Kagamine Vo Nho Cua Cong Tu Dao Hoa Drop
Lại là một ngày mệt mỏi đối với Kagamie Len. Cậu cố gắng thu xếp công việc ổn thoả cho công ty. Một phần là vì khi cậu chọn được ngwoif vợ xứng đáng của mình rồi thì sẽ thay bố tiếp quản công ty, một phần là cố gắng tránh khỏi việc gia đình Rin sẽ phải hợp tác với gia đình Rei. Mọi chuyện thật sự đúng là chả đâu vào đấy mà, cứ tưởng được ổn thoả rồi, ai dè..."Haizz... Mệt thật đấy..." Tiếng thở dài ảo não của Len vang vọng khắp căn phòng to tướng cùng mớ giấy tờ lộn xộn, ngổn ngang trên bàn làm việc lẫn dưới sàn nhà. Đã hai ngày rồi cậu chưa hề bước ra khỏi phòng dù chỉ một phút. Đồ ăn thì có người hầu mang đến tận nơi, ngủ thì đã có chiếc ghế sofa dài lẫn chăn gối đầy đủ rồi. Nói thật thì đây không phải là lần đầu tiên cậu làm việc mệt nhọc như thế này, nhưng cậu thật sự không muốn ngồi mãi như thế này nữa. Vừa khó chịu trong người lại vừa không được nhìn thấy Rin... AAAA!! Đến khi nào mới xong việc này đây?! Đau đầu thật đấy!! "Cạch". Tiếng mở cửa phòng dù nhỏ nhưng không hiểu sao nó lại lớn tiếng đến vậy nhỉ? Len vẫn chăm chú nhìn những hợp đồng mà công ty cậu đang phải xử lí. Không để ý đến tiếng mở cửa, cậu chỉ nhìn thấy chiếc bóng của ai đó đang bê đồ ăn. Thở dài, cậu cố gắng thốt nên lời:"Đồ ăn cứ để trên bàn, lát nữa tôi sẽ gọi đưa xuống...""Không ngờ một người biến thái như anh lại có thể lo lắng đến công việc như thế này nhỉ?" Thấy giọng nói của một ai đó mà hai ngày qua đang rất muốn gặp, Len tháo chiếc kính màu đen xuống rồi ngước lên. Rin bận chiếc áo ngủ dài tay lẫn chiếc quần ngủ dài lấn hết cả chân trông mới thật đáng yêu làm sao. Cậu nhếch mép, ngậm lấy gọng kính."Em nhớ tôi à?""Nếu nói là phải... thì sao...?" Giọng nói nhỏ bé yếu ớt đến mức không thể nghe thấy được, nhưng đối với Len... Cậu nhìn thấy khuôn mặt đỏ như cà chua đang nhìn đi chỗ khác là biết thừa cô có ý nói gì rồi. Đặt chiếc kính lên xấp giấy tờ đang xem dở, cậu đứng dậy, rời khỏi bàn làm việc rồi tiến đến Rin. Một cái ôm đột ngột khiến cô không khỏi ngạc nhiên."Tóc vẫn còn ướt lãn mùi dầu gội đầu chưa sạch nè..." Giọng nói khá là ồm ồm của Len vang vọng trong đầu Rin. Cô đỏ mặt, đẩy mạnh người cậu ra."Tại... Tại... Tại...!""Tại lo lắng cho tôi quá à?" Từng chữ lọt hẳn vào tai Rin, cô lùi lại ra phía sau, chấn phải góc tường thì ngồi phịch xuống đất. Mặt cô cúi gầm, không dám ngẩng lên nhìn vào đôi mắt của Len. Biểu cảm của Rin khiến cậu cảm thấy khá là thích thú. Cúi người xuống rồi ngồi xổm đối diện Rin, cậu vươn tay ra, vuốt nhẹ lấy mái tóc của cô."Dù như thế này nhưng tóc em vẫn rất mượt..." Cậu càng nói, Rin càng đỏ mặt. Dù bất luộn thế nào cô cũng không chịu ngẩng đầu lên. Nghĩ đi nghĩ lại thì cách tốt nhất vẫn là ngồi ở đây lâu lâu một chút, khi nào Len chịu đi lại bàn làm việc thì tranh thủ thời cơ chạy ra ngoài! Nhưng mội chuyện không hề đúng với dự định của cô. Len bỗng bế nổi cô lên rồi đi lại căn phòng bị lấp sau những tủ sách. Mở cánh cửa, bật điện lên thì đây là một phòng tắm! Thảo nào Len không cần ra ngoài tắm rửa là vì vậy! Nhưng... Đây đâu phải là lúc nghĩ đến chuyện đó chú!! Đấm thùm thụp vào lồng ngực của Len, Rin hét toáng bắt cậu phải để cô ra khỏi căn phòng này. Nhưng càng đấm thì khiến đôi tay của cậu càng ôm chặt lấy ngườ cô hơn. Cô đành bất mãn nắm chặt lấy áo của cậu để không bị ngã xuống đất. Đặt Rin nhẹ nhàng xuống bồn tắm, cậu bắt đầu nắm chặt lấy hai tay cô. Bị khoá chặt tay đột ngột, Rin bỗng hốt hoảng. Cúc áo cô lần lượt bị cởi ra, để lộ chiếc áo con màu trắng bên trong. Rin vừa xấu hổ vừa hét toáng. "Tôi sẽ không làm gì em đâu, tôi chỉ muốn tắm lại cho em thôi mà" Nghe đến vậy, Rin cố gắng dãy dụa mạnh hơn. Dù biết cơ thể của mình đã bị người con trai này nhìn thấy hết rồi, nhưng cô vẫn không thể kiềm chế được nỗi xấu hổ bên trong cô. "Anh thả tôi ra! Đồ biến thái!!!!""Tôi thề sẽ không cởi đồ lót của em ra" Nghe đến đó, Rin bỗng ngồi yên. Chỉ là không cởi đồ lót thôi đúng không? Khi đi bơi cô cũng chỉ mặc đồ lốt thôi mà... Chắc chắn sẽ không có chuyện gì to tát xảy ra đâu!"Anh... Anh chắc chứ?""Tôi đã bao giờ nói dối em chưa?""Ch... Chưa""Vậy thì ngồi ngoan chút đi" Nghe Len nói vậy, Rin ngoan ngoãn nghe theo thật. Cô ngồi yên trong bồn tắm rồi bị Len xả vòi nước nóng xuống người. Nước nóng đột nhiên dội lên đầu khiến Rin hơi rát. Theo phản xạ, cô đấm mạnh vào bụng người đang ngồi sau mình. Bị ăn một cú đấm mạnh vào bụng, Len thả vòi ra, ôm lấy bụng."Em bị sao vậy hả?! Sao bỗng dưng đấm tôi?!""Ai bảo anh để nước nóng lên đầu tôi!"
"Thế này mà nóng ấy hả?! Vậy bình thường em tắm bằng nước gì?!"
"Nước hơi lạnh chứ nước gì nữa!!"
Trời!ngày nào Len cũng tắm mực nước nóng như thế này đấy! Mà giờ Rin lại đòi hỏi nước lạnh hơn ấy hả?! Thật không thể tin được ai nuôi được người con gái này chứ! Nghe theo lời Rin, cậu đành mở vòi cho nước lạnh hơn chút. Dội nước lên đầu Rin, cô nãng bõng cảm thấy vô cùng dễ chịu. Bình thường lúc Rinto còn ở nhà, cô và Rinto cũng hthwowngf tắm chung như thế này, mà Rinto lại tắm cho cô chứ không phải ngược lại. Nhìn thấy khuôn mặt như mèo con của Rin, cậu bỗng cười khúc khích.
"Cười... Cười cái gì vậy hả?!"
Nghe thấy tiếng cười, Rin nhìn lên khuôn mặt đang bịt miệng cười của Len. Cô bỗng đứng dậy khỏi dòng nước mát lạnh nhìn đối diện vào cậu.
"Bình thường tôi và Rinto cũng tắm với nhau có gì mà cười!!"
Rinto? Nghe đến tên một người con trai tắm với Rin, dù là em trai nhưng không hiểu sao Len bỗng cảm thấy có hơi bực tức.
"Này nhé! Em...!!"
Chưa kịp nói xong, Len bỗng bị trượt chân và bổ nhào vào bồn tắm và đè lên người Rin. Một cảnh tượng thật táo bạo! Bộ đồ chỉn chu của cậu bị xộc xệch cùng làn nước trên người. Trông cậu bây giờ mới thật sexy làm sao! Còn Rin, cô nàng đã mặc sẵn bộ đồ lót sẵn cùng mái tóc ướt đẫm rồi. Hai người nhìn nhau thì bỗng đỏ mặt. Len đột nhiên luống cuống ngồi dậy, hơi run run người vì lạnh.
"Tôi xin lỗi, là tại tôi không cẩn thận..."
"À... Ừm"
Len cố gắng ngoảng mặt đi chỗ khác, nhưng không hiểu tại sao mắt cậu lại cứ nhìn chằm chằm vào khuôn ngực nhỏ nhắn của Rin vậy nhỉ? Ngực của con gái đúng thật là cậu đã nhìn nhiều rồi, nhưng không hiểu tại sao... Cậu lại bị cuốn hút bởi thân người của Rin vậy chứ...? Lại là bờ môi đỏ hồng đó. Đôi môi ngọt ngào và mềm mại đã lôi cuốn cậu đến hai lần. Không thể kiềm chế được nữa, Len từ từ tiến sát tới gần và hôn chặt lấy đôi môi của Rin. Nụ hôn không hề mạnh mẽ, mà nó lại dịu dàng đến mức la thường. Không hiểu sao... Rin cũng không hề chống đỡ nó. Người lúc nãy còn lạnh, giờ đây lại nóng lên. Len vươn tay ôm trọn lấy eo Rin, tay kia nhẹ nhàng ôm lấy đầu cô. Cả hai cứ thế ôm chặt nhau cho đến khi nghe được tiếng của người phục vụ:
"Len- sama, có người gọi điện cho cậu ạ"
Đang thưởng thức ngon lành lại bị phá đám, Len cau mày bước ra khỏi bồn tắm rồi đi ra ngoài. Không biết là ai nhỉ, chắc chăn phải là một việc quan trọng, không thì cậu cho chết!
"Ai gọi vậy?"
"Dạ... Hình như là bạn của cô Rin, tên là Miku thì phải ạ"
Nghe thấy tên của Miku, Rin vội lấy chiếc khăn tắm quấn quanh người rồi chạy ra. Cũng đã nhiều ngày rồi cô chưa được nói chuyện với Miku, giờ nhớ thật đấy. Nhanh chân lấy máy điện thoại trên tay cô hầu gái trước, cô áp sát máy lên tay nghe.
"Miku à?!"
"Rin, mấy ngày nay cậu khoẻ không?!"
"Có chứ!"
"Hắn có?!... Mà gạt chuyện đó sang một bên đi, nghe tớ nói nè! Rei... Hắn là đối tác làm ăn với gia đình cậu đấy!"
Nghe đến đây, dường như Rin không thể thốt nên lời. Cô có nghe nhầm không?! Rei ư?! Nhưng chả phải lúc đó... Anh đã nói là làm đám cưới ở Thái Lan kia mà! Sao giờ này lại trở về vậy?!
"Nếu cậu rảnh thì mai gặp nhau ở quán cà phê gần nhà tớ nhé?"
Đợi lâu mà vẫn không có tiếng trả lời, Miku bèn hỏi trước. Rin ngơ ngác cầm điện thoại lên.
"Ừ... Ừm...."
Nói xong, Miku gập máy trước. Biết được chuyện gì đang xảy ra, Len đến bên cô, vỗ nhẹ lên vai cô.
"Là về Rei... Phải không...?"
"Ừm..."
Len không nói gì, định lại gần chiếc tử gần phòng tắm thì độ nhiên cậu bị ôm từ phía sau lưng. Cảm xúc hạnh phúc gì thế này? Lần đầu tiên cậu được Rin ôm chủ động đấy! Nhưng... Đây không phải là lúc để nghĩ đến chuyện đó! Rin níu áo cậu chặt hơn, hỏi nhỏ:
"Nè... Sáng mai anh có bận không...?"
Nhìn đống giấy tờ trên bàn rồi lại nhìn Rin, Len thở dài rồi xoa lấy đầu cô.
"Mai em muốn tôi đi theo đến đâu... Tôi sẽ đi cùng em đến đó"
Rin gật gật đầu, nhưng rồi cô lại hỏi:
"Tối nay... Anh ngủ cùng tôi... có được không?"
"Đương nhiên là được rồi!"
Len vui mừng.
"Nhưng đừng nghĩ đến chuyện hôn tôi nữa đấy!"
"V... Vâng..."
Lòng Len tan nát...
Vậy là tối hôm đó, suốt hai ngày làm việc cật lực, Len cũng có thể ngủ được một giấc dài ngon lành cùng với Rin... ≧°◡°≦
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co