Into1 Mien La Co Nhau
[Tuyệt vọng? Sao cậu có thể nhìn ra cảm xúc của một con tang thi cơ chứ?]
"Sao tự dưng xảy ra hết chuyện này đến chuyện khác!" - Doãn Hạo Vũ ném tia điện trong tay ra, cậu cảm thấy trên thân mình giờ toàn mùi khét."Mấy đứa lo nốt ở đây. Anh đi giúp bọn họ."
"Tiểu Vũ ca?"Lâm Mặc đồng ý: "Để anh ấy lo, hai người ra nhỡ ngộ thương người ta thì--""É É É É É É É!!!!"
"Cái quái gì khó nghe thế?!!!" - Lâm Mặc bịt tai nhăn nhó. Cậu nhìn về phía tiếng động lạ, thấy cả một đàn chim lớn đông nghịt đang bay đến.".... Vịt?"Giây sau tay Lâm Mặc bị Châu Kha Vũ chụp lấy.
"Vịt cái quái gì?!!! Mau nấp vào chỗ nào đó nhanh lên!!"Lâm Mặc oái một tiếng bị kéo chạy vút đi. Lưu Vũ cũng kéo tay Doãn Hạo Vũ bám sát theo."Anh? Đàn chim biến dị đó?" - Doãn Hạo Vũ nghĩ một lúc thì hiểu ra kinh hãi hỏi anh bé."Ừ. Đàn chim đại bàng đã tấn công Doanh Thành." - Lưu Vũ trầm giọng. Tầm mắt cậu cố gắng tìm bóng dáng Tư Bách ở xung quanh nhưng không thấy đâu. Từ lúc bọn họ chia nhau ra ngăn chặn tiêu diệt tang thi là đã không thấy gã ta ở đâu rồi.Cả một vùng trời đen đặc cánh chim. Tiếng chim kêu dồn dập khó nghe như đòi mạng. Không ai quan tâm đến tang thi còn ở hai đầu Tiếu Lai nữa. Với những người từng chứng kiến thì thảm họa mà chim biến dị gây ra còn đáng sợ bọn tang thi chậm chạp gấp nhiều lần.Đám người mới chạy ra bên ngoài thấy chưa thoát nạn thì một tai họa khác ập đến. Giờ chạy đi đâu cũng không được, an toàn nhất là chạy ngược lại vô nhà. Thế là họ lôi kéo nhau chạy thục mạng."MAU LÊN! MAU TRỐN VÀO TRONG NHÀ!""TẤT CẢ TÌM CHỖ NẤP NHANH LÊN!!"Đinh Văn Độ vừa giúp người dân chạy trốn vừa tiêu diệt nhưng người bị thi biến. Hắn quay đầu nhìn đàn chim phía xa, trong lòng loạn thành một nùi. Nhỡ như..."É É É É É É É É!!!"
Chim đầu đàn kêu lên cao vút sau đó dẫn đầu lao thẳng xuống. Bốn người không chạy nữa, đứng lại đối diện với đàn chim."Lưu Vũ!"Lưu Vũ gật đầu, tầm mắt hướng về phía đàn chim. Cậu sẽ khống chế chúng nó trước, sau đó mọi người sẽ cùng nhau giết từng con một. Cậu nhận ra con đầu đàn bay trước nhất, chính nó là con đã bay vào phòng họp và thân mật với Tư Bách hôm đó. Đến đây thì không cần phải băn khoăn gì nữa! Chính Tư Bách, gã ta chính là kẻ đã...Dị năng trong cơ thể chuẩn bị được giải phóng thì đột nhiên dừng lại. Lưu Vũ ngạc nhiên, mục tiêu của đàn chim dường như không phải là con người..."Ơ?"Lâm Mặc, Doãn Hạo Vũ và Châu Kha Vũ đã sẵn sàng khổ chiến một phen thì thấy đàn chim hung tợn kia rào rào bay xuống ... tấn công đám xác sống đang tập trung ngoài Tiếu Lai."GRÀOOOOOO!!!"Cánh chim đen khổng lồ lao vút xuống. Vẫn là những chiếc mỏ nhọn hoắt và cặp móng vuốt sắc bén có thể xuyên thủng cơ thể người. So với chim thì đám tang thi chậm chạp thấy rõ. Chúng nó chỉ chăm chăm tiến về phía đoàn người trong Tiếu Lai, bị tấn công cũng không phản kháng hay chạy trốn. Mặc cho vuốt chim xới tung nội tạng tay chân thối rữa bay cả lên, phản ứng duy nhất của bọn chúng là kêu gào."AAAAAAAAAAA!!!"
"!!!" - Lâm Mặc nhăn nhó bịt tai quay mặt đi: "Nghe như người kêu vậy, thảm thiết quá..."Tang thi vốn không có cảm xúc gì ngoài vẻ dữ tợn của xác chết và sự thèm khát máu thịt khi nhìn thấy con người. Nhưng những tang thi đang bị đàn chim tấn công kia thì có cái gì đó khang khác. Kể cả khi bị đại bàng xẻ người quặp đầu tung lên, mắt tang thi chỉ luôn đau đáu nhìn người còn sống trong Tiếu Lai, dường như ý nghĩa tồn tại duy nhất của chúng nó là bọn họ vậy. Ánh mắt và tiếng gào thê lương của chúng nó một lần nữa khiến Lưu Vũ lạnh người.Cảnh tượng cấu xé kinh hoàng khiến những người ở đó chứng kiến mà rùng mình. Doãn Hạo Vũ lông tơ sau gáy sợ dựng đứng hết cả lên, không xem nổi nữa ngơ ngác quay sang nói với Châu Kha Vũ:"Bình thường em không thấy vậy đâu nhưng sao cảnh tượng này nó... nó..."Châu Kha Vũ hiểu ý cậu, chủ yếu là những tiếng thét đó... chúng thật quá."Tiểu Vũ!""Lâm Mặc!!"Hội chiến đấu ở phía trước Tiếu Lai đã tập hợp lại. Phía đằng đó cũng có chim đại bàng biến dị đến chặn lại đám tang thi.Trương Gia Nguyên bối rối hỏi: "Thế là chúng ta được đám chim đó... giúp đỡ hả?"Bá Viễn do dự hỏi: "Nếu đám chim đó của Tư Bách thì hắn... Mà từ nãy đến giờ sao anh không thấy hắn ta đâu?"Không ai biết cả, mọi chuyện xảy ra liên tiếp rất đột ngột. Nhưng có người trong đoàn đứng gần đó nghe thấy lời của Trương Gia Nguyên và Bá Viễn. Gã ta vốn căng thẳng nhìn trận chiến giữa chim với tang thi, ngay sau khi nghe được thì hớn hở quay lại reo lên với đồng bọn."Là thượng tá~! Là thượng tá đã cứu chúng ta! Đàn chim đó là của thượng tá đấy!!"Người xung quanh nghe được đang từ nỗi khiếp sợ bỗng thấy được tia hi vọng. Tất cả xúm lại vây lấy Đinh Văn Độ truy hỏi:"Có thật không ngài Đinh?""Thật sự Thượng tá đã cứu chúng ta sao??""Đám chim đó là của Thượng tá sao? Chúa ơi ngài ấy đúng là anh hùng!!""Thượng tá đang ở đâu vậy ngài Đinh?? Tôi muốn xin phép gia nhập La Thành có được không??""Tôi cũng vậy tôi cũng vậy!""Chắc chắn Thượng tá sẽ luôn bảo vệ chúng ta! Có đúng không ngài Đinh?"Đinh Văn Độ bị dân chúng vây quanh ồn ào không dứt. Biểu cảm của hắn rất phức tạp, cuối cùng hắn chỉ thốt lên một câu:"Quân đội sẽ luôn luôn bảo vệ người dân."..........
Sau một hồi thì trận chiến ở Tiếu Lai kết thúc. Người bị thi biến đã giải quyết, đám tang thi cũng bị đàn chim gặm sạch sẽ. Khi mà đám người sống nơm nớp rón rén nhìn đàn chim hung dữ con nào con nấy lông ướt nhẹp toàn máu xanh tanh hôi thì, một đoàn xe bọc thép xuất hiện.Đoàn xe quân đội này đông và được võ rang hiện đại hơn bất kì đoàn xe nào bọn họ từng thấy. Có đến hơn chục cái xe bọc thép lớn. Trên các trần xe còn được trang bị súng bắn tỉa ống thép bản to. Đoàn xe nối đuôi nhau vững vàng tiến thẳng vào xóm Tiếu Lai."Kịch!" một tiếng, xe đi đầu dừng lại. Đó là chiếc xe được treo cờ đỏ in quốc huy của H quốc sáng rực rỡ, bề ngoài trang trí huênh hoang chả sợ sẽ hấp dẫn các loại sinh vật biến dị. Một người từ trên xe bước xuống, khoác áo quân phục màu đen bóng loáng đeo hàm Thượng tá, khóe miệng mỉm cười hướng về phía đám người đang sững sờ.Còn ai ngoài Tư thượng tá - Tư Bách. Hắn giang hai tay ra, tự tin mà dõng dạc nói:"Tôi mang theo xe đến để đón mọi người đến Vĩ Thần đây."Đám đông đơ ra, trong phút chốc sôi trào!
"Mệt à em?""Cảm ơn Nine, em thấy đỡ hơn nhiều rồi~"Tiểu Cửu lo lắng nhìn Lưu Vũ nhắm mắt ngủ bên vai mình, không ai thấy anh khẽ cau mày.Thấy Lưu Vũ ngủ rồi mọi người bất giác nói nhỏ lại, dần dần cũng dựa vào vai nhau nghỉ ngơi. Cả xe im lặng, chỉ có tài xế Bá Viễn và Rikimaru ngồi cạnh thì thầm nói chuyện câu được câu không. Chiếc xe nối đuôi theo đội ngũ tiến về thành Vĩ Thần - một môi trường mới kèm theo một loạt những sự bất ổn mới đang chờ bọn họ.
---------------------------------------------------------------------------------------
"Sao tự dưng xảy ra hết chuyện này đến chuyện khác!" - Doãn Hạo Vũ ném tia điện trong tay ra, cậu cảm thấy trên thân mình giờ toàn mùi khét."Mấy đứa lo nốt ở đây. Anh đi giúp bọn họ."
"Tiểu Vũ ca?"Lâm Mặc đồng ý: "Để anh ấy lo, hai người ra nhỡ ngộ thương người ta thì--""É É É É É É É!!!!"
"Cái quái gì khó nghe thế?!!!" - Lâm Mặc bịt tai nhăn nhó. Cậu nhìn về phía tiếng động lạ, thấy cả một đàn chim lớn đông nghịt đang bay đến.".... Vịt?"Giây sau tay Lâm Mặc bị Châu Kha Vũ chụp lấy.
"Vịt cái quái gì?!!! Mau nấp vào chỗ nào đó nhanh lên!!"Lâm Mặc oái một tiếng bị kéo chạy vút đi. Lưu Vũ cũng kéo tay Doãn Hạo Vũ bám sát theo."Anh? Đàn chim biến dị đó?" - Doãn Hạo Vũ nghĩ một lúc thì hiểu ra kinh hãi hỏi anh bé."Ừ. Đàn chim đại bàng đã tấn công Doanh Thành." - Lưu Vũ trầm giọng. Tầm mắt cậu cố gắng tìm bóng dáng Tư Bách ở xung quanh nhưng không thấy đâu. Từ lúc bọn họ chia nhau ra ngăn chặn tiêu diệt tang thi là đã không thấy gã ta ở đâu rồi.Cả một vùng trời đen đặc cánh chim. Tiếng chim kêu dồn dập khó nghe như đòi mạng. Không ai quan tâm đến tang thi còn ở hai đầu Tiếu Lai nữa. Với những người từng chứng kiến thì thảm họa mà chim biến dị gây ra còn đáng sợ bọn tang thi chậm chạp gấp nhiều lần.Đám người mới chạy ra bên ngoài thấy chưa thoát nạn thì một tai họa khác ập đến. Giờ chạy đi đâu cũng không được, an toàn nhất là chạy ngược lại vô nhà. Thế là họ lôi kéo nhau chạy thục mạng."MAU LÊN! MAU TRỐN VÀO TRONG NHÀ!""TẤT CẢ TÌM CHỖ NẤP NHANH LÊN!!"Đinh Văn Độ vừa giúp người dân chạy trốn vừa tiêu diệt nhưng người bị thi biến. Hắn quay đầu nhìn đàn chim phía xa, trong lòng loạn thành một nùi. Nhỡ như..."É É É É É É É É!!!"
Chim đầu đàn kêu lên cao vút sau đó dẫn đầu lao thẳng xuống. Bốn người không chạy nữa, đứng lại đối diện với đàn chim."Lưu Vũ!"Lưu Vũ gật đầu, tầm mắt hướng về phía đàn chim. Cậu sẽ khống chế chúng nó trước, sau đó mọi người sẽ cùng nhau giết từng con một. Cậu nhận ra con đầu đàn bay trước nhất, chính nó là con đã bay vào phòng họp và thân mật với Tư Bách hôm đó. Đến đây thì không cần phải băn khoăn gì nữa! Chính Tư Bách, gã ta chính là kẻ đã...Dị năng trong cơ thể chuẩn bị được giải phóng thì đột nhiên dừng lại. Lưu Vũ ngạc nhiên, mục tiêu của đàn chim dường như không phải là con người..."Ơ?"Lâm Mặc, Doãn Hạo Vũ và Châu Kha Vũ đã sẵn sàng khổ chiến một phen thì thấy đàn chim hung tợn kia rào rào bay xuống ... tấn công đám xác sống đang tập trung ngoài Tiếu Lai."GRÀOOOOOO!!!"Cánh chim đen khổng lồ lao vút xuống. Vẫn là những chiếc mỏ nhọn hoắt và cặp móng vuốt sắc bén có thể xuyên thủng cơ thể người. So với chim thì đám tang thi chậm chạp thấy rõ. Chúng nó chỉ chăm chăm tiến về phía đoàn người trong Tiếu Lai, bị tấn công cũng không phản kháng hay chạy trốn. Mặc cho vuốt chim xới tung nội tạng tay chân thối rữa bay cả lên, phản ứng duy nhất của bọn chúng là kêu gào."AAAAAAAAAAA!!!"
"!!!" - Lâm Mặc nhăn nhó bịt tai quay mặt đi: "Nghe như người kêu vậy, thảm thiết quá..."Tang thi vốn không có cảm xúc gì ngoài vẻ dữ tợn của xác chết và sự thèm khát máu thịt khi nhìn thấy con người. Nhưng những tang thi đang bị đàn chim tấn công kia thì có cái gì đó khang khác. Kể cả khi bị đại bàng xẻ người quặp đầu tung lên, mắt tang thi chỉ luôn đau đáu nhìn người còn sống trong Tiếu Lai, dường như ý nghĩa tồn tại duy nhất của chúng nó là bọn họ vậy. Ánh mắt và tiếng gào thê lương của chúng nó một lần nữa khiến Lưu Vũ lạnh người.Cảnh tượng cấu xé kinh hoàng khiến những người ở đó chứng kiến mà rùng mình. Doãn Hạo Vũ lông tơ sau gáy sợ dựng đứng hết cả lên, không xem nổi nữa ngơ ngác quay sang nói với Châu Kha Vũ:"Bình thường em không thấy vậy đâu nhưng sao cảnh tượng này nó... nó..."Châu Kha Vũ hiểu ý cậu, chủ yếu là những tiếng thét đó... chúng thật quá."Tiểu Vũ!""Lâm Mặc!!"Hội chiến đấu ở phía trước Tiếu Lai đã tập hợp lại. Phía đằng đó cũng có chim đại bàng biến dị đến chặn lại đám tang thi.Trương Gia Nguyên bối rối hỏi: "Thế là chúng ta được đám chim đó... giúp đỡ hả?"Bá Viễn do dự hỏi: "Nếu đám chim đó của Tư Bách thì hắn... Mà từ nãy đến giờ sao anh không thấy hắn ta đâu?"Không ai biết cả, mọi chuyện xảy ra liên tiếp rất đột ngột. Nhưng có người trong đoàn đứng gần đó nghe thấy lời của Trương Gia Nguyên và Bá Viễn. Gã ta vốn căng thẳng nhìn trận chiến giữa chim với tang thi, ngay sau khi nghe được thì hớn hở quay lại reo lên với đồng bọn."Là thượng tá~! Là thượng tá đã cứu chúng ta! Đàn chim đó là của thượng tá đấy!!"Người xung quanh nghe được đang từ nỗi khiếp sợ bỗng thấy được tia hi vọng. Tất cả xúm lại vây lấy Đinh Văn Độ truy hỏi:"Có thật không ngài Đinh?""Thật sự Thượng tá đã cứu chúng ta sao??""Đám chim đó là của Thượng tá sao? Chúa ơi ngài ấy đúng là anh hùng!!""Thượng tá đang ở đâu vậy ngài Đinh?? Tôi muốn xin phép gia nhập La Thành có được không??""Tôi cũng vậy tôi cũng vậy!""Chắc chắn Thượng tá sẽ luôn bảo vệ chúng ta! Có đúng không ngài Đinh?"Đinh Văn Độ bị dân chúng vây quanh ồn ào không dứt. Biểu cảm của hắn rất phức tạp, cuối cùng hắn chỉ thốt lên một câu:"Quân đội sẽ luôn luôn bảo vệ người dân."..........
Sau một hồi thì trận chiến ở Tiếu Lai kết thúc. Người bị thi biến đã giải quyết, đám tang thi cũng bị đàn chim gặm sạch sẽ. Khi mà đám người sống nơm nớp rón rén nhìn đàn chim hung dữ con nào con nấy lông ướt nhẹp toàn máu xanh tanh hôi thì, một đoàn xe bọc thép xuất hiện.Đoàn xe quân đội này đông và được võ rang hiện đại hơn bất kì đoàn xe nào bọn họ từng thấy. Có đến hơn chục cái xe bọc thép lớn. Trên các trần xe còn được trang bị súng bắn tỉa ống thép bản to. Đoàn xe nối đuôi nhau vững vàng tiến thẳng vào xóm Tiếu Lai."Kịch!" một tiếng, xe đi đầu dừng lại. Đó là chiếc xe được treo cờ đỏ in quốc huy của H quốc sáng rực rỡ, bề ngoài trang trí huênh hoang chả sợ sẽ hấp dẫn các loại sinh vật biến dị. Một người từ trên xe bước xuống, khoác áo quân phục màu đen bóng loáng đeo hàm Thượng tá, khóe miệng mỉm cười hướng về phía đám người đang sững sờ.Còn ai ngoài Tư thượng tá - Tư Bách. Hắn giang hai tay ra, tự tin mà dõng dạc nói:"Tôi mang theo xe đến để đón mọi người đến Vĩ Thần đây."Đám đông đơ ra, trong phút chốc sôi trào!
----------------------------------
"Mệt à em?""Cảm ơn Nine, em thấy đỡ hơn nhiều rồi~"Tiểu Cửu lo lắng nhìn Lưu Vũ nhắm mắt ngủ bên vai mình, không ai thấy anh khẽ cau mày.Thấy Lưu Vũ ngủ rồi mọi người bất giác nói nhỏ lại, dần dần cũng dựa vào vai nhau nghỉ ngơi. Cả xe im lặng, chỉ có tài xế Bá Viễn và Rikimaru ngồi cạnh thì thầm nói chuyện câu được câu không. Chiếc xe nối đuôi theo đội ngũ tiến về thành Vĩ Thần - một môi trường mới kèm theo một loạt những sự bất ổn mới đang chờ bọn họ.
----------------------------------
---------------------------------------------------------------------------------------
Drama drama drama~Vốn tang thi triều là đặc sản không thể thiếu trong các bộ mạt thế, nhưng tôi quyết định sẽ để dành nó cho giai đoạn sau (nghĩ đến lúc ấy phải miêu tả sao cho độ ngầu độ mạnh và độ đẹp trai của 11 bạn lên next level là mệt rồi đó :">)Cho các bạn ấy đến thủ đô ăn chơi thôi~~~Dạo này giọng văn của t nó cứ bị giang hồ ấy :>Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co