Truyen3h.Co

Jungmo Jeongmo Tham Tu Bat Dac Di

Jungyeon và Momo được Tzuyu đưa đến hiện trường vụ án ngay sau đó

* 20 giờ 40 phút, tại hiện trường vụ án

"Chết tiệt, hắn coi thường cảnh sát đến thế sao, gây án xong và không thèm dọn dẹp? Hắn quá tự đắc rồi" - Jungyeon tức giận

Vừa bước vào căn hộ chung cư, Jungyeon đã ngửi thấy mùi thuốc lá nồng nặc đến phát nôn, trước mặt cô là một căn hộ rất lộn xộn, đồ đạc rơi vỡ tứ tung khắp nhà, máu bắn lên tường bốc mùi tanh tưởi. Quan sát toàn bộ căn hộ vài phút, Jungyeon nói

"Xem ra hung thủ là đàn ông, hắn rất khỏe, là ai đó có xung đột hoặc mâu thuẫn gì với nạn nhân, trong phòng sặc mùi khói thuốc nhưng răng nạn nhân không hề bị vàng ố, xung quanh nhà không tìm thấy đầu lọc, chứng tỏ hung thủ nghiện thuốc lá nặng, hắn đã ở đây hút sau khi gây án. Trên người nạn nhân có khá nhiều thương tích ở phần mềm, chứng tỏ nạn nhân đã đánh nhau với hung thủ khi hắn mới bước vào, dấu hiệu đổ vỡ đồ đạc bắt đầu từ sau những dấu chân in trên sàn cũng làm sáng tỏ điều này."

"Nhưng kỳ lạ thật, mấy ngày hôm nay ở đây đâu có mưa và xung quanh chung cư làm gì có bãi đất bùn nào nhỉ? Sao lại có mấy dấu chân này được? Kỳ lạ...kỳ lạ...." - Jungyeon thầm nghĩ rồi quay ra hỏi cô cảnh sát

"Tzuyu à, em...có nghĩ tôi quên gì khi vào đây không?"

"Dạ...em không để ý nữa" - Tzuyu vừa ngắt lời đã thấy Jungyeon đập tay vào trán, chạy xuống chiếc xe cảnh sát đỗ ở dưới đường, cô ngốc Momo vẫn ngồi trong xe từ lúc đến hiện trường, dán mắt vào cái ảnh hai bàn cờ, vò đầu bứt tai, thậm chí cô cũng chẳng để ý hai người đi cùng mình xuống xe từ lúc nào nữa.

"Xin hỏi cô ngốc có chạy taxi không ạ?" 

"Cái quái gì vậy, rõ ràng mình ngồi trong xe cảnh sát cơ mà, có tên nào muốn đến đồn sao?" - Momo càu nhàu,  ngẩng mặt lên thì thấy mặt người yêu ngay sát cạnh mặt mình, cô chỉ kịp thốt lên một tiếng "Ơ", Jungyeon mở cửa và gõ vào trán Momo một cái

"Em không xem hiện trường với Jung à?"

"Đâu, tại em quên mất, mải cái bàn cờ một xíu" - Momo cười tít mắt

* 20 giờ 55 phút

"Chết tiệt, chết tiệt, CHẾT TIỆTTT" - Momo gào lên, quay ra hỏi Tzuyu - "Cô có chắc là hắn chỉ để lại hai bàn cờ là manh mối không?"

Đúng lúc đó, Jungyeon giơ một cái lọ thủy tính nhỏ dính đầy máu lên, hình như trong đó đựng một tờ giấy và một quân cờ khác. Momo cầm lấy rồi mở ra, tờ giấy nhỏ chỉ vỏn vẹn 4 ô vuông, còn quân cờ là quân vua bị vẽ thêm 9 vạch đỏ ngang, xếp dọc quân cờ, chiếc vương miện hình chữ thập trên đầu bị tô màu đỏ như máu.

"Tanh quá" - Momo kêu lên

"Jung lấy cái lọ đấy ở trong cổ họng nạn nhân đấy, sao họ không khám tử thi kĩ hơn một chút nhỉ? Haizzz" - Jungyeon tháo găng tay phàn nàn, quay sang nhìn cô cảnh sát thì thấy cô cúi gằm mặt hối lỗi. Momo lên tiếng

"Nếu hắn đã để lại cho chúng ta tờ giấy này thì bắt buộc phải giải được mật mã qua 4 ô vuông, vậy chứng tỏ mật mã nằm ở 2 bàn cờ đặt trên bàn kia, nhưng cái quân vua vừa tìm được thì liên quan gì? Thông điệp riêng biệt sao?" 

"Quân xe thứ nhất nằm ở ô D7, quân mã thứ nhất nằm ở ô D4, quân xe thứ hai nằm ở ô D5, quân mã thứ hai nằm ở ô B3, chết tiệt, rõ ràng vị trí của chúng chẳng liên quan gì cả, nhưng hai bàn cờ có vị trí quân cờ khác nhau, chắc chắn mật mã phải nằm ở đấy chứ" - Momo nghiến răng

* 21 giờ 5 phút

"GÌ CƠ? LẠI THÊM ÁN MẠNG VỚI HAI BÀN CỜ NỮA SAO? HẮN HÀNH ĐỘNG TRONG LÚC CẢNH SÁT ĐANG TUẦN TRA KHẮP NƠI NHƯ NÀY SAO?" - Tzuyu quát lớn vào điện thoại, quay sang Jungyeon và Momo ra hiệu khởi hành sang nơi khác.

* 21 giờ 10 phút, tại hiện trường

"Gây án tại nơi cách hiện trường thứ nhất 5 phút đi xe, liều lĩnh đấy" - Jungyeon gầm gừ

Bước vào căn phòng, nó giống y hệt với vụ thứ nhất, xác nạn nhân lõa thể, đầu bị đập vỡ, máu me tung tóe, cốc chén vỡ nát dưới sàn, hai bàn cờ vua đặt ngay ngắn cạnh thi thể

"Ồ, vậy thì hôm nay sân khấu sẽ là của Momo rồi. Hai người có thể thấy cách thức gây án đều giống nhau: đập vỡ đầu nạn nhân, lột hết quần áo, nạn nhân xung đột với hung thủ ngay khi hắn bước vào, đằng sau gáy cái xác có một vật lồi lên qua lớp da, hắn lại rạch cổ nạn nhân để nhét cái hộp nào đó, chứng tỏ rằng hắn giết người nhằm cho chúng ta biết manh mối cho câu đố, khả năng cao là về vị trí của quả bom nửa đêm nay" - Jungyeon phân tích, Momo gần như bị hai cái bàn cờ hút hồn, không rời mắt khỏi nó một tích tắc.

"Lần này là hai quân tượng, vị trí cũng thay đổi qua hai bàn cờ....Ý NGHĨA CỦA NÓ LÀ CÁI QUÁI GÌ CHỨ?" - Momo căng thẳng, mỗi lần có việc gì không giải quyết được là Momo hét như còi cứu hỏa

"Em có nghĩ chúng là chữ cái đầu tiên của quân cờ trong tiếng anh không , như kiểu quân tượng là Elephant, quân mã là Horse ấy" - Jungyeon gợi ý

"Không thể nào, trong tiếng anh quân tượng là Bishop, quân mã là Knight cơ mà. Jung chưa bao giờ chơi cờ đúng không?"

Bị nói trúng tim đen, cô nàng chỉ biết gãi đầu cười trừ, ngại quá ~. Tzuyu đột nhiên hét lớn

"ĐÂY RỒI ! Mảnh giấy và quân vua"

"À, ra vậy, cứ mỗi mạng người đổi lại sẽ cho chúng ta thêm gì đó, mỗi vụ án có một bàn cờ khác nhau, có một tờ giấy 4 ô vuông, có một quân vua với 9 vạch đỏ và "vương miện" nhuốm máu, suy ra đằng sau mỗi vụ án mạng sẽ là một ký tự phù hợp với từng ô vuông trong mảnh giấy, nếu như không giải ra được mảnh giấy chắc chắn ở đâu đó trong thành phổ này nổ tung vào giữa đêm" - Momo gằn giọng, hai người kia thì run rẩy trước ngữ điệu của Momo, từ ngữ quả thực rất ghê rợn.

Jungyeon đi lòng vòng quanh hiện trường, đôi lông mày nhíu lại, hai mắt nổi mạch máu đỏ, tay nắm chặt, miệng mấp máy

"Tại sao trước thềm cửa không hề có dấu chân mà trong sàn nhà lại có dấu chân dính đất? Cũng có số lượng dấu chân ở vụ thứ nhất? Không lẽ đây là gợi ý của câu đố sao? Mình ghét trò này" 

"Ju...Jung vừa nói gì cơ?"

"À, Jung nói là Jung ghét trò giải câu đố"

"Không, trước nữa"

"Jung nói dấ...u...DẤU CHÂN?" 

Momo chạy thẳng ra ngoài, đứng trước cửa nhà nạn nhân, mắt nhìn chăm chú vào 3 dấu chân vương vãi đất, lại kéo tay Jungyeon ngồi xuống chỗ hai bàn cờ, Momo hình như đang dịch chuyển các quân cờ, cô ấy làm gì vậy nhỉ? Một cảnh sát thấy tay Momo không hề đeo găng mà động vào vật chứng như vậy, định vào nhắc thì Tzuyu ngăn lại, nhìn ông ta rồi lắc đầu ra hiệu.

"Nhưng em không chắc đâu Jung à"

"Jung chưa bao giờ nghi ngờ em" - Đôi mắt kiên định của người yêu làm Momo thêm phần tự tin hơn, nụ cười trên môi đã nở, Jungyeon liền hôn Momo một cái làm không chỉ cô nàng đỏ mặt mà cả Tzuyu cũng quay mặt đi thẹn thùng

"Đây là hiện trường vụ án mà cũng thân mật nhau đượcccc  ~" - Tzuyu trách móc

* 21 giờ 55 phút

"Sắp đến rồi đây..."

"Ý chị là sao?" - Tzuyu hỏi Jungyeon

"Vụ án đầu tiên được báo lúc 8 giờ 5 phút tối, vậy hung thủ đã gây án vào khoảng 8 giờ, vụ án thứ hai được báo lúc 9 giờ 5 phút tối, giống như vụ đầu, hung thủ đã gây án vào 9 giờ tức là cứ sau 1 tiếng hắn lại giết một người và bây giờ là 9 giờ 55 phút, cô đoán chuyện gì sắp xảy ra tiếp theo?" - Momo quả thực sắc bén

Jungyeon gật đầu tỏ ý thích thú trước lập luận của người yêu, dù nó không chắc chắn nhưng cũng là tình huống hợp lý nhất

"Vậy chúng ta ra xe thôi, giết người để đưa gợi ý câu đố, hết sức ngông cuồng" - Tzuyu đấm tay vào khung cửa

Ba người nhanh chóng lên xe, nổ máy đợi thực hiện nhiệm vụ, cô cảnh sát trẻ tuổi nhìn vu vơ về phía trước, Momo dính chặt mắt mình vào hai quân vua đỏ lòm, Jungyeon gục đầu vào vai người yêu thiếp đi một lúc...

*22 giờ 5 phút

Reeeng...Reeeng...Tít

"Án mạng với hai bàn cờ vua, nạn nhân bị lột hết quần áo đúng không? Ở đâu, báo cáo đi...Được, tôi sẽ có mặt ngay" - Hình như Tzuyu đang rất nóng vội, có đôi chút tức giận và căm thù hung thủ vì trong tay có hàng tá manh mối nhưng không hề có lời giải, tuy là cô gái dịu dàng nhưng trong công việc cô nàng rất nghiêm túc. 

Jungyeon vươn vai ngáp dài, Momo giật mình tỉnh dậy, chẳng biết cô ngủ quên từ lúc nào, hai quân vua nằm lăn lóc dưới sàn xe.

*22 giờ 15 phút, tại hiện trường

"Lần này có tới 3 quân cờ..." - Tzuyu lộ rõ vẻ lo lắng nhìn hai vị thám tử nhưng họ chỉ mỉm cười khó hiểu

Sau một vài phút cảnh sát khám xét hiện trường và tử thi, Momo suy nghĩ xong, đặt 3 quân vua, 3 tờ giấy gợi ý từ hung thủ và 3 bức ảnh chụp các bàn cờ lên bàn, Jungyeon và Tzuyu ngồi hai bên hồi hộp chờ lời giải đáp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co