Ke Mo Bong Dem
Tình trạng thi thể:Nạn nhân nữ nằm co quắp trong cốp xe, đầu nghiêng sang một bên, tóc bết máu và dịch phân hủy, khuôn mặt bị biến dạng nặng do khí phân hủy tích tụ trong môi trường kín hơi, nóng ẩm. Vết rạch bụng kéo dài từ ức đến xương mu – đường dao sắc, gọn, không sai sót, không tổn thương mô phụ, hoàn toàn tương đồng với hai vụ trước. Không còn nội tạng trong khoang bụng và ngực, không có vết máu loang lớn, quá trình lấy nội tạng được thực hiện trong điều kiện kiểm soát chặt chẽ. Mắt bị lấy khỏi hốc. Không có dấu hiệu xâm hại tình dục, không có vết trói hoặc kháng cự. Tư thế thi thể cho thấy bị sắp đặt: đầu gối co nhẹ, hai tay buông xuôi – không phải ngẫu nhiên nhét vào. Một mảnh kim loại nhỏ – nghi là đầu lưỡi dao mổ gãy được tìm thấy mắc lại giữa xương sườn số 7. Hiện đang giám định vật chứng.Kết quả pháp y chuyên sâu – bác sĩ An Nhiên cùng trợ lý Minh thực hiện:Đường mổ sạch như trong phòng mổ. Kỹ thuật cao, không để lại mô thừa. Không có phản ứng viêm hay tụ máu tại các mô – chứng tỏ nội tạng được lấy ra khi máu đã ngừng tuần hoàn hoặc cơ thể đã tê liệt hoàn toàn. Không có dấu vết vật lộn. Môi trường kín của cốp xe giúp xác phân hủy nhanh, nhưng không làm mờ dấu vết mổ chuẩn xác.Tổng hợp nhận định chuyên môn An Nhiên và Minh:“Cả ba nạn nhân đều có cùng kiểu tiếp cận và xử lý giải phẫu. Các đường mổ không chỉ chính xác, sạch sẽ mà còn thể hiện kỹ thuật y khoa cấp cao. Đây không phải là hành vi bộc phát mà là một chuỗi hành động được lên kế hoạch kỹ lưỡng, có tay nghề và mục đích rõ ràng. Hung thủ có thể từng là bác sĩ phẫu thuật hoặc hoạt động trong môi trường y học bất hợp pháp – như chợ nội tạng, thí nghiệm lâm sàng trái phép hoặc tổ chức y tế ngầm. Việc sử dụng thuốc an thần cũ, thao tác mổ sạch và cách giấu xác tinh vi cho thấy hắn không chỉ điên loạn – mà còn cực kỳ có tổ chức.”Cùng lúc này, kết quả của vụ án đầu tiên được gửi về qua đường nội bộ, đóng dấu khẩn. Khi mở báo cáo trên màn hình máy tính, An Nhiên khựng lại, những con số hiện lên lạnh lẽo, vô cảm, nhưng cô lại cảm thấy sống lưng mình dần lạnh buốt. Kết quả không nằm ngoài dự đoán – nhưng sự xác nhận ấy khiến cô khó chịu hơn cả bất ngờ. Cô in bản sao, cầm chặt tờ giấy còn nóng, mắt không rời dòng thông tin chính giữa bảng phân tích:“Phát hiện dấu vết barbiturat – nhóm thuốc an thần cổ điển. Loại barbiturat liều thấp, không có trong hệ thống dược phẩm hiện hành, nồng độ vừa đủ để gây mất ý thức kéo dài mà không gây tử vong tức thì. Dấu hiệu chỉ điểm cho chế phẩm điều chế riêng, không qua kiểm định dược.”An Nhiên siết chặt tờ báo cáo, ngón tay trắng bệch vì lực nắm. Giọng cô khàn đi khi nói với Minh đang đứng sau:“Trong máu có dấu vết của barbiturat… một loại an thần liều thấp. Không có trên thị trường chính thống, khả năng cao là hàng điều chế riêng – rất khó truy nguồn.”Cô ngẩng lên nhìn bảng kết quả, cảm thấy như vừa bước thêm một bước vào mê cung đen đặc của vụ án. Thay vì gợi mở manh mối, báo cáo này chỉ củng cố thêm nỗi lo âm ỉ trong cô – rằng hung thủ không chỉ có tay nghề, mà còn có cả nguồn lực và mối liên kết ngầm đủ để vượt ngoài vòng pháp luật. Cô ngừng lại một nhịp. Không gian như khựng lại theo hơi thở của cô. Một tiếng rít khẽ trong cổ họng vang lên khi cô thở ra, chậm rãi, nhưng đầy sức nặng. Đôi mắt sắc lạnh như lưỡi dao mổ soi thẳng vào hồ sơ trước mặt, không còn một gợn cảm xúc. Rồi cô cất giọng – trầm, đều và lạnh như thép chạm vào da thịt:“Nạn nhân không chết ngay, bị tiêm thuốc liều thấp, đủ gây tê liệt toàn thân nhưng vẫn còn ý thức, vẫn nghe, vẫn cảm nhận, nạn nhân bị mổ trong tình trạng vẫn còn ý thức. Từng lớp da bị rạch ra khi nạn nhân vẫn còn sống.”Một khoảng lặng rợn người trùm xuống căn phòng như thể mọi âm thanh đều bị bóp nghẹt bởi chính sự thật cô vừa thốt ra. Không khí trong phòng pháp y đặc quánh. Mọi ánh mắt đổ dồn vào bảng kết quả như thể nó đang thở – đang thì thầm những cơn ác mộng kinh hoàng. An Nhiên không chần chừ, cô lấy ngay phần mô gan còn sót lại gửi đi xét nghiệm chuyên sâu, niêm phong vào ống cryo, kèm phiếu theo dõi chuỗi lạnh – “MẪU ƯU TIÊN CẤP 1”. Ống mẫu đi thẳng trên xe chuyên dụng tới Trung tâm Sinh-Hóa hình sự.Biên bản gửi mẫu – số hiệu #01-PXYNgày, giờ lập: 3/5 , 10:42Người lập: BS. Phạm An Nhiên.Nội dung gửi: Mô gan nghi lấy từ tử thi vô danh, vụ án Quận 4. Yêu cầu: phân tích hormone ngoại sinh, marker tăng trưởng, vector virus tái tổ hợp, dấu vết enzyme ghép mô.Lời nhắc khẩn: “Khả năng cao từng được tiêm hoạt chất cấm trong nghiên cứu tái tạo nội tạng. Đề nghị chạy LC–MS/MS toàn bảng, ưu tiên báo sớm.”Hai ngày sau, khi hồ sơ phản hồi đóng dấu HỎA TỐC được chuyển về, phòng pháp y lập tức niêm phong cánh cửa số 3. Minh đặt báo cáo dày gần ba phân lên khay thép, giọng run:“Hormone tăng trưởng hGH tái tổ hợp, nồng độ cao gấp bảy lần liều thí nghiệm thường quy. Kèm promoter virus lentivirus bị cắt gen kiểm soát… Nghĩa là – nạn nhân từng được ‘cấy’ như vật nuôi phòng thí nghiệm.”An Nhiên lật đến trang cuối: sơ đồ gene “Vector-Z” in mờ logo DNH Research. Dưới cùng là dòng chữ đỏ được đóng dấu nổi: “MẪU PHÙ HỢP – KHẢ NĂNG THỬ NGHIỆM SỐNG”. Bên cạnh chữ ký kỹ thuật viên khoa sinh học phân tử xoáy vào mắt cô như một vết đinh tán, lạnh buốt, ám ảnh. Tay cô siết chặt hồ sơ, từng khớp ngón tay trắng bệch.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co