Hon Nhan Khong Hanh Phuc
- " Dĩ nhiên không phải! Tính cách tổng giám đốc chính là như thế đấy, cậu hẳn là so với tớ còn rõ ràng hơn ". Sở Ca giải thích.- " A! " Nghe được Sở Ca, Lý Tiểu Nhiễm cuối cùng là yên tâm , " Tớ còn tưởng rằng là tớ trêu đến tổng giám đốc không cao hứng nữa nha! "
-" Cậu suy nghĩ nhiều ". Sở Ca Tiếu cười. Rất có tâm sự mà liếc nhìn cửa.
Nhìn ra được, vừa mới anh đúng là nổi giận, thế nhưng là, anh vì sao lại nổi giận chứ? Cũng bởi vì cô nói anh là người râu ria ? Không có khả năng, anh là Lãnh Hi Trạch! Ba năm trước đây anh l đối với cô mặc không quan tâm, ba năm sau, anh càng không có khả năng đối với cô ý nghĩ có chút chuyển biến!- " Đang suy nghĩ gì đấy? " Thấy Sở Ca biểu lộ một bộ suy nghĩ sâu xa , Lý Tiểu Nhiễm hướng cô đi tới.- " Không có gì, chính là cảm giác lưng có chút đau ". Sở Ca thuận miệng trả lời.- " Cũng không chỉ một chút xíu chứ? " Lý Tiểu Nhiễm đi qua, chỉ xem vết thương một chút, cô liền đã cảm thấy có đủ đau.- " Còn tốt ". Sở Ca miễn cưỡng nở nụ cười.- " Cái này đến lúc nào rồi cậu lại còn cười được " . Lý Tiểu Nhiễm cảm giác mình càng ngày càng bội phục cô, nếu là đổi thành người khác, đoán chừng đã sớm kêu cha gọi mẹ đi?Dù sao vẻ mặt cầu xin cũng là đau, mỉm cười mặt cũng là đau, vậy tại sao không dũng cảm một chút, làm người kiên cường sao? Sở Ca lộ ra rất thản nhiên.- " Thật không biết hẳn là khen cậu rộng rãi hay là thiếu một gân ". Lý Tiểu Nhiễm nghe xong thẳng lắc đầu.- " Vậy cậu vẫn là khen tớ a! " Sở Ca nghĩ nghĩ đáp.- " Thật đúng là không nhìn ra, cái này Mạc Ly vẫn rất hài hước đây này ". Lý Tiểu Nhiễm trong lòng suy nghĩ.- " Tớ không có chút nào hoài nghi người đàn bà kia là vợ Vương Đại Tề, bởi vì hai người tố chất đều thấp như vậy! " Nhớ tới người đàn bà kiavừa mới đến công ty đến gây chuyện , Lý Tiểu Nhiễm trong lòng liền bực bội.- " Phốc! " Nghe được cô nói , Sở Ca không tự giác nở nụ cười.- " Cậu cười tớ làm gì? Vốn chính là như vậy mà! Hai người bọn họ thật đúng là tuyệt vời! Thượng đế đem hai bọn họ góp thành một đôi đúng là vô cùng có đạo lý! " Lý Tiểu Nhiễm nói tiếp.- " Đừng có lại chọc cười tớ, tớ lại cười trên lưng vết thương đều muốn đã nứt ra ". Sở Ca nín cười nói.- " Mạc Ly! " Diệp Phi phá cửa phòng chạy vào.Bởi vì thời điểm anh đẩy cửa dùng sức quá lớn, cửa đụng phải vách tường đi sau ra tiếng va chạm to lớn, đem hai ngườitrong phòng bệnh giật nảy mình.- " Diệp Phi? Làm sao anh biết em ở chỗ này? " Xem xét biểu tình Sở Ca liền biết cô hiện tại có bao nhiêu giật mình.- " Làm sao bị thương nghiêm trọng như vậy? " Bất chấp thở không ra hơi, Diệp Phi nhìn thấy Sở Ca bị bỏng, trong mắt viết đầy đau lòng.Nhìn thấy Diệp Phi, Lý Tiểu Nhiễm biết điều chạy nhanh đem cái ghế kia trước giường bệnh nhường lại cho anh.- " Cũng chỉ là nhìn thấy nghiêm trọng mà thôi, kỳ thật cũng không có như tưởng tượng của mọi người nghiêm trọng như vậy, thật đấy! "Sở Ca không muốn để cho anh lo lắng như vậy, thế là cố ý nói đến rất nhẹ nhàng.- " Mạc Ly, em có thể hay không dù chỉ là một lần, ở trước mặt anh không phải mãnh mẽ như vậy nữa ? " Nhìn thấy Sở Ca rõ ràng rất đau, lại vẫn muốn giả làm ra một bộ dáng vẻ không quan trọng , Diệp Phi liền cảm giác đau lòng đến kịch liệt.Cho tới nay cô đều là như thế, rõ ràng rất cần người khác trợ giúp, nhưng cô lại luôn cắn răng, không nói tiếng nào một mình gánh chịu lấy. Cô như vậy, để anh đã đau lòng, lại tràn đầy cảm giác bị thất bại. Vì cái gì cô chính là không chịu hướng anh vươn tay ra chứ?Sở Ca cắn môi, không biết phải làm sao trả lời anh.- " Nhưng thật ra là tớ đã nói cho Diệp Phi " , thấy bọn họ hai người đều không nói lời nào, Lý Tiểu Nhiễm lúc này mới xen vào nói ," Vừa mới lúc tan việc, tớ đang chuẩn bị đi, vừa vặn nghe được điện thoại di độngtrên bàn cậu vang lên, tớ lo lắng là điện thoại trọng yếu gì, cho nên liền giúp cậu nhận ".Thì ra là như vậy.
-" Cậu suy nghĩ nhiều ". Sở Ca Tiếu cười. Rất có tâm sự mà liếc nhìn cửa.
Nhìn ra được, vừa mới anh đúng là nổi giận, thế nhưng là, anh vì sao lại nổi giận chứ? Cũng bởi vì cô nói anh là người râu ria ? Không có khả năng, anh là Lãnh Hi Trạch! Ba năm trước đây anh l đối với cô mặc không quan tâm, ba năm sau, anh càng không có khả năng đối với cô ý nghĩ có chút chuyển biến!- " Đang suy nghĩ gì đấy? " Thấy Sở Ca biểu lộ một bộ suy nghĩ sâu xa , Lý Tiểu Nhiễm hướng cô đi tới.- " Không có gì, chính là cảm giác lưng có chút đau ". Sở Ca thuận miệng trả lời.- " Cũng không chỉ một chút xíu chứ? " Lý Tiểu Nhiễm đi qua, chỉ xem vết thương một chút, cô liền đã cảm thấy có đủ đau.- " Còn tốt ". Sở Ca miễn cưỡng nở nụ cười.- " Cái này đến lúc nào rồi cậu lại còn cười được " . Lý Tiểu Nhiễm cảm giác mình càng ngày càng bội phục cô, nếu là đổi thành người khác, đoán chừng đã sớm kêu cha gọi mẹ đi?Dù sao vẻ mặt cầu xin cũng là đau, mỉm cười mặt cũng là đau, vậy tại sao không dũng cảm một chút, làm người kiên cường sao? Sở Ca lộ ra rất thản nhiên.- " Thật không biết hẳn là khen cậu rộng rãi hay là thiếu một gân ". Lý Tiểu Nhiễm nghe xong thẳng lắc đầu.- " Vậy cậu vẫn là khen tớ a! " Sở Ca nghĩ nghĩ đáp.- " Thật đúng là không nhìn ra, cái này Mạc Ly vẫn rất hài hước đây này ". Lý Tiểu Nhiễm trong lòng suy nghĩ.- " Tớ không có chút nào hoài nghi người đàn bà kia là vợ Vương Đại Tề, bởi vì hai người tố chất đều thấp như vậy! " Nhớ tới người đàn bà kiavừa mới đến công ty đến gây chuyện , Lý Tiểu Nhiễm trong lòng liền bực bội.- " Phốc! " Nghe được cô nói , Sở Ca không tự giác nở nụ cười.- " Cậu cười tớ làm gì? Vốn chính là như vậy mà! Hai người bọn họ thật đúng là tuyệt vời! Thượng đế đem hai bọn họ góp thành một đôi đúng là vô cùng có đạo lý! " Lý Tiểu Nhiễm nói tiếp.- " Đừng có lại chọc cười tớ, tớ lại cười trên lưng vết thương đều muốn đã nứt ra ". Sở Ca nín cười nói.- " Mạc Ly! " Diệp Phi phá cửa phòng chạy vào.Bởi vì thời điểm anh đẩy cửa dùng sức quá lớn, cửa đụng phải vách tường đi sau ra tiếng va chạm to lớn, đem hai ngườitrong phòng bệnh giật nảy mình.- " Diệp Phi? Làm sao anh biết em ở chỗ này? " Xem xét biểu tình Sở Ca liền biết cô hiện tại có bao nhiêu giật mình.- " Làm sao bị thương nghiêm trọng như vậy? " Bất chấp thở không ra hơi, Diệp Phi nhìn thấy Sở Ca bị bỏng, trong mắt viết đầy đau lòng.Nhìn thấy Diệp Phi, Lý Tiểu Nhiễm biết điều chạy nhanh đem cái ghế kia trước giường bệnh nhường lại cho anh.- " Cũng chỉ là nhìn thấy nghiêm trọng mà thôi, kỳ thật cũng không có như tưởng tượng của mọi người nghiêm trọng như vậy, thật đấy! "Sở Ca không muốn để cho anh lo lắng như vậy, thế là cố ý nói đến rất nhẹ nhàng.- " Mạc Ly, em có thể hay không dù chỉ là một lần, ở trước mặt anh không phải mãnh mẽ như vậy nữa ? " Nhìn thấy Sở Ca rõ ràng rất đau, lại vẫn muốn giả làm ra một bộ dáng vẻ không quan trọng , Diệp Phi liền cảm giác đau lòng đến kịch liệt.Cho tới nay cô đều là như thế, rõ ràng rất cần người khác trợ giúp, nhưng cô lại luôn cắn răng, không nói tiếng nào một mình gánh chịu lấy. Cô như vậy, để anh đã đau lòng, lại tràn đầy cảm giác bị thất bại. Vì cái gì cô chính là không chịu hướng anh vươn tay ra chứ?Sở Ca cắn môi, không biết phải làm sao trả lời anh.- " Nhưng thật ra là tớ đã nói cho Diệp Phi " , thấy bọn họ hai người đều không nói lời nào, Lý Tiểu Nhiễm lúc này mới xen vào nói ," Vừa mới lúc tan việc, tớ đang chuẩn bị đi, vừa vặn nghe được điện thoại di độngtrên bàn cậu vang lên, tớ lo lắng là điện thoại trọng yếu gì, cho nên liền giúp cậu nhận ".Thì ra là như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co