Truyen3h.Co

KHÓC ĐI, CẦU XIN CÀNG TỐT - CRY, OR BETTER YET, BEG

CHƯƠNG 103 - SỰ BỘI ĐẠO

mydear_christine

"Đã lâu không gặp, tiểu thư Brandt."

Các quý cô trẻ tuổi đang tìm kiếm cơ hội đã nhanh chóng tiếp cận Claudine và bao quanh Claudine.

"Tôi đã gặp cô một lần tại bữa tiệc được tổ chức tại gia tộc Herhardt. Cô có nhớ không?"

"Đó là một lúc ngắn đến mức có thể cô sẽ không nhớ được. Hãy để tôi giới thiệu lại cho cô. Chúng tôi..."

"Không nào. Tất nhiên là tôi nhớ rồi, tiểu thư Escher."

Khi Claudine nói nhẹ nhàng và gọi tên cô, má cô gái trẻ đỏ bừng.

"Và tiểu thư Diane."

Biểu cảm của cô gái thấp hơn một chút cũng không có gì khác biệt.

Hai chị em vô cùng phấn khích và dậm chân bày tỏ niềm vui mừng khôn xiết. Nữ tử tước đứng cách đó vài mét cau mày trách móc nhưng điều đó vẫn chưa đủ để ngăn cản những cô gái non nớt mới ra mắt xã hội.

Hai chị em không ngừng tuôn ra những lời ngưỡng mộ và ngưỡng mộ dành cho tiểu thư Claudine von Brandt. Họ cũng không quên thể hiện sự mong chờ về đám cưới sắp tới.

Claudine chăm chú lắng nghe những lời lẽ tầm thường đó như thể chúng là câu chuyện thú vị nhất trên đời. Đó là việc cô đã được dạy từ lâu nên giờ đã thành thói quen. Điều tương tự cũng xảy ra với việc ghi nhớ nhanh chóng và ghi nhớ tên và họ của người khác.

Điều tương tự lặp đi lặp lại trong suốt bữa tiệc.

Cách tiếp cận của các tiểu thư và phu nhân đang cố gắng làm quen với tiểu thư Brandt bằng cách này hay cách khác. Trò chuyện và tươi cười như thường lệ. Giai điệu tươi sáng và hương hoa tươi đi kèm. Đó là một đêm tiệc hoàn hảo.

Claudine, người đã kết thúc việc chào hỏi các quý cô trong giới xã hội của mình bằng cách trò chuyện với Công chúa, ngồi xuống chiếc ghế đặt cạnh cửa sổ trong phòng khách. Nữ bá tước Brandt, người vẫn đang theo dõi từ xa, đã đến bên con gái mình với nụ cười rạng rỡ.

"Vì các Nữ công tước của gia tộc Herhardt không có mặt nên hôm nay con là nữ hoàng xã hội của buổi tiệc hoàng gia, Claudine."

"Mẹ."

Claudine hơi nhíu mày cảnh cáo, nhưng Nữ bá tước Brandt vẫn không dừng lại.

"Con nghĩ sao? Không sai mà."

Đôi mắt bà nhìn con gái sáng ngời như một viên ngọc quý đầy kiêu hãnh mà bà không hề có ý định che giấu.

Người ta nói, quyền lực trong gia tộc thuộc về đàn ông nhưng chính nữ chủ nhân mới là người tạo nên phẩm giá, danh tiếng tương xứng với quyền lực đó. Một gia tộc dù có cao sang và giàu có đến đâu nhưng nếu phu nhân của gia tộc đó không được xã hội thừa nhận thì đó cũng chỉ mới là một nửa gia tộc danh giá.

Khả năng duy trì vị trí quý tộc cao quý nhất đế chế của gia tộc Herhardt cũng nằm ở điểm đó.

Tất nhiên, lịch sử lâu đời, danh dự và quyền lực cao đã giúp họ có thốnh trị vì với tư cách là quý tộc, nhưng không ai có thể phủ nhận sự thật rằng các Nữ công tước, những người đã duy trì vị thế nữ hoàng xã hội qua nhiều thế hệ, đã củng cố sự ổn định của gia tộc.

Bà vui vẻ nhìn con gái mình, người sẽ trở thành Nữ công tước Herhardt, và sau một lúc, bà quay trở lại nhóm các quý phu nhân mà bà kết bạn. Claudine nhanh chóng quay trở lại phòng tiệc để hoàn thành vai trò của mình.

"Tôi rất thất vọng vì Nữ công tước của gia tộc Herhardt không tham dự, nhưng tôi không thể nói cho cô biết tôi hạnh phúc như thế nào khi Nữ công tước tương lai ở bên chúng tôi."

Nam tước phu nhân, người chủ trì bữa tiệc hôm nay, đến gần cô với nụ cười trên môi.

"Hai người họ đến Latz ngay tối nay nên không dễ để tham dự bữa tiệc này. Tôi không biết họ sẽ hối hận đến mức nào."

Nụ cười của Nam tước phu nhân rạng rỡ hơn trước vẻ mặt buồn bã của Claudine.

Đám cưới với Matthias sẽ sớm trở thành lễ đăng quang của Nữ công tước Claudine von Herhardt.

Như thể chuẩn bị cho ngày hôm đó, Claudine không hề đánh mất phong thái lịch thiệp và trang nhã của mình.

'Không.'

Vào buổi chiều đầy nắng đó, Claudine trả lời chắc nịch, hất tay Riette ra. Nước mắt tiếp tục chảy dài trên khuôn mặt cô, nhưng tư thế đứng thẳng và vẻ mặt lạnh lùng của cô vẫn không hề bị xáo trộn.

'Chúng ta là những người không thể sống bên ngoài thế giới mà chúng ta thuộc về. Anh cũng biết rõ điều đó mà."

Khoảnh khắc Claudine thốt ra những lời đó, cô ấy đã bất lực cười.

Tình yêu của Riette là thật.

Claudine biết sự thật đó rõ hơn bất kỳ ai khác. Thế nên cô thậm chí còn không thể nắm tay anh. Bởi vì cô sẽ không thể chịu đựng được tình yêu đích thực đó trở nên héo mòn.

Claudine sinh ra và lớn lên trong thế giới tươi đẹp được tạo ra bởi sự giả tạo phức tạp và xa hoa này. Thế giới đó là cuộc sống của Claudine. Và Claudine yêu thế giới đó. Riette cũng vậy.

Vậy cuối cùng, liệu hai người, những bông hoa sẽ tàn lụi khi rời khỏi nhà kính này, có thể trở nên điên cuồng vì tình yêu đến mức vứt bỏ cuộc đời này không?

Khi cô lặp lại câu trả lời mà cô đã biết, nỗi đau đớn khắc sâu vào trái tim cô. Như để che giấu sự vỡ mộng và hận thù để lại, Claudine mỉm cười rạng rỡ hơn.

Ngay cả lúc đó, trái tim cô vẫn đang giết chết Layla.

Để Công tước Matthias von Herhardt, người hoàn hảo nhất trên thế giới này, có thể trở về vị trí của mình.

--------------------------

Layla cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm khi nghe thấy tiếng cửa phòng chính đóng sầm lại. Từ lúc cô bước vào nơi ở của Công tước, đôi chân vốn đang run rẩy của cô đã nhũn ra và gần như ngã xuống sàn một cách khó xử. Nếu Công tước không đỡ cô, cô chắc chắn mọi chuyện sẽ như thế này.

"Đừng cười."

Layla trừng mắt nhìn Công tước, người đang cười khúc khích như một đứa trẻ nghịch ngợm.

"Ngài đang cười à? Tại sao ngài lại làm một điều lố bịch như vậy?"

Bây giờ ngay cả giọng nói của cô cũng hơi run rẩy. Sau khi đặt Layla ngồi xuống ghế sofa, Matthias nhàn nhã đến gần cửa sổ mở ra vườn. Khi anh kéo rèm và mở cửa sổ, một làn gió mát thổi vào.

Layla, người đã lấy lại được cảm giác thực tế, bắt đầu nhìn xung quanh với đôi mắt vừa sợ hãi vừa tò mò. Giống như mọi nơi khác trong dinh thự của Công tước, phòng của Công tước cũng rộng, cao và được trang trí công phu. Dù nhìn đi đâu, đầu óc cô vẫn choáng váng và cảm thấy khó thở.

Cô chưa bao giờ tưởng tượng rằng Công tước sẽ đưa cô đến dinh thự này. Ngay cả khi bước vào sảnh dinh thự của Công tước, Layla cũng không thể tin được.

Anh ta đúng là đang phát điên.

Tuy nhiên, Công tước rõ ràng là bị điên nên đã dẫn Layla vào dinh thự.

'Nếu em rên rỉ như vậy, liệu những người hầu sẽ giật mình chạy đến thì sao?'

Công tước tươi cười nói với Layla, người đang vùng vẫy như một con thú bị kéo vào lò mổ.

'Dù sao thì anh cũng không bận tâm.'

Matthias thành thật. Layla nhận ra điều này và dừng sự phản kháng vô nghĩa của mình vào thời điểm đó.

Điều gì sẽ xảy ra với những người bị giật mình vì sự náo động và chạy tới?

Chỉ tưởng tượng thôi đã khiến cô nghẹt thở.

Ký ức sau khoảnh khắc đó thật mờ nhạt. Tất cả những gì cô có thể nói là toàn thân cô run lên và tim cô đập thình thịch như muốn nổ tung. May mắn thay, dinh thự vào ban đêm rất yên tĩnh và cô có thể đến căn phòng này mà không gặp phải một người hầu nào.

Đây là lần đầu tiên Layla bước vào cổng chính của dinh thự và leo lên cầu thang trung tâm kể từ đêm hè năm trước, khi cô tham dự một bữa tiệc tại dinh thự của Công tước theo lời mời của Claudine. Cảm giác hoàn toàn khác so với khi đi qua cửa và lối đi của người làm, khiến Layla càng sợ hãi hơn.

"Ngài muốn cho em xem cái gì ở đây thế?"

Layla, người đang bồn chồn, cuối cùng cũng lên tiếng trước. Matthias đang ngồi trên bậu cửa sổ hút thuốc chậm rãi quay đầu lại nhìn Layla, như làn khói trắng chảy ra từ giữa môi.

"Bây giờ em đã bình tĩnh lại chưa?"

"Không. Nhưng em hy vọng ngài có thể nhanh chóng cho em xem."

"Tại sao?"

"Dù sao thì em không nghĩ nó sẽ dịu xuống đâu, nên chúng ta hãy xem rồi rời đi thôi."

Layla nói những lời này với sự chân thành tha thiết, nhưng Công tước lại bật cười. Haha. Cô thậm chí không thể nghĩ đến việc quyến rũ người đàn ông đó và lo lắng rằng mình có thể phạm sai lầm, nhưng bằng cách nào đó, mọi chuyện dường như không trở nên tồi tệ đến thế.

Layla ngẩng đầu lên và hít một hơi, muốn trông bớt giống một con ngốc hơn. Tuy nhiên, bàn tay xoắn váy mạnh đến nỗi khiến vải bị vò nát thành một mớ hỗn độn.

Sau khi dập điếu thuốc, Matthias đứng dậy và bước tới chỗ Layla, người đang ngồi như một đứa trẻ đang bị trừng phạt. Layla, người đã nhìn bàn tay đưa ra của anh một lúc lâu, đứng dậy, miễn cưỡng nắm lấy đầu ngón trỏ. Khuôn mặt của anh quá trong sáng để có thể bị coi là một trò lừa.

Matthias đích thân điều chỉnh tư thế của Layla để tay cô có thể nắm lấy tay anh. Lông mày của Layla từ từ nhăn lại khi cô ngơ ngác nhìn.

"Này, chuyện này thật kỳ lạ."

"Cái gì?"

"Chỉ là, có chút..."

Layla vội vàng rút tay ra nhưng Matthias không bỏ cuộc.

"Em đã khoả thân trước mặt anh rất nhiều lần, tại sao em lại coi việc khoác tay là đặc biệt?"

"Hả, sao ngài có thể nói thế?"

Mặc dù Layla rất tức giận vì xấu hổ nhưng Công tước thậm chí còn không chớp mắt.

"Nếu em không thích anh nói vậy, hãy giữ chặt."

Không muốn bị sỉ nhục thêm nữa, Layla miễn cưỡng làm theo mệnh lệnh của Công tước. Chỉ sau đó anh mới bắt đầu bước đi.

Hai người chỉ đi cùng nhau nhưng Layla bối rối và không biết phải làm gì. Thật buồn cười khi nhìn tay cô như được treo trên cánh tay của Công tước. Claudine, người được Công tước hộ tống, luôn tỏ ra đoan trang và thanh lịch như một nữ hoàng, nhưng cô không thể bắt chước được dáng vẻ đó.

"Anh đoán người ta cũng dạy phép xã giao ở trường nữ sinh."

Matthias liếc xuống Layla, người đang bước đi cứng đờ và lại cười.

Trường nữ sinh Gillies mà Layla theo học được coi là ngôi trường danh giá nhất thành phố. Mặc dù các gia đình quý tộc vẫn cho con gái học gia sư nhưng tầng lớp trung lưu giàu có lại ưa thích những ngôi trường danh tiếng hơn. Không thể nào việc dạy nghi thức lại bị bỏ qua ở một ngôi trường nhằm mục đích đào tạo những quý cô gần giống với các tiểu thư gia đình quý tộc nhất có thể.

"Là vậy đó."

Layla có vẻ mặt cau có, như thể cô không đồng tình với lời chỉ trích đó.

"Anh chắc chắn đây không phải là tác phẩm của Gillis. Nếu đúng như vậy, anh cảm thấy mình sẽ phải rút lại khoản tài trợ."

"Là vậy đó. Em là một học sinh kém trong lớp dạy lễ nghi. Ngài có vui khi nhận được câu trả lời như mong muốn không?"

"Anh nghĩ là có tin đồn rằng em là một học sinh danh dự nổi tiếng?"

Phản ứng của Layla thật buồn cười, còn Matthias thì càng trở nên gắt gỏng hơn.

"Không! Em đã làm tốt mọi thứ ngoại trừ nghi thức!"

"Vậy tại sao em không hoàn thiện phép xã giao?"

"Em thực sự không muốn làm vậy. Có rất nhiều điều thú vị để học hơn là cách cúi đầu lịch sự và sử dụng nĩa một cách duyên dáng."

Trong khi Layla đang chụp thì một cánh cửa khác mở ra và nhìn xa hơn, Layla thở hổn hển mà không nhận ra. Một căn phòng rộng rãi và sang trọng khác với chiếc giường lớn hiện ra trước mắt cô.

Giờ nghĩ lại, căn phòng hồi nãy không có giường.

Layla lại một lần nữa cảm thấy xa cách khi nghĩ rằng toàn bộ không gian này chỉ dành cho Công tước.

Matthias dẫn Layla, người chỉ đang chớp mắt với đôi mắt choáng váng, vào phòng ngủ. Tốt hơn lần đầu tiên, nhưng anh cười khúc khích khi thấy Layla vẫn khoác tay bước đi một cách vụng về. Nếu hôm nay nghe được những gì Layla nói, bà nội và mẹ anh có lẽ đã ngất xỉu ngay tại chỗ.

"Chúng ta đến nơi chưa?"

Layla dừng bước và ngẩng đầu lên nhìn anh.

"Ngài có thể vui lòng cho em xem nhanh được không? Em thực sự muốn quay lại."

Layla bây giờ trông giống như một người thực sự sợ hãi. Như thể căn phòng này sắp ăn thịt cô vậy.

Matthias cúi đầu hôn lên trán Layla rồi huýt sáo nhẹ. Đôi mắt của Layla mở to trước hành vi khó hiểu.

"Ừm... Công tước?"

Bất chấp lời gọi thận trọng của Layla, Công tước chỉ huýt sáo thay vì trả lời.

Ngay khi cô bắt đầu lo lắng người đàn ông này đã điên thật rồi, cô nghe thấy tiếng chim hót líu lo, như đáp lại tiếng huýt sáo của Công tước.

Như để cho cô biết rằng đó không phải là ảo giác thính giác, một con chim nhỏ bay vào từ phía bên kia phòng ngủ. Điều ngạc nhiên là chú chim đậu nhẹ nhàng trên bàn tay dang rộng của Công tước.

Đó là một con chim hoàng yến có màu vàng sáng rất đẹp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co