Hơn nữa bang quy cực nghiêm, thi hành theo quy chế quân chủ (vua) phạm pháp đồng tội với thứ dân, không có ngoại lệ. 

Bang quy nghiêm khắc như vậy, hiện tại trong hắc đạo còn rất ít.

Vì thế, cô cực kỳ kính nể Dung lão gia, người vừa sáng lập vừa phát dương quang đại bang Liệt Hỏa này.

Dung Thắng ngẩng đầu, tháo mắt kính xuống đưa cho nữ giúp việc, lúc này mới nhìn về phía Lãnh Tâm Nhiên.

Tuy thân thể ông nhìn có vẻ suy yếu, nhưng lại có vẻ như một người cả đời lăn lộn trong hắc đạo, ánh mắt và khí thế này, khiến cho rất ít người có thể giữ được vẻ trấn tĩnh trước mặt ông. 

Nhưng nữ sinh trung học mười sáu mười bảy tuổi trước mặt này, khi nhìn thẳng vào mắt ông, chẳng những không lộ ra vẻ khiếp sợ, mà còn có tư thái dũng cảm 'nghé mới sinh không sợ hổ' đối mặt với ông. Khí phách như vậy, đủ để ông sinh ra ý tán thưởng với Lãnh Tâm Nhiên rồi.


"Tiểu Tuyệt, cô bé này, không tệ!"

Ông lão đưa tay vẫy Dung Thiếu Tuyệt, cười tít mắt nói.

Dung Thiếu Tuyệt lộ ra nụ cười bất đắc dĩ với Lãnh Tâm Nhiên 

"Gia gia, đây là Lãnh Tâm Nhiên mà con đã nhắc qua với ông. 

Những lời lần trước con nói với ông, là của cô ấy."

Dung Thiếu Tuyệt nói, tất nhiên là chuyện lần trước cô giảng giải cho anh nghe về hắc đạo.

"Thì ra là cô bé này, không tệ không tệ. 

Tới đây, cô bé, đi đến thư phòng với ta, chúng ta tâm sự với nhau thật tốt. 

Lâu lắm rồi chưa thấy được đứa trẻ thú vị như thế, ông lão ta thật may mắn."

Dung lão gia làm ánh mắt như bỗng nhiên tỉnh ngộ, sau đó đứng lên kêu Lãnh Tâm Nhiên đi với ông. Mà điều này, đúng là điều mà Lãnh Tâm Nhiên mong muốn.

Trong thư phòng, vẻ mặt hiền lành cười tít mắt lúc trước của ông lão hoàn toàn thay đổi, toàn thân tản mát ra vẻ thị huyết: 

"Cô là bạn học của Tiểu Tuyệt?

Ta đã nghe chuyện cô giảng giải về hắc đạo cho Tiểu Tuyệt, lý giải rất độc đáo. 

Bất quá, ngược lại ta muốn biết, những giải thích này của cô chỉ đơn thuần là ý nghĩ hay còn có mục đích gì? 

Thống nhất hắc đạo Trung Hoa, chuyện này cũng không phải là chuyện người bình thường dám nghĩ đến.

" Lãnh Tâm Nhiên hoàn toàn không lộ ra chút khó chịu nào trước vẻ uy nghiêm bức người của ông lão. 

Từ rất lâu trước kia, khi cô mới biết Dạ Mộc Thần, chỉ có ánh mắt của một ông lão khiến cho cô toàn thân run rẩy. 

So với ông ta, tuy Dung lão gia cũng là người kiêu hùng một phương, nhưng vẫn rất chênh lệch.

Nhìn bàn cờ của ông lão, Lãnh Tâm Nhiên đi qua, cầm lên quân đen bị ông lão vứt bỏ, sắp bố cục dựa theo sở trường của mình: 

"Nếu đã làm, thì phải làm chuyện người khác không dám làm, vậy thì mới có ý nghĩa. 

Huống chi, thống nhất hắc đạo Trung Hoa, tuy nghe qua như chuyện nghìn lẻ một đêm, nhưng cũng không phải là không có khả năng! 

Trung quốc của bảy khu, lấy Hoa Nam, Hoa Bắc, Hoa Trung, Hoa Đông làm chủ, những nơi này, không chỉ kinh tế thương mại phát triển, qua lại rất nhiều với hắc đạo các quốc gia khác, mà còn theo sự phát triển của mấy năm nay, hình dung được đặc điểm giới hắc đạo của từng vùng. 

Thành phố A là thủ đô của Trung Hoa, sự phát triển của các thế lực hắc đạo càng là tiêu điểm chú ý của mọi người. 

Những năm gần đây, thể lực của Diêm Môn ở thành phố A phát triển rất mạnh, lại thêm quan hệ chống lưng phía sau, đã nắm trong tay giới hắc đạo của thành phố A, khống chế được phần lớn thế lực hắc đạo của Hoa Bắc. 

Dựa theo xu thế này, kế tiếp Diêm Môn sẽ mở rộng thế lực đến vùng Hoa Trung, theo quan điểm của tôi, hiện tại thế lực có tiềm lực nhất ở Trung Hoa, chính là Diêm Môn rồi. 

Tuy ở vùng Vân Nam, Long Minh có quan hệ chặt chẽ với Lào, nhưng vài năm nay thế lực của Long Minh càng ngày càng sa sút, muốn tiếp tục xưng vương ở vùng Vân Nam không khó, nhưng muốn ra khỏi Vân Nam thì có chút khó khăn rồi.

Mới thành lập giống Diêm Môn, còn có tổ chức J, tổ chức này rất thần bí, không nhìn ra được thế lực thực sự của nó. 

Những khu vực khác, đều có những tổ chức hắc đạo đứng đầu, muốn thống nhất toàn bộ hắc đạo, không những phải diệt trừ những tổ chức đứng đầu đó, mà còn phải thu phục cả những tổ chức nhỏ đi ngược dòng chảy."

"Tôi biết, nước Trung Hoa to lớn, muốn thống nhất toàn bộ giới hắc đạo rất khó. 

Năm đó kháng chiến chống nhật muốn giành thắng lợi cũng phải mất hết tám năm, vậy thì, nếu có ý chí mạnh mẽ như thế, giống với kháng chiến chống nhật mà từ từ thu phục hắc đạo Trung Hoa là rất có khả năng." 

Lãnh Tâm Nhiên vừa sắp xếp các quân đen, vừa nói.

Nghe lời của cô, lại nhìn hướng đi của quân cờ dưới tay cô, vẻ mặt nghiêm túc trên mặt Dung lão gia biến thành ngưng trọng. 

Diện mạo của cô gái trước mặt vẫn còn rất non nớt, ông phát hiện quả nhiên đất nước rộng lớn đâu đâu cũng có người tài, Trường Giang sóng sau đè sóng trước, thế hệ sau lợi hại hơn cả thế hệ trước rồi. 

Lúc bọn ông còn trẻ, đi con đường hắc đạo này, đều là do tình thế bức bách, nguyên nhân chủ yếu là muốn có được cuộc sống ấm no, nhiều hơn nữa thì muốn dựa vào thế lực hắc đạo để bảo vệ người nhà của mình. 

Cho tới bây giờ cũng không có ai nghĩ muốn thống nhất thế lực hắc đạo cả nước, tuổi trẻ bây giờ, thật đúng là nghé mới sinh không sợ hổ, tâm tư thật lớn!

Dung lão gia nhìn theo chữ viết Lãnh Tâm Nhiên đã sắp xếp bằng các quân cờ đen, vẻ mặt không còn thản nhiên, mà cực kỳ nghiêm túc, hiển nhiên, vấn đề này rất nghiêm trọng. 

Lãnh Tâm Nhiên nở nụ cười, không chỉ nở nụ cười, còn thu hơn phân nữa quân trắng của Dung lão gia, 

"Ông đừng nghĩ quá xa về lý tưởng của tôi. 

Tôi không muốn trở thành Võ Tắc Thiên lưu truyền thiên cổ đâu, thống nhất hắc đạo Trung Hoa, cũng chỉ vì muốn Trung Hoa càng thêm hùng mạnh thôi."

"Trung Hoa hiện nay, vẫn chỉ là một quốc gia đang phát triển, tuy hằng năm giá trị tăng trưởng kinh tế đều không ngừng tăng cao, lực lượng tổng hợp của quốc gia cũng liên tục phát triển, nhưng trong mắt các quốc gia phát triển, Trung Hoa vẫn chỉ như con mèo nhỏ vô hại, lúc nhàm chán thì trêu chọc cho vui. 

Phi cơ bay qua biên giới của Trung Hoa, đạn đạo bắn vào Đại Sứ Quán, lãnh thổ bị tranh đoạt, người dân Trung Hoa bị giam giữ, toàn bộ những thứ này, không phải vì nước Trung Hoa quá yếu, không đủ mạnh, mà là bởi vì, Trung Hoa không có một thế lực trấn quốc đủ để uy hiếp toàn thế giới."


"Mafia của Mỹ, tổ chức khủng bố của nước M, những thứ này, trong mắt rất nhiều người là vết nhơ của quốc gia, gây trở ngại của sự phát triển của quốc gia. 

Nhưng vì sao bọn họ lại có thể tồn tại nhiều năm như vậy, lại vẫn luôn ổn định chưa bao giờ bị đả kích trí mạng? 

Đó là vì, lãnh đạo của những quốc gia này biết, sự tồn tại của những thế lực này, là hậu trường mạnh mẽ chống đỡ phía sau, có thể giúp họ giải quyết những chuyện mà phương pháp bình thường không giải quyết được, cũng có thể cho quốc gia khác một cảnh cáo.

Hắc đạo có quy củ của hắc đạo, dưới sự đồng ý ngầm của quốc gia, pháp luật có rất nhiều lỗ hổng đối với những việc của hắc bang, đây xem như là một hiệp nghị hòa bình giữa hắc đạo và bạch đạo. 

Bạch đạo đẩy mạnh sự phát triển tổng hợp của một quốc gia, hắc đạo uy hiếp quốc gia khác, làm cho bọn họ không dám dễ dàng khiêu khích bổn quốc. 

Mà điều này, chính là mục tiêu mà tôi hướng tới." 

Lãnh Tâm Nhiên ngẩng đầu, trên khuôn mặt trắng nõn mang theo nụ cười cao ngạo không thể che giấu 

"Đợi đến lúc đó, xem ai còn dám khi dễ con dân Trung Hoa chúng ta, xem ai dám xâm phạm lãnh thổ Trung Hoa chúng ta, thế giới này, là thế giới mà kẻ mạnh làm vua. 

Mà tôi, muốn Trung Hoa trở thành vua!"  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co