Khanggem U To Nuong Chieu Cuc No Day Thi Sao
--------------
Mười lăm phút sau, Khang trở lại với hai hộp mì xào nóng hổi và hai hộp sữa lạnh.Hùng vỗ tay la lên như trẻ con, giật lấy hộp sữa trước tiên:–“ Lần này chọn món đúng gu nha!”–“ Sau còn dám chê tớ chọn đồ ăn thêm một lần nữa là khỏi .” Khang ngồi xuống cạnh Hùng, mở hộp mì.–“Thôi thôi, ăn lẹ không người ta tưởng tớ bỏ đói trẻ con.” Hùng lè lưỡi, ngồi xếp bằng trên giường, bắt đầu ăn ngon lành.Họ cùng ăn, thỉnh thoảng gắp cho nhau một đũa, trêu nhau về buổi sáng. Sau khi ăn xong, Hùng ôm bụng ngả ra giường:–“Tớ no quá… muốn ngủ nữa…”– “ Ngồi dậy. Mới ăn xong không được nằm.”Hùng phụng phịu :– “Không muốn.”–“Thôi nào, ngồi dậy, ngủ hoài tớ tưởng đang nuôi hamster ngủ đông.”Khang vừa nói vừa cầm khăn ướt lau tay cho Hùng.–“Tớ đang tích năng lượng cho tuổi già.”–“ Bé mới hai mươi đã tính chuyện tuổi già?” Khang bật cười.
( Khúc này đang học đh, lên cho ad chém xíu)
–“Ừ, già thì Khang còn bồng tớ không?”
–“Già gấp đôi cũng bồng.”
Hùng nghe vậy thì im lặng một chút, rồi lén cười, gối đầu lên đùi Khang.
Cậu ngước lên nhìn trần nhà, lẩm bẩm:
–“Cảm ơn vì sáng nay không bỏ mặc tớ…”
Khang cúi xuống, nghiêng đầu nhìn Hùng, mỉm cười:
–“Tớ không bỏ em được đâu. Dù em có thành cá khô, sâu lười, hay cục nợ… thì vẫn là của tớ.”
Hùng đỏ mặt, đưa tay che mắt:
–“Cậu nói vậy rồi tớ sao dỗi được nữa…”
–“Vậy thì đừng dỗi. Ngủ tiếp đi. Hôm nay là ngày nghỉ hiếm hoi của hai đứa.”
Họ cùng nhau cuộn vào chăn, tay đan tay dưới lớp nắng nhạt.
Chẳng có gì xảy ra trong chiều hôm đó. Chỉ là hai người trẻ, hai đứa cục nợ của nhau, nằm lười ra bên nhau và thấy đời yên bình kỳ lạ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co