Truyen3h.Co

Jeonglee Choker The Gioi Phep Thuat

Choi Wooje ôm vịt vàng nhìn khung cảnh thơ mộng bên ngoài tòa lâu đài, em suy tư nhớ về những ngày đã cũ.

°

*bịch*

Wooje ngồi trong bàn ăn ngơ ngác nhìn cái túi nhỏ xinh vừa được Hyeonjoon thả xuống cái bịch.

"Hyeonjunie ạ, đây là gì vậy anh?"

"Là kẹo, cho em đấy, để dành ăn đi. Đừng có đi xin của anh Kanghee nữa."

"Em hiểu rùi, kẹo này là anh vừa đi mua ạ?"

Wooje tròn mắt nhìn anh chờ đợi, Hyeonjoon cũng nhìn em anh suy nghĩ một lúc rồi mới trả lời.

"Là mấy cái kẹo lần trước em ăn chưa hết nên anh gom lại cho em ăn lần sau, đỡ phí."

"Vậy ạ, em cảm ơn anh."

"Ừm, em ăn đi anh đi tập bay đây."

"Dạ."

Hyeonjoon quay lưng bỏ đi, em nhìn theo bóng lưng to lớn của anh rồi tự hỏi chính mình.

"Nhưng mà đây là kẹo vừa mới được ra mắt ngày hôm nay mà..."

Đúng như Wooje nói, kẹo này chỉ mới được Tiệm Công tước Mật thông báo ngày hôm qua và ra mắt ngày hôm nay. Hyeonjoon đã lọ mọ thức dậy từ lúc năm giờ sáng, anh lẻn đi đến tầng ba nơi bức tượng Phù Thủ Một Mắt đang đứng, ở đấy có một lối đi bí mật dẫn đến tiệm Công tước Mật.

Hyeonjoon xếp hàng suốt ba tiếng đồng hồ chỉ để mua loại kẹo mới này cho em, ấy vậy mà bây giờ anh lại giấu đi. Cơ mà Wooje đâu có ngốc, em rất thích tiệm Công tước Mật đó nha, vậy nên tuần nào em cũng theo dõi Tờ Nhật Báo Tiên Tri đấy nhé, Hyeonjoon làm sao qua mắt được em nhưng em quyết định không vạch trần anh đâu.

°

Wooje ngồi trên bàn học thở dài, em vò đầu bứt tai.

"AAAA! Môn Biến Hình làm em nhức đầu quá đi à!!!"

Hyeonjoon đang ôn lại mấy câu thần chú để chuẩn bị cho bài kiểm tra ngày mai nhưng khi nghe thấy em phàn nàn thì không nhịn được mà kêu em lại.

"Wooje lại đây."

Em ngoan ngoãn ôm tập đi đến ngồi xuống bên cạnh anh.

"Hồi sáng anh Sanghyeok đã tổng hợp lại mấy câu có thể xuất hiện trong bài kiểm tra mà em vẫn không học được sao?"

"Em..em ghi hổng có kịp.."

"Trời ạ, đưa vở đây rồi lên ghế nằm nghỉ đi anh ghi cho, nào ghi xong anh kêu em dậy cho em học."

"Em iu anh lắm í!!!"

Wooje nói xong thì phóng lên ghế sofa rộng nằm ngủ. Hyeonjoon nhìn theo bóng dáng em.

"Anh mong là câu nói này sẽ trở thành sự thật, Wooje à anh đã sống trong mộng tưởng quá lâu rồi."

Wooje đang nằm ngủ yên tĩnh ở trên giường thì đột ngộ mở toang đôi mắt, nó phóng cái vèo xuống đất, miệng hét lớn.

"EM QUYẾT TÂM RỒI!!!"

*phụt*

Minhyung đang uống nước thì bị nó làm cho giật mình phun hết ra ngoài, cậu cáu gắt chửi bới um sùm.

"Mày điên hả Choi Wooje?! Sáng giờ là mấy lần rồi đó!!!"

Wooje quay ngoắc nhìn Minhyung, nó đi đến đứng đối diện với cậu.

"Em phải đi thôi!"

"Đi đâu?"

"Đi tỏ tình với anh Hyeonjun."

Wooje nói xong thì như con vịt lạch bạch chạy đi, Minhyung ngơ ngác.

"Ủa tưởng hai đứa này quen nhau lâu rồi chứ?"

"Ê! Ê! Ê! Đợi anh đi chung với!!!"

Nó phóng như bay trên hành lang dài, chạy lướt qua người Minseok như một cơn gió, em khó hiểu khó hiểu quay ra sau nhìn cái bóng lưng mờ mờ ảo ảo. Minseok vốn định đi về ký túc kiếm Minhyung thì lại gặp phải trường hợp này, khi vừa mới quay đầu thì thấy Minhyung đang chạy từ xa tới, em háo hức kêu tên người yêu.

"Ah Minhyu-"

Minseok còn chưa kịp định thần đã bị cậu nắm lấy tay lôi đi, tốc độ nhanh tới mức em thiếu điều bay lên trên không trung.

Minhyung quẹo qua trái thấy Jihoon đang dìu Sanghyeok đi ra bên thì nó thuận tay nắm luôn cổ áo Jihoon kéo đi.

"Ôi Merlin!!!"

Cứ như thế Minhyung kéo ba người chạy mấy vòng trong trường, mãi mới ra tới sân sau. Minseok, Jihoon và Sanghyeok vừa được giải thoát liền ôm mặt đất nôn lên nôn xuống.

"Ọe.."

"Trời ơi trời ơi, ai đó cứu cuộc đời tui với!!!"

"Ủa...sao có tới tận 25 Minhyungie luôn nè..ọe..."

Minhyung thấy thế thì ngơ ngác gãi gãi đầu.

"Ủa mọi người bị gì vậy?"

"Bọn tao không bị gì hết, có mày mới có vấn đề đấy!"

Minhyung đưa tay chỉ vào mặt mình.

"Em ạ?"

Sanghyeok như bốc hỏa, anh gào ầm lên hình tượng nhẹ nhàng điềm tĩnh đã hoàn toàn biến mất.

"Chứ không lẽ là tao?! Mày bị khùng đúng không Lee Minhyung? Mày lôi bọn tao đi kiếm địa ngục à? Hả?!"

*bốp* *bốp* *bốp*

Minhyung bị Sanghyeok vừa mắng vừa đánh đến không phản kháng được.

"Uiuiuiui thằng Wooje nó bảo đi tỏ tình với Hyeonjoon nên em mới gắp đến thế!"

"Cái gì? Wooje tỏ tình á?"

Minseok kéo anh với Minhyung núp vào sau góc cây, Jihoon chỉ chỉ về phía xa.

"Nhõi Wooje kìa anh."

Sanghyeok nhìn theo hướng tay của Jihoon, là Wooje đang đứng dưới một góc cây lớn kế bên là Hyeonjoon đang nhìn về nơi xa xăm. Wooje cứ quay tới quay lui, định nói xong nhìn sang Hyeonjoon thì lại ngậm miệng. Sanghyeok gấp đến mức ruột gan như bốc lửa, Jihoon ở bên vuốt vuốt lưng anh.

"Nhỏ Wooje nó không mặt dày như em đâu nên anh cứ từ từ."

"Em cũng biết em mặt dày à?"

"Em thề với anh, cái lúc mà anh đồng ý quen em là em đã tự nhận thức được mặt em dày như thế nào rồi, à mà cho anh cái này."

"Cái gì vậy?"

Jihoon đưa cái bánh mật ong dâu tây đến trước mặt anh.

"Tiệm Công tước Mật mới ra mắt nên em xếp hàng từ sớm để mua cho anh đó."

"Sao em không đưa cho anh từ sớm, anh đói muốn chết í."

"Em no bụng thì anh sẽ mệt vậy nên em để tới giờ mới đưa cho anh, để anh bù sức tối mình làm nữa nha."

"Im miệng!"

"Vâng..."

Minhyung và Minseok liếc hai người bằng nửa con mắt.

"Đi rình người ta hay là đi hẹn hò yêu đương vậy?"

"Trong ngứa mắt ghê á."

Quay trở lại với Wooje và Hyeonjoon hai đứa vẫn đang im lặng như lúc ban đầu. Hyeonjoon không chịu được cái không khí kì cục này liền cất tiếng trước.

"Em muốn nói gì với anh hả?"

"À dạ..em..."

"Em làm sao?"

"Em...em định mời anh ăn bánh..!"

Đôi mắt Hyeonjoon thoáng lóe lên một tia thất vọng khi nghe em nói, cậu cúi mặt thì thào.

"À...vậy hả."

Hyeonjoon vừa định lấy bánh thì ngơ ngác khi nhìn thấy Wooje đang ôm một tấm bảng lớn

"Ngồi xuống đi anh, em có chuẩn bị bánh ở đây rồi."

Đợi Hyeonjoon đã ngồi xuống Wooje mới vung đũa phép, một hộp bánh dần hiện ra. Em bắt đầu chia bánh, rồi em hì hục viết cái gì đó vào tấm bảng sau đó giơ bảng lên.

[Em co 2 cai banh, anh co 3 cai banh. Anh hon em 1 cai nha.]

Hyeonjoon ngơ ngác không hiểu cái mô cái tê gì, cậu nhìn chăm chăm vào cái bảng một lúc lâu mới nhận ra ý có Wooje là gì. Hyeonjoon phì cười, cậu đem ba cái bánh của mình đặt vào tay em, rồi lấy một cái cuối ở trong hộp đặt lên người mình, sau đó cầm lấy cái bảng từ tay Wooje viết viết liên hồi rồi đưa lên trước mặt em.

[Anh cho em them 3 cai, gio em co 5 cai banh, con anh co 1 cai banh. Bay gio em hon anh 5 cai.]

Wooje tròn xoe mắt nhìn dòng chữ đen trên bảng trắng, em lắp ba bắp bắp

"E-E-Em hơn anh 1000 cái cũng được."

Hyeonjoon hít thở sâu lấy hết cam đảm mà cậu đã tích lũy cả một đời người la lớn.

"Em hoàn hảo như vậy nhưng lại thiếu một thứ. Em có biết không?!"

"T-Thiếu gì cơ..?"

"Thiếu anh."

"Vậy anh có thể đến đây bên em và hoàn thiện mảnh ghép cuối cùng của em được không?"

"Sao lại không?! Anh đợi câu này rất lâu rồi á!!!"

"Thật ạ?"

"Thật mà, giờ thì anh có thể mua kẹo cho em cả đời rồi."

"Nếu anh mua kẹo cho em cả đời thì em cũng có thể ăn kẹo anh mua cả đời. Chỉ cần là anh mua thì bao nhiêu em cũng ăn."

"Ngốc này, ăn nhiều kẹo không tốt đâu."

"Vậy thì chỉ có thể nhờ anh khống chế liều lượng kẹo cho em."

"Tuân lệnh!"

Hai người ngồi đối diện với nhau vừa ăn bánh vừa cười đùa vui vẻ.

Sanghyeok núp trong bụi mặt nghệch ra.

"Thời buổi này tỏ tình như thế cũng thành công hả..?"

"Là mình không theo kịp giới trẻ í, chúng ta đã già rồi."

"Anh rất nhạy cảm nên đừng có nhắc đến chữ già."

"Vậy thì...tụi mình là vợ chồng rồi nên làm sao hiểu được mấy cái trò của bọn mới chập chững yêu nhau, tụi mình chỉ nên chơi mấy trò của vợ chồng thôi anh nhỉ?"

"Trò vợ chồng?"

Còn đang ngơ ngác thì đột ngột bị cậu bế lên vai. Sanghyeok vùng vẫy loạn xạ.

"Ê khoan! Thả anh xuống!!!"

*chát*

Sanghyeok bị Jihoon vỗ cái bốp vào mông khiến anh cứng người.

"Anh la một tiếng em đánh anh hai cái."

Sanghyeok ngay lập tức đưa tay che miệng, cứ như thế thỏ mềm bị bế gọn hơ vào hang cáo.

Ở góc còn lại Minhyung sau khi nghe xong cuộc trò chuyện của chú mình thì cậu quay sang nhìn em người yêu, Minseok cảm nhận được liền quay đầu nhìn cậu bằng ánh mắt hết sức yêu thương.

"Khỏi! Khi nãy em còn chưa tính sổ với anh đâu nhé, đi về ngủ cho em."

Minhyung vô cùng ủy khuất nhìn em.

"Ô-Ôm ngủ được hông..?"

Minseok nhìn đôi mắt gấu long lanh đó được một lúc thì cũng mềm lòng, em nắm tay Minhyung cùng nhau quay về ký túc xá.

Cuộc sống có vô vàn những điều mới lạ và trong đó những thứ khiến con người cảm thấy vô cùng quý giá, trân trọng, không có bất kỳ thứ gì có thể đong đếm hay mua được bằng tiền. Đó chính là tình yêu bởi lẽ "Mọi thứ trên đời này đều có thể mất đi. Duy nhất chỉ có tình yêu là còn mãi".

Cho đến cuối cùng, thứ trường tồn vĩnh cửu vẫn chỉ là tình yêu, người ta thường hay nói 'con người không thể sống thiếu tình yêu và càng không thể sống nếu không có tình yêu', tình yêu chính là sợi dây thiêng liêng gắn kết giữa con người và con người.

Tôi không mong bạn sẽ làm theo lời khuyên của tôi nhưng tôi mong bạn sẽ làm những điều mà khiến cho bạn ở trong tương lai sẽ không phải hối hận.

Tình yêu quả thật rất thiêng liêng và quý giá nhưng tôi mong bạn sẽ không bị nó chiếm giữ lấy linh hồn của bạn. Tôi mong bạn sẽ không yêu giống như cái cách mà Henry yêu Sanghyeok và Tris yêu Wooje, bạn có thể yêu theo cách của bạn nhưng không có nghĩa là bạn có quyền làm tổn hại đến người bạn yêu cũng như làm tổn thương đến những người thân ở bên cạnh họ.

-Tôi mong bạn hãy yêu như cái cách mà
Moon Hyeonjoon yêu Choi Wooje.

Một người luôn đứng phía sau âm thầm cổ vũ, bảo vệ cho em. Luôn biết em thích gì và ghét gì. Không ngại bỏ ra một khoảng thời gian dài chờ đợi chỉ để mua cho em món ăn mà em thích và cũng không ngại chi tiền mua cho em những thứ mà em muốn.

-Tôi mong bạn hãy yêu như cái cách mà Choi Wooje gạt bỏ hết mọi nỗi lo sợ để chạy đến bên cạnh người mà em yêu - Moon Hyeonjoon.

Choi Wooje đã lấy hết dũng khí mà em có để thổ lộ với anh. Luôn đứng ở phía dưới mặt đất giươn mắt nhìn lên bầu trời cao nơi anh đang bay lượn rồi lớn tiếng hô to tên anh, tiếp thêm sức mạnh cho anh, trở thành một hậu phương vững chắc bên cạnh anh, trở thành nơi ấm áp chờ anh về.

-Tôi mong bạn hãy yêu như cái cách mà
Lee Minhyung yêu Ryu Minseok.

Lee Minhyung không ngại khó khăn nguy hiểm dang tay bảo vệ cho em, sẵn sàng dùng cả bản thân của mình để che chắn cho em cho dù mình có phải đi dạo một vòng ở quỷ môn quan. Luôn nuông chiều dịu dàng với em, luôn đối xử với em nhẹ nhàng như nước chảy mây trôi, luôn dành mọi lời khen của mình cho em. Sẵn sàng trao luôn cả trái tim của mình nếu như em nói muốn. Luôn dùng mọi cách để bảo vệ tình yêu mà cậu dành cho em nhưng nếu phải dùng tình yêu để đổi lấy sự hạnh phúc cho em thì Lee Minhyung luôn sẵn sàng nói có.

-Tôi mong bạn hãy yêu như cái cách mà
Ryu Minseok yêu Lee Minhyung.

Ryu Minseok không ngại ngồi bên góc giường cô đơn chờ đợi người mình yêu trong một khoảng thời gian dài đằng đẵng. Không ngại dùng lấy chính linh hồn của mình để đổi lấy sự sống cho người em yêu. Luôn đứng phía trước dang rộng đôi tay chờ cậu trở về.

Và tôi mong bạn hãy yêu như cái cách mà Jeong Jihoon và Lee Sanghyeok yêu nhau.

"Con gái yêu bằng tai, con trai yêu bằng mắt. Jeong Jihoon và Lee Sanghyeok yêu bằng cả trái tim và dòng máu nóng đang chảy trong người mình."

-HẾT-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co